Ký Chủ! Thỉnh Làm Theo Nhiệm Vụ

Chương 2: Nhiệm vụ chính tuyến




Đợi khi Lạc Ly thu lại khí tức đáng sợ kia, ai đó mới dám bén bảng đến gần nàng không ngừng nịnh nọt. "Ký chủ a ký chủ, bổn hệ thống ta sớm đã biết ký chủ ngươi chính là cường giả chi vương, thức tỉnh thiên phú nào sẽ so Thiên Tinh Nhã thấp, quả nhiên như bổn hệ thống ta tính toán, ký chủ ngươi thức tỉnh là Hồn Linh phẩm chất siêu thần bạc sắc lưu quang. Hệ thống ở bên tai Lạc Ly không ngừng nịnh hót cũng theo sau cất lên tiếng cười khặc khặc đầy quỷ dị.
Đổi lại vẻ mặt lấy lòng của hệ thống, Lạc Ly nhếch miệng cười diễu cợt "Mới nãy ta còn nghe kẻ nào đó không ngừng ở bên tai nói ta điên rồi, bị xuyên đến hỏng đầu óc rồi, ta mà thức tỉnh được hồn linh thì chính là thiên đạo này bị điên rồi... Là ai đó mới nói nha".
01 bất giác toát hết mồ hôi lạnh, nó thà bản thân bị đánh hỏng cũng tuyệt không nhận những lời vừa rồi là bản thân nó tự nói ra đâu, quá mất mặt mũi hệ thống.
Đúng lúc này thanh âm máy móc vang lên:
Nhất tuyến nhiệm vụ chính: Trước năm 14 tuổi đạt đến Bán bộ cửu cấp Hồn sư cảnh giới. Phần thưởng là một bộ thân pháp 5sao cùng một bộ chiến giáp 4sao.
Cấp bậc hồn lực của thế giới này chia làm
Hồn sư, Bán bộ hồn sư, Linh cảnh hồn sư, Thánh cảnh hồn sư, Tôn cảnh hồn sư.
Mỗi một cảnh giới có 9 tiểu cảnh cấp bậc, cần thiết đột phá bậc 9 mới có thể tiến giai tăng lên một cảnh giới khác.
Ngoài ra trong sử sách có ghi chép ngoại trừ Tôn cảnh ra vẫn còn tồn tại cảnh giới cao cấp hơn, nhưng đến nay chưa ai có thể đột phá đến cảnh giới đó, hoặc là nói những người đột phá qua cảnh giới tôn cảnh đều đã phi thăng lên một thế giới khác rồi cũng nên.
Lạc Ly nghe đến nhiệm vụ cùng phần thưởng thì trong mắt lóe lên một tia tinh quang, nói thật từ lúc nàng xuyên đến đây, điều khiến nàng bận tâm nhất chính là võ học của đại lục này quá thấp, lấy ví dụ như Thiên Tinh Nhã đường đường là tam công chúa của hoàng triều vậy mà công pháp nàng ta học được chỉ là nhị giai, tương đương công pháp hai sao mà hệ thống đưa ra.
" Nhiệm vụ đến tay, thân thể này năm nay 9 tuổi, tương đương còn 5 năm thời gian để ta từ hồn sư lục cấp thăng lên bán bộ hồn sư cửu cấp". Lạc Ly nắm chặt tay, ánh mắt kiên định hơn bao giờ hết, nàng thầm nghĩ
Người bình thường đột phá đến bán bộ hồn sư nhanh nhất cũng phải qua 17 tuổi, coi như các bậc thiên tài trong miệng thế nhân kia cũng tuyệt đối không thấp hơn 15 tuổi. Mà nàng cần đột phá đó là cửu cấp, phải biết hai vị hoàng huynh thiên phú hơn người kia của nàng cũng mới ngũ cấp bán bộ, mà họ năm nay cũng đã 18 rồi.
Bất quá không sao, thứ Lạc Ly nàng không thiếu nhất chính là thiên phú, dù sao cấp SSS thiên phú không phải nói chơi.
" Đi, cũng đến lúc chúng ta trở về rồi, từ nay về sau ta chính là Thiên Tinh Nhã". Thiên Tinh Nhã khoác lên áo choàng, cả người hơi thở lẫn khí tức đều thay đổi hoàn toàn với trước đây Thiên Tinh Nhã.
Lúc này trong rừng có một đạo bóng đen đang không ngừng lướt đi như một cơn gió, phải nói tốc độ của người này nhanh đến những ma thú ở đây đều chỉ kịp nhìn liếc qua một cái, bóng dáng kia cũng đã vọt khỏi tầm mắt.
Thiên Tinh Nhã sau khi thức tỉnh thiên phú của mình, tốc độ của nàng có thể sánh ngang tia chớp, điều duy nhất hạn chế chính là thời gian, với tu vi hiện tại nàng chỉ có thể duy trì 3 phút tốc độ, bất quá nhiêu đây đủ để nàng trở lại cửa lớn hoàng cung rồi.
