Ký Chủ! Thỉnh Làm Theo Nhiệm Vụ

Chương 27: Tuyệt thế cao nhân




Hồn kiếm chỉ có thể nuốt cơn giận vào trong, cam chịu thả ra một sợi thần hồn cho nàng tùy ý xác lập chủ tớ ấn ký.
Tay trái đặt lên trán, tay phải nắm lấy sợi thần hồn kia, Thiên Tinh Nhã rất nhanh liền hoàn thành kế ước.
"Sau này ngươi liền đi theo ta, yên tâm bản công chúa đây tuyệt không để ngươi chết đói đâu, xét cho cùng để có thể đứng trên đỉnh đại lục này ắt phải bước trên thi thể không ít người, giết chóc là điều khó tránh khỏi ".
Hai mắt hồn kiếm phát sáng, không sai, sao hắn lại quên mất nữ nhân này à không đúng phải gọi là chủ nhân mới phải, nàng ta trong người mang nhiệm vụ chính là xưng bá thế giới này, mà một người như vậy há sẽ bình bình an an một đường cho đến khi hoàn thành nhiệm vụ.
Nghĩ đến đây hồn kiếm không còn gì bất mãn nữa, hết sức tình nguyện hóa trở lại hình kiếm cho nàng tùy ý sử dụng.
Nắm trong tay bảo kiếm, Thiên Tinh Nhã đánh giá một phen sau liền thu vào không gian trữ vật.
“Từ nay ngươi liền lấy tên Tử Hồng kiếm đi”.
Bên ngoài kết giới lúc này, hệ thống vẫn như ban đầu đang tự mình lẩm bẩm số liệu thống kê về Thiên Tinh Nhã.
"Nhịp tim bình thường, tinh thần bình thường, hô hấp cũng bình thường. Mọi thứ đều bình thường mà sao ký chủ ngươi còn chưa chịu tỉnh lại a. Bổn hệ thống sắp không chờ được nữa rồi, ngươi không chỉ là ký chủ của ta mà còn là cây hái ra tiền của hành tinh chúng ta nữa, biết bao nhiêu nhiệm vụ khó khăn còn chờ ngươi đến làm đâu, ngươi không thể cứ như thế liền ra đi được, ngươi còn không tỉnh thì ta ta… "
"Ngươi thế nào ".
Thanh âm của Thiên Tinh Nhã bất ngờ vang lên một giây sau mới lấy lại tinh thần, nó hớn hở vội bay đến trước người nàng dùng chế độ dò quét đem toàn thân trên dưới nàng đều quét qua một lần, thấy không có thương tích gì mới an tâm nhưng sau đó lại hoài nghi mà nhìn vào mắt nàng dò hỏi.
“Ký chủ ngươi thất bại rồi sao”.
"Sao ngươi lại nghĩ ta thất bại ".
“Không phải nói nhiệm vụ tương đối khó đối phó sao, lại nhìn ngươi trên dưới có điểm nào như vừa mới đánh nhau, ta thật ra hoài nghi ngươi có phải hay không vừa mới tiến vào liền sợ hãi mà quỳ rạp xuống đất liên tục dập đầu xin tha”.
Khóe miệng giật giật, Thiên Tinh Nhã thật sự là hết còn lời nào để nói với cái hệ thống ngu xuẩn này nữa.
Vì vậy trước ánh mắt nghi ngờ của hệ thống cùng sự chứng kiến từ kiếm thánh, Tử Hồng kiếm liền được nàng đem ra. Kiếm vừa ra liền tỏa ra một cỗ sát ý ngút trời, hệ thống 01 có lẽ không rõ sự lợi hại của hồn kiếm bởi vì nó chỉ là một cái máy móc được lập trình không hề tồn tại cảm xúc nhưng kiếm thánh hắn thì khác, hắn là người nên đương nhiên cũng biết sợ hãi vì thế giờ phút này chỉ thấy kiếm thánh đâu còn vẻ tự nhiên mà đứng một bên hóng hớt, từ lúc hồn kiếm xuất hiện thì hắn đã sợ đến sắc mặt tái nhợt không còn chút huyết sắc nào, hai chân không tự chủ mà quỳ rạp xuống đất chỉ thiếu nước chưa dập đầu xin tha nữa thôi.
“Thấy không, bây giờ kiếm này là của ta, ta là chủ còn nó là nô”.
"Quả nhiên ký chủ vẫn là lợi hại nhất ". Hệ thống khặc khặc cười, nó quay quanh Thiên Tinh Nhã một vòng rồi cuối cùng đáp trước mặt hồn kiếm đánh giá một phen.
