"Giang tiền bối."
Bạch Triết chạm ly với Giang Dĩ Trạch.
"Ừm."
Giang Dĩ Trạch liếc cậu ta một cái, cậu thanh niên này ngày thường hay mặc quần áo trẻ trung năng động hoặc áo khoác bò cá tính, nhưng hôm nay lại diện một chiếc áo đuôi tôm màu đen sang trọng, thoạt nhìn đứng đắn hơn rất nhiều.
Bạch Triết vẫn cười ngọt ngào, chăm chú nhìn Giang Dĩ Trạch. Trước khi vào đoàn cậu ta đã nghe danh của đối phương, đinh ninh rằng vị này là phú nhị đại cà lơ phất phơ không học vấn không nghề nghiệp đàng hoàng cho nên tận lực tránh xa không muốn dây dưa. Nhưng sau khi gia nhập đoàn phim cậu ta mới vỡ lẽ, mấy tin đồn này kia đúng là nhảm nhí!
Con người Giang Dĩ Trạch rất tốt, không chỉ hòa đồng thân thiện, nhiệt tình giúp đỡ người khác mà còn vô cùng quan tâm chăm sóc người mới đến là cậu ta.
Bạch Triết vốn là gay, tuy rằng cậu ta chưa công khai nhưng rất nhiều người trong showbiz đều biết điều này, mà trải qua một thời gian hợp tác cậu ta phát hiện ra một chuyện, có vẻ Giang Dĩ Trạch cũng giống cậu ta..
"Giang tiền bối, anh có kế hoạch gì sau khi đóng máy chưa?" Bạch Triết nhấp một ngụm rượu hỏi.
"Tạm thời tôi chưa có ý định nhận thêm phim khác, có thể sẽ nghỉ ngơi một thời gian." .
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Cô Gái Ngốc, Tôi Yêu Em
2. Ngài Ảnh Đế Đang Hot Và Cậu Nghệ Sĩ Hết Thời
3. Kẹo Sữa Bò
4. Đối Tượng Kết Hôn Của Tôi Lắm Mưu Nhiều Kế
=====================================
Giang Dĩ Trạch nghĩ ngợi một lúc mới trả lời, cậu quyết định không nói về phòng livestream vì cảm giác đối phương chưa đủ thân quen.
Bạch Triết nghe xong có chút cao hứng.
"Ồ, vậy tranh thủ thời gian nghỉ ngơi này anh có hứng thú đi du lịch nước ngoài với tôi không? Tôi đã lên kế hoạch chi tiết rồi, đi nước nào ngắm cảnh ở đâu, à còn rất nhiều món ăn đặc sản nữa..."
Bạch Triết hào hứng trình bày, bởi vì cậu ta nghe nói Giang Dĩ Trạch là một streamer mỹ thực, như vậy tiểu thiếu gia chắc chắn là một người đam mê ăn uống.
Chỉ là mục đích của Bạch Triệt không đơn thuần chỉ là đi du lịch.
Cậu ta muốn dành nhiều thời gian thân cận với Giang thiếu gia hơn.
Thời gian hợp tác tiếp xúc với tiểu thiếu gia khiến cho cậu ta nảy sinh hảo cảm, nhưng chưa kịp tạo bước tiến mới thì đoàn phim đã đóng máy. Trừ lần này, bọn họ khó có cơ hội hợp tác thêm.
Cậu trai 18 tuổi tuy còn ngây ngô non dại nhưng rất quyết liệt trong tình yêu.
Giang Dĩ Trạch hơi sửng sốt, nhìn thẳng vào mắt đối phương.
edit bihyuner. beta jinhua259
Bạch Triết trẻ người non dạ không hề che giấu tâm tư, nghĩ gì liền viết hết lên mặt. Bởi vậy Giang Dĩ Trạch chỉ cần liếc mắt đã nhận ra ánh mắt nồng nhiệt của đối phương, đương nhiên cậu cũng biết bình thường sẽ không có ai dùng ánh mắt như vậy để nhìn một vị tiền bối hoặc một người bạn.
Cậu nhìn ra trong lòng người trước mặt có bao nhiêu ái mộ và si mê.
Thực lòng Giang Dĩ Trạch không có cảm giác với thanh niên này, mặc dù hiện giờ tình cảm cậu dành cho Đường Cảnh Đồng đã vơi đi chút ít bởi vì đối phương chẳng mảy may đáp trả một chút nào. Thế nhưng cậu không động lòng với bất kỳ ai khác, tất nhiên cậu không hề muốn làm tổn thương thanh niên 18 tuổi trước mặt này.
"Cảm ơn cậu, nhưng mà năm nay tôi không có kế hoạch du lịch nước ngoài, cậu cứ tận hưởng kỳ nghỉ của mình đi." Giang Dĩ Trạch dùng ngữ khí bình thản cự tuyệt đối phương.
Bạch Triết nháy mắt có chút mất mát, không ngờ crush lại từ chối thẳng thừng như vậy.