Trong hoàng cung Thiên Thành quốc
Lúc này một cái thị vệ hớt hải chạy vào báo tin tam công chúa đã trở về, mọi người nghe được tin này trong lòng đều thở nhẹ ra một hơi.
Thiên Tinh Nhã chính diện hiên ngang đi trong hoàng cung, trên người nàng một loại vô hình uy áp lúc ẩn lúc hiện làm người xung quanh cảm thấy áp lực vô cùng.
Từ xa liền thấy vài người vội vã hướng bên này đi đến, Thiên Thành Đế trên mặt lộ rõ xúc động mà chạy lại, hoàn toàn vứt bỏ cái gọi là đế vương uy nghiêm, hắn gạt đi trên mặt đang chảy xuống hai hàng lệ nóng mà tươi cười dắt tay Thiên Tinh Nhã trở lại Chính Long điện, nơi tẩm cung thuộc về đế vương.
"Nhã Nhi, con nói cho phụ vương nghe mấy ngày nay con đi đâu, có phải hay không có kẻ ám hại con". Vừa ngồi xuống Thiên Thành Đế vị này phụ thân liền không kìm được hỏi ra tới, trời mới biết mấy ngày này hắn lo đến mất ăn mất ngủ, Phi nhi không rõ tung tích, nếu ngay cả nữ nhi của mình hắn cũng không bảo vệ được thì hắn thật không biết làm thế nào ăn nói với nữ nhân mà hắn yêu nhất kia.
Thiên Tinh Nhã nửa thật nửa giả kể mọi thứ cho Thiên Thành Đế nghe, những việc liên quan đến kẻ thù của chủ nhân thân thể này nàng không bỏ sót một chi tiết đều kể hết, còn việc đoạt xác xuyên không kia thì một chữ nàng đều không để lộ.
Thiên Thành Đế nghe xong tức giận đập bàn cái "rầm", chiếc bàn được làm từ gỗ thượng hạng liền cứ thế bị đánh nát bấy đủ để biết giờ khắc này Thiên Thành Đế là mực nào giận dữ. "Hay cho Vương Hạc gia tộc ngươi, trẫm mấy năm nay nhân từ với các ngươi lại khiến các ngươi lầm tưởng là trẫm sợ các ngươi sao, được lắm lại dám xuống tay với nữ nhi của trẫm. Người tới..."
Hai bóng đen từ đâu đột nhiên xuất hiện cung kính chờ lệnh.
" Hạ lệnh của trẫm, trong đêm nay đem toàn bộ Vương Hạc thế gia toàn bộ chém chết, con gà cũng không tha".
Thiên Thành Đế trước nay đều nổi danh quân vương máu lạnh mà điều này quả thật không hề giả, đi đến ngày hôm nay hắn phải trải qua vô vàn đau khổ cùng mất mát, điều này khiến cho Thiên Thành Đế trở nên tàn nhẫn hơn, chỉ có nhẫn tâm cùng cường đại mới khiến hắn bảo vệ tốt những người mà hắn muốn bảo vệ, còn thanh danh gì đó hắn mới không để tâm.
" Chậm đã"
Chỉ là lời hắn vừa dứt, Thiên Tinh Nhã liền lên tiếng cắt đứt ý định rời đi của hai người thần bí kia.
Thiên Tinh Nhã thấy cái bàn đã nát, nàng cũng lười đến lại ngồi nên trực tiếp đứng lên, khoanh hai tay lại tựa vào cánh cửa nhìn hết sức lười nhác nói.
" Phụ vương, Vương Hạc gia tộc cứ để ta tự mình giải quyết, ba tháng sau tổ chức giao lưu giữa các thiên tài, tới lúc đó ta sẽ tự tay báo thù".
Thiên Thành Đế thấy Thiên Tinh Nhã kiên quyết như vậy cũng không nói gì thêm, hắn gật đầu nói trong khoảng thời gian này nàng cần đan dược hay dị thú kế ước giúp tăng cường tu vi thì cứ đến địa phương kia mà lấy, lấy bao nhiêu cũng được không cần lo lắng hắn trả không nổi, nói xong liền đuổi nàng đi.
Thiên Tinh Nhã đứng ngoài cửa mà khóe môi giật giật, thôi thôi nàng cũng lười đi giỗ vị này phụ thân, hắn thật sự cho rằng Vương Hạc gia tộc không có kẻ đứng sau sai khiến ư, dám động thủ với hoàng thất người, trừ khi có thế lực so hoàng thất không yếu thậm chí cường đại hơn đứng ra làm chỗ dựa, bằng không một cái gia tộc lấy đâu ra tự tin cùng hoàng thất làm địch.
Thiên Tinh Nhã muốn không chỉ đơn giản tiêu diệt một cái Vương Hạc gia, thứ nàng thật sự mưu tính chính là thế lực đằng sau thao túng chuyện này.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.