Vương Bình Nhược thì không xuống hạ giới ngao du như các quỷ tinh khác, mà đặt mục tiêu ở trên người nhóm kiếm tiên trên tiên giới.
Dù nói hiện tại Vương Bình Nhược đã chuyển thành quỷ tu, nhưng hắn sinh thời yêu nhất vẫn là kiếm đạo. Bây giờ bởi vì xóa bỏ khế ước với Chu Trường Dung, tu vi của hắn đã giảm xuống cấp bậc Tiên Quân, nhưng phóng tầm mắt ra toàn bộ tiên giới thì đó cũng đã thuộc trong hàng đầu.
Bởi vậy, Vương Bình Nhược cũng có tư cách đấu với nhóm kiếm tiên.
Kiếm tiên ở Tiên giới, thuộc cùng cấp bậc hầu như đều là sự tồn tại vô địch, giữa bọn họ cũng có điều quen biết nhau, thỉnh thoảng sẽ luận kiếm giao lưu một phen. Các tu sĩ đạo thống khác muốn gia nhập vào bên trong vòng kiếm tiên, thường rất khó.
Không gì vì khác, chỉ vì bọn họ hoàn toàn không thể tán gẫu với nhau nổi.
Vương Bình Nhược cũng không có ý nghĩ kết bạn với nhóm kiếm tiên, mà chỉ thuần túy hướng về mục tiêu tăng cao tu vi và trình độ kiếm đạo. Bởi vậy, hắn nhanh chóng chọn xong mục tiêu, bắt đầu không ngừng khiêu chiến với các kiếm tiên.
Lúc bắt đầu, đương nhiên Vương Bình Nhược thua rất thê thảm.
Dù tu vi của hắn không thấp, nhưng trình độ kiếm đạo lại không điêu luyện bằng các kiếm tiên khác. Cũng may Vương Bình Nhược không dễ dàng chịu thua, một lần thua không sao, thua thêm mấy chục lần cũng bình tĩnh không vội không nóng nảy, ngược lại làm các kiếm tiên có cái nhìn khác về mình.
Như thế qua trăm ngàn năm, kiếm đạo của Vương Bình Nhược cũng từ từ có thể theo kịp tu vi của bản thân, cũng được không ít kiếm tiên chỉ điểm. Truyện mới cập nhật
Vương Bình Nhược đối với cuộc sống như thế rất vui vẻ.
Đợi tới khi Vương Bình Nhược bắt đầu lấy tên tuổi kiếm tiên bộc lộ tài năng, mọi người gần như đã quên mất bản thân hắn xuất thân từ quỷ tu.
Không thể không nói, đó cũng có thể xưng là một câu chuyện lý thú.
So sánh với nhau, cuộc sống của Trần Hóa Vũ lại an nhàn hơn nhiều.
Bản thân hắn không phải là một người thích theo đuổi kích thích, từ trước đến giờ chỉ thích sống bình an. Sau khi nhìn thấy số mệnh của mình bên trên Sổ Sinh Tử, Trần Hóa Vũ lại càng này càng trở nên trạch.
Chỉ cần cho hắn một chiếc động phủ, hắn sẽ có thể trạch đến mức trời đất hoang tàn, hắn còn không dám khẳng định sau khi mình gặp lại Chu Trường Dung thì mình có thể đi ra ngoài từ đủ loại bấp bênh hay không nữa.
Ngược lại là Tử Sơn Quân nhìn thấy bộ dạng không chí tiến thủ của Trần Hóa Vũ, dứt khoát mang theo Diệp Vệ chạy đến động phủ của Trần Hóa Vũ, đập cửa nhà hắn, cứ thế bốc hắn ra ngoài.
"... Bạn tốt, chẳng phải ta là vì để cho ngươi và Diệp Vệ có không gian riêng tư đấy sao?" Trần Hóa Vũ nghiêm trang nói, còn nói năng rất hùng hồn, "Chúng ta bên trong số chín quỷ tinh, cũng chỉ có hai người các ngươi thành đôi thành cặp, đó là vinh quang lớn lao, hai ngươi còn chưa chịu biết đủ à. Ta đây, không có chí khí gì lớn, chỉ muốn yên ổn sinh hoạt, tự các ngươi đi chơi đi, khỏi mang ta theo."
