Tiểu Địa Chủ

Chương 25: Thuê cửa hàng




Editor: Tiêu
Đối với bốn nhà đã xem qua kia, nếu không phải giá cao thái quá thì chính là vị trí địa lý cực kỳ không tốt. Có một căn tuy nằm ngay cạnh chợ bán thức ăn, mặt tiền lại đối diện đường lớn, lượng người lui tới thật ra rất đông đúc, nhưng thực sự rất ầm ỹ, cái này cũng chưa tính là gì. Không ổn nhất chính là chợ này bán thức ăn toàn cá, còn bán các loại gia súc, mùi rất nồng, hơn nữa bên trong vừa bẩn vừa loạn. Tuy nhà nằm trong đó giá tiền thuê khá hợp lý, nhưng dọc theo con đường kia lại toàn lá rau nát, rồi các loại nước từ đồ ăn thừa chảy dọc trên mặt đất. Càng kinh khủng chính là có một đoạn đường thường xuyên trải đầy vảy cá, nội tạng gì đó, vừa tanh vừa hôi, mà ở đầu đó lại có quầy bán thức ăn, là bán bánh rán, sinh ý không tệ, nhưng là làm cho người ta có cảm giác thập phần không khỏe.
Còn có một nhà cũng coi như là được, mỗi tội cái khu phố kia, hàng xóm xung quanh không chú ý đến vệ sinh, đường phố bẩn vô cùng, Yến Bạch Thu không thể nào vừa ý.
Lại nói đến hai căn khác, rất không tồi, diện tích đều đến hai mươi mét vuông, bên trong còn có một gian nhỏ nghỉ ngơi, buổi tối có thể ở đấy luôn. Nhưng tiền thuê lại rất cao, một năm thu mười lượng vàng, cũng chính là một trăm lượng bạc.
Nói là không tồi, có chút tiện nghi hơn mấy căn khác, nhưng giá quá cao so với nơi này, cho dù tiện nghi cũng không đến mức bỏ nhiều tiền như vậy để thuê.
Nghĩ tới nghĩ lui, Yến Bạch Thu vẫn vừa ý hai nhà kia, một nhà tiền thuê thỏa đáng, phụ cận lại không tốt, một nhà lượng người qua lại không tồi, diện tích lại là nhỏ đến đáng thương.
Yến Bạch Thu đem suy nghĩ của mình nói với cha. Yến Bạch Sinh hỏi xong một đường, trong lòng thực bồn chồn, muốn mở cửa hàng, tiền thuê là vấn đề rất khó khăn. Nếu là trước kia, trên dưới một trăm lượng bạc cũng chỉ như tiền vài món quần áo, tùy tiện vung tay lên là có thể giải quyết.
Mà nay xuống thế, một văn tiền cũng quý giá, chỉ sợ nhi tử thích nhưng tiền trong nhà lại không đủ.
Yến bạch sinh trong lòng ước chừng, ở nhà hẳn là còn dư tiền. Lần trước thê tử vào trấn đổi được một ít ngân lượng, lại thêm mấy chục lượng bạc không rõ lai lịch hôm qua, tổng cũng phải được một trăm lượng. Cửa hàng này muốn mở, cũng không thể trống rỗng, như thế nào cũng phải đặt mua một ít vật dụng này nọ, vậy lại cần tiêu thêm một khoản.
Trong lòng buồn sầu không tả.
“Ngươi vừa ý hai nhà kia?” Yến bạch sinh vừa nghe là hai nhà nơi đó, trong lòng tức khắc thả lỏng, nhưng ngay sau đó lại lo lắng. Hai nhà kia một cái quỷ khí dày đặc, một cái thì quá nhỏ.
Ông cũng hiểu rõ ý tứ này của nhi tử, mấy cửa hàng đã xem qua kia, trừ căn cạnh chợ thì tương đối tiện nghi, nhưng giá thuê lại rất cao...
Yến Bạch Sinh lập tức vì nhi tử biết suy nghĩ mà vừa vui mừng lại vừa đau lòng.
"Ta cảm thấy căn nhà ở đường kia không tốt lắm, cảm giác thực đen đủi, tuy rằng tiền thuê rất vừa ý, nhưng khách nhân nếu ngồi đó ăn, trong lòng hẳn sẽ sinh hốt hoảng, tới một lần liền không muốn tới lần thứ hai.” Yến Bạch Sinh cảm thấy chỗ đó bán thứ khác còn được, nhưng bán đồ ăn, vậy khẳng định là không được.
