Thành Tỷ Phú Nhờ Thua Lỗ Game

Chương 83: Vậy 50 bộ đi!




Editor: Phong Thanh
***
"Nào, mời ngồi mời ngồi."
Bùi Khiêm rất khách khí, để Trương Nguyên ngồi xuống ghế sa lon, sau khi trợ lý Tân bưng trà liền rời khỏi phòng tiếp khách.
Mã Dương cũng đi ra phòng tiếp khách, chỉ còn lại một mình Bùi Khiêm tán gẫu với Trương Nguyên.
Trương Nguyên liếc mắt đánh giá bốn phía.
Khắp nơi đều lộ ra khí thế nhà giàu!
Nhìn cách ăn mặt của ông chủ trẻ tuổi này, cùng với bài trí ở công ty, mỗi một món đồ Trương Nguyên cũng không thể đoán ra giá trị! . ngôn tình tổng tài
Chỉ có cảm giác là mọi thứ đều rất đắt!
Bùi Khiêm mỉm cười thân thiết: "Không cần gò bó, xem như ở nhà mình đi, tuyệt đối đừng khách khí, nào, uống trà."
Trương Nguyên nỗ lực để cho mình biểu hiện rất bình tĩnh, nhưng tư thế có chút rụt rè đã bán đứng anh.
Bùi Khiêm suy nghĩ một chút, hôm nay nên bắt chuyện từ chỗ nào.
Hắn nhờ Mã Dương đã biết được, người có khuôn mặt chữ điền đang ngồi đối diện có khẩu âm đông bắc này là một chuyên gia lắp máy, đối với các loại sản phẩm kỹ thuật số và phần cứng máy vi tính có thể nói là thuộc như lòng bàn tay.
Nhưng ngoài ra, không biết điều gì cả.
Bùi Khiêm xác định một hồi, người anh em này ngoại trừ kỹ thuật lắp máy còn sở trường nào khác không? Ví dụ nếu như anh ta vừa vặn là người có tài lmarketing, chắc chắn không thể giữ lại.
Nên bắt đầu từ chủ đề lắp máy đi.
Bùi Khiêm suy nghĩ một chút, hỏi: "Máy vi tính, nếu muốn chơi mượt các game cỡ lớn hiện nay, anh dự định bố trí ra sao? Giá cả bao nhiêu là thích hợp?"
Bùi Khiêm suy nghĩ một chút, lại bổ sung một câu: "Dùng để thỏa mãn nhu cầu chơi game là mục tiêu thứ nhất, có thể có vẻ ngoài hiệu quả, nhưng không cần quá cầu kỳ, có hoa mà không có quả."
Máy tính đơn thuần tự lắp DIY, kỳ thực giá sáu, bảy mươi nghìn tệ là chuyện rất bình thường.
Nhưng dựa theo hệ thống quy định, loại nhu cầu vượt qua nhu cầu chơi game bình thường của máy vi tính, nếu dùng để mở tiệm net rất có thể làm trái quy tắc.
Bùi Khiêm sắp xếp vị trí làm việc cho nhân viên, từ bàn làm việc cao cấp, ghế dựa thi đấu điện tử sang chảnh, máy vi tính cấu hình máy chủ, hai màn hình sắc nét dùng trong thi đấu điện tử, bàn phím cơ... Dưới tiêu chuẩn này, cũng hơn hai mười nghìn.
Dù cao đến đâu nhưng vượt xa nhu cầu sử dụng, hệ thống cũng không đáp ứng.
Kỳ thực Bùi Khiêm hoàn toàn có thể dựa theo tiêu chuẩn máy vi tính làm việc để áp dụng cho tiệm net.
Nhưng, trợ lý Tân chọn mua máy vi tính làm việc đều là máy được lắp cho công việc văn phòng dùng để làm việc, ngoại hình khá khiêm tốn, không phù hợp với nhu cầu tiệm net, cũng không phù hợp khẩu vị khách hàng.
Vì vậy, Bùi Khiêm muốn hỏi một chút ý kiến của Trương Nguyên.
...
Trương Nguyên chân thành ghi nhớ, à, quả nhiên tìm ta lắp máy!
Quả nhiên, danh tiếng của tiểu Ba chủ diễn đàn Tieba vẫn có thể dùng.
Trương Nguyên suy nghĩ, vị Bùi tổng trước mặt này không thiếu tiền.
Trên bàn làm việc đặt một đĩa game, hẳn là bản game giới hạn, giá thị trường cũng phải hơn mười nghìn.
Nói cách khác...
Ông chủ này vốn chơi game nhưng không thấy thỏa mãn, định làm một máy vi tính siêu cấp lắp ráp DIY!
Thế nhưng, anh ta lại không hiểu lắp máy, sợ tìm công ty máy vi tính lại bị lừa gạt.
Vì vậy tới Tieba tìm ta, cho ta 3000 tệ phí vất vả để lắp máy!
Chà, đúng là như vậy.
Yêu cầu đầu tiên là thỏa mãn nhu cầu chơi game, không muốn ra cây không kết trái.
Trương Nguyên nhanh chóng suy nghĩ.
Đơn hàng lắp ráp trong mơ... Đúng là không làm khó được anh, há mồm là xong, phương diện giá tiền cũng rất nhanh chóng.
Nhưng, Trương Nguyên còn đang nghĩ chuyện khác.
Anh cảm thấy, mình có nên lấy lòng ông chủ trước mắt này không?
Bẫy người, Trương Nguyên chưa từng nghĩ đến.
Hoàn thành đơn hàng này xong, ông chủ này nói không chừng còn giới thiệu khách hàng khác, nếu mình dám bẫy người, e rằng không có mối làm ăn ngon.
