Trước trận cười đó, Tư Duệ càng thêm kinh hãi người đàn ông quỷ dị này. Cô ghé vào tai Cao Lãng nhỏ giọng hỏi:
" Lãng, anh ta bị gì vậy? "
Mặc kệ Tề Vỹ Thiên vẫn đang ôm bụng cười sặc sụa như một thằng điên. Cao Lãng không vội trả lời, dắt cô đi tiếp:
" Không cần để ý, cậu ta vừa trốn khỏi trại thương điên đến đây quấy rầy chúng ta! "
Nghe vậy, Tề Vỹ Thiên bỗng ho khan vài tiếng, khôi phục dáng vẻ nghiêm túc lãnh đạm vốn có trừng mắt nhìn Cao Lãng:
" Cậu bảo ai trốn trại tới quấy rầy cậu? Cái tên yêu râu xanh này! "
Ba chữ kia, hắn nghiến răng nhấn nhá thật rõ ràng và sắc nét, làm Cao Lãng cùng Tư Duệ đồng thời có chút chột dạ.
Lại nói, người đàn ông này nói chuyện với Cao Lãng khẩu khí như vậy, hẳn là không tầm thường.
" Sao hả? Nói đúng quá rồi chứ gì? "
Tề Vỹ Thiên nói đoạn đi lên vỗ vỗ vào vai Cao Lãng. Haha! Ngàn vạn lần Tề Vỹ Thiên hắn cũng không có ngờ bạn thân của mình cao cao tại thượng hết phần thiên hạ lại đi phải lòng một đứa trẻ vị thành niên.
Nhìn gương mặt non nớt của nữ sinh vẫn luôn trong vòng tay bảo bọc của Cao Lãng, Tề Vỹ Thiên thật sự rất muốn hỏi: 'Rốt cuộc thì hắn cho em ăn bùa mê thuốc lú gì rồi? Sao lại có thể đem trái tim thuần khiết của mình trao cho tên lạnh lùng này? '
Đang nhìn chăm chăm Tư Duệ nghĩ như thế thì Cao Lãng theo bản năng đi lên chắn trước cô. Anh nhướng mày nhìn Tề Thiên Vỹ, khóe môi mỏng cũng nhếch lên một cách giễu cợt:
" Tề Thiếu, cậu dám cá mình thì không yêu râu xanh? "
Tề Vỹ Thiên nhất thời cứng họng, đành lãng sang chuyện khác:
" Bây giờ cậu có tiếp khách không? Tôi có tin hay cho cậu đây! "
Suy nghĩ một lúc, Cao Lãng quay sang bảo với Tư Duệ:
" Duệ Duệ, em về phòng trước đi! tắm rửa rồi xuống ăn cơm! Thích ăn gì nói! Anh nói dì Liễu nấu. "
" Em ăn gì cũng được! Anh xuống nhà bàn công chuyện đi đừng để khách đợi! "
Dứt lời, cô lấy lại cặp sách của mình mà Cao Lãng đang khoác trên vai hí hửng đi về phòng. Để lại hai người đàn ông ngây người đứng trông theo bóng dáng năng động nhỏ xinh.
" Hoạt bát như cô bé kia kết hợp với lầm lầm lì lì như cậu thật chẳng hợp chút nào! "
Như không nghe thấy lời nói vô vị kia, Cao Lãng xoay người bước xuống nhà, đồng thời lên tiếng hỏi:
" Là tin gì? " Hay ho đến mức phải để đích thân Tề thiếu gia kiêm Tân lão đạo của Hắc bang chủ tìm tới tận nhà để thông báo.
Tề Vỹ Thiên thấy thế cũng phải quay bước theo sau: " Có hai việc, số 1 và số 2 cậu chọn trước một số tùy ý xem! "
Cao Lãng ngồi xuống sofa, tay đồng thời cởi cúc áo vest. Tuy trong lòng thầm mắng tên này lắm trò dài dòng nhưng ngoài mặt vẫn nhàn nhạt trả lời:
" 1 đi! "
" Cuối tháng, tôi tiếp nhận thêm một chi nhánh khác của Tề thị ở thành phố bên cạnh. Dĩ nhiên có tổ chức một bữa tiệc nhỏ, cậu không được phép từ chối! " Tề Vỹ Thiên hai tay gối đầu dựa vào lưng ghế sofa cao ngạo nói.
Với cách nói chuyện này, từ lâu Cao Lãng đã nghe quen nên không có ý kiến gì. Bất quá xem như một lời mời tri kỷ.
" Vậy còn chuyện thứ hai? "
" Dạy dỗ người đàn bà kia một bài học, cậu nghĩ sao? "
Người đàn bà Mà Tề Vỹ Thiên nhắc tới không ai khác chính là Diệp Mai Chi.
