Ký Chủ! Thỉnh Làm Theo Nhiệm Vụ

Chương 30: Học phủ thâm sâu




Bị thẳng mặt chê trâu già khiến Tần Nguyệt Anh sắc mặt thoáng cái đỏ lên, giả vờ ho khan hai cái làm giảm bớt sự xấu hổ trong lòng, lúc này Tần Nguyệt Anh mới lên tiếng giải thích.
"Tuổi đời của một tu sĩ rất dài, một khi đột phá tôn cảnh cảnh giới thì có thể sống thêm ba trăm năm, chưa nói đến bên trên còn rất nhiều cảnh giới khác, chỉ cần muội thiên phú đủ tốt thì sống cái mấy ngàn năm cũng không thành vấn đề.Vì vậy người tu tiên giả chúng ta không nên vì tuổi tác mà làm ảnh hưởng đến việc lựa chọn đạo lữ, muội thấy phải không ".
Tần Nguyệt Anh trên trán đổ mồ hôi lạnh, nàng đứng ngồi không yên mà cúi đầu xem Thiên Tinh Nhã chờ đợi câu trả lời của nàng ấy.
Còn may Thiên Tinh Nhã nghe xong tựa như thấy cũng có lý nên không chất vấn thêm gì nữa.
Thở phào một hơi nhẹ nhõm, Tần Nguyệt Anh lúc này mới lấy lại tự nhiên mà hỏi:
“Kế tiếp muội dự tính thế nào, sẽ ở Thiên thành quốc tu luyện sao”.
Lắc lắc đầu Thiên Tinh Nhã ánh mắt trở nên sắc bén đáp.
"Đại hoàng huynh cùng nhị hoàng huynh của ta hiện đang gặp nguy hiểm, ta cần đi một chuyến đến học phủ Lai Tạp Tư tại phía nam Tuyết vực giải quyết học phủ sói đội lốt người này và cứu hai người họ trở về ".
"Tuyết vực ". Tần Nguyệt Anh nghe cái tên thập phần quen thuộc này liền khẽ nhíu mày sau đó có chút lo lắng mà ngồi thấp xuống vừa bằng với Thiên Tinh Nhã, hai nàng mắt chạm mắt đều thấy được hình bóng đối phương phản ánh trong mắt người kia.
Tần Nguyệt Anh lắc đầu hết sức nghiêm túc mà nói với tiểu nha đầu cuồng vọng trước mặt.
“Lai Tạp Tư tuy chỉ là một thế lực ở dưới hạ vực nhưng muội có lẽ không rõ nguồn gốc thật sự của học phủ này nhưng là thế lực phụ của Đông Linh Tông nằm hàng ngũ thứ 7 trong tám đại thế lực lớn nhất tiên vực, ta có thể giúp muội xử lý Lai Tạp Tư nhưng về phía Đông Linh Tông cũng rất khó giải quyết. Không thì vậy đi,ta trở về nói với thánh chủ một tiếng để nàng ta tới Đông Linh Tông xin thả người thế nào”.
Tần Nguyệt Anh cứ nghĩ Thiên Tinh Nhã sẽ ngay lập tức đáp ứng nhưng không ngờ nàng ấy kiên quyết từ chối ngay mà không hề suy nghĩ khiến Tần Nguyệt Anh càng thêm rối rắm không biết làm sao cho phải.
Nhìn ra được sự rối rắm của đối phương, Thiên Tinh Nhã nhếch mép tự tin cười đáp.
"Ngươi yên tâm, ta không phải loại người tùy tiện hành động thiếu suy nghĩ, nếu học phủ kia đã liên quan đến tiên vực thì quả thật không dễ giải quyết nhưng ta càng không muốn ngươi vì ta mà mắc nợ người khác ân tình, này một cái ân tình tuy không lớn nhưng cái giá phải trả rốt cuộc không rẻ, lòng tốt của ngươi Thiên Tinh Nhã ta nhận, chuyện này ngươi cứ để ta giải quyết, an tâm trở về tu luyện chờ mười năm sau ta tới tìm ngươi ".
Biết không lay chuyển được Thiên Tinh Nhã nên Tần Nguyệt Anh chỉ có thể đáp ứng, mặc dù lo lắng nhưng nghĩ đến nha đầu này có cao nhân bảo vệ cộng thêm nhận được truyền thừa chắc hẳn sẽ không bị nguy hiểm đến tánh mạng cũng phần nào giúp nàng yên tâm hơn.
Lấy từ không gian trữ vật ra một tấm phù đưa Thiên Tinh Nhã, Tần Nguyệt Anh nói.
“Lúc nào gặp nguy hiểm đến tính mạng thì muội đem tấm phù này xé rách, nó chứa đựng một chiêu toàn lực của ta có thể trong chớp mắt diệt sát cường giả Thiên Huyền cảnh”.
“Nga, ngươi có thể giải thích cho ta một chút về cấp bậc tu vi sau Tôn cảnh được không”. Thiên Tinh Nhã nghe được sự lợi hại của tấm phù chú này liền không câu lệ mà cất vào trong không gian của mình,sau lại tò mò mà hỏi người kia về tu vi sau Tôn cảnh.
Tần Nguyệt Anh không chút nào che giấu kể cho Thiên Tinh Nhã nghe từng chi tiết.
“Tôn cảnh sau khi độ kiếp thành công sẽ bị Thiên đạo cưỡng chế đưa lên tiên vực, ở tiên vực trải qua khảo sát của Thiên đạo thành công mới chính thức gọi là phá quan từ Tôn cảnh lên Địa hoàng cảnh, lại từ Địa hoàng cảnh lên Thiên Huyền cảnh, sau là Tiên Linh cảnh, Bán thánh cảnh và rồi chỉ nghe đồn đến Phá Thánh Cánh. Mỗi một cảnh giới đều chia làm ba tiểu cấp Sơ, Trung, Đỉnh. Ta nghe đồn tông chủ của Đông Linh tông kia cảnh giới đã là Tiên Linh sơ cấp, rất khó đối phó”.
"Ân vậy tu vi của ngươi … ".
“À ta ấy hả, mới có Thiên Huyền đỉnh cấp thôi”.
Thiên Tinh Nhã trừng mắt nàng ấy một cái, gì mà mới có Thiên Huyền đỉnh cấp thôi, tu vi kém tông chủ một tông có một tiểu cấp bậc mà nàng ta làm như kém xa lắm, giờ Thiên Tinh Nhã phần nào hiểu được nội tâm muốn chửi thề của Kiếm Thánh rồi.
Hai người nói thêm một lát rồi cùng nhau trở lại nơi tập hợp ban đầu, Tần Nguyệt Anh định mời Thiên Tinh Nhã cùng đi ăn tối một phen nhưng bị nàng ấy từ chối, hơi chút tủi thân Tần Nguyệt Anh chỉ có thể dẫn theo một đám đệ tử thánh cung đang vẻ mặt ngốc trệ nhìn nhau trở về.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.