Trùng Sinh Biến Thành Bệnh Xà Tinh

Chương 86:




Báo xong nguyện vọng, Tịch Lục lại đặt toàn bộ thời gian ở trên công việc, tất cả hiệu ứng bởi vì quảng cáo chocolate mà mang đến, lúc này đã thể hiện ra rồi, có quảng cáo kẹo, có quảng cáo bánh quy, cũng có quảng cáo đồ uống, càng khoa trương hơn thế mà còn có quảng cáo băng vệ sinh, có một số thù lao cao, một số thù lao thì thấp hơn một chút.
Khi Tịch Lục nghe Lục Quyên Quyên nói tới quảng cáo băng vệ sinh, đang đưa nước vào trong miệng, không chú ý một cái liền phun ra luôn.
Phải quay như thế nào? Chẳng lẽ là sau khi một nữ sinh đi tới, Tịch Lục lấy một miếng băng vệ sinh nhãn hiệu đó từ trong túi ra, sau đó nhẹ giọng nói: “Đây là băng vệ sinh của cậu rơi sao?”
Tịch Lục: “…” Nữ sinh kia không tát cho cậu một cái mới là lạ.
Còn có một nam sinh trong túi vậy mà có băng vệ sinh không phải là biến thái sao?
Lục Quyên Quyên giúp Tịch Lục từ chối một số quảng cáo, cũng đồng thời nhận hai cái quảng cáo, một là quảng cáo đồ uống, còn có một cái thì là mì ăn liền.
Lục Quyên Quyên nói, đồ uống này bà đã uống qua rồi mùi vị không tệ, mặc dù là tiếng tăm không lớn, chẳng qua công ty này có gan đầu tư, mặt Lộc Lộc cũng có thể thường xuyên xuất hiện ở trên TV.
Quảng cáo mì ăn liền, thì là hợp tác cùng ngôi sao nổi tiếng trong giới, còn sẽ có sự tham gia của Chân Tần, tên tuổi đã khá lớn rồi, không chỉ tiện cho Lộc Lộc trao đổi nhiều hơn với ngôi sao khác, cũng có thể lớn mạnh danh tiếng của mình.
Lục Quyên Quyên vừa nói vừa lộ ra nụ cười kiêu ngạo, vỗ vỗ bả vai Tịch Lục, nói: “Lộc Lộc, hiện tại mẹ thật sự cảm thấy kiêu ngạo vì con, con có biết không? Bây giờ mẹ đi ở trong sân, không ít hàng xóm đều chạy tới nói chuyện với mẹ, đều nói làm sao mẹ lợi hại thế, bồi dưỡng được một đứa con trai giỏi giang như vậy.”
Tịch Lục: “…”
Tịch Nam Phương ở bên cạnh lẩm bà lẩm bẩm, vẻ mặt bất mãn, ông nói với Tịch Lục: “Tịch Lục cho dù là nổi tiếng rồi, cũng không thể tự mãn, biết chưa?”
Tịch Lục chỉ chỉ vào mình, nói: “Con đã có tự mãn sao?”
Tịch Nam Phương ngẫm nghĩ, hình như là không có.
Tịch Lục rất rõ ràng, mình bây giờ chẳng qua là dựa vào bộ mặt chiếm được sự yêu thích của rất nhiều người mà thôi, mà phần lớn những người như vậy đều là phù dung sớm nở tối tàn, nếu không tiếp tục nâng cao bản thân, kết cục tất nhiên là biến mất, bị đại chúng quên lãng.
Cậu căn bản cũng không có tư bản để tự mãn.
Tịch Nam Phương cầm điều khiển từ xa chuyển kênh, chuyển đến một phim truyền hình dài tập, lúc đang muốn chuyển kênh, mắt Tịch Lục sáng lên, ngăn lại, nói: “Bố, đừng chuyển.”
Thân thể Tịch Nam Phương cứng đờ, quay đầu nhìn về phía Tịch Lục, hỏi: “Có chuyện gì?”
Advertisement
00:00
Tịch Lục nhìn nữ sinh đang đứng ở bên cạnh vai nữ chính trên TV kia, chẳng phải là Kris.
Lục Quyên Quyên cũng đã phát hiện, bà nói: “Ơ, đây không phải là đại mĩ nữ quay quảng cáo chocolate cùng Lộc Lộc của chúng ta sao? Thì ra cũng đã bắt đầu đóng phim rồi.”
