Bộ phim truyền hình thứ hai cũng đóng máy, Hạ Tê quả nhiên cùng Diêu Miêu Miêu thông báo, trước Tết âm lịch sẽ không nhận vai mới.
“Phí Đạo sang năm có bộ phim, nói về mối tình đầu, cái nam chính kia em sẽ cố gắng tranh thủ” mấy tháng không làm việc, Hạ Tê cảm thấy rất có lỗi với Diêu Miêu Miêu, áy náy nói, “Lúc đó em nhất định sẽ rất nỗ lực.”
Quan hệ của cậu cùng người đại diện so với những nghệ sĩ khác bất đồng, Diêu Miêu Miêu mặc dù trên danh nghĩa là người đại diện chân chính đầu tiên của Hạ Tê, nhưng nguồn lực của Hạ Tê đều là do Lục Hiên hoặc Lục An Kỳ tranh thủ cho, muốn quay cái gì không quay cái gì cũng là Lục Hiên một mình quyết, Diêu Miêu Miêu kỳ thực không góp tiếng vào được, nàng hiểu rõ Hạ Tê nghĩ ngơi tạm thời nhất định là vì Lục Hiên, biết mình ngăn cản cũng vô dụng, nhưng vẫn là khuyên nhủ: “Thừa dịp…”
Diêu Miêu Miêu dừng lại, tiếp tục nói: “Chị nói bây giờ cậu sẽ cảm thấy khó nghe, nhưng cậu về sau sẽ hiểu, vẫn là muốn tranh thủ… Thừa dịp bây giờ mọi điều kiện đều tốt, nhận nhiều tác phẩm, chị trước đây cũng dẫn dắt nhiều người khác, riết cũng quen, quá vài năm nữa cậu sẽ rõ, sau một thời gian, những cái khác đều là giả, chỉ có tác phẩm cùng tiền kiếm được trong tay cậu mới là thật.”
Hạ Tê rõ ràng Diêu Miêu Miêu là muốn cho chính cậu thừa dịp ở chung bên Lục Hiên tích lũy cho mình nhiều thành tựu hơn, lời tuy khó nghe, thế nhưng chân thật chỉ vì muốn tốt cho chính mình, Diêu Miêu Miêu vẫn cho là mình và Lục Hiên vẫn còn là quan hệ kia, Hạ Tê không tiện cùng với nàng giải thích mình và Lục Hiên là thật sự là bên nhau, nói ra có chút lập dị, hơn nữa Diêu Miêu Miêu khẳng định cũng không tin, Hạ Tê đành phải gật đầu: “Em biết, em sẽ nhớ kỹ.”
“Hơn nữa…” Diêu Miêu Miêu thở dài, “Hai người cứ bên nhau suốt, sẽ mau cảm thấy phiền.”
Hạ Tê nở nụ cười: “Sẽ không.”
Diêu Miêu Miêu chỉ tiếc mài sắt không nên kim, nhưng bất đắc dĩ Hạ Tê cố ý muốn nghỉ ngơi một quãng thời gian, nàng cũng không dám đem lời nói thẳng hơn nữa, không nên đắc tội Lục Hiên, bị gì cũng chính là mình, nàng bất đắc dĩ, liền khuyên Hạ Tê vài câu, Hạ Tê đáp ứng còn có thể quay quảng cáo, Diêu Miêu Miêu tâm trạng tốt hơn một chút, gật đầu đi.
Kêu trở lý đến, Hạ Tê tâm tình tốt, nghĩ một hồi để cho trợ lý thay cậu mua cái vòng tay tặng Diêu Miêu Miêu, chính mình không làm việc, thu nhập của Diêu Miêu Miêu cũng bị ảnh hưởng, Hạ Tê trong lòng rất hổ thẹn.
Cùng Hạ Tê cùng nghỉ ngơi, còn có Lục Hiên.
