Tác giả: Ninh Ninh
Sau khi từ chối lời mời của Lý Thạc, Mộ Tiểu Hy đi cùng Trần Phước Lợi. Khi xe vừa rời khỏi Lý gia Trần Phước Lợi đã lấy túi đồ ăn đã chuẩn bị sẵn đưa cho cô.
"Tiểu Hy, anh đã mua cháo trắng và bánh bao cho em."
Mộ Tiểu Hy có chút gắp gắp nói: "Anh Lợi, không cần đâu, em không thấy đói. Anh Lợi rốt cuộc tối hôm qua, em đã nói gì với anh? Làm anh đêm không ngủ chạy đi tìm em vậy?"
"Cũng không có gì cả, chỉ là em hét lớn nói rằng bọn anh đều là người xấu!"
Mộ Tiểu Hy càng lo lắng hỏi: "Sau đó thì sao?"
"Sau đó anh rất lo lắng cho em, sẽ bị người khác ức hiếp. Nên đã tìm đến đây!"
"Chỉ có vậy thôi sao?"
"Ừm, hết rồi!"
Sau đó anh ta lại nói: "Tiểu Hy, anh muốn dời ngày đính hôn của chúng lên sớm có được không? Anh thực sự không muốn nhìn em gần gũi với người đàn ông khác như vậy. Nếu em vẫn còn thấy lo lắng về sính lễ, em yên tâm anh chắc chắn sẽ làm em và gia đình hài lòng."
Mộ Tiểu Hy cảm thấy có chút kỳ lạ, [Chuyện gì vậy? Tên Trần Phước Lợi này lại muốn đính hôn sớm. Chẳng lẽ anh ta và Nguyễn Thanh Phương muốn ra tay trước. Nhưng mà bây giờ, mình vẫn chưa nhận được bằng chứng của chúng. Không được...] Cô liền nhìn anh nói:
"Anh Lợi, dù sao cũng chỉ còn hơn một tháng nữa thôi mà. Hơn nữa em và Thanh Phương còn có phải quay một bộ phim! Đến lúc đó anh có thể đến xem và chăm sóc cho chúng em nhiều hơn nữa kia mà, anh nói đúng không?"
Trần Phước Lợi chỉ có đành thỏa hiệp, "Thôi được!"
Mấy ngày sau, phòng nghĩ dành cho diễn viên. Giang Tuấn Kỳ đang nghiên cứu kịch bản. Thì Nguyễn Thanh Phương đi đến ngồi bên cạnh anh mỉm cười thân thiện hỏi.
"Anh Giang, tôi không hiểu một số đoạn kịch bản, anh có thể chỉ cho tôi được không?"
Giang Tuấn Kỳ tỏ ra khó chịu chỉ liếc nhìn qua cô một cái rồi xem kịch bản nói:
"Chúng ta không có đối thoại trong kịch bản. Không hiểu thì cô đi hỏi đạo diễn đi, hoặc là giáo viên biên kịch."
"Nhưng..."
Mộ Tiểu Hy cũng vừa hay bước vào, Giang Tuấn Kỳ lập tức mỉm cười đứng dậy.
"Tiểu Hy đến rồi à!"
Mộ Tiểu Hy: "À, tôi..."
Cô còn chưa kịp nói gì, Giang Tuấn Kỳ lại quan tâm hỏi cô:. truyen bjyx
"Cô làm quen với kịch bản đến đâu rồi? Có cần đối thoại tìm cảm giác không?"
Mộ Tiểu Hy liền vui vẻ gật đầu, "Được!"
Lúc này cô mới để ý người ngồi bên cạnh của Giang Tuấn Kỳ.
"Em gái, em cũng ở đây à? Chị nhớ em và thầy Giang không có đối thoại trong kịch bản mà!"
Nguyễn Thanh Phương đứng dậy mỉm cười nói:
"Em chỉ đến tìm thầy Giang để hỏi về tình hình kịch bản thôi. Nếu đã như vậy mọi người cứ trò chuyện đi, em không làm phiền chị và thầy Giang xem kịch bản nữa."
Nói xong Nguyễn Thanh Phương liền rời đi, để không gian cho hai người. Giang Tuấn Kỳ liền ngồi nhích qua một bên chừa chỗ cho Mộ Tiểu Hy.
"Nào ngồi đi!"
"Được, cảm ơn!"
Mộ Tiểu Hy ngồi xuống cùng Giang Tuấn Kỳ trao đổi kịch bản.
"Cô xem cảnh này chúng ta..."
