Võng Du Chi Thần Ngữ Giả

Chương 83: Tiết 83




Editor: Toujifuu
***
“Phong giả, nhẹ, linh hoạt, nhanh, không thể dùng lực. Cho nên dẫn khí nhập thể cũng không thể để cho nó dừng lại một chỗ, nhất định phải đi dạo toàn thân mang theo tính động, là căn bản. Phong Linh tính nhảy, tập luyện phương pháp này cần bình tâm tĩnh khí, cố thủ bản tâm, kỵ xung động, táo bạo, lấy tĩnh chế động mới khiến linh khí an định trong thân thể, không tán loạn. Lấy tinh hoa của gió, nhất định...”
Ta chiếu theo ngọc giản nói ngồi xếp bằng ở trên đỉnh cự mộc, bốn phía thân thể gió nhẹ lượn lờ.
Sau khi chôn đá động phủ ở Lâm Thủy Cư, nơi đây tự động thay tên thành “Phong Minh Các”, viện lạc cũng có biến hóa không nhỏ: viện lạc mở rộng trên dưới một phần ba, tường viện bốn mặt do tinh bích màu xanh thay thế, trận đồ mặt trên thoáng nhìn liền không dễ chọc, còn thỉnh thoảng có phong nhận phiếm ánh sáng xanh toát ra chuyển một vòng. Cự mộc nguyên bản đã đình chỉ sinh trưởng lại lấy tốc độ mắt thường có thể thấy được lớn thêm một đoạn, hoàn toàn chiếm lấy toàn bộ vùng trời của viện tử. Mỗi một phiến lá cây đều xanh tựa như phỉ thúy, gió xuyên qua từ giữa khe lá thổi chúng nó vang nhẹ sàn sạt, cao thấp nhấp nhô tự nhiên hòa hợp. Bởi vì cự mộc này, thời điểm động phủ thành hình hệ thống còn gợi ý nói Phong Minh Các có linh mộc cộng thêm, thêm cho một xưng hào “Tiểu Linh Mạch”, linh khí tràn đầy, ở chỗ này tu luyện tốc độ đề cao 10%. Chuyện trên trời rớt bánh xuống thực sự là quá khiến tâm tình người ta vui sướng. ^^
“Đinh —— Người chơi Du Nhiên khởi động hệ thống tu luyện, xin lựa chọn tâm pháp tu luyện.”
Trong ngoài bảng liệt kê chỉ có một loại tâm pháp, ta nhấn chọn, xung quanh thân thể trong nháy mắt kết thành một kết giới màu xanh, có thể thấy gió ngưng kết lại hợp thành khí lưu màu xanh nhạt lưu chuyển trên kết giới.
“Người chơi Du Nhiên lựa chọn tu luyện tâm pháp 《 Thanh Minh Nguyên Lực 》. Tu luyện vừa bắt đầu, sẽ tiến vào trạng thái không thể di động. Lần đầu tiên tu luyện nhất định phải đạt được một tầng cảnh giới mới có thể kết thúc, xin hỏi có bắt đầu hay không?”
“Có.”
Trên kết giới màu xanh phân ra từng sợi tơ mảnh như tóc, nối tiếp đến trên người ta. Ta liền cảm thấy một trận gió thổi vào trong cơ thể, mạnh rùng mình. Thế này thực muốn chết. Còn có phải trò chơi hay không a? Luyện cái công có cần phải làm chân thực như thế không? Đây vẫn là luyện công pháp thuộc tính Phong tương đối không có tính kích thích, nếu như có người chọn công pháp thuộc tính Thủy hoặc là thuộc tính Hỏa... Ta sẽ cầu khẩn cho mấy tên đáng thương đó. -_-
Sau khi ngồi xuống ta mới biết được bản thân vẫn là đánh giá thấp trình độ biến thái của hệ thống đại thần. Không biết là muốn biểu hiện năng lực của người tu chân có được không dễ, hay là thuần túy vì lăn qua lăn lại chúng ta lấy làm thú vị. Dù sao ta vừa ngồi xuống liền ba ngày, động đều không dám động một chút. Thật vất vả hệ thống rốt cục mới thông tri nói luyện thành tâm pháp tầng thứ nhất. Ta cảm thấy bản thân đều sắp biến thành tượng khắc gỗ. Động động chân, may mắn không phải hiện thực, bằng không ta còn không bị cảm giác vừa tê lại mỏi giày vò chết.