"Ha ha." Tử Sơn Quân quen biết Trần Hóa Vũ nhiều năm như vậy, sao có thể không nhìn ra mưu đồ trong lòng Trần Hóa Vũ, "Nếu ngươi thật sự thích bình yên sinh hoạt thì lúc trước đã không chạy loạn khắp thế giới rồi còn gặp được chủ nhân nữa rồi?"
"Ta thấy, ngươi chỉ là không muốn nỗ lực tu hành, muốn chờ mấy người bọn ta nâng cao tu vi, sau đó ngươi sẽ cùng chúng ta lên đường đi tìm chủ nhân ký lại khế ước, như vậy tu vi của ngươi sẽ được trực tiếp thăng lên, ta nói có đúng không?" Tử Sơn Quân không chút khách khí nói.
Trần Hóa Vũ hơi rụt người, bất đắc dĩ, "Bạn tốt, tốt xấu gì ngươi cũng cho ta chút mặt mũi được không, đừng nói quỵch toẹt ra vậy chứ. Hơn nữa, ta là một luyện đan sư, cố gắng tu hành như vậy làm cái gì?"
Trước khi phi thăng lên tiên giới, tu vi của hắn là thấp nhất trong mọi người, sau khi phi thăng cũng không tốt hơn chỗ nào. Sau này biết Chu Trường Dung có đường tắt để đi, Trần Hóa Vũ lại càng không muốn tu hành.
Làm quỷ tinh làm thành dáng vẻ như thế này, cũng coi như đã là kẻ độc nhất.
"Ứng đạo hữu cũng là luyện đan sư, hắn bây giờ cũng đang rất nỗ lực." Tử Sơn Quân liếc mắt trừng Trần Hóa Vũ một cái, "Nếu là lúc thường, ngươi không cầu tiến ta cũng không nói gì, nhưng bây giờ tầng trời Hoàng Tuyền đã mở ra, chủ nhân cần dùng tới chúng ta sẽ càng nhiều hơn. Ta thấy chủ nhân là người có chí hướng lớn, sau này nói không chừng sẽ có gì đó thay đổi. Nếu ngươi không cố gắng thì ngày sau sao có thể phân ưu thay chủ nhân? Dù ký kết khế ước với chủ nhân, tu vi tăng cao, thế nhưng ý thức chiến đấu lại không thể lên nổi thì có lợi ích gì? Lần này chúng ta tách khế ước, chỉ có tu vi của ngươi là giảm xuống nhiều nhất."
Trần Hóa Vũ bị nói có chút xấu hổ, đúng là như thế, tu vi các quỷ tinh khác hoặc là giảm xuống Tiên Quân, hoặc là giảm xuống Đại la kim tiên, chỉ có một mình hắn thẳng tắp giảm xuống tu vi Thiên tiên!
Có thể thấy, Trần Hóa Vũ không hề dụng tâm vào trong tu hành.
"Ngươi cũng biết, công pháp của ta có thể tu hành đến khi phi thăng đã rất không dễ, sau đó làm thế nào để tu hành ta cũng chẳng biết gì hết." Trần Hóa Vũ lập tức tìm một cái cớ khác.
"Ta tìm với ngươi." Tử Sơn Quân kiên quyết không rời nói.
"Hả?" Trần Hóa Vũ thiếu chút nữa tưởng mình nghe lầm, "Ngươi tìm với ta? Vậy Diệp Vệ làm sao bây giờ?"
"Hắn cũng cùng tìm." Tử Sơn Quân nghiêm túc trả lời, "Ba người chúng ta kết bạn đồng hành, chắc chắn ta sẽ nghiêm túc giám sát ngươi tu hành."
Trần Hóa Vũ khiếp sợ nhìn về phía Diệp Vệ bên cạnh, dường như rất bất ngờ vì Diệp Vệ lại có thể chịu đựng đề nghị như vậy?
Diệp Vệ thì vui vẻ tươi cười với Trần Hóa Vũ, giống như còn rất chờ mong Trần Hóa Vũ gia nhập.
