Thế Nào Là Nhân Vật Phản Diện?

Chương 120: Anh trai của vị hôn phu (20)




Phi thuyền rung lắc dữ dội, đèn báo động đỏ quạch vang lên, toàn phi thuyền bị tập kích.
Hoa Y nhanh chóng chạy tới phòng điều khiển, nhìn đến tình hình bên ngoài, 10 phi thuyền con của Bratus đang áp sát lại gần phi thuyền chính bên cô, rõ ràng nơi đây được bảo vệ kĩ càng nghiêm ngặt, không lý nào bị tập kích trở tay không kịp như thế này được.
Liếc mắt nhìn đến Abraham bên cạnh, hắn đang hạ lệnh cho binh đoàn 7 xuất quân, toàn khoang thuyền chỉ tràn ngập tiếng cơ giáp xuất trận cùng tiếng binh sĩ di chuyển gấp rút.
Abraham lúc này mới chú ý đến ánh mắt cô nhìn hắn, hắn lộ ra sự khinh thường cùng ghét bỏ song cũng mặc kệ cô, ánh mắt nhìn cô như tên hề nhảy nhót không có sức ảnh hưởng.
Hoa Y thu lại tầm mắt, nhìn về phía camera bên trong khoang thuyền, trong lòng có hơi lo lắng cho Neil, nhưng nghĩ lại với năng lực của hắn, cô tin tưởng hắn sẽ an toàn.
Các phi thuyền trên màn hình loạn đấu điên cuồng, bên Tinh Tế vì bị đột kích bất ngờ, nên có chút luống cuống, tình huống nguy nan, khó có thể xử lý.
Ngoài việc ấy ra không biết vì sao lần này mặc dù bên phía quân địch phái ra ít người hơn nhưng từ hành động, tình huống đều đặc biệt nhanh nhạy chính xác giống như đặc quân chuyên dụng được đào tạo vô cùng bài bản kĩ lưỡng.
Abraham siết chặt nắm tay, đấm mạnh vào bàn, ánh mắt chưa hề rời khỏi màn hình, hắn đang nghĩ cách làm thế nào có thể đột phá vòng vây.
Chỉ cần nhìn vào thế trận trước mắt nếu không tìm ra cách thì chưa đầy 1 tiếng toàn quân liền bị diệt.
Enor nhìn ra cảm xúc hỗn loạn của hắn, đưa tay vỗ nhẹ lưng hắn: "Bình tĩnh, mấy ngày trước ta đã nhận được tín hiệu, người bên tinh cầu Murz rất nhanh sẽ đến thôi"
Abraham ánh mắt tối đen, nhíu chặt lông mày nhìn ông ta: "Trông chờ vào họ? Chẳng bằng chúng ta tự sức đẩy lùi được quân địch, nếu họ không đến kịp, vậy có phải chúng ta đều trở thành tù binh của Bratus"
Hoa Y hiểu được ý của hắn, dù sao hắn cũng là nam chủ, ý chí kiên định, cùng sức mạnh là những đặc tính không thể thiếu của chân mệnh thế giới, so với những người khác ở Tinh Tế chỉ biết yếu đuối, ngóng trông có người cứu giúp họ, cô là tán thưởng Abraham hơn nhiều.
Nhưng tiếc rằng...cô và hắn vốn ở phe đối nghịch, từ khi cô xuyên qua, đều đã định sẵn, cuộc đời hắn quyết không thể sống trong ánh hào quang.
Hoa Y thu lại tầm mắt, xoay người bước ra ngoài.
Cô lẻn vào khu vực xuất quân của binh đoàn 2, phi cơ nhỏ được người điều khiển bay lên, rời khỏi thuyền chính, trong khoang có khoảng 10 người, Hoa Y đánh giá tình hình một chút sau trực tiếp bước tới.
Nhìn thấy thân ảnh của cô, chỉ huy quân liền sững lại, mày nhíu chặt mà đám binh tướng quân đoàn 2 đang tụ họp ở đây khuôn mặt đều sầm sì đi lên, tiếng to tiếng nhỏ thảo luận đánh giá.
Đa số ánh mắt đều là khinh thường, một số ít giống như lo sợ vướng vào phiền phức.
Chỉ huy quân cố áp chế lại cỗ xao động trong lòng: "Vương nữ, tại sao người lại ở đây"
Hoa Y bỏ qua ánh mắt mấy ánh mắt tìm tòi đánh giá cô, cô bước tới, kéo ra mic tổng, hít một hơi dài: "Từ bây giờ chiến tuyến sẽ do tôi kiểm soát! Ai không phục thì sau trận này đến đánh với tôi còn bây giờ muốn sống sót trở về gặp gia đình thì lắng nghe cho kĩ!"