Mấy tháng trước Hạ Tê quanh năm không ở nhà, thời gian Lục Hiên ở bên ngoài cũng nhiều hơn, nhưng sau khi Hạ Tê nghỉ ngơi, Lục Hiên thay đổi trạng thái ngày trước, chiều nào sau khi đem công việc xử lý tốt cũng về nhà, Hạ Tê hiện tại tiếng tăm càng lúc càng lớn, ra ngoài càng không tiện, hai người liền tay làm hàm nhai, tự mình làm các món đơn giản như nước canh, cháo các kiểu, còn lại dựa vào Nghiêm Trác Dịch mua về, lúc có nhiều thời gian hai người cũng sẽ thử nấu cơm, lúc mới làm rất khó ăn, thời gian dài, cũng có vài món ăn được.
Hạ Tê có lúc cũng sẽ mặc kín đáo, mang theo kính mát lớn cùng Lục Hiên ra ngoài, cùng nhau dùng bữa tiệc lớn, lần đầu đi rạp chiếu phim, giống như cặp tình nhân bình thường, cuối tuần hoặc là ngày lễ, Lục Hiên vẫn là mới có cơ hội cùng Hạ Tê, lúc dẫn cậu ra ngoài chơi, tại chỗ ngồi phía sau xe chất đầy hộp quà, làm cho Hạ Tê bất ngờ, để cậu vui vẻ mở quà. Nếu Lục Hiên bận rộn công việc rất khuya thì Hạ Tê sẽ đến công ty Lục Hiên chờ hắn, người của công ty sớm được nhắc qua, không ai dám đến gần Hạ Tê xin kí tên, Hạ Tê giống như trước khi chưa nổi tiếng, tìm vị trí an tĩnh đọc sách, chờ Lục Hiên tan tầm, cùng nhau về nhà.
Tinh thần sa sút lười biếng gần hai tháng, mỗi ngày cùng nhau, Hạ Tê vẫn không có cảm giác ở chung với nhau thường sẽ phiền như Diêu Miêu Miêu, trái lại Lục Hiên…
“Qua năm nghỉ ngơi mấy tháng nữa cũng được, Phí Hạo bên kia đã chắc chắn rồi, sang năm em quay bộ phim của hắn, lại tìm một bộ nữa, có hai phim, cộng thêm với chương trình thực tế nữa là được rồi.” Lục Hiên giọng nói nhẹ nhàng, “Muốn làm người phát ngôn gì, nói để Lục An Kỳ liên hệ.”
Lục Hiên không phải là cảm thấy phiền, trong tâm hắn là muốn đem kiểu sinh hoạt này kéo dài.
Trong khoảng thời gian này ở nhà nghỉ ngơi, Hạ Tê nặng hơn một kí so với trước kia, tuy rằng không thấy được, nhưng rõ ràng sắc mặt tốt hơn rất nhiều, tâm tình tốt, nghỉ ngơi đủ, trạng thái tinh thần hoàn toàn thoải mái, Lục Hiên mới xong một hội nghị qua video, hắn đem notebook đóng lại, nhìn người yêu bé nhỏ ngày càng đẹp của mình cười nhạt, nói: “Nếu như vẫn cảm thấy mệt, chỉ cần đóng phim của Phí Hạo là được, công ty không cần em kiếm tiền, cho em nhận thêm một vài tác phẩm nhỏ, vững vàng nổi tiếng sẽ có giải thưởng, tác phẩm mỗi năm có một bộ vậy là được rồi.”
Hạ Tê lắc đầu cười, tiến đến ngồi bên người Lục Hiên, Lục Hiên kéo tay Hạ Tê, nhẹ nhàng vuốt nhẹ những ngón tay Hạ Tê, chậm rãi nói: “Sắp đến sinh nhật, muốn tặng quà gì?”
Hạ Tê nỗ lực suy nghĩ một chút, lại suy nghĩ một chút nữa, cuối cùng từ bỏ nói: “Không cần, phải.. thật sự không nghĩ ra được.”, mỗi ngày đều vui vẻ giống như được tổ chức sinh nhật, Hạ Tê quả thật khôn nghỉ ra mình cần gì nữa.
Lục Hiên nở nụ cười, vươn mình đem Hạ Tê đè xuống ghế salon, hôn môi.