Không biết, bởi vì Tử Sơn Quân đã mở lòng với Diệp Vệ, cũng nhớ lại một số ký ức thuộc về kiếp trước. Đôi khi ở chung Diệp Vệ cũng sẽ thể hiện ra một chút thân mật kiếp trước.
Điều đó làm cho Diệp Vệ rất vui sướng, thế nhưng lại làm cho Tử Sơn Quân cảm thấy rất kỳ lạ.
Hắn không phải Vệ Liên Hoàn, là Tử Sơn Quân.
Trước đây hắn rất kiên định tin tưởng điều đó, nhưng bây giờ hắn lại không biết có nên tin hay không? Bởi vì ký ức của hắn, dường như cũng không biến mất triệt để như đã từng nghĩ.
Việc này rất lúng túng.
Càng thêm lúng túng nữa chính là, gần đây Sùng Minh được thả ra.
Mấy người Chu Trường Dung cũng không có sở thích đuổi tận giết tuyệt, cộng thêm tuổi thọ của Sùng Minh ở trên Sổ Sinh Tử bây giờ vẫn chưa hết, bởi vậy chỉ bị cảnh cáo trừng phạt nhẹ, sau khi phế bỏ một phần tu vi của hắn thì không quản nữa.
Bây giờ Dịch Chi Xuân chết, hai người Sùng Minh và Mạc Hàn cũng chỉ có thể sống thu mình và khép kín hơn. Đợi đến bọn họ chấm dứt tuổi thọ, hiển nhiên Sổ Sinh Tử sẽ từng chút tính sổ đúng sai ưu khuyết của hai người bọn họ cho rõ ràng.
Khoảng chừng Sùng Minh cũng biết mai sau mình chết sẽ không được yên ổn, bởi vậy mới một lòng một dạ dây dưa với Tử Sơn Quân, làm Tử Sơn Quân phiền không chịu được.
Tử Sơn Quân suy nghĩ, dứt khoát kêu thêm Trần Hóa Vũ, mang theo Diệp Vệ cùng nhau ngao du xung quanh, làm Sùng Minh hoàn toàn không tìm được hắn là xong.
Loại người cố chấp thế này, hắn thật sự không có lòng dạ đón nhận.
Vì vậy, Trần Hóa Vũ chỉ có thể bị kẹp giữa hai người, trở thành tấm chắn giữa hai người. Đợi đến khi Trần Hóa Vũ nhận ra điều này, cũng chỉ có thể yên lặng cảm thán một câu "Kết bạn không cẩn thận".
Ngoại trừ chúng quỷ tinh, chịu ảnh hưởng to lớn nhất từ việc Chu Trường Dung mở ra tầng trời Hoàng Tuyền chính là các quỷ binh quỷ hầu hắn bắt vào bên trong Sổ Sinh Tử.
Các quỷ binh quỷ hầu này trước khi chết đều có oán khí sâu nặng, vì vậy mới trở thành quỷ binh quỷ hầu, bây giờ Chu Trường Dung đã không cần bọn họ bảo vệ, sau khi giúp bọn họ độ hóa oán khí thì thả bọn họ tự do đi luân hồi.
Về phần rốt cuộc họ sẽ luân hồi thành hình dáng gì thì phải xem chính bọn họ. Có điều vào lúc đại kiếp nạn thiên địa, bọn họ hoặc nhiều hoặc ít đều đã tích lũy được một ít công đức, dù không thể luân hồi thành người, nhưng biến thành những sinh linh khác cũng sẽ không kém hơn chút nào.
Làm Chu Trường Dung khá đau đầu chính là ba chị em Mai gia.
Ba người các nàng có công đức thịnh vượng nhất, dù không đầu thai cũng có thể thoát thai trở thành Quỷ Tiên, cũng sẽ không bị Chu Trường Dung hạn chế cuộc sống của mình. Lúc đầu ba chị em chỉ là người phàm bình thường, ở bên Chu Trường Dung cũng chỉ vì muốn một nơi an thân. Mà trong trận đại kiếp nạn, ba chị em cũng đã thể hiện được tài năng đặc biệt của riêng mình.