Lực chân nguyên trên bảng nhân vật biến thành linh lực màu xanh, chỉ có một trăm hai mươi điểm, thực sự là đủ ít. Lấy ra Thanh Lê. Ta vẫn lấy tư thế ngồi ở trên cây bắn một tiễn về phía bia tiễn ở rìa tường viện, tiễn sắt rất bình thường cộng thêm hai đạo phong nhận lại oanh liệt nổ rớt phân nửa bia tiễn. Ta có điểm bị kinh hách, chẳng lẽ đây là thực lực sau khi trăm cấp? Cũng quá khoa trương đi. Ta còn ngồi ở chỗ này chưa phục hồi tinh thần lại, cấm chế trong viện đột nhiên tự mình khởi động.
“Ca! Trong nhà xảy ra chuyện gì a? Mấy thứ quỷ này, mau thả chúng ta ra!”. Truyện Đam Mỹ
Tiểu Lộ bị nhốt ở trong Phong Trận giơ chân, Mã Não, Thủy Tinh cùng Triêu Triêu Mộ Mộ theo ở phía sau cười khổ.
“Nha đầu đừng kêu nữa, anh thả em ra ngay.”
Ta tắt đi vận chuyển của Phong Trận, mấy người rốt cục cũng chạy vào trong viện.
“Ca, viện tử của nhà chúng ta hình như lớn hơn? Còn có cây này. Không phải nói không lớn nữa sao, thế nào em cảm thấy nó đột nhiên lại bốc lên một mảng lớn? Còn có còn có, ở cửa kia là vật gì. Thế nào chúng em vào không được?”
“Nga, đó là trận pháp cấm chế vừa mới sinh ra. Anh mới xây xong nó còn chưa kịp thiết định. Chờ lát nữa anh đặt ra quyền ra vào của các em một chút. Lần sau trở lại liền không có việc gì.”
“Ca, anh sẽ không phải là cố ý đấy chứ?”
Tiểu Lộ nghiêng mắt nhìn ta. Vẻ mặt hoài nghi.
“Anh vì sao phải cố ý làm như vậy? Em tiểu nha đầu này thực sự là càng lúc càng lớn mật, ngay cả ca ca cũng hoài nghi.”
“Không nhất định nha, nói không chừng trong lòng anh có cái gì bất mãn đây.”
Tiểu Lộ minh mục trương đảm nói thầm, ta dở khóc dở cười.
“Ca, em giới triệu cho anh một chút, đây là đường chủ Ngự Thú Đường chúng em, Triêu Triêu Mộ Mộ.”
Tiểu Lộ lôi kéo tiểu tử Triêu Triêu Mộ Mộ kia đẩy đến trước mặt ta tựa như hiến vật quý. Đầu mi ta nhảy nhảy, không nói một lời nhìn cậu ta. Triêu Triêu Mộ Mộ bị ta nhìn đến hãi hùng khiếp vía, nhếch miệng chỉ biết cười ngu. Hừ, chỉ có lá gan này, cũng dám câu dẫn muội muội ta?
“Ca, anh đừng khi dễ Tiểu Triêu đại ca. Tính ra anh ấy cũng là tiền bối của anh nga, người ta vào trò chơi so với anh sớm hơn nhiều.”
Ta bị lời này của Tiểu Lộ làm cho tức đến gần chết, tiểu nha đầu, tiểu tử này trước đây cũng là ca em anh đây bắt đầu một tay dạy dỗ từ gà mờ, muốn nói lai lịch anh mới là nguyên lão của trò chơi này có được không? Lại nói, cho dù anh hiện tại không thể đem nợ cũ trước đây chuyển ra nói, thế nhưng chí ít anh cũng là “cao nhân” qua trăm cấp, tiểu tử này bây giờ còn chưa thể xông qua đại quan ải trăm cấp, chẳng lẽ chưa nghe nói qua “tài năng bất phân trước sau” sao?
“Trân Châu, đừng nói như vậy. Anh làm sao tính là tiền bối gì, chẳng qua là tới sớm hơn một chút mà thôi. Hơn nữa anh vào trò chơi sớm hơn so với Du Nhiên đại ca lâu như vậy, thế nhưng bây giờ còn chưa qua trăm cấp, Du Nhiên đại ca lại đã là người trong top năm mươi bảng Nhân, anh nào dám so sánh cùng đại ca.”
Tiểu tử này, lâu như vậy không gặp, vẫn rất biết nói a, xem cậu thức thời như thế, câu đại ca này tôi liền nhận. Hừ hừ, bất quá muốn theo đuổi tiểu muội nhà tôi, cậu còn phải nỗ lực mới được, đừng tưởng rằng dễ dàng qua cửa ải như vậy.
“Đều đừng đứng nữa, đi vào ngồi đi.”
Ta dẫn mấy người vào phòng tiếp khách, nơi đây được ba nha đầu đặt rất nhiều phụ tùng của tinh linh tộc, bố trí rất có phong tình dị vực. Tiểu Lộ cười hì hì lôi kéo Triêu Triêu Mộ Mộ ngồi xuống, nhìn kiểu thân thiết kia, ta thực muốn lắc đầu, nhịn không được lại trừng tiểu tử kia một cái.
