Vườn bách thú công viên Trung Ương.
Cả bọn lẫn nữa khôi phục lại trạng thái giằng co.
Lúc trước chứng kiến mạo hiểm giả có thể cứu chữa vốn là vui mừng quá đỗi, nhưng thời khắc này xác nhận chỉ có mình Thẩm Dịch đến đây, không khỏi có chút thất vọng. Mặc dù có thêm trợ lực luôn tốt, nhưng giống như muối bỏ biển, vô lực thay đổi đại cục.
Thời khắc này Thẩm Dịch nói lời đàm phán, nữ tóc vàng Veena giở giọng the thé kêu to: “Giữa chúng ta không có gì đáng nói! Người của chúng ta nhiều hơn các ngươi, giao dị nhân kia ra đây, nếu không tất cả các ngươi đều phải chết!” “Há, thật sao? Hóa ra nhiều người liền có thể ăn to nói lớn. Tốt lắm a, vừa vặn ta cũng có ít huynh đệ có thể thêm chút đảm lược cho ta.” Thẩm Dịch cười hắc hắc.
Súng tay trái biến mất, thay bằng Huân Chương Vinh Dự.
Thẩm Dịch tiện tay triệu hồi mười tên lính dù, ép chật không gian vây nhốt, khiến cho người vây khốn bị ép lui về phía sau. “Chết tiệt, đây là chuyện gì?” Một kẻ mạo hiểm rống to lên. “Dường như hắn biết triệu hoán, không cần lo lắng, chỉ là vài tên lính thường mà thôi.” Có người ánh mắt sắc sảo nhìn ra, cao giọng lên tiếng. “Vậy lại thêm một ít.” Thoại âm của Thẩm Dịch rơi xuống, lại là mười tên lính giữa chừng hiện ra.
Nguyên hai mươi chiến sĩ cầm súng đứng thành tường ngăn bọn Thẩm Dịch phía sau, sắc mặt nghiêm chỉnh, quân kỷ nghiêm minh.
Cho dù chỉ có được thể chất người bình thường, nhưng những binh lính này dù sao cũng trải qua huấn luyện chuyên nghiệp, với tư cách quân triệu hoán của Thẩm Dịch, bọn họ hung hãn không sợ chết. Vừa có thể làm khiên thịt ngăn cản công kích cho Thẩm Dịch, vừa có thể dùng súng trong tay công kích kẻ địch. Mặc kệ súng bọn họ không cách nào tạo thành tổn thương quá lớn cho mạo hiểm giả, nhưng kiến nhiều cắn chết voi, ưu thế số lượng đủ để bù đắp thiếu hụt. Lực sát thương tức thì của hai mươi tên lính, tuyệt không kém gì mạo hiểm giả. Lại nói tiếp bọn họ tựa như binh chủng cấp thấp trong trò Heroes, có thể phát huy ra lực công kích siêu cường tại thời điểm đông nhân số, nhưng tai hại chính là năng lực chống cự tổn thương thấp, hơn nữa lực chiến đấu tụt dốc thẳng tắp theo số lượng hạ xuống. Bất quá trước khi bọn họ bị công kích, vòng công kích thứ nhất của bọn họ nhất định sẽ làm cho tất cả mọi người đau đầu một phen.
Đương nhiên, triệu hoán bọn họ cũng hao tốn Thẩm Dịch 300 điểm Huyết Tinh. Huân Chương Vinh Dự là đồ tốt, nhưng là đốt tiền quá lợi hại. Hơn nữa binh sĩ Tiểu đoàn lính dù số 2 rõ ràng thích hợp hình thức biển người tác chiến quy mô hơn, mà không phải loại hình thức tinh anh tác chiến trong phạm vi nhỏ hẹp này.
Nếu như không phải bất đắc dĩ, Thẩm Dịch tuyệt đối không hi vọng sử dụng bọn họ trong trận chiến này, bất quá hành động của hắn vẫn là khiến bảy kẻ mạo hiểm cực kỳ chấn động. Nhất là Thẩm Dịch hai lần sử dụng Huân Chương Vinh Dự, rõ ràng tỏ vẻ chính hắn còn có thể triệu hồi thêm nữa… Binh sĩ trợ chiến, càng khiến mọi người có chút kiêng kị. “Hiện tại có thể nói chuyện rồi sao?” Thẩm Dịch mỉm cười nói.
Bảy kẻ mạo hiểm Tây Khu cùng Nam Khu nhìn nhau.