Ở Thế Gian, có không ít người phàm sau khi được các nàng che chở đã tạc tượng thần về các nàng, ngày đêm cầu khẩn cho các nàng. Từ điểm đó, ba người các nàng hoàn toàn có thể bắt lấy tương lai càng tốt hơn ở tiên giới. Thế nhưng ba chị em nói kiểu gì cũng không muốn rời khỏi tầng trời Hoàng Tuyền, càng không muốn làm nữ tiên quân cái gì hết, chỉ muốn ngây ngốc ở đây đồng hành với Chu Trường Dung và Sư Vô Cữu.
"Chủ nhân, nếu ba tụi em đi thì người chơi mạt chược với hai người sẽ ít đi rất nhiều đó!"
"Đúng vậy, tụi em đã xác định mục tiêu từ lâu rồi, muốn làm thị nữ tốt nhất, bây giờ tu vi tụi em tăng cao, đương nhiên càng không thể đi vào lúc này đâu."
"Sư công tử, ngài cũng giúp tụi em nói chuyện đi mà."
Hiếm khi thấy ba chị em chơi chiêu chồng chiêu chỉ vì không muốn đi, Chu Trường Dung và Sư Vô Cữu cũng không có cách nào bắt các nàng đi, cũng đâu thể nào đánh đuổi các nàng đi được.
"Được rồi, nếu các nàng đã không muốn đi thì cứ để cho các nàng ở lại đây đi." Sư Vô Cữu nói với Chu Trường Dung như vầy, "Hơn nữa, hai ta một người là chủ nhân tầng trời Hoàng Tuyền, một người là Chuẩn Thánh, chẳng lẽ còn không thể cho các nàng tiền đồ tốt sao?"
Sư Vô Cữu cũng đã đứng về phía ba chị em, Chu Trường Dung không còn gì để nói.
"Mà nè, rốt cuộc ngươi định cai quản tầng trời Hoàng Tuyền thế nào vậy?" Sư Vô Cữu không khỏi tò mò nói, "Chín quỷ tinh đã ra ngoài ngao du, thật ra ta cũng nhận được một số tin tức, bọn họ sống cũng không tệ lắm, trong thời gian ngắn chỉ sợ không thể nào trở về đâu. Sự việc bên trong tầng trời Hoàng Tuyền nhiều như vậy, cũng không thể để một mình ngươi làm hết chứ?"
Lúc trước khi Đạo tổ Sinh Tử tầng trời Hoàng Tuyền còn sống, ở dưới trướng cũng có một đống đệ tử giúp đỡ xử lý sư vụ bên trong tầng trời Hoàng Tuyền đấy thây.
Bây giờ Chu Trường Dung mở ra tầng trời Hoàng Tuyền, theo lý cũng nên tổ chức một buổi lễ, mời người trong cửu thiên thập giới đến dự lễ mới đúng.
"Bây giờ trăm phế chờ hưng, dù tổ chức lễ thì người có thể đến dự cũng không có bao nhiêu, không bằng trước tiên bỏ qua, cũng tiện cho chúng ta rảnh tay xử lý tầng trời Hoàng Tuyền." Chu Trường Dung tự có suy nghĩ của mình, hắn tính toán trong phút chốc, ngược lại cũng đã nghĩ ra một số phương án.
"Nhìn dáng vẻ của ngươi, hẳn đã có quyết định." Sư Vô Cữu tò mò muốn chết.
"Bởi vì đại kiếp nạn xảy ra, cộng thêm những oan hồn bị phong ấn bên trong tầng trời Hoàng Tuyền, bây giờ tầng trời Hoàng Tuyền chỉ có thể miễn cưỡng duy trì vận hành mà thôi, lượng lớn linh hồn vẫn không có chỗ đầu thai, bên trên quản lý cũng là một chuyện rất phiền phức." Chu Trường Dung không nói bậy, dù hắn muốn một hơi giúp họ đi đầu thai, thế nhưng không có sinh linh mang thai, những linh hồn này muốn đầu thai cũng không có chỗ để chui vào, chỉ có thể chậm rãi xếp hàng.
Vậy thì không biết phải đợi tới khi nào.
"Cho nên, các quỷ binh quỷ hầu kia của ngươi trước tiên tạm thời vẫn chưa đầu thai vậy." Sư Vô Cữu thành tâm đề nghị.