Lập tức chuẩn bị đến Tết âm lịch, các loại hoạt động dần dần nhiều lên, Diêu Miêu Miêu chọn cho Hạ Tê một vài hoạt động không tệ, trong đó có một cái là tham gia chương trình giải trí, để quảng bá cho phim truyền hình cậu mới đóng máy.
Giao tình cùng đoàn phim này mặc dù không sâu đậm bằng những lần trước, nhưng quan hệ của mọi người cũng không tệ, gặp mặt sau nói chuyện một hồi lâu, nữ chính lôi kéo Hạ Tê chụp hình chung nửa ngày, Hạ Tê rất phối hợp, muốn bán manh liền bán manh, muốn sợ hãi liền sợ hãi, nữ chính chụp rất lâu mới thỏa mãn, chọn lựa vài tấm đẹp mắt một chút rồi phát phát weibo.
Hạ Tê cười cười: “Chờ chị phát xong em sẽ chuyển phát.”
Nữ chính nở nụ cười, nhìn xung quanh một chút, nhỏ giọng nói: “Em đắc tội với nữ chủ trì của chương trình này à? Vừa nãy lúc tổng duyệt nàng làm sao với cậu như là không vừa mắt vậy?”
Hạ Tê kỳ thực cũng có phát hiện, cái tiết mục này hai người nam nữ chủ trì, nam chủ trì thì hoàn hỏa, thật nhiệt tình, cũng rất biết tạo không khí, so với nữ chủ trì kia thì có chút miễn cưỡng, đặc biệt lúc đối với Hạ Tê, thái độ có chút mệt mỏi không muốn nói, hỏi vấn đề cũng sắc bén, khiến người khác rất không thoải mái, trong lúc đó nam chủ trì có hòa giải hai lần, tất cả mọi người đều nhận ra cô ta nhắm vào Hạ Tê, may mắn là thái độ của Hạ Tê trước sau đều tốt, mới không phải lúng túng.
Hạ Tê lắc đầu nói: “Em thật sự là lần đầu gặp cô ta, mới vừa gặp cũng có chào hỏi, thật sự là… không rõ ràng.”
Nữ chính chau mày, đề nghị: “Hỏi người đại diện một chút, buổi chiều mới thu chế đây, tốt nhất nói một tiếng trước, làm cho bên kia không chen miệng vào được, để cho người đại diện nói chuyện với mọi người một chút, để cho những người làm hậu kỳ lúc cắt nối biên tập chú ý một chút, đừng làm cho quá mất tự nhiên.”
Nữ chính không thể nào tiếp xúc với nữ chủ trì này, vừa nãy lúc tổng duyệt thấy cô ta như vậy trong lòng cũng không thoải mái, Hạ Tê cảm ơn nữ chính, chính mình nhắn tin cho Diêu Miêu Miêu.
Diêu Miêu Miêu vốn là phải đợi đến chiều thu chế mới đến, sau khi nhận tin nhắn liền nhanh chóng chạy tới, trên đường hỏi thăm những người mình quen mới biết được một chút thông tin.
“Chị là nói… cô ta…” Hạ Tê không thể tin nuốt nước miếng, nhỏ giọng nói, “Cô ta trước đây cùng Lục tiên sinh…”
Diêu Miêu Miêu cũng không nghĩ tới sẽ gặp phải chuyện như vậy, nói: “Cũng do chị, bất quá việc này không có bao nhiêu người biết, không nghĩ tới trùng hợp như thế, cậu đừng để tâm a, kỳ thực cô ta cùng Lục tổng căn bản cũng không có gì.”
“Cô ta lúc trước từng phỏng vấn Lục tổng, chắc là Lúc đó coi trọng Lục tổng, muốn qua lại một chút, nghe đâu hai người đã dùng cơm cùng nhau, mà có hay không người ngoài cũng không biết, những điều này đều là tự cô ta nói với người khác, không ai biết thật hay giả, chỉ có việc phỏng vấn là thật.” Diêu Miêu Miêu kể lại những gì nghe được, giải thích, “Nếu như là thật sự, cũng chỉ là dùng cơm cùng nhau, phỏng chừng lúc đó Lục tổng cũng đã nhìn ra những việc cô ta có thể làm, không muốn lún sâu, bạn bè còn không tính, thế nhưng cô ta vẫn chưa hết hi vọng, lúc trước cô ta còn muốn hợp tác cùng nghệ sĩ của công ty, phỏng chừng là có tâm tư khác.”