Lão râu dài người Ấn khẽ giận nói: “Ngươi muốn nói cái gì?” “Rốt cục có người đưa ra vấn đề ta mong đợi.” Thẩm Dịch chỉ một ngón tay vào người Ấn kia cười nói.
Hắn phất phất tay, hai mươi tên lính dù lui về phía sau, nhanh chóng chiếm cứ các điểm thiết yếu, ba người một tổ, mỗi tổ tập trung riêng một mục tiêu.
Cùng lúc đó, khoảng cách giữa bốn người Thẩm Dịch cùng bảy người đối phương lần nữa hồi phục đến trạng thái trống không.
Thẩm Dịch thong thả đi vài bước chính giữa hai phe, mới điềm nhiên như không nói: “Trước tiên ta muốn nói lời xin lỗi, vừa rồi chưa được phép ở trong rừng mưa nghe lén các ngươi nói chuyện. Phải thừa nhận đây là hành vi vô đạo đức, bình thường ta không có thói quen hư hỏng vậy, bất quá ta tin tưởng các ngươi sẽ không ngại. Dù sao lại nói tiếp, ta và mấy vị trong các ngươi coi như là bạn cũ, ngày hôm qua chúng ta mới bắt chuyện qua, tuy rằng phương thức không quá thân thiện.” Thanh niên da trắng kia hừ một tiếng: “Đồng bọn của ngươi đâu này?” Thẩm Dịch giang tay ra: “Chính như các ngươi đã thấy, bọn họ không có bên cạnh ta.” Nữ tóc vàng cùng mấy người da trắng nhìn lẫn nhau, trong nội tâm đồng thời sinh ra một tia nghi kị.
Có khi nào vài tên đồng lõa của người này kỳ thật đang ở gần đây hay không?
Nếu chỉ có bốn mạo hiểm giả Thẩm Dịch bọn họ cùng những binh lính thường kia, Veena tin tưởng dùng lực chiến đấu bảy người bọn hắn vẫn có niềm tin chiến thắng đối thủ, chỉ là rất có khả năng sẽ tổn thất khá lớn. Nhưng nếu mấy kẻ giúp đỡ Thẩm Dịch đang núp ở phụ cận, tình huống liền không nói được rồi.
Chỉ sợ thua sẽ là bọn hắn.
Loại tâm lý nghi ngờ này một khi sinh ra, liền vô pháp tiêu trừ, Veena nhìn trái phải, đề phòng khả năng xuất hiện tập kích đột ngột.
Thẩm Dịch ha ha nở nụ cười: “Không cần quá lo lắng bọn hắn, có một việc có thể khẳng định, cách cục trước mắt, ai cũng không chiếm ưu thế tuyệt đối. Một khi thực đánh nhau, bất kể là ai thắng, cũng nhất định phải trả một cái giá thảm trọng. Ta tin tưởng không có người nguyện ý chứng kiến tràng diện này. Cho nên ta cảm thấy chúng ta nên nói chuyện cho tốt. Ta muốn nói đến… vấn đề có quan hệ với việc phân phối lợi ích.” “Phân phối lợi ích?” Thanh niên da đen cười gằn ra tiếng: “Dị nhân chỉ có một, làm sao chia?” Thẩm Dịch đột nhiên vỗ tay bành bạch, lớn tiếng cười nói: “Nhìn, mấu chốt của vấn đề ở đây! Ở đây!” Hắn chĩa chĩa thanh niên da đen nọ: “Đây chính là hạch tâm! Dị nhân chỉ có một, làm sao phân phối? Mà cũng hay, khi ta tại rừng mưa bên kia, ta nhìn thấy gì? Ta nhìn thấy mạo hiểm giả Tây Khu cùng Nam Khu liên hợp lại. Quả rất thú vị. Lúc đó phản ứng đầu tiên sinh ra trong đầu ta chính là: Nếu như các ngươi thành công cướp được dị nhân kia, làm sao phân phối đâu này? Các ngươi có nghĩ qua vấn đề này sao?” Trên mặt thanh niên da đen thoáng chút méo mó: “Đó là chuyện riêng của bọn ta, không cần ngươi quan tâm.” “Là thế phải không? Hay là để ta trước tiên đoán một chút chuyện phát sinh trước khi ta tới nhé? Ta không biết ba đội các ngươi rốt cuộc là phương nào tìm được dị nhân trước, bất quá không trọng yếu. Quan trọng là… thật hiển nhiên gã dị nhân cấp 4 đáng giá 50 điểm sát lục này đã rơi xuống tay Đông Khu bọn ta. Vì muốn đạt được dị nhân này, các ngươi bị ép liên hợp lại. Bởi vì các ngươi rất rõ ràng một việc, nếu như các ngươi không liên hợp, liền không cách nào hình thành đầy đủ áp lực lên mạo hiểm giả Đông Khu. Mạo hiểm giả Đông Khu rất có thể trực tiếp một súng bắn chết dị nhân kia, sau đó bỏ trốn mất dạng, cho nên các ngươi phải trước khi bọn họ ra tay liên hợp tổ thành trạng thái vây bức, bấy giờ mới có thể bức bọn họ không dám giết chết dị nhân kia. Ta nói đúng không?” Tất cả mọi người đều trầm mặc.
