Bị đá cho lao thẳng xuống ao, Triệu Tử Long cũng một mực không dám phản kháng, thậm chí ngay cả việc ngoi đầu lên nói chuyện cũng không dám nốt.
Từ khi gặp mặt, hắn vẫn luôn tồn tại một nỗi sợ bí ẩn đối với Lý Thuần Quân. Vì vậy, một khi nhìn thấy đối phương bị mình lỡ miệng chọc giận, hắn dĩ nhiên sẽ để mặc cho đối phương trút giận lên mình... Ân, đơn giản vì hắn đáng bị như thế.
"Đêm không trăng đã đến rồi, ấy thế mà khu rừng trúc này vẫn sáng sủa như thường nhỉ? Lại hoặc là..." Lý Thuần Quân hướng mắt về phía mặt hồ, đôi môi khẽ nhếch lên một nụ cười: "Bản thân chiếc hồ này chính là một mặt trăng đi?"
"Đừng doạ Tử Long ca ca, nếu không thì ngươi đừng mong lấy được thứ ngươi muốn lấy" Hạ Tây Dao nói: "Nói đúng hơn thì ta là người đã được tên đó bổ nhiệm, chịu trách nhiệm đánh giá người thí luyện. Vì thế, ta là bất khả xâm phạm"
"Hửm... Nghe cũng oai ra phết, nhưng đáng tiếc là ngươi doạ sai người rồi" Lý Thuần Quân cười ha ha: "Triệu Tử Long, đừng có trốn nữa, mau ngoi lên nói giúp đại tỷ vài câu đi chứ?"
Roạt~
"Đại tỷ nói chí phải! Tây Dao, nếu ngươi tin tưởng ta thì đừng có nghi ngờ nàng!" Triệu Tử Long một mặt phấn khởi nói to.
Hắn biết rõ những lời vừa rồi chính là dấu hiệu của sự tha thứ! Đã thế thì hắn dại gì đi lãng phí cơ hội chuộc lỗi này nha? Tất nhiên phải tâng bốc đại tỷ một chút rồi!
"Tử Long ca ca, xem ra ngươi đã bị nữ nhân đó tẩy não mất rồi" Hạ Tây Dao dở khóc dở cười khẽ lắc đầu: "Thôi được rồi, nếu ca ca đã nói vậy thì ta sẽ không làm khó ngươi nữa. Bất quá, đó chỉ là phần tư mà thôi, còn phần công thì vẫn phải làm sao cho thật thoả đáng"
"Hừm, hiểu rồi. Vậy ngươi muốn kiểm tra điều gì ở ta?" Lý Thuần Quân hỏi thăm.
"Trước tiên hãy cho ta xem gương mặt thật của ngươi. Tướng tùy tâm sinh mà, ngoại hình của một người sẽ là cơ sở cho rất nhiều đánh giá sau này đấy"
Hạ Tây Dao nói những lời này với ngữ điệu vô cùng đoan chính, nhưng thật ra ý nghĩa đằng sau lại nửa công nửa tư. Mà bản thân Lý Thuần Quân cũng không ngu, dễ dàng nghe ra được phần "tư" bên trong đó.
Có vẻ như Triệu Tử Long thật sự rất muốn xem mặt hắn đi... Thậm chí còn đến mức không nhịn được mà nói ra ước muốn của mình với một người ngoài như Hạ Tây Dao.
Ai.
Thôi vậy, đều là người quen cả nên không nhất thiết phải che giấu làm gì. Vả lại, sau này sẽ không một ai có cơ hội được nhìn thấy gương mặt này nữa... Thế nên lỡ lộ ra một chút cũng chẳng có vấn đề gì.
Trong lòng thầm nghĩ như vậy, Lý Thuần Quân liền chậm rãi tháo mũ trùm đầu xuống, để lộ dung mạo tuyệt mỹ của mình ra trước mắt hai người đối diện.
Tạm bỏ mặc Triệu Tử Long đang choáng váng đến suýt ngất, Hạ Tây Dao một bên cũng không nhịn được kinh thán trước tấm dung nhan xinh đẹp rạng ngời kia: "Bảo sao Tử Long ca ca bị tẩy não, đổi lại là ta cũng khó lòng kháng cự nổi"
Lý Thuần Quân cười nhạt: "Đừng nói vậy. Đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy ta đấy"
"Ừm, ta biết" Hạ Tây Dao khẽ thở dài: "Thôi được rồi, phần đầu tiên đã xong, bây giờ lại đến phần tiếp theo"
"Ta phải làm gì?"
