Editor: Nguyetmai
Buổi sáng Chủ nhật, Chung Minh bị đánh thức bởi tiếng chuông đồng hồ.
Cầm đồng hồ nhìn thử, số điện thoại gọi tới là số máy bàn làm việc của Công ty Giải trí Tương tác Tinh Hoa.
"Xin chào, xin hỏi có phải là người thiết kế của Hạ Nại Nhi, anh Chung Minh không ạ?" Đầu dây bên kia là một giọng nữ cực kì lịch sự.
"Đúng, là tôi."
Trước đó khi tham gia cuộc thi, Chung Minh đã để lại số điện thoại của của bản thân và một số thông tin khác, vì thế Công ty Giải trí Tương tác Tinh Hoa liên lạc với anh một cách rất thuận lợi.
"Chào anh Chung Minh, đầu tiên chúc mừng nhân vật Hạ Nại Nhi của anh đạt được giải nhất trong cuộc thi thần tượng ảo lần này, buổi livestream tối qua chắc anh có theo dõi, những quy tắc liên quan chắc anh cũng đã rõ, tôi cũng không nói nhiều nữa. Tôi muốn hỏi trước một chút, xin hỏi có phải anh sở hữu toàn bộ bản quyền của hình tượng giả tưởng Hạ Nại Nhi đúng không?"
Chung Minh nói: "Phải."
"Vậy thì tốt quá. Là như thế này, Công ty Giải trí Tương tác Tinh Hoa của chúng tôi hy vọng có thể hợp tác với anh. Anh cũng biết, nếu như chúng ta cùng tiến hành phát triển bản quyền của Hạ Nại Nhi, tiền thưởng của anh có thể tăng gấp đôi thành bốn triệu, hơn nữa sau đó vẫn sẽ được chia hoa hồng. Cũng xin anh hãy tin tưởng Công ty Giải trí Tương tác Tinh Hoa của chúng tôi là công ty chuyên nghiệp nhất về phương diện quảng bá thần tượng ảo, sự hợp tác của chúng ta chắc chắn là cục diện có lợi cho đôi bên..."
"... Vậy xin hỏi anh có bằng lòng ký hợp đồng cùng phát triển, quảng bá nhân vật Hạ Nại Nhi không? Nếu như anh đồng ý, Công ty Giải trí Tương tác Tinh Hoa sẽ cố gắng hết sức để quảng bá, thậm chí khiến Hạ Nại Nhi có được cơ hội đứng chung sân khấu với các thần tượng ảo như Tô Bạch, Dina. Đến lúc đó trong buổi nhạc hội thần tượng ảo được tổ chức ở các thành phố lớn, anh đều sẽ nhận được thu nhập theo tỷ lệ doanh thu..."
Hiển nhiên, những lời lẽ này đã được chuẩn bị sẵn từ trước, đối phương cũng biết người bình thường rất khó kháng cự lại sự dụ dỗ này.
Hoặc nói một cách nghiêm túc, việc này không tính là dụ dỗ, đối với phần lớn các studio thiết kế độc lập thì phát triển một thần tượng ảo không phải là để bán cho các công ty lớn sao?
Ê kíp của Tia và Thượng Quan Vân khẳng định đã không chút do dự giao bản quyền cho Công ty Giải trí Tương tác Tinh Hoa sử dụng, mức thu nhập tương đương cũng đủ nuôi sống những studio này một thời gian rất dài, nếu may mắn thì nói không chừng thu nhập sau này sẽ ngày càng nhiều hơn!
Chung Minh nói: "Cảm ơn ý tốt của cô, nhưng tôi chỉ cần tiền thưởng, xin hỏi lúc nào tiền thưởng có thể chuyển đến tài khoản? Sau thuế còn lại bao nhiêu?"
Đối phương sửng sốt một lát: "Hả? Anh Chung Minh, có phải anh vẫn chưa nghe rõ lời tôi nói? Về tiền thưởng và thu nhập sau này..."
Chung Minh cắt ngang lời của cô ta: "Tôi nghe rõ mà, nhưng tôi cũng không tính bán bản quyền nhân vật này, tôi chỉ muốn hai triệu tiền thưởng."