"Rất nhiều người trong bọn họ đều muốn đi đầu thai." Chu Trường Dung cười nói, "Cần gì phải kéo dài bọn họ chứ? Có điều ta cũng đã có một số sáng kiến."
"Nói nghe chút coi."
"Thi cử." Chu Trường Dung lời ít ý nhiều trả lời.
"Thi cái gì?" Sư Vô Cữu ngờ vực không thôi.
"Tương tự như thi cử ở Thế Gian vậy đó." Chu Trường Dung biết Sư Vô Cữu không hiểu, tỉ mỉ giải thích với hắn, "Ta dự định mô phỏng theo thế giới hiện đại của ta, thành lập chế độ âm quan, để các linh hồn tiến hành thi các cuộc thi khác nhau, sau đó an bài bọn họ đến các nơi khác nhau, không phân biệt tiên nguyên thần tiên nhân hay là nguyên thần yêu ma, cũng mặc kệ là người phàm hay ác quỷ đều sẽ giống nhau. Đợi sau khi chọn được một nhóm người, ta sẽ tiếp tục dạy bọn họ, biên soạn ra các điều luật của tầng trời Hoàng Tuyền, để bọn họ dựa theo các điều đó mà làm việc. Sổ Sinh Tử phán đoán đúng sai ưu khuyết của từng người, phương pháp tính toán vẫn còn có chút đơn giản thô bạo..."
Đây cũng là điều Chu Trường Dung khá bất mãn về Sổ Sinh Tử.
Một người làm chuyện tốt rồi lại làm chuyện xấu, đây là điều không thể cân đo đong đếm dễ dàng. Mà lúc đầu khi Sổ Sinh Tử được luyện chế cũng đã phải gánh chịu đạo ý của đạo tổ, bây giờ Chu Trường Dung muốn thay đổi đặc tính của nó thì vẫn không được.
Ngoài ra, không thể chuyện gì cũng luôn ỷ lại vào Sổ Sinh Tử. Nếu vậy, chẳng phải mọi thời mọi khắc Chu Trường Dung đều phải ở bên trong tầng trời Hoàng Tuyền hay sao?
Lúc trước sở dĩ tầng trời Hoàng Tuyền bị phong bế, nguyên nhân to lớn nhất chính là do đạo tổ chết, bên trong tầng trời Hoàng Tuyền không thể tiếp tục duy trì vận hành.
Như vậy không tốt.
Rút kinh nghiệm từ vết xe đỗ đó, Chu Trường Dung cần phải làm là khiến cho quy tắc vận hành của tầng trời Hoàng Tuyền nửa thoát ly khỏi chủ nhân Sổ Sinh Tử là hắn. Dù một ngày nào đó hắn rời khỏi tầng trời Hoàng Tuyền, hay hoặc là không cẩn thận bỏ mình thì tầng trời Hoàng Tuyền vẫn có thể hoàn thành công việc cơ bản như trước, không đến nỗi tích lũy nhiều việc phải xử lý như thế.
"Thi cử à, hình như cũng được đấy..." Làm một phi nhân loại thuần túy, thậm chí còn không thể hiểu nổi kiểu chữ của nhân tộc, Sư Vô Cữu nghe Chu Trường Dung nói một lèo như vậy đã cảm thấy có hơi nhức đầu.
"Không sao, ta đã biên soạn ra các loại ngọc giản, bao gồm "Mô Phỏng Âm Khảo Ngàn Năm" "Hàm Số Luận" "Mô Hình Tính Toán Giá Trị Thiện Ác"..." Mấy ngày nay có thể nói Chu Trường Dung vô cùng bận rộn, hắn dùng tất cả những kiến thức trong trí nhớ của mình biến đổi thành kiểu truyền đạt thông tục dễ hiểu nhất ra, dĩ nhiên, những kiến thức này đều sẽ là đề cương để thi cử, lúc đó nội dung thi cũng sẽ được lấy ra từ đây.
Lần thi đầu tiên, đề thi không thể quá khó, nếu không lúc đó sẽ không thể tuyển được người.