"Không cần làm gì cả, tự ta có cách kiểm tra nhân phẩm của ngươi"
Nói đến đây, Hạ Tây Dao liền mỉm cười đầy thần bí: "Món bí pháp này nguyên là thiên phú trời sinh của một người nào đó tồn tại phía bên kia thế giới, nay lại chẳng biết vì lí do gì mà vô tình rơi lên người ta. Cũng nhờ có nó mà tên họ Doãn kia mới dám tin tưởng giao cho ta công việc thẩm định này cho ta đấy"
"Nghe hay nhỉ?" Lý Thuần Quân mặt không đổi sắc lẩm bẩm: "Luôn cảm giác mỗi bước chân của ta đều có mối liên hệ gì đó với những kẻ "tồn tại phía bên kia thế giới"... Cảm giác này thật sự khó chịu"
"Với sứ mệnh như thế, ngươi sẽ khó tránh khỏi việc bị những tồn tại đó để ý tới. Dù muốn dù không, ngươi vẫn phải trở thành một quân cờ trong tay ai đó mà thôi"
Nói xong, Hạ Tây Dao khẽ khoát tay, tiếp tục xoáy vào chính sự: "Được rồi, không nói đến chuyện này nữa. Ngươi mau thả lỏng tâm thần, để tâm trí sao cho thật trống rỗng... Đến khi đó, ta mới có thể nhìn thấy được thứ ta muốn nhìn thấy ở ngươi"
Lý Thuần Quân khẽ gật đầu, sau đó liền ngồi xuống nhập định. Mất một lúc thật yên lặng cho Hạ Tây Dao đánh giá, hắn đã dần tiến vào trạng thái minh tưởng từ lúc nào chẳng hay.
Hạ Tây Dao cũng không có ý định gọi hắn tỉnh dậy, bởi vì thứ nàng cần nhìn nay đã nhìn thấy rồi. Hơn nữa với tinh thần mỏi mệt như thế kia, đối phương đúng là cần phải nghỉ ngơi một lát.
Lúc này, khi nhận thấy đã có cơ hội, Triệu Tử Long mới lên tiếng hỏi: "Hạ Tây Dao, ngươi rốt cục là ai? Làm sao ngươi có thể biết đến những thông tin vĩ mô như thế?"
Hạ Tây Dao lắc đầu: "Ta vốn dĩ không biết gì cả. Thuở ban đầu ta chỉ là một con cá não ngắn tầm thường cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi mà thôi. Mãi về sau khi vô tình đụng phải tên kia, ta mới có thể mở ra linh trí, từ đó biết đến những tin tức khó lường từ trong miệng hắn"
"Là cái tên họ Doãn gì đó phải không?"
"Đúng vậy"
Triệu Tử Long hơi cau mày.
Trông dáng vẻ của đại tỷ, có vẻ như tỷ ấy nhận biết cái tên họ Doãn đó. Thậm chí đại tỷ dường như đã hiểu biết tường tận về tất cả mọi thứ trong khu di tích này!
Trong khi đó, cả hắn lẫn gia hoả Kiếm Nhạc lại hoàn toàn không biết gì cả. Nhiều lần còn suýt chết nữa chứ... Cho nên, có thể gặp được nàng, bọn hắn có thể nói đó là phúc đức tích lũy ba đời.
"Thôi bỏ đi, có tò mò cũng vô ích, ta đây không có bổn phận phải biết về những chuyện đó" Triệu Tử Long khẽ hít sâu một hơi, ánh mắt lộ vẻ kiên định: "Trước mắt phải cố gắng gia tăng thực lực đi đã... Vì mục tiêu ngắn hạn của ta còn chưa kịp hoàn thành kia mà"
"Mục tiêu ngắn hạn? Tử Long ca ca, sau khi ra ngoài, ta nhất định sẽ giúp ngươi hoàn thành nha!" Hạ Tây Dao cười nói.
"Không cần, đây là chuyện riêng của ta, có người khác xen vào lại thành ra vô nghĩa" Triệu Tử Long dứt khoát từ chối: "Mặt khác, tỷ muội các ngươi chỉ cần lo cho bản thân thật tốt là được rồi. Sau khi ra ngoài, nhóm chúng ta liền nước sông không phạm nước giếng"
"Phi~ thật vô tình! Người ta đã thể hiện tình cảm đến vậy rồi mà! Tử Long ca ca là tên ngốc, đồ đần không hiểu phong tình! Cũng không hiểu tâm tình của con gái!" Hạ Tây Dao thấp giọng mắng mỏ.
Triệu Tử Long thái độ vẫn không biến hoá, chỉ nhếch môi cười nhạt: "Trái tim của ta chỉ dành cho võ đạo, không có chỗ cho nữ nhân chen vào đâu"
Kẻo sư phụ lại đánh hắn gãy chân.