"..."
Giọng nữ bên kia im lặng, đương nhiên cô ta hoàn toàn không ngờ đến tình huống này.
Khoảng mấy giây sau, đối phương lại hỏi: "Vậy xin hỏi có phải anh đã hợp tác với công ty khác không? Nếu như là vấn đề giá cả, chúng ta có thể bàn lại. Anh phải tin tưởng Công ty Giải trí Tương tác Tinh Hoa chúng tôi tuyệt đối là công ty có kinh nghiệm phong phú nhất về phương diện quảng bá thần tượng ảo, mức thù lao có thể cung cấp cũng tuyệt đối có sức cạnh tranh nhất trong ngành..."
Chung Minh chẳng biết làm sao: "Cảm ơn ý tốt của cô, ý của tôi là tôi muốn giữ lại bản quyền của Hạ Nại Nhi, cô không cần phải giải thích với tôi nữa. Những gì cô nói tôi đều hiểu cả, đơn giản là tôi không muốn bán, xin đừng khuyên tôi nữa, thời gian của chúng ta đều rất quý giá."
"... Được rồi, nếu anh đã kiên định như vậy. Quy trình xét duyệt, giải ngân đang diễn ra, trong tuần này chắc sẽ gửi trực tiếp đến tài khoản của anh. Nếu như anh thay đổi chủ ý thì có thể liên lạc với tôi bất cứ lúc nào, Công ty Giải trí Tương tác Tinh Hoa luôn chào đón anh. Hoặc nếu như anh bằng lòng tới Công ty Giải trí Tương tác Tinh Hoa làm việc, chúng tôi cũng giơ hai tay chào đón."
Đối phương đương nhiên vẫn từ bỏ hy vọng, vốn tưởng rằng lần này sẽ là một cuộc trao đổi vui vẻ và có tính xây dựng, ai ngờ Chung Minh hoàn toàn không phối hợp, càng chẳng tỏ ra hứng thú, chỉ chăm chăm hỏi về tiền thưởng mà thôi.
Nhưng tiền thưởng có bao nhiêu chứ, vỏn vẹn hai triệu, nếu như Công ty Giải trí Tương tác Tinh Hoa tiến hành sử dụng bản quyền thần tượng ảo thì thu nhập sau này sẽ vượt xa con số đó!
Nghĩ mãi vẫn không thể hiểu được, nhưng cô ta cũng không dám hỏi nhiều nữa. Dù sao thái độ của Chung Minh đã rất rõ ràng, cô không muốn lưu luyến quá nhiều với vấn đề này nữa.
...
Thứ Hai, phiên bản mới của "Biển học vô biên" sắp ra mắt.
Mỗi một người trong dự án đều rất bận rộn, mà Giám sát Bạch lại càng như ngồi trên đống lửa, không ngừng giục hỏi Chu Dương về tiến độ của dự án.
Bận rộn một thời gian dài như vậy, cuối cùng phiên bản mới cũng sắp ra mắt, Giám sát Bạch không trông mong phiên bản mới có thể nhìn thấy sự tăng trưởng một cách rõ rệt, nhưng ít nhất cũng phải có chút thành tích.
Phiên bản test vốn đã gửi cho nhóm test, tất cả lập trình viên đều đang bận rộn ưu hóa tính năng, còn Chu Dương vẫn đang không ngừng cập nhật tiến độ, sau đó báo cáo cho Giám sát Bạch.
Giám sát Bạch nhìn có vẻ bình tĩnh, thực ra trong lòng không tránh được căng thẳng.
Dù sao bản kế hoạch phiên bản mới hoàn toàn là do anh ta làm, nếu như phiên bản mới thất bại, muốn đẩy trách nhiệm đi cũng không được, khó mà ăn nói với Tổng Giám đốc Vu.
Dự án nhận được nhiều sự quan tâm của cấp cao như vậy, đương nhiên áp lực cũng sẽ tăng gấp bội.
"Cốc cốc cốc."
Bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa.
Giám sát Bạch sửng sốt, bởi vì phòng của anh ta hiếm khi có khách.