Hạ Tê yên lặng: “Cho nên nói… cô ta biết việc của em và Lục tiên sinh?”
Diêu Miêu Miêu than thở: “Cậu cảm thấy được trong giới còn có bao nhiêu người không biết? Cho dù có người không biết, nhưng nếu cô ta vẫn còn tơ tưởng với Lục tổng, tự nhiên sẽ mẫn cảm với những việc quanh Lục tổng, làm sao có khả năng không nghe được.”
Hạ Tê cười gượng.
Diêu Miêu Miêu lườm một cái, nói: “Quả thực bệnh thần kinh, Lục tổng nhìn cô ta không vừa mắt, làm khó dễ cậu làm chi? Thôi, cô ta nếu muốn như vậy chúng ta cũng không cần thu hình, đồ bệnh, với lại những người trong đoàn phim cũng tới nhiều, cậu không ghi hình cũng không lỡ tiến độ.”, sau lưng có cái núi dựa lớn, Diêu Miêu Miêu cũng kiên cường vô cùng.
Hạ Tê cười lắc đầu: “Không cần, kỳ thực cũng không có gì, chờ lúc chính thức cô ta cũng không mang tâm tình mình đến chương trình đi, để mọi người thấy đối với cô ta cũng không có điểm tốt, em cứ coi như không hiểu nàng nói gì.”
Diêu Miêu Miêu cũng chỉ là nói một chút, nàng tự nhiên biết nếu bây giờ từ chối thu chế đối với Hạ Tê bất lợi, đành phải gật đầu: “Vậy đi, đi bây giờ để cô ta cao hứng, tìm mấy phóng viên viết linh tinh một chút, nói cô ta là chia rẽ tình nhân, để mình làm ngư ông đắc lợi, ha ha.”
Biết đến Lục Hiên cùng với cô ta không có quan hệ Hạ Tê liền không có để bụng chút nào, rất dễ dàng, cười nói: “Hai ngày trước em nhờ trợ lý đưa đồ cho chị có thấy không? Lúc đi dạo phố thì mua, cảm thấy rất hợp với chị.”
Diêu Miêu Miêu nhìn Hạ Tê không nổi nóng được, thở dài nói: “Nói cho cùng, vẫn là phải cảnh giác một chút, cậu xem nữ chủ trì này một chút, trẻ tuổi bộ dáng rất tốt, năng lực làm việc cũng khá, những người này bên cạnh Lục tổng rất nhiều.”
Hạ Tê không nhịn cười được: “Cô ta lớn hơn em năm tuổi đó.”
Diêu Miêu Miêu làm dáng tức giận, Hạ Tê bận bịu dỗ nàng, trong lòng cậu rõ ràng Diêu Miêu Miêu là sợ cậu chịu thiệt.
Trợ lý đến gọi Hạ Tê xem quy trình, Diêu Miêu Miêu vung vung tay: “Đi thôi đi thôi.”
Diêu Miêu Miêu so với thời điểm mới tiếp nhận Hạ Tê không giống nhau, bây giờ nàng gánh một nhóm bốn nghệ sĩ, tính từ khi nàng bắt đầu làm người đại diện đến nay, Hạ Tê là nghệ sĩ hot nhất của nàng, trong công việc Diêu Miêu Miêu hi vọng cậu có thể làm cho chính nàng thành người đại diện át chủ bài, trong âm thầm, Diêu Miêu Miêu cũng là thật tâm hi vọng Hạ Tê có thể phát triển thật tốt, bất kể là sự nghiệp hay là tình cảm.
Nghĩ như thế, Diêu Miêu Miêu không nhịn được gọi điện thoại cho Lục An Kỳ, đem chuyện ngày hôm nay thông báo lại. Truyện Quân Sự
Buổi chiều thu chế, nữ chủ trì kia quả nhiên thu liễm rất nhiều, nhưng mà toàn bộ quá trình cũng có chút lúng túng, may mắn được người trong đoàn phim đều rất có tinh thần, nên không quá rõ ràng, hậu kỳ cắt nối biên tập một chút, hẳn là xem cũng không thấy gì.
