Ví dụ như trụ sở của Dong Binh Công Hội Gzac cách Thôn Kirkland chỉ khoảng bốn ngày đi bộ về hướng tây bắc. Theo Trần Văn Lâm dự đoán, mặc dù Enir Can mang theo mười nghìn thành viên để chiếm đoạt Thôn Kirkland, nhưng đó chắc chắn không phải là toàn bộ người của Dong Binh Công Hội Gzac.
Không có một thế lực nào, khi xuất chinh tấn công, lại mang toàn quân đi cả. Bắt buộc phải để mộ số lượng binh sĩ nhất định ở lại, bảo vệ trụ sở.
Nhưng Trần Văn Lâm có thể chắc rằng, trụ sở Dong Binh Công Hội Gzac còn không quá mười nghìn người. Hội Trưởng rời đi, chắc chắn phải mang lực lượng chủ chốt đi.
Ngoài ra, Trần Văn Lâm còn phát hiện một nơi rất tốt. Nằm cách trụ sở Dong Binh Công Hội Gzac khoảng hai ngày đi đường, là một mỏ Kim Loại rất lớn, được Enir Can đánh dấu rất rõ ràng.
Cái Trần Văn Lâm cần, không phải là chỗ Kim Loại kia, vì có chiếm được, thì hắn cũng không đủ khả năng vận chuyển về Thôn Zeral.
Một mỏ Kim Loại lớn, thì sẽ do ai khai thác, ai lao động? Tất nhiên là nô lệ, hơn nữa là rất nhiều nô lệ. Đây là những nô lệ đang gần như mất niềm tin vào cuộc sống. Chỉ cần ra tay cứu giúp, là có thể biến họ trở thành người của mình.
- Chủ nhân, người của Thôn Kirkland đến, nói rằng buổi tiệc đã sẵn sàng.
Mà không hiểu nàng tìm đâu ra mấy mẫu quần áo hiện đại này, lại còn bỏ rất nhiều tiền ra để đặt may riêng tại các tiệm may. Thậm chí, đa phần tiền lương của Hina Janet đều phục vụ cho việc mua quần áo xinh đẹp. Đúng là con gái, không thể hiểu được.
Trần Văn Lâm vẫn bộ đồ giáp nhẹ dành cho cung thủ, đứng lên tiến ra ngoài.
Hina Janet rất tự nhiên khoác lên tay Trần Văn Lâm, không chút ngại ngùng, hay là lạ lẫm.
- Mềm nhỉ?
.................
- Mẹ kiếp, thật là lạnh, thế quái nào lại sai bảo chúng ta lên khu Hoorfell chiếm đất. Có bị điên không? Ở đây đang là mùa đông, lạnh không thể chịu được.
Đây là một Người Chơi binh sĩ của Tập Quân Đoàn Thứ Ba của Liên Minh Hoa Bắc Đế Quốc, cũng là Tập Quân Đoàn chịu trách nhiệm mở mang bờ cõi sang khu Hoorfell.
Giống như Khu Seval, cùng nằm ở phía bắc, nên khu Hoorfell cũng đang phải chịu đựng mùa đông khắc nghiệt, đa số các loài vật đều đã di cư, hoặc tìm hang động để trốn tránh qua mùa đông.
Lạnh muốn teo mất bộ phận nào đó, nên Người Chơi binh sĩ kia chửi cũng là chuyện bình thường.
Phừng.
Một binh sĩ khác đi bên cạnh cũng không chịu nổi lạnh giá, nhưng may thay, hắn là Nguyên Tố Pháp Sư, có thể tạo lửa.
- Hô, ấm hơn mộ chút.
- Này, cho ta hưởng một chút.
Tên binh sĩ vừa chửi bới lung tung nói.
- Kiếm chút củi dựng bếp lửa đi, lão tử lạnh hết chịu nổi rồi. Trời lạnh thế này, ai thèm tấn công mà cứ bắt lão tử đi tuần.
- Nhóm lên đi. Thời tiết quỷ quái này, đúng là đám lãnh đạo, chỉ giỏi sai.
- Cũng chịu thôi a. Nếu không làm binh sĩ, thì chúng ta không lên cấp nổi đâu.
- Này, ngươi thấy Gia Cát Phó Thống Soái dạo này có chút kỳ quái không?
Binh sĩ Nguyên Tố Pháp Sư nghi hoặc nói:
- Kỳ quái thế nào? Người ta là cấp trên, ta cũng không dám để ý a. Làm sao biết kỳ quái thế nào chứ?