"... Ta cảm thấy ngươi nhận đệ tử đi cho dễ." Sư Vô Cữu dùng thần thức quét qua, liếc mắt nhìn mấy thứ trên ngọc giản, chẳng biết vì sao lại cảm thấy da đầu tê rần, đừng nói mấy cái này là bùa chú gì nữa đó đấy nhé?
"Nhận đệ tử, nhọc nhằn khổ sở dạy dỗ ngàn vạn năm cũng chưa chắc có thể thành tài, hơn nữa, nhận đệ tử dù có tư chất tu hành cao cũng chưa chắc biết làm việc." Chu Trường Dung lắc đầu một cái, cảm thấy thu đồ đệ hiệu suất quá chậm, "Sư Vô Cữu, ngươi yên tâm đi, dưới góc nhìn của ta, tri thức về luyện đan luyện khí cũng không hề dễ, chỉ là bọn họ chưa từng tiếp xúc với những kiến thức này, sau khi chăm chỉ học hành mười năm, chắc chắn bọn họ đã đủ dùng."
Hiển nhiên Chu Trường Dung rất tự tin.
Sư Vô Cữu thì ngược lại, hắn không hề có chút lòng tin nào với toàn thể linh hồn bên trong tầng trời Hoàng Tuyền.
"Sư Vô Cữu, bây giờ ta có rất nhiều thời gian dạy cho ngươi..."
"Nếu không, ta cũng gọi mấy người Vương Bình Nhược trở về cùng học cùng thi, giúp đỡ ngươi một tay." Sư Vô Cữu đề nghị, hắn không thể bị dằn vặt một mình được, "Bọn họ theo ngươi lâu như vậy, hẳn cũng có thể học một ít thứ từ ngươi."
Chu Trường Dung suy nghĩ một chút, lắc lắc đầu, "Bọn họ đang ngao du ở bên ngoài, không tiện gọi bọn họ trở về. Chẳng bằng ta lại khắc thêm ngọc giản, đưa cho mỗi người bọn họ một bộ. Lần thi đầu tiên, tạm thời định vào 20 năm sau đi, thời gian 20 năm hẳn cũng đã đủ cho bọn họ học xong."
"A, đúng rồi, còn có đãi ngộ âm quan nữa." Chu Trường Dung nghiêm túc tự định giá một chút, trường sinh bất lão chắc chắn không thể cho, thế giới này không giống với xã hội hiện đại, xã hội hiện đại chỉ có địa phủ, linh khí mỏng manh, thi âm quan qua lại chỉ có mấy người, bởi thế cũng không có mấy ai trường sinh bất lão.
Thế nhưng ở thế giới này, nếu có tu sĩ trường sinh bất lão, vậy thì sẽ khá phiền toái.
"Những người thi đậu đầu tiên, sau khi vượt qua phỏng vấn sẽ trở thành đệ tử ký danh của ta." Chu Trường Dung nghĩ tới nghĩ lui, phát hiện tên tuổi của dùng khá tốt.
Chủ nhân tầng trời Hoàng Tuyền, nếu sau này thuận lợi, chắc hẳn cũng sẽ trở thành thánh nhân, có thể trở thành đệ tử ký danh của thánh nhân cũng xem như là một bước lên trời.
"... Ngươi vui là được rồi." Sư Vô Cữu cảm thấy có chút không đúng lắm, nhưng vẫn ủng hộ hành động của Chu Trường Dung.
Đồng thời, hắn cũng không khỏi vui mừng, mình bây giờ đã là Chuẩn Thánh, quá tốt.
Tốc độ của Chu Trường Dung khá nhanh, hắn không ngừng khắc ngọc giản, nhanh chóng phân phát rộng khắp cửu thiên thập giới, đương nhiên ở bên trong tầng trời Hoàng Tuyền thì đâu đâu cũng có.
Thông qua thi cử là đã có thể trở thành đệ tử ký danh của Chủ nhân tầng trời Hoàng Tuyền, Chu Trường Dung.
Người người trong cửu thiên thập giới đều sôi trào vì tin tức này!
