Bên trong ca múa tưng bừng, quân thần cùng nhạc, Tiểu Hỷ Tử cùng Hàn ma ma vội vàng đến bên tai chủ tử của mình nói nhỏ, Ân Niệm Yên tức giận run tay, Tỉnh Đế thấy không ổn cầm tay của nàng hỏi "Niệm Nhi ra chuyện gì?".
"Có người lớn mật, biến Hoa Viên gần đây thành Kỷ Viện tìm hoan, không chỉ một hai cái mà là hầu gia công tử cô nương đều có, Tiểu hỷ Tử cùng Hàn ma ma đã cho người bao vây lên, mới đến báo cho thần thiếp, đám người kia còn chưa biết đâu".
Tỉnh Đế uống có chút say, vừa nghe xong liền tức giận bỏ đi, trước khi đi còn lệnh Đại hoàng tử ở lại chủ trì yến tiệc, đến giờ liền mời quan viên cùng gia quyến xem pháo hoa, Vân Khánh Quý Phi cùng Cung Nhân Hoàng Hậu rời đi, dù sao yến hội là do một tay hai người chuẩn bị.
Bên dưới người không biết ra chuyện gì, chỉ thấy hoàng Thượng tức giận rời đi, không lâu sau đó có người đến mời vài vị hầu gia, phu nhân, tướng quân cùng Trần Ngự sử gia rời đi, nhưng không ai biết đã xẩy ra chuyện gì.
Dung Cơ Uyển tâm run lên, cuối nhẹ đầu, nàng cảm giác ba người kia xẩy ra chuyện không hay, may mắn nàng hiểu ý từ chối rời đi, bằng không sợ là người kế tiếp được mời đi chính là Cha Nương đi?
Đại Hoàng tử nhìn đồng hồ các, thấy thời gian vừa lúc lại được Ân Niệm Yên gật đầu, hắn đứng lên nói "Thời gian vừa lúc, mời các vị cùng ra bên ngoài cùng nhau ngắm pháo hoa".
Đại Hoàng Tử đỡ Ân Niệm Yên tay, trước tiên hướng bên ngoài đi, theo sao là Huệ Phi, Lương Phi đám người cùng Hoàng tử công chúa nhóm, riêng Tam Công chúa từ đầu đến giờ không có hành động gì lạ, Hàn Tu Nghi càng là im hơi lặng tiếng.
Tỉnh Đế cùng Cung Nhân Hoàng Hậu, Vân Khánh Quý Phi đến bên ngoài Hoa viên đã nghe được tiếng thở dóc của nam nhân cùng tiếng rêи ɾỉ của nữ nhân, hắn tức giận muốn gϊếŧ người, nhưng biết bên trong đều là Hoàng gia cùng hầu phủ con cháu, đành phải nhịn xuống tức giận, phân phó Dương trung gọi trưởng bối của từng người đến.
Không lâu sau người đến đông đủ, cũng biết bên trong xẩy ra chuyện gì, đám người chỉ có thể quỳ xuống thỉnh tội "Chúng thần dạy con vô phương, cầu xin hoàng thượng trách phạt".
"Các ngươi quả thật đáng bị trách phạt, dám đem Hoa Viên của Trẫm trở thành nơi tìm hoan hưởng lạc, các ngươi còn để Hoàng gia vào mắt sao?" Tỉnh Đế nhìn Dương Trung nói "còn không cho người đi nhìn xem bên trong thế nào, còn để bọn họ thành đôi, hoàn thành giấc mộng uyên ương".
Nơi này thấp nhất cũng là Tam phẩm quan viên, cáo mệnh, Hoàng hậu sợ Tỉnh Đế tức giận xử lý nặng tay, không cần nghỉ cũng biết bên trong người hơn phân nữa đều bị người tính kế "Hoàng Thượng, Thần thiếp nghỉ các vị Phu nhân đang lo lắng cho nhi nữ của mình, trước tiên để mẫu tử gập nhau, nghe xem đã xảy ra chuyện gì".
"Hoàng Hậu đi làm đi, trẫm muốn biết ai lớn mật như vậy".
Bên trong nội điện gần đó, phu nhân nhóm ôm nữ nhi đau lòng không thôi, đi ra ngoài không lâu sao lại ra chuyện như vậy a...
"Bổn cung nhìn các cô nương là bị người hạ dược, sợ là trong lúc nhất thời sẽ không nói được gì, chuyện này Hoàng gia sẽ cho các ngươi một cái công đạo" Cung Nhân Hoàng Hậu cũng có nữ nhi, nàng hiểu được nổi đau của vài vị phu nhân.
"Thần phụ đa tạ Cung Nhân Hoàng Hậu nương nương".