Có điều cậu ta vô cùng kiên trì, nâng ly nhấp một ngụm rượu vang để lấy thêm dũng khí, sau đó ghé sát vào bên tai Giang Dĩ Trạch, trên mặt có chút căng thẳng nhưng lời nói vẫn rất rõ ràng:
"Giang tiền bối, em nói cho anh một bí mật, em thích anh!"
Giang Dĩ Trạch không ngờ tên nhóc này lại thẳng thắn đến thế, nhưng ngẫm lại cũng không ngoài ý muốn, tuổi trẻ mà. Cách đây 9 năm cậu cũng là một thanh niên đầy nhiệt huyết, chẳng qua lúc ấy sống rất bình đạm, không có crush cho nên cũng chưa bao giờ tỏ tình.
Giang Dĩ Trạch thở dài một hơi, tuy rằng đã sớm nhìn rõ tâm ý đối phương nhưng khi đối mặt với lời thổ lộ bất ngờ này cậu cũng có chút khó xử.
"Tấm lòng của cậu tôi xin nhận, nhưng mà thành thật xin lỗi, tôi không thích cậu."
Giang Dĩ Trạch dứt khoát cự tuyệt lời tỏ tình, cậu không hề do dự bởi vì cậu biết càng dây dưa càng dễ làm tổn thương người khác.
"Tiền bối, có phải bởi vì tôi còn nhỏ tuổi không?"
Tuy đã mang tâm thái bị từ chối nhưng khi thật sự bị cự tuyệt, Bạch Triết vẫn có chút khổ sở trong lòng. Cậu ta hơi dẩu môi muốn tìm hiểu lý do vì sao mình không được chấp nhận.
Giang Dĩ Trạch không khỏi bật cười, sao lại liên quan đến tuổi tác rồi?
"Không phải, chỉ là tôi đã có người mình thích rồi, hơn nữa tôi cũng không phải người dễ rung động."
Dứt lời, Giang Dĩ Trạch thân tình vỗ vai cậu bạn nhỏ, nhẹ nhàng an ủi: "Bạch Triết, cậu còn trẻ tương lai còn dài, sau này nhất định sẽ gặp được người phù hợp. Cậu cũng không cần cảm thấy xấu hổ hay ngượng ngùng, về sau chúng ta vẫn là anh em tốt."
"Ừm, tôi biết rồi, tiền bối đừng bận tâm."
Bạch Triết rất nhanh đã lấy lại tinh thần, cậu ta biết Giang Dĩ Trạch đã có người trong lòng thì hiểu rõ mình không có cơ hội.
Nhưng lời động viên của Giang Dĩ Trạch cũng khiến tâm tình cậu ta thoải mái hơn hẳn. Vốn tưởng rằng sau khi tỏ tình thất bại sẽ vô cùng mất mặt, nhưng thái độ thân thiện của Giang Dĩ Trạch khiến cậu ta cảm thấy quan hệ của hai người sẽ không trở nên xấu đi.
Hai bọn họ ngồi đây, một người hồi hộp tỏ tình, một người bình tĩnh cự tuyệt, cuối cùng vấn đề cũng kết thúc đơn giản. So với những màn tỏ tình khác, tình huống của Giang Dĩ Trạch có phần ngắn gọn hơn rất nhiều.
Trên phương diện tình cảm, lằng nhằng không dứt khoát không phải phong cách của Giang Dĩ Trạch. Ngay cả khi đối diện với Đường Cảnh Đồng, một khi nhận thấy đối phương có dấu hiệu trốn tránh, cậu lập tức thu hồi tâm tình, bảo trì khoảng cách, khôi phục lại mối quan hệ bạn bè bình thường.
Đường Cảnh Đồng vừa rồi nhìn chằm chằm về phía này, lặng lẽ quan sát hai người nào đó chén chú chén anh cười nói vui vẻ. Ly nước trái cây đã bị ảnh đế nốc cạn.
Anh cảm thấy hai người kia quá mức thân mật, Bạch Triết áp sát vào Giang Dĩ Trạch mà tiểu thiếu gia thì mỉm cười ôn hòa, còn vỗ vai đối phương đến là thân tình. Điều này không phù hợp!
Đường Cảnh Đồng trong lòng bức bối, nếu là một ai khác tiếp cận Giang Dĩ Trạch thì không sao, nhưng Bạch Triết cái cậu thanh niên này, cả cái showbiz còn ai không biết cậu ta là gay?
Mà Đường Cảnh Đồng cũng đã được biết tính hướng của Giang Dĩ Trạch. Hai anh em gay nhà này bây giờ còn ngồi sát với nhau như thế khiến cho ảnh đế không thể không nghĩ nhiều.
Thế nhưng anh không hiểu vì sao mình lại cảm thấy khó chịu, dù sao thì Giang Dĩ Trạch cũng chỉ là một người bạn bình thường của anh mà thôi, bọn họ ngoài việc mỗi tối ăn cơm cùng nhau thì chẳng làm gì cả.
Chỉ là bạn bè!
Đúng vậy, chỉ là bạn bè mà thôi, Đường Cảnh Đồng vẫn luôn nhận định như vậy. Cũng bởi vậy mà mỗi lần Giang Dĩ Trạch cố ý thả thính, anh lại lạnh lùng tìm cách tránh né.