Ai cũng biết Chu Trường Dung hiện tại không có một đệ tử nào, bây giờ là đệ tử ký danh, nếu biểu hiện tốt nói không chừng ngày sau sẽ được trở thành đệ tử thân truyền, nói không chừng còn có thể kế thừa đại đạo thánh binh và tầng trời Hoàng Tuyền. Chuyện tốt như vậy, đúng là nằm mơ cũng không đẹp bằng!
Đừng nói là các tiên ma bình thường, dù là các tiên tôn ma tôn đỉnh cấp cũng rất động lòng.
Không nói đến cái khác, chỉ riêng Ngọc Sương đã phát hiện ra bên trong tầng trời Tiêu Dao của mình cũng có một số trưởng lão lén lút nghiên cứu đề cương Chu Trường Dung phát, chỉ là hình như bọn họ học không được suôn sẻ cho mấy, râu mép đã sắp bị bứt đứt hết mấy cọng.
Phương pháp tư duy của người tu chân giới và người hiện đại quá khác nhau, muốn bọn họ thay đổi tư duy trong phút chốc là điều không dễ dàng. Càng không cần phải nói đến hầu hết những thứ Chu Trường Dung đưa đều ở trình độ chuyên nghiệp, nếu các đại năng tu sĩ không có kĩ năng gặp qua là nhớ, chỉ sợ cũng đã bị dằn vặt đến mức sinh ra tâm ma.
Sau khi chín quỷ tinh nhận được "quà" từ Chu Trường Dung, biểu hiện cũng không giống nhau.
Sau khi Vương Bình Nhược nghiêm túc nghiên cứu một lần, lập tức vứt đá mài kiếm của mình đi, mai mốt nếu có so kiếm với các kiếm tiên thất bại thì cũng không cần phải dùng đá mài kiếm để bình phục tâm tình nữa, chỉ cần làm một đề, lập tức có thể sinh ra vô hạn ý chí chiến đấu.
Thuận tiện, Vương Bình Nhược cũng truyền lại tin cho Chu Trường Dung, tỏ rõ thái độ một lòng hướng kiếm của mình, sau đó lập tức ném bọn nó vào một xó.
Hắn thật sự không hiểu.
Khổng Thư đối với Chu Trường Dung mà nói có thể xưng là sùng bái mù quáng, nhưng hắn thân là yêu tộc, hiểu biết về những thứ đó cũng rất có hạn, không thể không bắt đầu học lại từ đầu. Tiện thể nhắc luôn, môn Khổng Thư học tốt nhất chính là Sinh Học Cao Cấp, hắn rất tò mò về các sai biệt tính giữa nhân tộc và yêu tộc, vì nghiên cứu hắn còn dùng thi thể của mình để tìm hiểu tỉ mỉ một phen.
Thậm chí còn làm cho các tộc nhân tộc Khổng Tước đã từng muốn bắt quàng làm họ với Khổng Thư vội vã chạy trở về.
Khổng Thư ác với thi thể của mình như vậy, chắc chắn đối với tộc nhân tộc Khổng Tước chỉ có ác hơn!
Bản thân Ứng Trúc Xuân vốn học tập tại thư viện ở Thế Gian, có thể nói hắn chính là người tiếp thu những quyển sách Chu Trường Dung mang đến tốt nhất.
Bạch Đồng Tử ỷ vào bản thân tuổi không lớn, sau khi học được vài ngày vội mượn cớ "Chờ ta lớn lên rồi học tiếp", từ đó không học nữa.
Lần đầu tiên, Bạch Đồng Tử cảm thấy mình không lớn lên cũng không có gì không tốt. Nếu như lớn rồi phải học mấy cái đó thì nhóc xin được lớn chậm hơn một chút.
Ngược lại là ba người Tử Sơn Quân, Trần Hóa Vũ và Diệp Vệ đều vô cùng biết ơn Chu Trường Dung tặng quà quá đúng lúc.
Vốn ban đầu, ba người bọn họ luôn đi rèn luyện cùng nhau, cộng thêm Tử Sơn Quân quản Trần Hóa Vũ rất nghiêm về vụ tu hành, bởi vậy mà Trần Hóa Vũ và Tử Sơn Quân đã cãi nhau rất nhiều lần, Diệp Vệ đã sắp không còn tìm được lời để khuyên.