Thật hiển nhiên, Thẩm Dịch nói đến mức hoàn toàn chính xác.
Sau lưng một gã mạo hiểm giả Đông Khu ho một tiếng nói: “Đúng Tây Khu tìm được trước đấy, bất quá dị nhân này cảnh giác rất cao, kịp thời chạy trốn, lại bị chúng ta đụng phải. Nhưng Nam Khu cũng thò một cước tới, muốn từ trong tay chúng ta cướp người, khi chúng ta đang muốn hạ thủ, Tây Khu lại đuổi tới, nàng kia thật phiền phức, xem xét tình huống này liền lập tức cùng Nam Khu liên hợp lại, chúng ta bị ép phải phát tín hiệu cầu viện mà không dám xuống tay giết người. Kỳ thật để chúng ta giao người ra cũng không phải là không thể được, nhưng then chốt ở chỗ những người này khó mà tin. Một khi trên tay không còn dị nhân, bọn hắn rất có thể lập tức trở mặt cắn trả chúng ta. Dù sao giết chết chúng ta cũng là suy yếu sức cạnh tranh của Đông Khu.” Quả nhiên là vậy.
Thẩm Dịch cười cười. “Cho nên nói vấn đề chính là, các ngươi trước đó cũng không lập bất kỳ ước định nào đúng không?” Mạo hiểm giả Tây Khu cùng Nam Khu lần nữa nhìn nhau.
Nữ tóc vàng Veena kia hừ lạnh một tiếng: “Hiện tại người đang ở chỗ các ngươi, đương nhiên trước tìm các ngươi giải quyết. Còn về sau, có thể bắt chút ít dị nhân khác đến trao đổi, cân đối vấn đề phân phối.” “Nói không sai.” Ba gã mạo hiểm giả Nam Khu cũng đồng thanh phụ họa.
Không nghĩ tới Thẩm Dịch lại cười ha hả. “Thượng Đế a, ta vừa nghe được lời nói dối mới ngây thơ làm sao, là chính các ngươi ngu xuẩn hay là đã coi ta trở thành ngu ngốc?” Thẩm Dịch cười to nói: “Lại đi bắt mấy gã dị nhân dùng để làm cân đối? Còn có lời dối gạt nào càng ngây thơ hơn thế này không? Chẳng lẽ nhiệm vụ thi đấu lần này là đề số học, có thể để cho các người tùy ý thêm thêm giảm giảm một chút a? Những dị nhân này đều là đầu gỗ, chờ các ngươi đến bắt a? Nếu nói như vậy, Tây Khu có như bây giờ rơi xuống bét bảng a?” Nói xong lời cuối cùng, Thẩm Dịch rống to lên.
Lời hắn nói như kim châm đâm vào đầu nữ tóc vàng.
Chĩa chĩa nữ tóc vàng, Thẩm Dịch dùng ngữ điệu lãnh khốc nói: “Ta hiểu các ngươi đúng là không còn lựa chọn, như ngươi đã nói, người đang ở chỗ chúng ta, cho nên các ngươi chỉ có thể liên hợp lại. Nhưng bây giờ tình thế thay đổi, đối mặt với chúng ta các ngươi không có nắm chắc tất thắng. Cho nên các ngươi tốt nhất nên rửa tai nghe ta phân tích cho các ngươi.”
“Phân tích gì cơ?” Nữ tóc vàng khó hiểu. “Rất đơn giản, ta chỉ hỏi một vấn đề. Đó chính là… Trước mắt đối thủ lớn nhất của Tây Khu, rốt cuộc là ai? Là Đông Khu? Hay là Nam Khu?” Lời này vừa nói ra, trên mặt ba kẻ mạo hiểm Nam Khu đồng thời biến sắc.
Thẩm Dịch chỉ dùng một câu, liền trực chỉ hạch tâm mấu chốt!