Yến Bạch Thu cũng cảm thấy như thế, đơn giản liền quyết định được rồi, giọng nhẹ nhõm:“Vậy chúng ta liền đi xem cái căn nhỏ kia, dù sao hiện tại cũng là bước khởi đầu, chờ sau này kiếm lời lại đổi một căn to hơn.”
Yến Bạch Sinh gật đầu, hôm nay bọn họ tới đã đem tiền trong nhà mang gần hết, vì tránh việc ngoài ý muốn xảy ra, rớt tiền như thế nào đó, mỗi người chia ra cầm một ít.
“Vậy được, trước đi xem cửa hàng nhỏ đó, cũng không cầu phải kiếm được bao nhiêu tiền, ít nhất không thể giống như mở quầy ven đường để gió thổi mưa xối.” Yến Bạch Sinh nói, mang theo nhi tử lại lần nữa về tới nhà bán phụ kiện ban đầu kia.
Bởi vì ngày mưa, cửa hàng sinh ý không tốt, lão bản như đang ngủ gật, nghe tiếng người tới mới mở mắt ra, nhìn lên là hai cái người lúc trước vào tiệm hỏi thuê cửa hàng.
Lão bản kia rất là hòa nhã, dẫn hai cha con Yến Bạch Thu vào ngồi, tiếng cười lanh lảnh: “Hai vị tiến vào nói chuyện, trời hôm nay thật đúng là gặp yêu, mưa mãi vẫn không có dừng lại.”
Yến Bạch Sinh cười ha hả đáp lời: “Cũng không hẳn vậy.”
Thái độ của chủ quán này nhưng thật ra rất tốt, theo lời nói mà xuống tới, cũng không hề lộ ra thần sắc không vui gì: “Hai vị tới, vẫn là xem cửa hàng sao?”
Yến Bạch Sinh gật đầu liên tục:“Đúng vậy, đúng vậy, chúng ta rốt cuộc rất vừa ý cửa hàng này, chỉ là diện tích cửa hàng có chút nhỏ, không biết về phương diện tiền thuê có thể giảm bớt không?”
Lão bản kia lắc đầu, cười nói: “ Cái này khó mà được, cửa hàng của ta tuy nhỏ, nhưng các ngươi cũng thấy đấy, vùng này tuy rằng nằm ở sâu bên trong, sinh ý lại không tồi, mỗi ngày người lui tới không ít, giá thuê này chính là không thể bớt, hơn nữa đây cũng là giá thấp nhất ta đặt ra rồi.”
Yến Bạch Thu cảm thấy chính mình ở phương diện ăn nói đặc biệt vụng về, đối phương đã cự tuyệt, cậu liền hoàn toàn không biết nên cò kè mặc cả như thế nào. Còn khô cằn nói một câu: “Lão bản, ngươi giúp chúng ta bớt chút đi.”
Lão bản kia căn bản không nghe, xua xua tay: “Không được, không được, đây là giá thấp nhất rồi. Ta cũng không nghĩ cần phải kiếm chút tiền bằng cách này, nếu ta không đi kinh thành, cửa hàng cũng sẽ đem bán, các ngươi mà muốn thì một hai ngày sau ta liền bàn giao cho, vậy được không? ”
Thấy không kì kèo được, phụ tử hai người vẫn chưa từ bỏ. Từng người gắng thương lượng, thuyết phục lão bản, lí giải là kinh doanh loại hàng nào. Lão bản cửa hàng nghe là thức ăn, lập tức trong lòng cũng nhẹ nhàng, hai bên mỗi người ký xuống một bản giao kèo, ấn xuống cả dấu tay, việc cũng coi như là thành.
Một năm tiền thuê, tổng cộng là sáu mươi lượng. Giao tiền xong, mỗi bên giữ một bản giao kèo đã được chuẩn bị tốt, hai bên đều vừa lòng.
Lão bản kia nhiệt tình lấy ra mấy chiếc chìa khóa đồng, lại đưa phụ tử hai người vài cái khóa dùng cho cửa sau của tiệm. Bàn giao rõ ràng xong liền nói: “ Cửa hàng này muộn nhất mấy ngày sau là dẹp hàng, đến lúc đó hai vị liền có thể đến xem, khai trương gì đó, ta hẳn không tới được, vậy kỳ hạn thuê cũng là đến cuối tháng này năm sau, ngươi xem có được không?”