Ả ta vì không tiếp cận được Cao Lãng lại làm ra trò tiểu nhân. Còn tưởng một mũi tên trúng hai con nhạn, hóa ra cũng chỉ là trò đùa tiểu nhân bị phanh phui trong chớp mắt.
Con ch.im trong lồng vàng vừa đủ lông đủ cánh đã muốn lộng hành, tung chiêu mổ loạn trên đỉnh đầu người khác?
Không có khả năng!
Vì em còn non và xanh lắm!
Nghe đến đây, đáy mắt Cao Lãng chợt lóe lên một tia thích thú:
" Kế hoạch thế nào? "
" Trước hết bắt cô ả lại nhốt giữ trong Tử Thượng của tôi! Mọi chuyện còn lại cậu cũng không cần bận tâm! Nhưng cậu chắc chắn chưa? Dù gì mối quan hệ giữa hai người vẫn là Châu gia! " Tề Vỹ Thiên vẫn với dáng vẻ ngạo mạn bỡn cợt nói, nhưng giọng điệu đã trở nên nghiêm túc hơn vài phần.
Một khi đã bị bắt vào Tử Thượng của hắn, không cần biết kẻ đó là ai, phạm tội gì cũng chỉ có hai con đường.
Hoặc thân tàn ma dại may mắn trốn thoát được.
Hoặc vĩnh viễn không thể trở ra!
Không cần suy nghĩ, Cao Lãng lập tức đáp lại, cánh môi mỏng thốt ra một câu tuyệt tình máu lạnh:
" Bất kể ai không liên can, tôi đều không nể mặt! "
Tề Vỹ Thiên nhíu mày nhìn người đối diện một lúc, hồi sau chợt vui vẻ nói:
" Được! Không còn chuyện gì nữa, cũng đã muộn rồi, tôi ở lại đây cùng hai người dùng bữa… "
Lời còn chưa dứt đã bị Cao Lãng lạnh giọng cắt ngang: " Cậu cút! "
Nói rồi đứng dậy đi thẳng lên lầu. Một cái cũng không thèm quay mặt lại nhìn người đàn ông cứng mặt ngồi bất động ở dưới phòng khách.
Vừa hay dì Liễu từ phòng bếp đi ra, trên tay còn bưng một khay đựng hai cốc cà phê. Bà nhìn Cao Lãng không chút lưu tình đi lên lầu, rồi lại nhìn sang Tề Vỹ Thiên đáng thương ngồi lẻ loi ở phòng khách.
Nhớ ngày trước Cao Lãng tiếp đón hắn đàng hoàng tử tế như thế nào. Bây giờ nói chuyện với hắn mà chỉ chỉ một lòng hướng lên căn phòng khuất trên tầng lầu.
Suy cho cùng nơi đó mới có bảo bối của anh ta!
________________________________
Cao Lãng bước vào phòng không thấy Tư Duệ đâu, chỉ nghe trong phòng tắm không ngừng vang lên tiếng nước chảy róc rách liền lẳng lặng tiến đến.
Ở bên trong, Tư Duệ đang thoải mái ngâm mình trong bồn tắm nóng ấm. Cánh cửa bất chợt bị ai đó mở ra.
Lại nói, ngoài Cao Lãng ra thì còn có thể là ai được?
Mà vì người đó là Cao Lãng nên cô không bận tâm lắm, dù gì lúc cô đang tắm anh cũng tự ý xông vào mấy lần rồi!
Anh bước vào, không vội đến chỗ Tư Duệ mà ghé qua vòi hoa sen, gỡ khăn tắm quấn quanh hông ra mà tắm gội trước.
Thời khắc chiếc khăn kia bị gỡ bỏ, Tư Duệ lại thêm một lần nữa được ngắm nhìn cơ thể đẹp như điêu khắc của người đàn ông này.
Anh sở hữu nước da màu lúa mạch, dáng người cao gầy, từng cơ bắp đều rất thon gọn và săn chắc nhưng không quá thô. Ngược lại quyến rũ đến mê người.
Tư Duệ chợt sực người, chẳng nhớ là anh có múi hay không?
Nhưng bây giờ Cao Lãng đang đưa lưng về phía cô, hoàn toàn không nhìn ra được đằng trước bụng.
Được rồi! Vậy chờ anh xoay người, cô sẽ lén nhìn thử xem!
Đợi một lúc sau, Cao Lãng rốt cuộc cũng tắm gội xong, không chần chừ liền bước đến bồn tắm ngồi vào vị trí sau lưng Tư Duệ, đem cô gái nhỏ gói gọn trong lòng.
Trong phòng tắm hơi nước ngào ngạt bốc lên, Tư Duệ hoàn toàn bị che mắt không nhìn được gì, anh lại bước đi rất nhanh, căn bản không cho cô có cơ hội quan sát!