Không đợi đáp lại, cô tiếp tục nói, ánh mắt nhìn thẳng màn hình trước mặt, đối diện với quân địch: "Quân địch có 4 phi thuyền chính tại hàng sau, nhìn theo kết cấu, MhZ 97 là loại ẩn kích, Mhz 94 là loại công chiến, Mhz 72 là loại giáp đấu, Mhz 53 là loại về tốc độ, tạm thời cố gắng đừng giao chiến với chúng, nhìn thấy những thuyền con tinh nhuệ bên cạnh không? Sở trường của chúng là đánh giáp lá cà, để hạ được thuyền con của địch binh đoàn 2 nghe lệnh!!!"
Nói đoạn cô quay lại đằng sau ánh mắt trở nên nghiêm túc sát phạt quyết đoán, không ai có thể nghĩ một Omega sinh ra đã ở nội trạch cẩm y ngọc thực lại có ánh mắt như vậy, là loại ánh mắt quân vương bễ nghệ sinh ra từ chiến trường đẫm máu tôi luyện thành.
Abraham nghe thấy giọng nói của cô qua màn hình, âm thanh rống giận vang lên: "Cô làm gì ở trên đấy, đây không phải là chuyện một Omega như cô...", Hoa Y trực tiếp cắt ngang lời hắn, chỉnh âm lượng của mic lên cấp độ cao nhất.
"Binh đoàn 2, chia ra thành hai nhóm, nhóm xa chiến từ xa kéo giãn khoảng cách với kẻ địch dùng vũ khí tân tiến thu hút thuyền con của địch, còn nhóm cận chiến nhân cơ hội lao vào vòng vây áp sát kẻ địch một kích tất thắng, góp tiểu thành đại, đánh địch phải đánh từ gốc cho đến ngọn, thuyền con bị hạ, thuyền lớn sẽ mất đi vòng bảo vệ vững chắc!"
Hoa Y nói xong liền rời khỏi mic, đôi mắt nhìn thẳng xoáy sâu vào từng người có mặt trong phòng, ánh mắt cô lướt đến làm lòng người không rét mà run, sa vào đôi mắt đỏ sậm ấy con ngươi đỏ dọc ra như một con quái thú quan sát con mồi.
Cô từ từ nói: "Nếu các cậu muốn sống, để trở về với gia đình, với vợ con với mái ấm của mình, thì các cậu phải nghe theo chỉ thị của ta, từ giờ phút này, ta Elf Enoises sẽ gánh vác trên vai tính mạng của các cậu"
Nói đoạn, trong phòng đã lặng ngắt như tờ, không có một ai lên tiếng nữa, toàn bộ binh lính trong căn phòng ánh mắt đều không tự chủ nhìn lên cô, sâu trong đó lòng đều bất giác run rẩy, sống lưng lạnh lẽo đây là biểu hiện khi con người gặp được một cường giả, mạnh mẽ đến độ không thể không khuất phục.
Người trên đó chỉ là một Omega nhỏ bé, nhưng dường như lại ẩn chứa thứ sức mạnh áp chế đáng sợ khiến bọn họ vô thức quỳ phục, ánh mắt của cô bình tĩnh đạm mạc nhưng ẩn sâu trong đó lại là sự lạnh trong nóng đôi mắt màu đỏ như ngọn lửa thiêu đốt lòng người, nhưng cũng lạnh lẽo như băng hàn cực địa.
Hoa Y quét mắt một lượt qua số hiệu, cùng thiết kế của các phi thuyền trên chiến tuyến, cắt đi kết nối mic bên phi thuyền chính, căn bản là cô không muốn nghe tên Abraham đó lảm nhảm, ảnh hưởng đến suy nghĩ của cô.
Cô quay người tiếp tục kết nối với mic của phi thuyền có trên chiến tuyến: "Nhóm cận chiến của binh đoàn 2 kích hoạt chế độ ẩn thân, nhóm xa chiến có nhiệm vụ dẫn dụ địch làm hết công xuất, không cần câu nệ! Đã nghe rõ chưa? Binh đoàn 7 cùng bình đoàn 2 chiến lược như nhau, bên cánh trái binh đoàn 7 lo liệu, cánh phải là binh đoàn 2, còn gì thắc mắc?"
Tiếng mic im lặng một lúc, sau rất nhanh có tiếng người vọng lại: "Vâng thưa chỉ huy!!!" . Đam Mỹ Sắc
Hoa Y quay người khá vừa lòng với thái độ này của họ, cô lướt qua chỉ huy quân đập lên vai hắn để lại cho hắn ánh mắt cổ vũ xong liền bước ra ngoài.
Abraham siết chặt hai nắm tay, ánh mắt vằn lên tia máu nhìn lên màn hình, toàn bộ chiến tuyến, đã không còn nghe theo hiệu lệnh của hắn, đấm một quyền thật mạnh lên tường, máu theo mu bàn tay chảy ra, đôi mắt hắn dần lấy lại sự bình tĩnh.
Bước lại gần bàn điều khiển, giọng nói cất lên: "Binh đoàn 1 ra trận, 2 binh đoàn làm trái mệnh lệnh đều sẽ bị phạt, còn các cậu nên nhớ ai mới là người chỉ huy ở đây, người các cậu phải tuân theo, là tôi!!!"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.