Bên ngoài Tỉnh Đế nghe Dương Trung báo kết quả đều tra, càng nghe sắc mặt càng đen lợi hại, Người đề sướng việc này chính là Đàm Tướng Quân Phủ đại cô nương cùng Tam công tử, mục đích là hủy hoại cái khác đích nữ là Đàm Tụng Chi, mẫu thân là Đàm tướng quân bình thê, không nghỉ tới lại bị người nhân cơ hội kéo thêm nhà khác cô nương xuống nước, tắc cả có bốn nhà liên lụy đi vào, chuyện này liên quan đến Hầu phủ cùng Đại thần người nhà, quả thật là khó mà giải quyết.
Tỉnh Đế chưa biết nên xử lý thế nào thì Tiểu Hỷ Tử chạy đến "hồi bẩm Hoàng Thượng, nô tài phụng Cung Ngọc Hoàng Hậu đến báo, tắc cả Hoàng tử, Công chúa, Phi tần cùng quan viên, mệnh phụ đều ở bên ngoài Triền Hoa Điện, đợi lệnh của Hoàng Thượng".
Tỉnh Đế nghe nhưng không đáp, đợi Hoàng Hậu ra nói tình hình bên trong, nghe xong liền hiểu rõ Dương Trung đều tra là không sai, nhưng hậu cung không có người tiếp tay ai sẽ tin? Hắn là không tin nhưng hiện tại không phải lúc xử lý.
"Đem nhưng người liên quan đến Đại Lý Tự, không ai được vào thăm hỏi, càng không được ngoại lệ, Hoàng Hậu cùng Vân Khánh Quý Phi sắp xếp cho bị hại cô nương nhóm, Trẫm cùng các ngươi trở lại Triền Hoa Điện".
"Thần thiếp tuân chỉ" đợi Tỉnh Đế đi xa, Vân Khánh Quý Phi thở dài nói "tối nay hung thủ quả thật là tàn nhẫn tâm, canh giờ trước Đại Hoàng Tử cảm thấy Khúc Quận Chúa không ổn, nên gọi mấy cái muội muội đệ đệ không được rời đi, hy vọng chuyện này không liên quan gì đến nàng ta".
Hàn hoàng hậu lắc đầu nói "Khó mà nói, hôm sau chúng ta còn tự mình đến Thiên Ân Điện thỉnh tội đâu, thật là một đám không bớt lo".
Bên Ngoài Triền Hoa Điện ngược lại náo nhiệt phi thường, pháo hoa một năm chỉ được xem một lần, không phải năm nào cũng được xem, Ân Niệm Yên nhìn Đại Hoàng Tử cười nói "Bên phải vị cô nương mặc áo Hồng đậm kia chính là cô nương của Lễ bộ Tạ Thị Làng Dung Đạt Tri, Mẫu Phi cảm thấy cô nương đó không tồi, Khang Nhi cảm thấy thế nào, hôm sau nói cho Mẫu Hậu biết, nếu thích hợp, Mẫu Hậu nhờ bà ngoại ngươi hỏi thăm thêm tính tình thế nào, còn có Dung gia có nguyện ý gả nữ nhi vào Hoàng gia không".
Đại Hoàng Tử tai nóng lên, nhưng vẳn gật đầu đáp lại, hắn âm thầm nhìn vị Dung cô nương kia. So với hậu cung phi tần quả thật chỉ xem như thanh tú, nhưng đôi mắt vừa đen vừa tròn, cười lên làm người cảm thấy gần gủi, hắn cảm thấy như vậy cô nương thật không tồi.
"Hoàng Thượng đến rồi". . Truyện Xuyên Không
"Cho người bắt đầu đi, chuyện khác hôm sau lại nói" Trước mặt Ân Niệm Yên, Tỉnh Đế mười phần dịu dàng, làm cho nam nhân đi theo phía sau cảm thấy có chút không theo kịp, lúc nảy tức giận muốn gϊếŧ người, hiện tại lại như không có chuyện gì cùng Sủng Hậu nhẹ giọng nói chuyện, cầm tay xem pháo hoa, thôi trước mắt trở về lo giải quyết hậu quả, còn Triều Thượng việc tính sau đi.
Nhìn từng trận pháo hoa xinh đẹp trên không chung, Tỉnh Đế cầm tay Ân Niệm Yên cùng nhau ngắm nhìn, hắn tích được cùng Niệm Nhi cầm tay nhìn về một hướng, phu thê tâm linh tương thông, cùng nhau đầu bạc.
Đại Hoàng Tử từ khi biết được Mẫu Hậu ưng ý Dung gia cô nương, hắn không còn tâm trí nhìn pháo hoa như người khác, tâm tư bắt đầu suy nghỉ lên, âm thầm quan sát Dung gia cô nương hành vi cử chỉ, sợ gập phải cái trong ngoài không đồng nhất.
Xuân Yến tan đi, Tỉnh Đế cùng Ân Niệm Yên trở lại Bích Tiêu Cung, hai người đi nhìn ba đứa nhỏ trước, biết chúng đang an giấc mới trở lại tẫm điện, Đại Hoàng Tử đã trưởng thành, sớm dọn đến cung điện riêng của mình ở.