Sau khi chương trình kết thúc mọi người theo thông lệ hẹn nhau đi dùng bữa, nam chính còn lên kế hoạch ăn chơi sau dùng bữa, đến quán rượu của hắn mở để ca hát, mọi người cũng hào hứng, Hạ Tê không ngờ lại xấu hổ một chút, huống hồ cậu quả thật có việc, cười xin lỗi nói buổi tối đã có hẹn, mọi người cũng hiểu, hơi hơi khách khí vài câu sẽ không nhắc lại, mọi người đang ở hậu trường chụp hình, hoặc là cởi trang sức hoặc là tán gẫu, chờ từng người đại diện cùng trợ lý đến giao phó xong rồi đi chơi.
“Hạ Hạ.” Diêu Miêu Miêu đẩy cửa phòng nghỉ ngơi, cười chào hỏi cùng mọi người, đi tới bên người Hạ Tê liếc mắc ra dấu hiệu, thanh âm không lớn không nhỏ, “Hắn đến.”
Không cần nói thẳng ra, Hạ Tê tự nhiên biết “hắn” là ai, Lục Hiên trước đây tình cờ cũng sẽ tìm Hạ Tê, Hạ Tê không quá để ý, tự đứng dậy đi ra ngoài.
Diêu Miêu Miêu ngồi vào vị trí của Hạ Tê, nam chính cho là Hạ Tê phải đi, hắn biết ngày hôm nay đắc tội với Hạ Tê, cũng muốn đi ra ngoài để hòa hoãn vài câu, Diêu Miêu Miêu lên tiếng ngăn cản lại, cười nói: “Bên này chúng tôi còn cùng cùng người giám chế nói chuyện, một hồi mới đi.”
Nam chính không biết nguyên nhân, cười gật đầu, nữ chủ trì nhạy cảm nhìn lại, nhíu nhíu mày.
Diêu Miêu Miêu chơi điện thoại di động một chút, đối với người đại diện quen thuộc kế bên tán gẫu, bất đắc dĩ nói: “Nghệ sĩ một khi đã yêu, công tác lập tức liền không theo quy luật, quá khó làm.”
Đối phương thông cảm gật đầu, hàn huyên, nữ chủ trì càng ngày càng ngồi không yên, cô ta qua loa nở nụ cười cùng nghệ sĩ bên cạnh, cũng đẩy cửa đi ra ngoài, Diêu Miêu Miêu ngước mắt liếc cô ta một cái, tiếp tục cùng người quen tán gẫu.
Hạ Tê không nghĩ tới là Lục Hiên cũng vào được, kinh ngạc mở to hai mắt: “Ngài, là có chuyện gì không?”
Nghệ nhân ra vào bên trong đài truyền hình ra vào không phải mặc quần áo khoa trương, quần áo để trình diễn ca hát nhảy múa thì cũng là quần áo mới tinh, Lục Hiên một thân âu phục thẳng tắp, phối hợp với chiều cao một mét tám lăm của hắn, quả thực không thể càng thêm bắt mắt, Hạ Tê không cẩn thận lại bị Lục Hiên đẹp trai hạ gục, lôi kéo Lục Hiên đi lên sân thượng không có ai, bình tĩnh rồi quyết tâm nhỏ giọng hỏi: “Sao không ở trong xe chờ em? Bên này đã xong việc, chúng ta đi bây giờ?”
Lục Hiên cười nhạt: “Sinh nhật vui vẻ.”
Hạ Tê mím mím môi, nở nụ cười.
Hạ Tê vừa muốn nói gì, nhưng nghe âm thanh tiếng giày cao gót bước đi cách đó không xa, cậu theo bản năng lui về sau một bước, vừa mới muốn quay đầu lại nhìn, không may bị Lục Hiên lôi trở lại, Hạ Tê trợn to mắt: “Lục tiên sinh… A a…”
Lục Hiên một tay ôm lấy eo Hạ Tê không cho cậu lùi về sau, một tay nhẹ vỗ vỗ sau lưng Hạ Tê, cúi đầu hôn lên môi Hạ Tê.
