10 Triệu Một Đêm Em Đi Không?

Chương 55:




Ọc ọc...
Cao Lãng chợt khựng lại, anh ngước lên nhìn cô, ánh mắt sâu thẳm tràn đầy dục vọng bỗng chốc hiện lên đầy ý cười. Tư Duệ cũng xấu hổ nhìn anh, môi mấp máy không nói thành lời:
" Bảo đối đói rồi nhỉ? "
Dứt câu, anh liền ôm Tư Duệ vào lòng bế ra khỏi nhà tắm. Anh nhẹ nhàng thả cô ở trên giường, yêu thương hôn lên vầng trán thanh tú một cái rồi đến bên tủ quần áo tùy ý lấy ra một váy bông trắng dài tay cùng đồ lót ra cho Tư Duệ.
Thấy cô nhóc loay hoay mãi chưa cài được móc áo lót, Cao Lãng phì cười, sẵn đang ngồi đối diện mà vòng ra sau lưng cài giúp cô.
" Ngày mai mua thêm áo lót mặc ở nhà cho em! Cái này không thoải mái! " Vừa nói, anh vừa đưa mắt nhìn cô. Tư Duệ định bảo không cần, nhưng bắt gặp ánh mắt "không cần cũng phải mua" kia liền bất đắc dĩ gật đầu.
Cao Lãng lúc này mới cong môi hài lòng. Tiếp tục giúp Tư Duệ kéo khóa váy. Không cẩn thận để vướng vào tóc cô. Tư Duệ bị đau khẽ kêu một tiếng.
Thậm chí dù là phòng cách âm, vẫn có thể truyền đến tai người đang đứng ngoài kia.
Tề Thiên Vỹ sau khi vô tình nghe lén thành công, từ tiếng kêu đau của cô gái tự nhiên suy ra được loại tình tiết gì đang diễn ra bên trong, trên mặt liền xuất hiện ba vạch đen.
Hóa ra bạn hắn đang 'ăn tối' trong phòng! Vì vậy mới không cần đếm xỉa tới bàn ăn thịnh soạn của dì Liễu ở dưới bếp nữa.
Được thôi! Chúc đôi nam nữ các người ngon miệng! Đã vậy Tề thiếu tôi đành một mình chén sạch vậy!
Thật uổng công hắn đợi từ nãy đến giờ!
Thế nhưng, khi Tề Vỹ Thiên đi ngang qua một căn phòng cho khách, chợt bắt gặp bóng dáng của cô hầu gái vừa rồi cùng hắn thân mật ở phòng khách. Cô đang dọn dẹp và thay một bộ drap giường mới theo định kỳ.
Hắn bất giác nhớ lại tư vị ngọt ngào lúc ấy vẫn còn đương đọng ở khóe môi, trong lòng đồng thời dậy sóng.
Tề Vỹ Thiên đưa ngón cái quẹt nhẹ bên vành môi, nở nụ cười thích thú, không chần chừ liền bước vào trong.
Cánh cửa dần dần được khép lại.
______________________________
Tề Vỹ Thiên nghiễm nhiên không thể biết, sự tình bên trong tuyệt đối không như hắn tưởng tượng!
" Xin lỗi, anh không cẩn thận, đau lắm không? " Cao Lãng kéo mấy sợi tóc bị rơi ra ngoài khăn lau tóc còn vướng trên lưng và cổ cô.
Tư Duệ ngoái đầu nhìn người sau lưng, mặt thoáng chốc đỏ bừng quay phắt lại:
" Em không sao! Anh cũng… đi kiếm đồ mặc vào đi! "
Theo quán tính, Cao Lãng cũng di chuyển tầm mắt xuống cơ thể trần trụi của mình. Anh cười khẩy một tiếng ghé vào tai Tư Duệ thủ thỉ:
" Hay là em chọn giúp anh một bộ, anh lấy máy sấy tóc cho em?! "
" Em… em không biết anh thích mặc gì cả! " Lỡ lấy phải bộ mà Cao Lãng không thích thì cô biết phải làm sao? Anh có cho rằng cô chẳng hiểu anh một chút nào không?
Mà hình như đúng là như vậy thật!
" Miễn là em chọn! " Cao Lãng hôn lên má cô buông một câu rồi xoay người đi tìm máy sấy. Tư Duệ cũng vội đi lấy giúp anh quần áo, dù không phải lần đầu thấy anh khỏa thân, nhưng cũng không thể để một người đàn ông trưởng thành người trần như nhộng cứ vậy đi đi lại lại trong phòng được.