Yến Bạch Sinh cảm kích không thôi: “ Vậy thật cám ơn ngươi.” Hiện vẫn là giữa tuần, còn hơn mười ngày nữa mới đến cuối tháng.
Cùng lão bản cửa hàng từ biệt, phụ tử hai người lúc này mới trở về.
Mưa dần dần thu nhỏ, nhưng vẫn như cũ không có ngừng, không trung xám xịt dần dần trở nên ảm đạm. Từ lúc ăn cơm trưa đến buổi chiều, một đường dò hỏi dọc sáu ngã rẽ đường phố, đạp muốn vỡ ngạch cửa, tưởng như không quá lâu, nhưng thời gian trôi đi quả thật nhanh, cứ như vậy một lát sắc trời liền ảm đạm lúc nào không hay. Thời gian một buổi trưa cứ thế kết thúc. Truyện Sắc
Còn tốt, việc thuê nhà này xem như thành công.
Phụ tử hai người tâm tình không tồi, tuy rằng chân trần đi ở trên đường còn có chút lạnh băng, tâm trạng lại phá lệ vui mừng.
“Cha, nên mua thêm một ít quần áo cho cả nhà đi, thời tiết càng ngày càng lạnh, ta còn có chút tiền không dùng đến, mở cửa hàng cũng không cần đến số tiền này.” Yến Bạch Thu đề nghị.
Yến Bạch Sinh nghĩ nghĩ, cũng cảm thấy như thế. Hai người liền tìm một tiệm quần áo, chọn mấy loại quần áo vải bố thoải mái, mỗi người đặt mua một bộ.
“Được rồi, được rồi, chờ qua chút thời gian rồi lại mua.” Nhìn thấy nhi tử còn muốn chọn chăn bông, Yến Bạch Sinh chạy nhanh đến ngăn cản.
Ngủ trên đống rơm rạ kia cũng không phải một hai ngày, cũng đã quen, hơn nữa cửa hàng tuy thuê được rồi, nhưng ít nhiều gì cũng phải đặt mua vật dụng, tiền chi vào cũng không thể qua loa, còn sợ rằng sẽ thiếu, vậy nên có thể tiết kiệm liền tiết kiệm.
“Nga.” Yến Bạch Thu có chút lưu luyến, rút tay về, thời điểm trước lúc đi hắn còn thấp giọng hỏi chủ quán, chăn kia khâu vá tốt, tính cả vỏ chăn, yêu cầu trả năm mươi văn tiền.
Lúc sau trở về liền trực tiếp mặc quần áo kia lên người, một thân quần áo mới, tức khắc ấm áp hơn rất nhiều.
Đem bản giao kèo cất cho kĩ, lại nói đến chuyện thuê cửa hàng kia, giá cả tuy rằng có điểm mắc, cũng may là thương lượng xuống được. Hiện liền bàn bạc xem sắp xếp diện tích nhỏ kia như thế nào, làm tốt có thể kiếm tiền dễ hơn, lại có món ăn ngon như vậy.
Không gian chín mét vuông, cửa hàng kia rộng hơn hai mét, trải dài hơn sáu mét, người ở bên trong, không gian hoạt động thật sự không lớn, sắp xếp mà không tốt, hơi bày biện một vài cái bàn, rồi kệ để hàng là nhét đầy cả sảnh.
Cả nhà đều sầu não.
“Vậy nên làm món gì đây? Nếu không vẫn tiếp tục làm mấy món lương bì cuốn?” Liễu Thanh Mai đề nghị.
Kỳ thật món này vẫn có thể bán, chỉ là Yến Bạch Thu không cam lòng làm một vài món ăn vặt như vậy, giá cả lại rẻ. Không phải cậu ghét bỏ hay gì, mà là món này phí tổn thấp, giá bán ra cũng không thể cao, một người nhiều nhất chỉ mua tầm năm cái là cùng, hơn nữa ăn nhiều sẽ ngấy.
Lại nói tiền cậu thuê cửa hàng không phải là rẻ, gỏi cuốn lạnh bán thêm được cũng không thể kiếm lời bao nhiêu.
Trái lo phải nghĩ, trong đầu Yến Bạch Thu chợt lóe ý tưởng, lập tức nghĩ tới một món không tồi, lại có thể kiếm được kha khá, đồng thời có một phong cách ăn vặt riêng.
_____
12:54"
23/3/22

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.