Nói rồi Giang Tuấn Kỳ bắt đầu diễn tập cảnh thân mật ở trong kịch bản. Nguyễn Thanh Phương từ lúc nảy vẫn ở bên ngoài cửa, thấy hai người họ đang diễn tập thân mật, liền nhân cơ hội này canh một gốc dể hiểu lầm mà quay video lại.
Bên trong phòng Giang Tuấn Kỳ và Mộ Tiểu Hy vẫn không hề hay biết gì mà tiếp tục trao đổi kịch bản.
Một lúc sau mọi người đều ra bên ngoài để quay từng phân cảnh. Đạo diễn gọi Mộ Tiểu Hy và Giang Tuấn Kỳ qua xem đoạn phân cảnh vừa mới quay.
"Hai xem cảnh này, xử lý như vậy có thể tốt hơn một chút không?"
Ging Tuấn Kỳ: "Cũng khá ổn rồi đó đạo diễn."
Trần Phước Lợi: "Tiểu Hy!"
Nghe thấy tiếng gọi Mộ Tiểu Hy liền quay lại nhìn, vui vẻ chạy đến chỗ của Trần Phước Lợi ôm lấy tay anh.
"Anh Lợi, sao anh lại đến đây?"
Trần Phước Lợi: "Cũng đã trưa rồi, em vẫn còn chưa ăn cơm. Nên anh đặc biệt qua đây, để đưa em đi ăn cơm."
Mộ Tiểu Hy liền vui vẻ gật đầu nói:
"Được thôi! À, vừa hay em gái Nguyễn Thanh Phương cũng đang ở đây. Hay là chúng ta gọi em ấy cùng đi nhé!"
Trần Phước Lợi kéo cô lại nói: "Không cần gọi đâu. Thanh Phương đã ở ngoài cửa đợi chúng ta rồi. Mau đi thôi!"
Lúc hai người chuẩn bị rời đi thì trợ lý Văn hớt hải chạy đến gọi Mộ Tiểu Hy.
"Mộ tiểu thư! Chủ tịch xảy ra chuyện rồi."
Mộ Tiểu Hy liền lo lắng hỏi: "Anh ấy sao vậy?"
Trợ lý Văn liền nói: "Chủ tịch đã sốt cao ba ngày rồi, nhưng anh cứ nhốt mình ở trong phòng không chịu đến bệnh viện. Chiều nay anh ấy còn phải bay ra nước ngoài để bàn hợp tác. Tôi thật sự không thuyết phục được anh ấy! Mộ tiểu thư, cô có thể đi thuyết phục anh ấy giúp tôi được không?"
Trần Phước Lợi nghe vậy liền không vui kéo Mộ Tiểu Hy ra phía sau lưng mình nhìn trợ lý Văn nói:
"Tiểu Hy đi thôi! Lệ tổng bị bệnh thì chỉ cần uống thuốc. Tiểu Hy nhà chúng tôi cũng đâu phải là bác sĩ đi làm gì chứ?"
Trợ lý Văn với vẻ mặt khó xử nhìn Mộ Tiểu Hy nói:
"Mộ tiểu thư, ngoài chuyện này ra. Tôi cũng còn có một số chuyện muốn nói với cô."
Trần Phước Lợi lại chen ngang, "Anh có gì muốn nói, thì cứ nói ở đây đi. Tiểu Hy dù sao cũng là hôn thê của tôi."
Mộ Tiểu Hy liền kéo tay Trần Phước Lợi nói:
"Anh Lợi em cũng có mấy điều cần nói với trợ lý Văn. Anh và Thanh Phương cứ ăn trước đi nhé! Đừng đợi em!"
Nói xong cô liền theo trợ lý Văn rời đi. Trần Phước Lợi siết chặt tay thành nắm đấm. [Lại là cái tên Lệ Đình Thâm đó. Tại sao lần nào hắn cũng phá rối mình vậy?]
Nguyễn Thanh Phương ở bên ngoài đợi lâu quá liền đi vào để xem. Lại nhìn thấy Mộ Tiểu Hy đi theo trợ lý Văn liền đi đến bên cạnh Trần Phước Lợi muốn thêm dầu vào lửa.
"Anh Lợi chị gái sao lại đi theo người đó vậy? Rốt cuộc chị ấy và Lệ Đình Thâm Lục có quan hệ gì vậy? Chị gái cũng tốt bụng thật đấy, sắp kết hôn với anh rồi còn đi thăm người đàn ông khác!"
Trần Phước Lợi nghe vậy càng siết chặt tay hơn.