Anh đưa Giang Dĩ Trạch vào danh sách friendzone, độ thân thiết có lẽ ngang ngửa với Cao Thừa Bỉnh, nhưng đương nhiên cho dù có ở trên tình bạn thì vẫn ở dưới tình yêu.
Đường Cảnh Đồng khẳng định mình là trai thẳng. Ấy vậy mà hiện giờ nhìn thấy Giang Dĩ Trạch và Bạch Triết gần gũi thân mật anh lại có cảm giác khó nói trong lòng. Cảm giác này gần như là ghen tị.
Vốn dĩ dự tiệc đóng máy thì phải vui vẻ hào hứng nhưng ảnh đế đột nhiên trở nên hậm hực. Mới đầu nhìn Bạch Triết còn thấy ngoan ngoãn lễ phép, giờ thì càng nhìn càng ngứa mắt.
Vừa vặn Cao Thừa Bỉnh đi tới, trên tay anh ta còn xách theo nửa chai rượu vang đỏ và một cái ly rỗng. Dưới đáy ly còn đọng lại chút rượu, chứng tỏ quản lý Cao cũng đã uống kha khá rồi.
Anh ta ngồi xuống, đặt cái ly lên bàn sau đó tự rót cho mình một ly tiếp theo, chai rượu lúc này chỉ còn non nửa đặt bên cạnh.
"Cảnh Đồng, đạo diễn Trương đang ở bên kia kìa, cậu sang đấy nói chuyện đi."
"Không sang."
Đường Cảnh Đồng lườm họ Cao một cái, ngữ khí khó chịu đáp lại, sau đó ánh mắt dừng lại ở chai rượu trên bàn. Ảnh đế nhìn ly nước trái cây đã hết của mình, tự động rót rượu vang vào sau đó ngửa đầu dốc cạn.
Cao Thừa Bỉnh ngồi bên cạnh sửng sốt nhìn.
"Cảnh Đồng, cậu nói đêm nay cậu phải lái xe cho nên không uống rượu mà? Để tôi một mình đi chúc rượu rồi cậu sẽ đưa tôi về, thế mà bây giờ lại uống rượu, tý nữa làm sao lái xe???"
edit bihyuner. beta jinhua259
Đường Cảnh Đồng mượn rượu giải sầu, uống xong mới nhớ ra giao kèo của mình và quản lý Cao.
"Thuê người lái hộ đi."
Nói xong lại rót tiếp ly thứ hai, lần này anh không đặt bình rượu lên bàn nữa mà dứt khoát cầm chặt trong tay, giống như khẳng định chủ quyển chai rượu này.
"Thôi được rồi, cậu vui thì uống đi vậy, dù sao hôm nay cũng là tiệc đóng máy."
Cao Thừa Bỉnh uống nốt ly rượu của mình cười nói.
Nhưng mà nhìn kỹ biểu tình người bên cạnh, anh ta có cảm giác nghệ sỹ nhà mình không vui cho lắm?
Đường Cảnh Đồng nốc liền tù tì vài ly, bắt đầu hoa mắt váng đầu, lại hơi buồn đi vệ sinh. Ngày thường anh rất ít khi uống bia rượu cho nên tửu lượng không cao.
Anh lắc lắc đầu đứng dậy, nói một tiếng với Cao Thừa Bỉnh sau đó định rời đi.
"Này tôi thấy cậu uống hơi nhiều rồi đấy, cẩn thận cắm đầu vào bồn cầu, hay để tôi đi cùng nhé?"
Cao Thừa Bỉnh tửu lượng tốt hơn cho nên giờ phút này vẫn thanh tỉnh.
"Khỏi đi, tôi tự đi được." Đường Cảnh Đồng lắc đầu từ chối sau đó chậm rãi hướng về phía WC bên ngoài phòng tiệc.
Kết quả anh vừa định đẩy cửa thì có người ở bên trong đã kéo ra, hai người suýt đâm sầm vào nhau.
Đường Cảnh Đồng vội vàng xin lỗi, ngẩng đầu nhìn người định bước ra.
Vậy mà lại là Giang Dĩ Trạch.
Tiểu thiếu gia cũng không ngờ lại đụng trúng ảnh đế say rượu ở cửa WC, cậu chỉ cười cười chào một câu.
Hôm nay ảnh đế có vẻ cao hứng, vừa rồi cậu nhìn trộm phát hiện đối phương nốc hết ly này đến ly khác, mà ngày thường Đường Cảnh Đồng không hề động tới một giọt rượu nào.
"Giang Dĩ Trạch, sao cậu lại ở trong này?"
Ảnh đế xỉn lắm rồi, hai má đỏ bừng, giọng nói khàn đặc gọi tên tiểu thiếu gia.
- --
Lời editor: Mấy chương gần đây không nấu nướng mấy nên làm rất nhanh, nhưng đăng lên lại chẳng có ai comment, khá pùnnn (。•ˇ‸ˇ•。)
Mọi người vẫn giữ sức khỏe chứ, đừng đi lại nhiều nhé, ngày nào cũng 2 3 nghìn ca đáng sợ quá!!! Mong Việt Nam sớm hồi phục ❤