Căn cứ quy tắc thi đấu của Huyết Tinh đô thị, khu vực bét bảng, gạt bỏ toàn bộ thành viên.
Nói cách khác, tầm quan trọng xếp hạng khu vực cao hơn xếp hạng cá nhân, trước phải để khu vực thoát khỏi tình cảnh xếp hạng sau cùng, sau đó mới có thể nghĩ biện pháp cá nhân thoát khỏi danh sách gạt bỏ trong khu vực.
Đây là một cái trình tự chủ yếu và thứ yếu không thể thay đổi.
Từ trên trình tự chủ yếu và thứ yếu này phân tích, trước mắt đối thủ lớn nhất của Tây Khu không phải Đông Khu xếp hàng thứ hai, mà là Nam Khu xếp thứ ba.
Bởi vì nếu bọn họ muốn thoát ly vận mệnh toàn bộ gạt bỏ, liền tất yếu phải dẫm nát dưới chân khu vực vốn xếp hạng thứ ba.
Như vậy Nam Khu có thể tiếp nhận sao?.
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Cô Gái Ngốc, Tôi Yêu Em
2. Ngài Ảnh Đế Đang Hot Và Cậu Nghệ Sĩ Hết Thời
3. Kẹo Sữa Bò
4. Đối Tượng Kết Hôn Của Tôi Lắm Mưu Nhiều Kế
=====================================
Hiển nhiên không được.
Hai khu vực cuối cùng rõ ràng tồn tại đọ sức ngươi chết ta sống, cuộc đấu này liên quan đến sinh tử, mức độ kịch liệt tuyệt đối vượt qua tranh giành ngôi nhất nhì.
Khoảnh khắc Thẩm Dịch chứng kiến Tây Khu cùng Nam Khu liên thủ, lập tức ý thức được vấn đề này.
Một gã dị nhân cấp 4 giá trị 50 điểm sát lục, số điểm này tuyệt đối có thể lập tức cải biến thứ tự xếp hạng ba bốn.
Nếu để Tây Khu cầm đến, Tây Khu liền thoát đi vận mệnh toàn bộ gạt bỏ, cá nhân cũng nhất định vinh danh đăng ngôi đầu bảng, cho nên nhất quyết phải có được mới cam lòng. Nhưng nếu Tây Khu trở thành thứ ba, Nam Khu liền ắt phải chết, cho nên Nam Khu có để cho ai đạt được chăng nữa cũng không thể cho Tây Khu đạt được.
Đúng là nguyên nhân này, khiến cho Nam Khu trong lúc bức bách trước đó một mực không ra hết sức. Trong mắt bọn hắn, kết quả tốt nhất cố nhiên là chính mình đạt được điểm sát lục, kết quả tốt kế tiếp là đồng bạn đạt được, kết quả thứ ba chính là tình nguyện cho Đông Khu cũng không tình nguyện cho Tây Khu.
Trước sinh tồn, sau kiếm lợi, đây là chuẩn tắc làm việc của một vị quan chức.
Cho nên Nam Khu chẳng những không hề có bất cứ ý định trợ giúp Tây Khu, hơn nữa càng phải đề phòng Tây Khu đạt được dị nhân kia. Bọn hắn mang thái độ kiên quyết không cho người Tây Khu đắc thủ thậm chí càng vượt qua mấy mạo hiểm giả Đông Khu bị vây nhốt kia, chỉ là không ai phát hiện ra mà thôi.
Lúc trước bởi vì nhóm nữ tóc vàng quá mức chú tâm vào dị nhân, chỉ biết cần phải cướp lấy anh ta, không để ý đến loại tâm tính này của Nam Khu, thẳng đến thời khắc này Thẩm Dịch một câu nhắc nhở, bọn hắn mới ý thức tới vấn đề trọng đại này.
Mọi người bấy giờ đồng thời tỉnh ngộ, cùng một chỗ nhìn về phía Thẩm Dịch.
Ai có thể nghĩ tới người này đa mưu túc trí như thế, thoáng cái đẩy đối thủ lên đầu sóng ngọn gió đối lập.
Ba gã mạo hiểm giả Nam Khu kia cũng có chút luống cuống, hiển nhiên là không ngờ Thẩm Dịch khôn khéo đến vậy.
