Không biết chuyện tối Hội Hoa Đăng là ai làm, Ân Niệm Yên không dám đi tìm hiểu tin tức, cả hai vị chủ tử Hoàng cung đều cho người đều tra, nếu nàng dám tìm hiểu tin tức, sợ là đời này chỉ ngồi ở Hiền Phi vị trí, trong khi thấp vị phi tần lại từng bước thăng lên, nàng phải ngồi phía sau Hoàng Hậu, bằng không đời này sống uổng phí rồi.
"Tiểu Bạch, ngươi nói xem ta sinh đứa nhỏ lúc này có nguy hiểm hoặc là tổn hại thân thể không? Còn nữa dáng người sẽ thay đổi sao?". . truyện tiên hiệp hay
"Không quá ảnh hưởng, nhưng sẽ mệt mỏi hơn ngày thường vài phần, ngươi dùng rất nhiều bổ dưỡng dược liệu kết hợp với cao dưỡng da, nên thân hình sẽ không quá thay đổi, bên trong có vài loại cao dưỡng da cho thai phụ dùng, bảo đảm ngươi sẽ là thai phụ đẹp nhất" nữ nhân này cả ngày chỉ biết hỏi hắn làm đẹp, ăn uống, hiện tại còn hỏi tới sinh đứa nhỏ, ai...
"Ngươi thật biết buôn bán a, mấy thứ đó giá có quá cao không? Ta trước mua vài hợp dùng đi" nữ nhân sinh con nhất định bị rạng da bụng, Hiện đại liền thôi nhưng ở cổ đại yêu cầu hoàn mỹ quá khắc khe, nàng không dám lơ là.
"không cao, năm mươi lượng một hộp, ngươi có gần mười vạn lượng trong Thương Thành tài khoản, cứ việc mua thoải mái đi, khi nào gần hết ta sẽ thông báo cho ngươi" hắn chủ nhân giàu có đâu, đời này sẽ không dễ dàng bị mạc sát như đời trước đi.
"Trước mua năm hộp dùng thử xem sao, đúng rồi ta chuẩn bị mang thai đứa nhỏ, ngươi xem có thứ gì liên qua tới Thai Phụ đang giảm giá thì gọi ta a, ta phải thoát ra đây, gần đây có quá nhiều ám vệ dám sát, không thể ẩn thân vào không gian lâu được".
"Được rồi, có thứ tốt ta sẽ gọi ngươi".
Tối hôm đó Tỉnh Đế đến Bích Tiêu Cung ngủ lại, Ân Niệm Yên muốn cho Đại Hoàng Tử cùng Hoàng Đế thường xuyên gập nhau, gia tăng thêm phụ tử cảm tình, Đại Hoàng Tử lanh lợi hiểu chuyện, không hề sợ sệt khi đứng trước mặt Tỉnh Đế, làm cho hắn càng muốn Ân Niệm Yên sinh đứa nhỏ.
"Nàng dạy dỗ Khang Nhi rất tốt, cho dù chân có tật cũng phải một bụng thi thư, luôn tỏ ra Hoàng gia khí độ, Trẫm thấy chân của hắn đã không khó đi như trước, đều là nàng công lao".
"Thần thiếp làm người Nương, đương nhiên sẽ hết lòng vì hài tử, làm sao dám nhận công trước mặt Hoàng Thượng đâu? Một phần là do Khang Nhi chịu cố gắng mới được, tối nào cũng buột nẹp vào chân, dù không đau đớn nhưng lại bất tiện lúc ngủ, nhưng hắn không thèm để ý, hết thảy đều nghe lời Thái Y cùng Thần thiếp, Hoàng Thượng nói xem, có nhi tử như vậy không yêu thương che chở sao được đâu".
"Trẫm nói nàng tốt chính là tốt, Niệm Nhi sinh cho trẫm đứa nhỏ được không? Chỉ cần là nàng sinh, Trẫm đều yêu thương có thêm" Tỉnh Đế lời nói trầm bổng bên tai nàng, có chút ngứa, nàng dẫy dụa một phen, lại bị ôm chặt hơn.
Ân Niệm Yên mị hoặc nói "Vậy Hoàng thượng phải cho thiếp mới được, Ân...?"
Mỹ nhân đã nói như vậy, thân là nam nhân sao có thể nhịn được đâu "Ân, Trẫm cho nàng là được, từ hôm nay Trẫm liền cho nàng, Niệm Nhi nhất định phải sinh Hoàng Nhi cho trẫm".
"Hoàng Thượng....umh....." đêm xuân lại bắt đầu...
Hôm sau Ân Niệm Yên giúp Tỉnh Đế mặc vào long bào, như thường ngày căn dặn vài câu "Hoàng Thượng có vội đến đâu cũng phải dùng bữa đúng giờ, long thể khỏe mạnh mới là Đại Hưng bá tánh phúc khí" lại nhìn Dương Trung nói "Phiền Dương công công nhắc nhở Hoàng Thượng, đừng vì ham công tiết việc quên giờ dùng bữa".