- Ta thấy Gia Cát Phó Thống Soái dạo này thay đổi tính tình rất nhiều. Hồi trước rất nghiêm khắc, nhưng vẫn còn hiền một chút. Còn bây giờ, chỉ cần ai lỡ phạm chút lỗi nhỏ, là phải chịu hình phạt ngay. Hơn nữa, cứ mấy ngày một lần, ngài ấy lại ra ngoài đi đâu mất, chả ai tìm được.
- Ngươi để ý chuyện này làm gì. Coi chừng lại bị cấp trên ghét là chết đó.
- Cũng chỉ tò mò thôi a.
Thông qua bàn bạc, cuối cùng mấy vị lãnh đạo nhất trí xây dựng một tòa thành trì tại khu vực này. Tòa thành trì dùng để làm nơi đóng quân, biến nó thành bàn đạp cho công cuộc tiến sâu vào bên trong khu Hoorfell.
Nhưng đây là người của Hoa Bắc Đế Quốc cũng hơi ảo tưởng một chút, khi mà muốn ra tay xâm chiếm đất của người Light Elve. Nếu không phải tộc Mer và năm Vương Quốc khu Seval đang chuẩn bị binh lực, đuổi người Light Elve ra khỏi khu Hoorfell và khu High Grand, thì không có chuyện bọn họ có thể tự do tiến vào nơi này.
Hai binh sĩ kia ngồi bên đống lửa sưởi ấm, vừa chém gió tình hình chính trị thế giới, vừa ảo tưởng một số chuyện. Dần dần, lại lái qua mấy vị mỹ nữ từng gặp qua,.....
Nhưng bọn họ không biết, có một đôi mắt đỏ lòm đang theo dõi họ, một sinh vật hết sức kỳ quái.
Sinh vật này bay lơ lửng trên không trung, toàn thân khoác một bộ đồ rách rưới màu đen, có mũ che phần đầu. Khuôn mặt của sinh vật này vừa giống người, vừa giống dơi quỷ. Toàn thân nó, chỉ lộ ra đôi cánh tay gầy gò, đen đúa và móng tay sắc nhọn.
- Này, ta cảm giác như có thứ gì đang nhìn chúng ta thì phải?
Binh sĩ Cuồng Chiến Sĩ khinh thường nói:
- Thôi đi, làm như mình có giác quan thứ sáu vậy, cái gì mà có thứ gì đang quan sát. Ta đi tiểu một chút.
- Khặc khặc khặc.
Bỗng nhiên, một tiếng cười kỳ quái vang lên, làm cho binh sĩ Nguyên Tố Pháp Sư giật nãy mình. Một tiếng cười khàn khàn, xen lẫn chút gì đó phiêu miểu.
- Ai?
- Hống!
Đôi tay của con quái vật chụp vào đầu binh sĩ Nguyên Tố Pháp Sư, miệng nó há to, như muốn cắn nuốt gì đó.
- A a a a a.
Phốc.
Binh sĩ Nguyên Tố Pháp Sư gục đầu xuống. Hắn chết thật, hoàn toàn chết, chứ không phải chết trong Yriel thế giới. Linh hồn của hắn, bị sinh vật kỳ dị kia nuốt mất hoàn toàn, không kịp trở về Thiên Tinh.
- Này, có chuyện gì? Hả, ngươi là ai?
Khi trở về, hắn nhìn thấy một sinh vật xấu xí, dị hợm đang đứng ngay bên cạnh xác chết đã gục của binh sĩ Nguyên Tố Pháp Sư.
Binh sĩ Cuồng Chiến Sĩ rút rìu chiến ra, chém về phía con quái vật xấu xí.
Phốc!
Thân hình sinh vật kia như một làn khói, bị binh sĩ Cuồng Chiến Sĩ chém nổ. Hoàn toàn biến mất. Hắn còn chưa kịp ổn định tinh thần, thì sinh vật kia đã xuất hiện ngay trước mặt hắn.
Không lâu sau, giống như bạn mình, binh sĩ Cuồng Chiến Sĩ bị rút mất linh hồn. Thân hình đổ gục xuống đất.
Oanh.
Cùng lúc đó, một con mắt khổng lồ xuất hiện trên bầu trời Yriel thế giới, đôi mắt nhìn thẳng vào sinh vật kỳ quái kia.
- Hống!
...........
God Moon - nơi đang tập trung toàn bộ Vị Thần trên Yriel thế giới. Bao gồm cả Thần Tai Ương Bane và Thần Hủy Diệt Ariana Jiera.
- Tham kiến Thần!
Nơi đó, một con mắt xuất hiện, nhìn về phía các Vị Thần. Và đã rất rất rất lâu rồi, thậm chí là hàng trăm triệu năm rồi, Thần mới một lần nữa xuất hiện tại Yriel thế giới.