Bởi vì cùng Thiên Tinh Nhã lập nên kế ước nên mặc dù hồn kiếm không thấy được hệ thống thì vẫn có thể ẩn ẩn cảm giác được chút gì đó.
Chẳng trách Thiên Tinh Nhã lại tự tin như vậy nguyên lai là nàng ta sớm liền có được sự trợ giúp từ thiên đạo, có thể phái tới một thứ đến hắn cũng cảm giác không ra tới đủ để thấy thiên đạo lợi hại đến mức nào
Hồn kiếm tự cho mình thông minh mà phán định hệ thống thành tuyệt thế cao nhân mà đâu biết cao nhân thật sự phải là Thiên Tinh Nhã mới đúng.
Cảm nhận được uy áp từ hồn kiếm dần biến mất, lúc này kiếm thánh mới dám từ dưới đất đứng lên, vẻ mặt bất khả tư nghị mà xem Thiên Tinh Nhã.
"Ngươi nhìn ta làm gì, ta đâu có làm ra chuyện gì kinh thiên động phách đâu mà ngươi xem ta như quái vật thế ".
"Không làm gì, ngươi con mẹ nói thật không biết hai từ xấu hổ viết như thế nào à… ".
Thấy Thiên Tinh Nhã phóng ánh mắt nguy hiểm lại đây, kiếm thánh ngay tức khắc ngậm lại miệng. Hắn xúc động quá nên mất khôn rồi, nữ nhân này đến hồn kiếm còn thu phục được thì xé xác hắn hẳn là dễ như ăn cơm bữa.
“Ha ha ta nói đùa thôi, tiểu tổ tông nhà ngươi quả nhiên lợi hại. Nếu ngươi đã thành công thu phục thanh bảo khí kia vậy thì ta liền không chậm trễ thời gian của ngươi nữa”.
Kiếm Thánh đặt một tay lên đầu Thiên Tinh Nhã rồi nở một nụ cười hài lòng nói tiếp. " Truyền thừa ta giao lại cho ngươi, hy vọng một ngày không xa ngươi sẽ giúp lão phu trả thù tên nghịch đồ Mộ Dung Tự kia, môn phái lão phu tự mình sáng lập cũng giao cho ngươi, mong ngươi có thể trấn hưng môn phái như vậy lão phu chết cũng có thể nhắm mắt rồi ". Đưa cho Thiên Tinh Nhã một tấm lệnh bài xong hồn phách của Kiếm Thánh cũng dần tan biến.
" Tinh tinh, chúc mừng ký chủ đã hoàn thành nhiệm vụ hệ thống bắt đầu quá trình nâng cấp. Yêu cầu thời gian là 24 giờ thỉnh ký chủ tự mình bảo trọng"
Nói xong hệ thống 01 liền biến mất, chính thức bắt đầu tiến hóa trở thành hệ thống cấp cao hơn.
Mà sau khi Kiếm Thánh tan biến vào hư vô thì nơi này cũng xuất hiện dấu hiệu đổ nát, bên ngoài tòa bảo điện lúc này các tu sĩ cũng đang thập phần hoang mang không rõ chuyện gì xảy ra. Vốn đang ra sức tranh chấp bảo vật đến ta sống ngươi chết vậy mà giờ đây bảo điện đang không ngừng rung lắc, rất rõ ràng là dấu hiệu của việc nơi này sắp sửa sụp đổ mà điều duy nhất khiến nơi đây sụp đổ chỉ có thể là có người đã nhanh chân hơn bọn hắn một bước đem truyền thừa cướp mất.
" Là ai, ai đã cướp mất truyền thừa của Bạch Vân Phong chúng ta, đừng để ta biết nếu không thì cho dù ngươi là ai thì Bạch Vân Phong cũng sẽ liều chết đoạt lại.
Miệng thì nói vậy nhưng thâm tâm tên trưởng lão Bạch Vân Phong kia lại đang cầu nguyện kẻ có được truyền thừa kia không phải là Tần Nguyệt Anh bởi vì so thực lực hắn không phải đối thủ của nàng, so về môn phái thì Bạch Vân Phong càng không dám đắc tội với Thánh Cung người. Nếu hôm nay hắn động thủ với Tần Nguyệt Anh thì cho dù cướp lại được truyền thừa Bạch Vân Phong bọn hắn cũng không tránh khỏi diệt môn sự tình.
Mà tông chủ bọn hắn là một tên tiểu nhân ắt sẽ không vì một tên trưởng lão như hắn mà đối đầu với thảm họa diệt môn này, đến lúc đó người chịu nạn sẽ chỉ là hắn mà thôi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.