"Nô tài nhất định hầu hạ Hoàng thượng chu đáo, xin nương nương an tâm" có lời này của Ngọc Hiền Phi, hắn có thể an tâm nhắc nhở Hoàng thượng dùng bữa, không lo sợ như trước kia.
"Niệm Nhi an tâm, Trẫm nhất định sẽ bảo trọng long thể, trở lại ngủ thêm chút đi, Trẫm đi thượng triều" Tỉnh Đế không hiểu sao lúc nghe Ân Niệm Yên lãi nhải những câu quen thuộc như vậy, chẳng nhưng không khó chịu, còn vui vẻ hưởng thụ, không biết đây là cảm giác gì, nhưng hiện tại thật tốt, hắn cũng không đi tìm hiểu sâu thêm.
"Ân, Thần thiếp cung tiễn Hoàng Thượng".
Một tháng một lần các Hoàng Tử, Công chúa đến thỉnh an Hoàng Hậu nương nương, trong cung có ba vị Hoàng tử, năm vị Công chúa, lớn nhất sáu Tuổi Đại Hoàng tử, nhỏ thì bốn tuổi Ngũ Công Chúa.
Phượng Tê Cung bên trong không khí náo nhiệt hơn, Hoàng Tử Công Chúa ra sức lấy lòng Hoàng Hậu, bất quá Hoàng Hậu đều xử sự công bằng, Nhị Công Chúa là đích nữ, năm tuổi, đối với ai đều cười rất quy cũ, hiện lên đích nữ phong phạm.
"Khang Nhi lại cao lớn hơn rồi, Ngọc Hiền Phi thật biết nuôi hài tử, bổn cung tưởng Nhan nhi thường xuyên đến Bích Tiêu Cung nhất định sẽ học được rất nhiều" Hoàng hậu quản lý hậu cung, biết rõ Ân Niệm Yên đối với Đại Hoàng Tử Khúc Vinh Khang thật tâm yêu thương, không khác gì con ruột của mình, tìm y hỏi dược, chỉ hy vọng chân của nhi tử mình có thể dễ dàng đi lại hơn, nàng còn khâm phục Ân Niệm Yên chưa bao giờ ra tay với hài tử.
"Thần thiếp làm người Mẫu phi, nhất định một lòng lo cho đứa nhỏ, thật không dám nhận lời khen ngợi của Hoàng hậu nương nương, Nhị Công Chúa nếu đã đến, thần thiếp nhất định mở rộng của cung đoán người, Huynh muội thường xuyên gập nhau, cảm tình luôn là tốt".
Hoàng Hậu đã có ý cùng Bích Tiêu Cung giao hảo, nàng cũng không làm cao, mặc dù không biết sẽ được bao lâu, nhưng thêm một người bạn, tốt hơn thêm kẻ đối đầu với mình đi.
"Ngọc Hiền Phi thật có phúc khí, Nhị Công Chúa rất ít đi lại các cung thăm tỷ muội của mình đâu, bổn cung thật hâm mộ không thôi, Chỉ thương cho Tứ công chúa, không biết mấy cái tỷ tỷ của mình mặt mũi thế nào?" Dung phi như có như không nói, sắc mặt bình thường như đã quá quen với sự bất công của Hoàng Hậu.
"Dung phi sai rồi, từ xưa đến nay chính thứ có khác ai đều biết, Công Chúa phải học rất nhiều lễ nghi quy cũ, muội Tam Công chúa lại ham chơi cái gì đều không biết, thật là sầu người a".
Tỉnh phi còn cao hơn một bật, ngầm nói Hoàng Hậu chỉ lo cho nữ nhi của mình, không quan tâm đến thứ nữ, nếu truyền ra ngoài sợ là bị người nói mẹ cả không từ đi.
"Đúng rồi, Đại Công Chúa thường hỏi muội sao không thấy mấy cái muội muội đâu? Làm thần thiếp nghe mà đau sót không thôi" Tần Tu Nghi hiện tại hận chết Ân Niệm Yên Cùng Hoàng Hậu, chỉ cần có thể đạp người xuống nàng không màng hậu quả liền làm.
Hoàng Hậu ung dung ngồi uống trà, phản phất như không hiểu, nữ nhân hậu cung luôn điên cuồng như vậy, chỉ cần không ảnh hưởng quá lớn, nàng xem như không thấy đi.
"Muội nghe nói Ngự Hoa Viên trăm hoa đua nở, đưa Hoàng Tử Công Chúa đến cùng ngắm hoa, sẽ gia tăng thêm cảm tình, bất quá có vài loại hoa có nhiều phấn, mùi hương quá nồng, sợ làm bọn nhỏ bị dị ứng, không biết Quý Phi nương có cao kiến gì không?"