Tịch Lục gật gật đầu, năng lực của Kris mạnh hơn cậu và Chân Tần nhiều, cũng giống như quảng cáo chocolate khi đó, từ vừa mới bắt đầu cô đã biểu hiện vô cùng nhập vai, hơn nữa được đạo diễn khen ngợi suốt, giống y như là diễn viên gạo cội.
Tịch Lục lắc lắc đầu, nghĩ, mình vẫn là kém quá xa rồi.
Mấy ngày trước Chân Tần gọi điện thoại cho cậu, nghe nói cũng là nhận một vai phụ nhỏ trong một bộ phim điện ảnh, tuy rằng vai diễn không nhiều, nhưng là diễn viên bên trong người nào người nấy đều là đại bài (tên tuổi lớn), tuyên truyền đầu tư đều chi rất lớn. Ngôn Tình Cổ Đại
Tịch Lục bày tỏ chúc mừng với cậu ta, lại thuận tiện hỏi Chân Tần sự việc về Trương Giai.
Mà Chân Tần thì cười lớn ha ha ha, nói: “Tôi và Trương Giai lại ở bên nhau rồi, Trương Giai tha thứ cho tôi rồi.”
Tịch Lục im lặng một chút, mặc dù là chuyện tốt, nhưng là vết rách giữa Chân Tần và Trương Giai sẽ có thể biến mất sau khi hòa hảo sao?
Cậu nói: “Vậy Chân Tần ông lần này, nhất định phải chăm sóc Trương Giai thật tốt.”
Chân Tần trả lời: “Nhất định, tôi nhất định sẽ rút ra bài học lần trước, tuyệt đối.”
Tịch Lục cúp điện thoại, mở mục tin nhắn trong điện thoại, nhìn thấy tin nhắn mình gửi cho Trần Giới——
( Trần Giới, mình đã báo học viện điện ảnh X, hiện tại đã có mục tiêu, đợi đến lúc báo danh, chúng ta có thể cùng đi tới trường không? Học viện điện ảnh X và đại học X ở cùng một địa phương, cách rất gần.)
Khi đó Trần Giới rất nhanh đã trả lời cậu.
( tìm được mục tiêu quá tuyệt rồi, được.)
Lúc ấy Tịch Lục liền nhảy nhót ở trên giường, sau đó bắt đầu từ ngày đó liền tưởng tượng ngày cùng đi tới trường với Trần Giới, cậu sẽ có chín giờ tốt đẹp ở trên xe lửa với Trần Giới, Tịch Lục cảm thấy vẫn là quá hạnh phúc rồi.
Loại cảm giác tay nắm tay cùng đi tới trường học này…
Oa ha ha ha ha ha ha ha.
Tịch Lục ôm ảnh Trần Giới, mãnh liệt hôn.
Lục Quyên Quyên đi ngang qua cửa phòng Tịch Lục, sau đó đóng cửa phòng Tịch Lục lại trong nháy mắt, nói với Tịch Lục: “Lộc Lộc à, sau này lúc muốn làm loại chuyện như vậy, vẫn là đóng cửa lại thì tốt hơn.”
Tịch Lục: “…”

Vài ngày sau, Tịch Lục lại bắt đầu bận rộn đi quay quảng cáo đồ uống, thời gian quay chỉ dùng ba ngày, là đã hoàn thành rồi.
Tịch Lục diễn là một tộc đi làm chạy tới chạy lui làm việc trong ngày hè, khi đi trên đường, khát đến không thấy rõ con đường phía trước, cho đến khi một người qua đường không thấy rõ mặt đi tới, đưa cho cậu một chai đồ uống nhãn hiệu này, cậu chỉ là uống một ngụm, đã lập tức tỉnh táo, tiếp theo sau đó làm việc vui sướng rồi.
Sau khi Tịch Lục nghe xong, liền cảm thấy đây tuyệt đối là sao chép, làm sao giống như Snickers vậy?
Mấu chốt cho dù là sao chép, cũng chuyên nghiệp một chút, sau khi uống đồ uống, không phải nên đổi một người sao? Sao? Sao?
Được rồi, sau khi Tịch Lục móc máy xong, liền nghiêm túc quay.
Bởi vì có kinh nghiệm của lần trước, lần này Tịch Lục đã bắt đầu thích ứng từ từ, tuy rằng nhập vai nhanh như Kris Chân Tần còn kém rất xa, nhưng là vài lần làm lại, coi như là có thể quay được thuận lợi.