Mạo hiểm giả Triều Tiên kêu to lên: “Không đc mắc mưu hắn! Chúng ta không có ý kia!” “Hả, thật không?” Veena cười lạnh: “Vậy tại sao vừa rồi các ngươi một mực không xuất lực? Các ngươi căn bản không phải đang liên hiệp, mà là đang giám thị chúng ta chứ gì?” Người Ấn Độ kêu lên: “Veena, tỉnh táo chút đi. Hiện tại Nam Khu đã sắp đuổi kịp Đông Khu. Coi như các ngươi cầm đến dị nhân kia, cũng chưa chắc có thể uy hiếp được chúng ta. Chúng ta hoàn toàn có thể dẫm nát Đông Khu dưới chân, chúng ta thứ hai, các ngươi thứ ba, như thế nào đây?” “Cái kia chỉ sợ không quá dễ dàng.” Thẩm Dịch cười nói.
Huyết Tinh văn chương đột nhiên truyền ra liên tiếp thanh âm tích tích. “Đánh số E4528, giết chết một gã dị nhân, đạt được 1 điểm sát lục…” “Đánh số E3216, giết chết một gã dị nhân, đạt được 1 điểm sát lục…” “Đánh số E3325, giết chết một gã dị nhân, đạt được 5 điểm sát lục…” “Đánh số E5429, giết chết một gã dị nhân, đạt được 1 điểm sát lục…” “Đánh số E5371, giết chết một gã dị nhân, đạt được 1 điểm sát lục…” Thanh âm tích tích nhắc nhở không ngừng, liên tục hơn hai mươi lần nhắc nhở, điểm sát lục của Đông Khu lập tức tăng lên hơn 30 điểm, mà toàn bộ điểm sát lục đều là năm người hoàn thành, xếp hạng Đông Khu lại lần nữa bay lên, lập tức ngang hàng cùng Bắc Khu. Hơn nữa phía sau vẫn còn thỉnh thoảng truyền đến nhắc nhở tăng điểm sát lục. “Lại là mấy người bọn hắn!” Gã thanh niên da trắng kêu to lên.
Ngày hôm qua sau khi bọn Thẩm Dịch ly khai không lâu, xếp hạng Đông Khu liền tăng lên trên diện rộng, hơn nữa là do năm người hoàn thành, thanh niên da trắng lập tức cũng biết là bọn Thẩm Dịch làm, hẳn là giải quyết hết điểm tập kết dị nhân kia, bởi vậy cũng nắm được đánh số của bọn họ.
Thời khắc này nhắc nhở vừa đến, lại chứng kiến thành tích của cùng một dãy đánh số, mạo hiểm giả Tây Khu lập tức đã sáng tỏ hai chuyện:
Một: Đồng bọn của Thẩm Dịch hoàn toàn chính xác không đến, bọn hắn đi giết dị nhân.
Hai: Thẩm Dịch hoàn toàn chính xác có thể tiếp tục triệu hồi ra càng nhiều binh sĩ nữa, nếu không chẳng thể thân ở chỗ này, điểm sát lục lại vẫn tăng lên.
Nhưng với Nam Khu mà nói, giờ khắc này điểm sát lục biến hóa lập tức khiến bọn hắn mặt xám như tro.
Thẩm Dịch khẽ cười nói: “Bạn thân của ta thật đúng là biết nể tình nha, cái này tốt rồi, Nam Khu muốn vượt trên Đông Khu lại có chút khó khăn.” Hắn giang tay ra, cho thấy chính mình bất đắc dĩ.
Sau đó hắn đột nhiên đổi chủ đề: “Chi bằng ta cho các ngươi một đề nghị đi. Đông Khu cùng Tây Khu hợp tác, chúng ta tới giúp các ngươi thoát khỏi khốn cảnh khu vực cuối cùng, như thế nào đây?” Bốn kẻ mạo hiểm Tây Khu đồng thời ngẩn ngơ, mạo hiểm giả Nam Khu đã kêu to lên: “Đừng tin tưởng bọn hắn, bọn hắn sẽ không phân dị nhân cho các ngươi đâu!” Thẩm Dịch nói: “Ta đương nhiên sẽ không phân dị nhân cho bọn hắn, bởi vì ta có phương pháp càng tốt hơn, vừa có hiệu quả thực tế lại vừa dễ đạt được tín nhiệm. Giữa chúng ta hoàn toàn có thể có một lần hợp tác phi thường tốt đẹp.” “Phương pháp gì?” Veena lớn tiếng hỏi.
Thẩm Dịch vô cùng lãnh khốc nhả ra một câu: “Giết sạch hết thảy mạo hiểm giả Nam Khu, bọn hắn dĩ nhiên sẽ thành xếp hạng sau cùng"