"Ngọc Hiền Phi quá xem trọng bổn cung rồi, bất quá phía tây hậu cung có ao sen, được chăm sóc cẩn thận, mùa hè hoa nở rất đẹp, đến đó cùng nhau uống trà ngắm hoa rất tốt, khi nào đến đó Ngọc Hiền Phi nhớ cho người đến Trường Xuân Cung nói một tiếng".
"Quý Phi nương nương còn có tâm tình nghỉ đến ngắm cảnh uống trà thưởng hoa? tần thiếp thật khâm phục a, thiết nghỉ tần thiếp là là quý phi nương nương nhất định là lo lắng ăn ngủ không yên" Liên Quý Tần gần đây rất thích nhảy nhót lung thung, đặc biệt là Chán Ghét Tiềm để người, cùng một thời nhưng ai đều phân vị cao, nàng có Tam Hoàng Tử lại chỉ là một cái Quý Tần.
"Bổn Cung đã gả vào Hoàng gia thì chính là Hoàng gia người, một cái cô nãi nãi khó mà nhúng tay nhà mẹ đẻ việc, thiết nghỉ ai đều biết chuyện này đi".
"Quý Phi nương nương nói không sai, tần thiếp có nhiều lúc nhớ nhà lại chỉ có thể tuân thủ quy cũ" Bảo Quý Tần nhìn hậu cung hướng gió, một lòng muốn lấy lòng Ngọc Hiền Phi, suy nghỉ nhiều ngày liền hiểu tại sao Ngọc Hiền Phi không màng tắc cả, nhất định ngồi lên một cung chủ vị, nhìn xem có bao nhiêu oai phong, nhờ vào Thái Hậu là không thể, hiện tại chỉ có Hoa Diên Cung là không có chủ vị, những cung còn lại quá cũ kỷ không người ở, muốn sửa lại cần tốn quá nhiều công sức tiền bạc, không khéo bị nói thành lãng phí phi tần.
Nàng trước mắt lấy lòng người có tiếng nói trong hậu cung, từng bước tiến đến mục tiêu, Hoàng Thượng sẽ không để nàng sinh Hoàng Tử, vậy ôm Công Chúa của thấp vị phi tần đến nuôi đi, Ngọc Hiền Phi không phải mẫu từ tử hiếu sao?
Hoàng Hậu cảm thấy đủ muốn cho người tan đi, còn chưa kịp ra tiếng, thì cung nữ chạy vào "Hoàng hậu nương nương, Các vị Hoàng Tử, Công chúa đánh lên, chúng nô tỳ không biết phải làm sao".
"Đi xem thế nào trước đã" Hoàng Hậu dẫn đầu đi trước, Ân Niệm Yên nhíu mày lo lắng theo sao, bước vào nội điện trắc phòng, một mảnh loạn cả lên, Đại Hoàng Tử mặt còn vết máu, Tam Hoàng Tử cùng Tứ công chúa còn hung hăng mắng người "một tên phế vật còn dám không cho bổn Công chúa ngọc hồ lô? Thật không biết đều. Tứ Muội nói nhiều làm gì? lấy lại đây đạp nát đi, xem ngươi còn trân quý được nữa không".
"Thật là hảo quy cũ a... bổn cung muốn nhìn xem ngươi như thế nào đạp nát" Ân Niệm Yên chạy đến bên cạnh Đại Hoàng Tử "Khang Nhi sao rồi, ngoài mặt ra còn bị thương ở đâu không?"
Không chỉ Hoàng Hậu, Mẫu phi nhóm vẽ mặt khó coi lên, ngày thường trong cung mình nói liền thôi, hiện tại bị người nghe cái không còn, sợ là khó tránh khỏi trách phạt đi. Người khác lại vui mừng khi người gập họa, trong cung ai không biết Ngọc Hiền Phi nhất bênh vực người mình?
"Nơi này xẩy ra chuyện gì?" Hoàng Hậu tức giận phải nói, không phải ngầm nói huynh muội ít gập nhau không có gì cảm tình sao, vừa mới gập lại hùa nhau ức hiếp cái khác huynh đệ.
"Hồi Hoàng Hậu nương nương, Là Tứ công chúa muốn Đại Hoàng Tử ngọc hồ lô, Đại Hoàng Tử nói không được, kế tiếp Đại Công Chúa nói một tên sát tinh phế vật làm gì có tư cách nói không với tôn quý Công Chúa, Hoàng Tử? Nên ba người đứng lên đánh liên tiếp vào Đại Hoàng Tử......"
"Bất quá chỉ là một cái ngọc bội nhỏ xíu thôi, làm Đại ca nhường cho đệ muội mới phải lễ sao" Dung phi nghe vậy không cảm thấy Tứ Công Chúa có gì sai, là do Đại Hoàng Tử không phóng khoáng.
"Hoàng Thượng giá Lâm..."