Không lâu sau cuộc hội thoại, Lý Thuần Quân đã bất chợt tỉnh lại, có chút mất tự nhiên nói ra: "Thật xin lỗi, dạo này tinh thần của ta có chút mệt mỏi, nay lại được thả lỏng nên nhất thời không nhịn được"
"Không sao, không vội. Vì tiếp theo đã là bài kiểm tra cuối cùng rồi" Hạ Tây Dao tươi cười nói: "Nhân phẩm của ngươi xem như đạt chuẩn, không có gì điểm để chê trách cả. Chỉ có điều cửa ải tiếp theo có qua được hay không, tất cả đều phụ thuộc vào khí vận của ngươi"
"Ta vốn không phải kiểu người may mắn..."
Chưa kịp nói xong, Hạ Tây Dao liền đã hụp lặn xuống dưới hồ. Ban đầu Lý Thuần Quân cũng không hiểu nàng đang có ý gì, bất quá cũng chỉ ngay sau đó, hắn liền nhận ra là nàng đang muốn hắn đi theo.
Roạt~
Mắt thấy Lý Thuần Quân tiêu sái nhảy xuống hồ, Triệu Tử Long cũng chậm rãi tấp vào bờ, tiếp tục công việc chăm trẻ vất vả khi cả hai người đó đều vắng mặt.
...
...
Bên dưới hồ.
Men theo bọt nước do Hạ Tây Dao để lại, Lý Thuần Quân đã thuận lợi lần theo dấu vết của nàng, cuối cùng tìm thấy một toà Thần Điện khổng lồ đang được che giấu ngay dưới đáy hồ.
Ở đó, Hạ Tây Dao đã đứng đợi sẵn, nhẹ nhàng truyền âm giới thiệu: "Trước mắt ngươi là Nguyệt Thần Điện, được xây dựng nên bởi một lượng Tinh Vẫn Thạch khổng lồ. Nhờ vậy nên không chỉ có công dụng bất hủ, nó đồng thời còn là một Ngộ Đạo Thất chính tông dành cho các Phương Tiên Thuật Sĩ đời đầu"
"Ngộ Đạo Thất sao? Nghe không liên quan cho lắm. Thế thì bài kiểm tra của ta là gì?" Lý Thuần Quân hỏi.
"Vào bên trong thì biết"
Dứt lời, Hạ Tây Dao lại tiếp tục bơi sâu xuống đáy nước rồi dừng lại ngay trước cổng Thần Điện.
Do dự một chút, nàng nói tiếp: "Sau khi bước vào bên trong, ngươi sẽ nhìn thấy rất nhiều thứ không nên nhìn thấy. Theo như những gì tên kia kể lại thì hầu hết Phương Tiên Thuật Sĩ mắc bệnh sợ lựa chọn đều bắt nguồn từ những thứ nằm sau cánh cửa này. Thân là thủ vệ, ngay cả ta cũng không biết thứ đó là gì nữa"
"Vì thế, hầu hết các Phương Tiên Thuật Sĩ đời sau đều lựa chọn ngộ đạo ở bên ngoài hoặc khu vực lân cận Thần Điện, không dám bước qua cánh cửa này nữa. Chuyện đấy chỉ nghe thôi đã thấy bất thường rồi"
Đến đây, Hạ Tây Dao nghiêm mặt nói: "Cũng do vậy nên nội dung kiểm tra lần này rất đơn giản. Chỉ cần tâm trí của ngươi không bị tan vỡ, có thể an toàn quay trở ra sau khi chứng kiến những thứ bên trong đó, ngươi liền được xem như thông qua"
"Hửm... Lại là kiểm tra tinh thần sao?"
"Có thể, nhưng chắc chắn là không hoàn toàn... Mà thôi, một khi đã đặt chân vào bên trong, ngươi liền sẽ biết ngay thôi" Hạ Tây Dao nhún vai.
Trông dáng vẻ, có lẽ là nàng thật sự không biết gì thật.
Một lúc sau đó, nghe theo hiệu lệnh của Hạ Tây Dao, cánh cổng Thần Điện đã chậm rãi mở ra, chào đón những thí luyện giả lớn gan đặt chân vào thám hiểm, và cụ thể ở đây chính là Lý Thuần Quân. Truyện Phương Tây
"Ta ngược lại muốn xem thử thứ gì sẽ có đủ khả năng bẻ gãy ý chí của một kẻ đã chết hàng vạn lần như ta"
"Mười vạn năm trước, Kiếp Dân phủ xuống. Cổ Thiên Đình chỉ còn lưu lại di chỉ, Tây Phương Linh Sơn đã sớm đổ nát hoang tàn, Vô Tận Ma Uyên lùi về trong tĩnh mịch. Hoang Cổ Thánh Vực bị đánh vỡ tan tành, trở thành Tứ Hoang Nhất Hải.
Mười vạn năm sau, Đông Hoang Việt quốc, một gã Chân Nhân cao thủ tuổi già thọ cạn, cáo lão hồi hương, bỗng nhiên tuyệt địa phùng sinh, từ đấy quét ngang võ giới, lập nên bất hủ truyền kỳ."