Đúng lúc, Chu Trường Dung đưa mấy phần ngọc giản này đến, Tử Sơn Quân trước tiên tự học một phần, dự định giao cho Trần Hóa Vũ. Ban đầu Trần Hóa Vũ còn có chút hứng thú, cùng học với Tử Sơn Quân gần nửa tháng, sau đó ngoan ngoãn tự biết thân biết phận đi tu hành, không còn cần Tử Sơn Quân đốc thúc nữa.
Nếu phải học thứ đồ chơi này, hắn tình nguyện chăm chỉ tu hành.
Về phần chị em Phong thị, tất nhiên cũng không mạnh hơn bao nhiêu.
Chu Trường Dung nghĩ mãi nghĩ không ra, các quỷ tinh ở cùng hắn lâu như vậy, mưa dầm thấm đất hẳn cũng sẽ cảm thấy hứng thú về mấy thứ này mới đúng, tại sao ngoại trừ một mình Ứng Trúc Xuân thì những người khác đều không chịu cố gắng học tập thế chứ?
Sư Vô Cữu yên lặng cúi đầu.
Nếu phải nói ai là người ở cùng Chu Trường Dung lâu nhất thì chắc chắn đó là hắn, thế nhưng hắn thật sự không thể hiểu nổi mấy cái này, bùa vẽ quỷ gì đó, ai mà biết cho nổi?
Từ thái độ của các quỷ tinh là đã biết đại khái.
Quả nhiên số lượng sinh linh trong cửu thiên thập giới có thể hiểu được những kiến thức của Chu Trường Dung chỉ lác đác không có mấy ai.
Đương nhiên, bọn họ không dám nói Chu Trường Dung sai, chỉ có thể cảm thán một câu quả nhiên làm đệ tử ký danh của Chủ nhân tầng trời Hoàng Tuyền không hề dễ.
Cuộc thi âm quan đầu tiên, Chu Trường Dung bóp mũi hạ thấp điểm số, miễn cưỡng góp được 90 thí sinh vượt qua phỏng vấn nhận làm đệ tử ký danh.
Sau khi những người này trở thành đệ tử ký danh đã bị Chu Trường Dung tha đến lớp dọc học bổ túc ma quỷ tròn mười năm, rồi mới thả bọn họ ra ngoài tầng trời Hoàng Tuyền làm việc.
Ấy, khoan hãy nói, những đệ tử được thả ra ngoài sau khi bị Chu Trường Dung hành hạ mười năm cũng lập tức bắt đầu xử lý sự vụ bên trong tầng trời Hoàng Tuyền.
Thậm chí, bởi vì để đỡ tốn công mà bọn họ còn phát minh ra đủ loại đan dược trận pháp, để các quỷ hồn đi vào các trận pháp khác nhau, từ đó phán đoán ra thời gian đầu thai thích hợp cho quỷ hồn cũng như các việc thiện ác ưu khuyết điểm của bọn họ.
Dĩ nhiên, tất cả những thứ đó đều đã được tính toán cẩn thận.
Nếu dùng cách giải thích của Chu Trường Dung để nói về đại não của các tu sĩ thì thật sự bọn họ không hề thua kém gì máy vi tính, chỉ là ban đầu bọn họ giống như một chiếc máy tính chưa được cài đặt chương trình, cho nên mới có hơi chầm chập ngốc nghếch mà thôi. Đợi đến khi chương tình kiến thức được hình thành, tự nhiên bọn họ sẽ có thể phát huy khả năng tư duy siêu cao tốc.
Vấn đề ở tầng trời Hoàng Tuyền tuy nhiều, nhưng cũng không phải không thể giải quyết.
Theo từng đợt thi cử, âm quan bên trong tầng trời Hoàng Tuyền cũng càng ngày càng nhiều, tầng trời Hoàng Tuyền cũng dần dần có điều lệ đặc biệt của riêng mình.
Sau khi chín quỷ tinh ngao du từ bên ngoài trở về, tu vi tăng lên rất nhiều, lần nữa ký kết khế ước với Chu Trường Dung, tu vi vẫn không có dấu hiệu buông lỏng của Chu Trường Dung đột nhiên bắt đầu di động.
Vị trí Chuẩn Thánh, đã để ngươi đợi lâu.