Vì vậy, máy vi tính này phải thật bắt mắt, hơn nữa giá cả và lợi ích thực tế, phải làm cho vị này cảm thấy 3000 tệ bỏ ra là xứng đáng!
Vẻn vẹn chỉ lắp máy vi tính là được 3000 tệ, Trương Nguyên hơi băn khoăn.
Có câu nói nhiều bằng hữu nhiều con đường.
Sau khi Trương Nguyên đấu tranh tư tưởng một hồi, cảm thấy mình có thể bù 1,000 tệ từ 3,000 tệ phí vất vả để lắp máy cho Bùi tổng.
Như vậy cũng coi như có thể dây dưa với ông chủ lớn một hồi, chính mình đi một chuyến kiếm lời 2,000 không phải làm không công.
Song thắng, thật tốt!
Sau khi cân nhắc, Trương Nguyên bắt đầu chậm rãi nói.
Từ CPU, đến card màn hình, kèm các loại phần cứng, ngay cả thùng máy cùng phần trang trí, tất cả đều kiểm kê một lần.
Như thêm đèn led, có thể tăng thêm độ bắt mắt, mà trang bị thêm RAM RGB, có thể tăng thêm hiệu năng trên diện rộng.
Các loại đồng hồ đo, chuột, tai nghe, càng phải có!
Cuối cùng, Trương Nguyên báo ra giá cả.
"Lắp một bộ khoảng 15,000 tệ là được."
Miệng báo giá 15,000 nhưng thực tế giá thành bộ máy này phải 16,000 tệ, nếu đến công ty lắp máy vi tính cấu hình tương tự bị chào giá 20,000 cũng không lạ.
Trương Nguyên cân nhắc, lấy 1000 tệ từ phí vất vả mà Bùi tổng cho để bù lại, kết giao bằng hữu cũng tốt, vì vậy cuối cùng định giá 15,000 tệ.
Bùi Khiêm khẽ cau mày.
Hắn rất không hài lòng cái giá này.
Máy tính DIY làm ra còn ít tiền hơn máy vi tính làm việc của ta?
Nhìn thấy vẻ mặt của Bùi tổng, Trương Nguyên trong lòng lo lắng.
Vết mặt đó chính là "Ngươi nhìn ai không có tiền"!
Quả nhiên, Bùi tổng mở miệng.
"Tôi hỏi cách ý tưởng của anh, bộ máy này có chỗ nào đặc sắc... Kỳ thực có thể càng "đặc sắc" hơn nữa, anh hiểu ý tôi không?"
Trương Nguyên do dự nói: "Nhưng Bùi tổng, anh đã nói mục tiêu đầu tiên là thỏa mãn chơi game, hiện nay máy vi tính lắp ra này đã có thể chơi những trò chơi có yêu cầu đồ họa cao nhất rồi..."
Bùi Khiêm nhất thời im lặng.
Hình như... Đúng vậy.
Cấu hình máy này, cũng không vượt quá mức giá này, dựa theo yêu cầu của những game hiện nay có lắp thêm cấu hình cũng thừa thãi.
Trương Nguyên rất có tâm làm ra một máy vi tính có thể chơi ổn toàn bộ những trò chơi đang lưu hành.
Nhưng, thêm tiền hay muốn giảm giá đây.
Bùi Khiêm ho khan hai tiếng nói: "Anh nói lời này đúng là không sai. Hiện tại những trò chơi này đúng là có thể chơi mượt, thế nhưng anh nghĩ xem, tương lai nếu có trò chơi mới ra thì làm sao đây?"
"Tầm mắt muốn nhìn lâu dài, tiến về phía trước, hiểu không?"
"Như vậy, anh cho dự toán thêm 10 nghìn tệ có được hay không?"
"..." Trương Nguyên gật đầu, "Híc, tốt."
Ngược lại là tiền của ngươi, lại không phải tiêu tiền của ta, có gì mà không tốt!
Chỉ cần ngươi muốn, máy chủ 98 triệu ta cũng có thể cho lắp cho ngươi!
Trương Nguyên nhanh chóng suy nghĩ, dự toán lắp đặt lại tăng cao một bậc.
Lần này, làm ra một bộ máy tính DIY khoảng 25 nghìn!
Trương Nguyên thấy, như vậy là quá hoàn toàn thừa tính năng.
Tất cả game trên thị trường hiện nay, đồ họa cao cấp đến mấy cũng đáp ứng được, hơn nữa cấu hình này trong vòng hai, ba năm tới cũng không lạc hậu!
Hơn nữa, dáng vẻ bên ngoài của bộ máy này rất tuyệt, chắc chắn sẽ khiến cảm giác trải nghiệm game tăng lên!
Đương nhiên, Trương Nguyên báo giá 25.000 tệ cho Bùi Khiêm, nhưng giá thành lắp ráp thành phẩm khoảng 26000 tệ. Một ngàn tệ này là Trương Nguyên muốn kết giao với Bùi tổng mà tính toán, bù lại từ 3000 tệ phí vất vả.
Bùi Khiêm nghe xong, gật gù.
Lần này gần đủ rồi!
Dựa vào nhu cầu mở tiệm net, vừa có thể dùng tiền ở mức độ lớn nhất, cũng sẽ không gợi ra hệ thống cảnh cáo.
"Làm không tệ." Bùi Khiêm gật đầu.
Trương Nguyên rất vui mừng: "Bùi tổng thích là tốt rồi."
Tự mình bù một ngàn, kết giao với Bùi tổng, khoản buôn bán rất có lời!
"Vậy trước mắt ráp năm mươi bộ đi." Bùi Khiêm nhấp ngụm trà, hời hợt nói.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.