"Chớp mắt lại thêm một năm qua đi, bọn nhỏ dần dần trưởng thành, hôm nay thiếp nhìn Dung gia cô nương quy cũ đoan trang, tiến thoái có độ, tâm thật thích, nếu Khang Nhi có tâm muốn cưới, thiếp nghỉ nhờ Nương đi Dung gia thăm dò ý tứ thế nào, Hoàng Thượng thấy sao?"
"Dung Đạt Tri làm người cũ kỉ, Dung gia quy cũ nghiêm cẩn, dạy ra nhi nữ sẽ không hư đi nơi nào, nàng nếu thích, Trẫm liền hạ chỉ tứ hôn, cần gì phải đi một vòng lớn như vậy, sau này không an phận thì nạp thêm trắc phi thị thiếp hầu hạ Khang Nhi là được rồi".
Nghe Tỉnh Đế nói như vậy, nàng liếc hắn một cái, sau đó kéo hắn nằm xuống mới nói "Thiếp tưởng đôi bên tình nguyện mới cùng nhau sống bạc đầu giai lão, Thánh chỉ quản được người nhưng không quản được tâm, Khang Nhi trong phủ có hiền thê nội trợ, hắn mới có thể an tâm lo chuyện bên ngoài".
"Tốt..tốt... đều nghe theo Niệm Nhi, là nàng con dâu, nàng muốn làm gì thì làm, hôm nay mệt mỏi cả ngày, đến Trẫm giúp nàng xoa xoa a...." Tỉnh Đế tay bắt đầu không an phận, Niệm Nhi đã là Nương của vài đứa nhỏ, thân người lại tươi trẻ quyến rủ đến cực hạn, làm cho hắn muốn đấm chìm cả đời.
Cuối năm miễn mười ngày triều thượng, Tỉnh Đế rất ít tiến hậu cung, hắn không cùng bọn nhỏ chơi đùa thì chỉ dẫn Ngũ hoàng tử đọc sách viết chữ, còn không thì cùng Đại Hoàng tử nói về Quốc Tử giám cải cách, còn có một đống kế hoạch cho việc xây thêm học đường các nơi, hắn cảm thấy Tiểu Ngũ còn quá nhỏ, bằng không sẽ Truyền ngôi cho Tiểu Ngũ, còn hắn cùng Niệm Nhi đi thực hiện chuyện học đường.
Hơn Năm Tuổi Ngũ Hoàng Tử nhìn thấy Phụ hoàng ánh mắt đầy đang tiếc nhìn hắn, trong lòng thở dài 'Phụ Hoàng lại muốn bỏ gánh a...' hắn nhìn hai cái song sinh đệ đệ, một cái thích đánh nhau, một cái lại mê vàng bạc không buông tay, chỉ có thể thở dài chấp nhận sự thật.
"Phụ tử các ngươi đang làm gì? Tuổi còn nhỏ đọc cái gì sách a..."
"Mẫu Hậu đến rồi, không phải đọc sách, chúng ta đang đếm bạc a... Phụ hoàng cho nhi thần rất nhiều bạc, đếm đúng rồi sẽ thuộc về nhi tử a, còn có Tiểu Thất bảo bối kiếm gỗ đâu, Mẫu hậu nhìn xem, thật đẹp...."
Ân Niệm Yên nhìn kiếm gỗ trong tay Thất nhi tử, gỗ là loại quý nhất làm thành kiếm, nếu bán lại trong Thương Thành nhất định được giá cao, đợi hắn chán nàng liền bán đi, mua lại nhiều thứ tốt khác, lần này Tiểu Bạch thành công thăng cấp, chắc chắn có nhiều thứ tốt hơn, cũng đắt hơn rất nhiều.
"Ân, thật là thứ tốt, được rồi cùng nhau dùng cơm đi, Nhị Hoàng Tỷ cùng Ngũ Hoàng Tỷ của các ngươi sắp đến đâu, thức ăn cũng đầy đủ cả rồi" hai vi Công chúa thường xuyên đến dùng cơm, cảm tình càng thêm thâm một tầng.
"Tốt, chúng ta đi thôi, hôm nay Niệm Nhi tự mình xuống bếp, Phụ tử chúng ta nhất định ăn thêm chén cơm, Tiểu Ngũ cũng vậy, ăn nhiều mau lớn cũng thông minh hơn".
Tỉnh Đế thầm nghỉ mấy ngày nay hắn cười nhiều hơn, ngày nghỉ nhiều chút thì tốt rồi, hắn cảm thấy Tân Niên một năm so với một năm càng thêm có ý nghĩa.
Ngũ Hoàng Tử nghe vậy nhíu mày càng sâu, Đại Hoàng Tử vừa đến nhìn thấy một màng hắn nhịn không được khẻ cười, nhẹ vỗ tay vào vai hắn, xem như âm thầm an ủi.