Hạ Tê biết có người sau lưng, rất sốt sắng, ngón tay thon dài Lục Hiên xuyên qua mái tóc ngắn của Hạ Tê ôn nhu khẽ vuốt, hắn khẽ khàng cắn xuống đôi môi của Hạ Tê, Hạ Tê hơi tách môi ra, Lục Hiên trong nháy mắt đem người kéo gần lại chút, từ từ, tham lam khắc sâu hơn nụ hôn này.
Không biết trôi qua bao lâu Lục Hiên mới thả Hạ Tê ra, Hạ Tê có chút hoảng hốt, cậu đột nhiên quay đầu lại nhìn, mơ hồ chỉ thấy bóng lưng lảo đảo chật vật của người chủ trì.
Hạ Tê trong nháy mắt minh bạch, nói lắp: “Ngài là cố ý, thế nhưng… ngài là làm sao mà biết được a?”
Lục Hiên không lên tiếng, trong mắt mang theo ý cười, Hạ Tê có chút lo lắng: “Cô ta sẽ không đi nói lung tung đi… cô ta vừa nãy không chụp ảnh đi?”
Lục Hiên cười khẽ: “Yên tâm, cô ta không dám.”
“Tôi không dùng cơm cùng cô ta, chỉ chấp nhận cho cô ta phỏng vấn một lần, phỏng vấn chưa đến một giờ, chỉ có tiếp xúc nhiêu đó.” Không chờ Hạ Tê hỏi Lục Hiên đã chủ động nói: “Sau đó quả thực cô ta có liên hệ tôi, mà tôi chưa từng gặp cô ta, hết thảy những việc khác là cô ta tự biên tự diễn, từ khi em với tôi cùng nhau, tôi không có đi tìm tình nhân, cho nên người khác nói này đó…”
Hạ Tê trong lòng ấm áp, tiếp lời nói: “Không quản người khác nói cái gì, em cũng sẽ không tin, em tin tưởng ngài.”
Lục Hiên nhìn Hạ Tê, lo lắng lúc trước dường như biến mất.
Tiểu Tê của hắn, chỉ tin tưởng hắn.
Lục Hiên hít sâu một hơi, trầm giọng hỏi: “Vì tôi tiếp nhận ít công việc hơn, hối hận không?”
Hạ Tê cười lắc đầu một cái.
“Ít đi cơ hội nổi tiếng, hối hận không?”
Hạ Tê lắc đầu.
“Cách con đường đi đến ảnh đế của em dài hơn rất nhiều, hối hận không?”
Hạ Tê tiếp tục lắc đầu.
“Cứ theo tôi cả đời như vậy, hối hận không?”
Hạ Tê nhìn hộp vuông nhỏ trong tay Lục Hiên, thất thanh: “Đây là…”
Lục Hiên mở ra hộp trang sức, bên trong lấy ra nhẫn kim cương nam giống cái Hạ Tê đưa hắn, chậm chậm thay Hạ Tê đeo vào ngón áp út, rất là vừa vặn.
Lục Hiên lẳng lặng nhìn Hạ Tê, sâu trong mắt cất giấu sự ôn nhu vô hạn của riêng hắn đối Hạ Tê.
Hạ Tê cắn chặt môi, bỗng viền mắt đã chuyển đỏ.
Cậu phải chờ khi mình là ảnh đế mới dám nói, nhưng bị Lục Hiên nói trước rồi.
Lục tiên sinh của cậu, người yêu mà cậu luôn ngưỡng mộ, cho cậu tình yêu tràn đầy cùng sự ôn nhu, năm năm thầm mến của cậu hoàn toàn kết thúc, từ đây về sau, sẽ không còn chua xót, chỉ còn hai bên tình nguyện.
Hạ Tê ngẩng đầu nhìn Lục Hiên, cười cười dùng sức lắc đầu: “Không hối hận.”
——Phiên ngoại 5 hoàn——
Toàn văn hoàn
Trích lời tác giả: Trên thế gian, không chuyện gì hạnh phúc bằng, em yêu tôi, tôi cũng yêu em