“Ban nãy cậu nói cái gì bảng Nhân, là chuyện gì?”
“Ca, anh còn chưa biết? Anh mấy ngày nay hẳn đều đang bế quan đi.”
Tiểu Lộ chê cười ta, Triêu Triêu Mộ Mộ lại không có lá gan đó, vội vàng thành thật trả lời:
“Bảng Nhân là một trong ba bảng xếp hạng hai ngày trước hệ thống mới ra, bên trên xếp hạng toàn bộ là người tu chân đột phá quan ải trăm cấp. Tổng cộng năm mươi danh, Du Nhiên đại ca xếp hạng vị trí thứ bốn mươi bảy. Mặt khác còn có bảng Yêu cùng bảng Ma, cũng có tác dụng không khác biệt.”
Cái này thực có chút thú vị, ta lập tức chọn ra bảng xếp hạng, tìm được cái “Bảng Nhân” kia. Người trong danh sách đại đa số ta đều nhận biết, không nhận biết cũng nghe nói qua. Top 10 để cho ta đặc biệt chú ý ta còn thấy được tên của Chi Ảnh, tiểu tử này chơi thực không tồi a.
“Đinh —— Đinh ——”
Có truyền âm đến. Thấy tên đối phương, ta cảm thấy một trận buồn cười: Chi Ảnh. Này có tính là nhắc Tào Tháo Tào Tháo đến hay không?
“Chi Ảnh, thế nào có thời gian tìm tôi?”
“Du Nhiên, tôi ở trên bảng Nhân thấy cậu, chúc mừng.”
“Cảm tạ, thế nhưng cách cậu còn rất xa, cậu ở top mười, tôi mới bốn mươi bảy, kém rất xa.”
“Hiện tại có thể xông qua quan ải trăm cấp đều không phải là tay tầm thường, giữa đôi bên khác biệt nhỏ đến đáng thương, bảng kia cơ bản là căn cứ thời gian qua ải để sắp xếp, có bao nhiêu phần nước cậu còn chưa rõ? Đừng nói với tôi cậu bây giờ còn muốn giả trư ăn lão hổ.”
“Ha ha, Chi Ảnh, nâng tôi lên như thế, khẳng định là ‘vô sự không đăng điện Tam Bảo’.”
“Được rồi, tôi nói thẳng. Trong tay tôi có một nhiệm vụ, đang chiêu tập nhân thủ. Cậu có hứng thú không?”
“Nga, nhiệm vụ gì?”
“Hiện tại không thể nói. Là nhận được ở Vọng Tiên Thành.”
Đó chính là nói có thể là đất hoang chưa có người khai phá qua?
“Được, Vọng Tiên Thành đúng không, tính tôi một vị trí.”
“Được, tôi chờ cậu.”
Đóng truyền âm, vừa nhấc đầu phát hiện người trong phòng đều trừng mắt to nhìn ta.
“Làm sao vậy?”
“Du Nhiên đại ca, anh cùng Chi Ảnh cảm tình rất tốt a?”
Mã Não hai mắt phát sáng, kích động mà nói:
“Chi Ảnh là top mười bảng Nhân a, đứng đầu trong đứng đầu, cao thủ trong cao thủ, Du Nhiên đại ca, anh quá lợi hại.”
Có đáng kích động như thế không? Triêu Triêu Mộ Mộ gật đầu phụ họa:
“Hiện tại ba bảng Nhân, Yêu, Ma được nhận là xếp hạng cao cấp nhất, có thể xếp được top mười đều tính là đỉnh kim tự tháp trên ý nghĩa chân chính. Bất quá Du Nhiên đại ca lợi hại như vậy, quen biết cùng Chi Ảnh cũng là rất bình thường, các anh đều là cung tiễn thủ, càng dễ trở thành bằng hữu.”
“Tiểu tử, cậu nói vậy sai rồi, chưa từng nghe qua đồng hành là oan gia? Bất quá tôi cùng Chi Ảnh ngược lại thực có chút giao tình. Vì vậy, cậu cẩn thận, không nên có suy nghĩ lệch lạc, nếu như để cho tôi nghe thấy phong thanh gì không tốt, hừ hừ.”
Triêu Triêu Mộ Mộ dại mặt ra, lòng ta đại sảng, không đợi Tiểu Lộ nhảy lên bảo vệ người trong lòng nhỏ, trực tiếp mở ra thông đạo đến Vọng Tiên Thành nhanh chóng chuồn đi. Aiz, muội muội gả đi tựa như bát nước hắt đi, vẫn là không nên đi trêu chọc nhỏ tương đối tốt.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.