Đạo diễn thoạt nhìn rất trẻ, nghe nói là vừa mới tốt nghiệp không lâu, trước đó có quay mấy cái MV và một hai quảng cáo, ở trong giới không tính là có danh tiếng.
Nhưng là yêu cầu của anh ta cũng rất cao như thế.
Ngày đầu tiên Tịch Lục quay rất nhiều lần, anh ta cắt hết.
Tính tình Tịch Lục không lớn, hơn nữa trải qua lần nước quay chừng gần nửa tháng, lần này đối với cậu mà nói, đã được xem là rất tốt rồi.
Có mấy lần cậu nghe thấy chuyên gia ánh sáng và trợ lý đạo diễn oán giận.
“Mới tốt nghiệp đại học bao lâu chứ, cứ cố chấp như vậy, tôi nói tiểu thần tượng kia là thế nào, là tôi mà nói đã sớm nổi giận rồi? Hoàn toàn không thèm nói nguyên nhân, trực tiếp bảo quay lại.”
“Đúng vậy, công ty cử tôi đến trợ giúp anh ta, không phải là để cho anh ta lãng phí tài nguyên như vậy, cũng không phải đại bài bao nhiêu, mấy ngày hôm trước vậy mà còn dám thuyết giáo tôi, thật là không muốn lăn lộn trong vòng tròn này nữa rồi.”
Tịch Lục thế mới biết đạo diễn hình như đã đắc tội không ít người.
Lúc kết thúc, đạo diễn đi tìm Tịch Lục nói chuyện.
Anh ta hút thuốc, nói với Tịch Lục: “Quay mấy ngày này, em nhất định rất căm ghét anh nhỉ? Anh bắt em quay lại nhiều lần như vậy.”
Tịch Lục lắc lắc đầu, trả lời: “Không có đâu, em cảm thấy hiệu quả ra cuối cùng, rất tốt, em không hiểu nhiều như vậy, nhưng là dựa theo ý anh, sẽ không có sai.”
Đạo diễn cười cười, nói: “Em không phát cáu sao? Thật đúng là người nhu hòa, lúc trước khi xem ảnh, tưởng là em không dễ chung đụng lắm.”
Tịch Lục cười cười hì hì, sờ sờ cái ót, trả lời: “A, cái đó là người ta yêu cầu, nói nếu chụp như vậy, khá phù hợp với hình tượng của em.”
Đạo diễn cười rộ lên ha ha, nói: “Như vậy phải không? Bản thân anh lại cảm thấy, em như bây giờ cũng không tồi mà.”
Tịch Lục cùng đạo diễn hàn huyên rất nhiều, cảm thấy trên thực tế anh ta là người tốt, chỉ là vào lúc quay phim, rất nghiêm túc, kiên trì sự hoàn mỹ đối với sản phẩm của mình.
Người như vậy đã định trước không được người thích, cơ mà cũng chính vì những người như vậy, mới có nhiều sản phẩm tốt xuất hiện ở trên TV.
“Anh ấy à, lúc trước vẫn bị tiền bối trong giới nói, cần gì quá nghiêm túc, bạn bè cùng khóa đến sau này đều rời xa anh, anh cho rằng vô luận là tư lịch bao nhiêu, làm không được tốt chính là không tốt, bèn mở miệng đi nói bọn họ, cũng bởi vì như vậy có không ít người rất chán ghét anh, thật ra anh cũng đang nghĩ có nên thay đổi một chút hay không? Để cho mình được người thích hơn một chút.”
Tịch Lục ngẩn người, lập tức trả lời: “Vì sao cần thay đổi, theo đuổi hoàn mỹ có lỗi sao?”
Đạo diễn hít sâu một hơi, cuối cùng gật gật đầu, cười cười với Tịch Lục, nói: “Lần sau, nếu có cái gì, anh sẽ tới tìm em, hy vọng có thể tiếp tục hợp tác.”
Tịch Lục gật gật đầu, nói: “Cám ơn anh.”
Nhận được sự thừa nhận, Tịch Lục cảm thấy mình coi như là tiến bộ rồi, nhìn đồng hồ, cách báo danh còn có một tháng, vừa lúc kết thúc quay quảng cáo mì ăn liền, là có thể đi rồi.
Trần Giới, chờ quay vừa kết thúc, mình sẽ chạy như bay đến bên cạnh cậu!
Tác giả có lời muốn nói: =-= ngao ngô, qua mấy chương nữa chúng ta tiến vào đại học đi, bởi vì =-= những tình tiết này là chuẩn bị cho sau này.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.