Thông thường đều là anh ta đi loanh quanh nhóm dự án, có chuyện gì sẽ trực tiếp hỏi Chu Dương, những người khác bình thường sẽ không chủ động tìm anh ta báo cáo công việc.
"Mời vào."
Giám sát Bạch ngẩng đầu nhìn lên, người tới lại là Chung Minh.
"Ồ? Cậu tới nhận lỗi à?"
Giám sát Bạch có chút bất ngờ, anh ta cảm thấy sớm muộn gì Chung Minh cũng sẽ nghĩ thông suốt, dù sao cái cảm giác cả ngày rảnh rỗi không có việc gì để làm trong một hai ngày còn tạm được, thời gian dài sẽ chỉ cảm thấy phí hoài thời gian. Vả chăng tự ngáng trở thu nhập và tiền đồ của mình là điều không cần thiết, Giám sát Bạch cảm thấy Chung Minh là một người thông minh chắc hẳn có thể nghĩ thông suốt điểm này.
Vì thế anh ta rất vui vẻ, bảo Chung Minh ngồi xuống đối diện bàn làm việc.
"Thế nào, đã nghĩ thông suốt rồi hả? Nếu như cậu sửa lại thái độ cho nghiêm chỉnh, bản kế hoạch phiên bản tiếp theo tôi sẽ giao hết cho cậu làm, quan trọng đó phải là một bản kế hoạch khiến tôi và Tổng Giám đốc Vu hài lòng." Giám sát Bạch nói với vẻ thiện lành.
Thực ra anh ta không cố tình đối đầu với Chung Minh, đơn thuần chỉ là vì hoàn thành nhiệm vụ mà Tổng Giám đốc Vu đã sắp xếp mà thôi. Nếu như Chung Minh thực sự có thể thay đổi thành kiến nghiêm túc làm việc, vậy thì anh ta mừng còn không kịp.
Chung Minh đặt đơn xin nghỉ việc trong tay xuống bàn làm việc: "Giám sát Bạch, tôi tới để xin từ chức."
"Cậu muốn gì? Nghỉ việc?"
Giám sát Bạch bối rối, chớp mắt không biết nói gì.
Thằng nhóc này bướng bỉnh quá, mới thế mà đã đòi nghỉ việc ư? Không đến mức đó chứ?
Giám sát Bạch đột nhiên có chút hoang mang, anh ta không hy vọng Chung Minh nghỉ việc!
Bất kể là anh ta hay là Tổng Giám đốc Vu đều hiểu rất rõ mặc dù Chung Minh không hợp tác, nhưng thực sự là người có năng lực, cũng là một hạt giống tốt hiếm có, đề nghị của Tổng Giám đốc Vu là điều Chung Minh đến bộ phận khác để dỗ dành cậu ta, mà Giám sát Bạch lại cho rằng không cần. Anh ta cảm thấy bản thân mình có thể thay đổi cách nghĩ của Chung Minh.
Một thực tập sinh vừa mới đi làm hai tháng, có thể ngạo mạn tới mức nào chứ? Chẳng lẽ cậu ta ngu ngốc đến mức tiền bạc cũng không thèm?.
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Cô Gái Ngốc, Tôi Yêu Em
2. Ngài Ảnh Đế Đang Hot Và Cậu Nghệ Sĩ Hết Thời
3. Kẹo Sữa Bò
4. Đối Tượng Kết Hôn Của Tôi Lắm Mưu Nhiều Kế
=====================================
Giám sát Bạch nghĩ Chung Minh sẽ cáu kỉnh, nhưng không ngờ rằng anh đột ngột đòi ra đi mà không hề có một dấu hiệu báo trước!
Giám sát Bạch chớp mắt trở nên luống cuống, có điều bề ngoài vẫn rất bình tĩnh: "Không phải chứ, công việc đang tốt đẹp, làm gì phải nghỉ việc? Bây giờ cũng không phải là mùa tuyển dụng, cậu tìm được công ty tiếp theo rồi sao? Nếu như cậu có gì đó không hài lòng với tôi hoặc với dự án thì có thể nói ra, những việc này đều có thể giải quyết."