Tư Duệ thầm bĩu môi, trước đây là cô không để ý. Bây giờ quan tâm rồi lại chẳng có cơ hội nhìn cho rõ ràng.
Bỗng Cao Lãng ở đằng sau vươn tau ép cô tựa vào ngực mình, nhàn nhã tận hưởng giây phút thư giãn cuối ngày.
Lúc này, lưng cô ép sát vào cơ ngực cùng bụng anh, cảm nhận rõ ràng hơn bao giờ hết, ở bụng tưởng chừng như có múi hóa ra lại phẳng lì. Không nhịn được cô buột miệng hỏi một câu:
" Lãng, anh vậy mà không có múi? "
Lời thốt ra rồi cô mới hối hận tự bịt miệng mình, ái ngại xoay đầu nhìn anh rồi nở nụ cười trừ. Chỉ thấy gương mặt góc cạnh kia vẫn không có biểu tình gì, hồi sau Cao Lãng đột nhiên bắt lấy tay cô đặt lên bụng mình.
Tư Duệ giật thọt giằng tay ra, nhưng bị anh mạnh mẽ kìm lại:
" Có hay không? "
Ngón tay cô không tự chủ, mơn trớn một chút quanh bụng anh, gồ ghề săn chắc, đếm sáu múi liền có đủ sáu múi.
Biết mình đoán sai, Tư Duệ xấu hổ thấp giọng trả lời: " Co..có! "
Nhìn xuống một chút, vật đàn ông to lớn nãy giờ như có như không vô tình đập vào mắt cô. Tư Duệ đỏ mặt vội rút tay về quay người lại đưa lưng về phía anh.
Trước phản ứng của cô, Cao Lãng nhanh chóng đã có thể hiểu ra. Tự nhiên nổi hứng muốn trêu chọc cô nhóc này một chút!
Nghĩ rồi anh vòng tay ôm cô đặt ngồi lên trên hạ bộ của mình, nơi tư mật của hai người vì thế trực tiếp ma sát vào nhau.
Cảm nhận ** *** dần trướng lên cứng rắn ở dưới thân, Tư Duệ rùng mình một cái:
" Anh..anh làm gì vậy? A! "
Cô toan bật dậy, nhưng Cao Lãng đã nhanh hơn một bước vòng tay qua eo cô kiềm lại. Thân trước nhướng lên ép sát vào lưng Tư Duệ, đầu từ trên vai cô rơi xuống tìm đến đôi môi hồng hào căng mọng hôn m.út. Tay còn lại càng không yên phận sờ loạn trước nơi đẫy đà.
Càng hôn, Cao Lãng càng chèn ép Tư Duệ về phía trước, ở dưới lại không cho cô được tự do mà vẫn mạnh mẽ nhấn chặt cô lại, mông cô vì thế càng lúc càng vểnh lên.
" Duệ Duệ, làm sao bây giờ? Anh muốn em! "
Buông tha đôi môi bị hôn đến sưng đỏ, giọng anh khàn đục nhỏ từng chữ bên tai cô. Trong căn phòng bốc đầy hơi nước, Tư Duệ vẫn có thể cảm nhận được, hơi thở nóng hổi của anh đang từng đợt phả vào mặt cô.
Không chờ Tư Duệ kịp trả lời, anh đã tiếp tục buông xuống hõm cổ trắng hồng một nụ hôn khác. Cuối cùng đem toàn bộ người cô xoay lại đè dưới thân.
Sợ chuyện đó sẽ xảy ra, Tư Duệ gấp gáp lên tiếng can ngăn:
" Cao Lãng, đừng! Em đang mang thai! "
" Anh biết! "
Cao Lãng nghe như không nghe, đỡ lấy eo cô tiếp tục tiếp tục đánh rơi những nụ hôn từ xương quai xanh chuyển dần xuống vùng đồi núi phập phồng nhấp nhô trên mặt nước.
Cô đưa mắt nhìn xuống người đàn ông đang say sưa gặm nhấm một bên ngực, bên còn lại bị những ngón tay của anh ta trêu đùa vân vê, bất chợt cảm thấy bất lực, toàn thân trở nên mềm nhũn.
" Ưm… nếu làm sẽ nguy hiểm đến con, anh… ưm… dừng lại! " Tư Duệ lấy hết chút ý chí cuối cùng còn sót lại trong cơn đê mê của dục vọng nhắc nhở anh.
Tuy mới chỉ xảy ra quan hệ với anh hai lần nhưng cũng đủ để cô nghiệm ra được một điều rằng: Cao Lãng mỗi lần làm loại chuyện này đều rất đòi hỏi lại vô cùng mạnh mẽ! Cô sợ đứa bé trong bụng sẽ không chịu nổi.
____________________________
- Còn tiếp -