Phòng thay đồ ở đây được kết hợp nối liền với nhà vệ sinh và phòng ngủ, được ngăn cách bởi một tấm rèm mềm mại, diện tích tuy chỉ chiếm khoảng 3-4m2 nhưng không mang lại cảm giác chật hẹp nhờ cách bố trí nội thất hợp lý, tinh tế và sang trọng. Tất cả tủ quần áo của Cao Lãng đều được đặt ở đây, hiện tại cũng là của cô.
Tư Duệ mở liền mấy cánh tủ, đều không lựa được bộ nào phù hợp. Trang phục của anh chủ yếu là âu phục mặc đi làm. Mấy bộ thể thao thoải mái để mặc ở nhà không có nhiều, đều đã chật hoặc quá cũ được gấp cất cẩn thận ở mấy ngăn kéo. Cao Lãng đi làm về thường đã là tối muộn, tắm rửa xong thứ mặc vào sau đó không phải pajama thì cũng là áo choàng tắm, cứ thế leo lên giường ôm cô ngủ. Do dự một lúc, Tư Duệ quyết định lấy đại một bộ pajama mang ra cho anh.
Cao Lãng nhận lấy, không ngần ngại ở trước mặt cô mặc vào.
Cuộc sống 'vợ chồng' thế này, sớm muộn cũng nên tập làm quen dần!
Sau khi Cao Lãng sấy tóc cho Tư Duệ xong, hai người liền xuống nhà ăn cơm đã.
Anh tùy ý ngồi vào một chỗ trên bàn ăn sáu người. Tư Duệ toan kéo ghế ngồi xuống vị trí bên cạnh đã bị Cao Lãng một tay vòng qua eo kéo ngồi lên đùi. Cô tuy ngượng ngùng nhưng cũng không có ý cự tuyệt. Điều này khiến anh rất hài lòng mỉm cười, lại nhìn khắp bàn ăn không thấy bóng dáng tên kia đâu liền hỏi vu vơ:
" Tề Thiếu về rồi nhỉ? "
Dì Liễu đang bưng dần đồ ăn vừa được hâm lại ra đáp lại:
" Tề Thiếu lên phòng gọi hai cháu, song cũng không thấy xuống nữa! "
Cao Lãng "à" một tiếng liền hiểu ra vấn đề, thản nhiên nói, tay đút cho cô một gắp thịt bò:
" Hẳn là đang vui vẻ bên cạnh một hầu nữ nào rồi! "
Nói đến 'vui vẻ', Tư Duệ lại nhớ đến cảnh tượng xảy ra ở phòng khách của Tề Vỹ Thiêm với cô giúp việc. Cô bất giác ho khan một tiếng, suýt chút thì nuốt nghẹn miếng thịt đang nhai trong miệng.
" Cao phu nhân thật nhạy cảm! Mới chứng kiến một chút chuyện không nên thấy mà mặt đã đỏ như vậy rồi? " Dứt lời, Cao Lãng liền đút một thìa cơm chặn họng cô.
Tư Duệ bị trêu tức đến nhăn mặt nhưng trong khoang miệng đã không còn chỗ nào hở, đành ngậm ngùi nhai hết mới quát khẽ một tiếng đánh vào bả vai anh:
" Còn anh là đồ mặt dày! "
Lời nói vừa dứt, một thìa cơm thịt khác lại được đưa đến trước mặt cô. Căn bản không để cô có cơ hội nói thêm.
Cùng lúc ấy Tề Vỹ Thiên tay đút túi quát ung dung từ trên lầu bước xuống đến thẳng chỗ Cao Lãng cùng Tư Duệ, đoạn kéo ghế ngồi đối diện hai người cất giọng thoải mái hỏi:
" 'Ăn tối' những hai lần không sợ bội thực mà chết sao? "
" Cậu đang tự lo lắng cho mình đấy ư? "
Cao Lãng không vội trả lời, nhàn nhạt ngước lên nhìn Tề Vỹ Thiên, thu lại ánh mắt tiếp tục đút ăn cho vật nhỏ trong lòng.
Haha! Không cần chứng kiến cũng biết hắn vừa làm chuyện gì! Đúng là anh em chí cốt!
Nhưng Tề Vỹ Thiên còn chưa kịp chột dạ đã bị màn cẩu lương trước mặt làm cho lóa mắt, miệng kinh ngạc há hốc nửa ngày, rốt cuộc cũng không khép lại được.
Đường đường là Cao Tổng tiếng tăm lẫy lừng, trong nước ngoài nước đều không ai không biết đến. Người bình thường lạnh lùng cao ngạo không dễ tiếp cận, lúc nào cũng âm trầm khó đoán nay lại tự tay đút từng muỗng cơm cho một cô nhóc cưng sủng như bảo bối. Tựa hồ như đang mớm cơm cho con nhỏ.
Kỳ tích!
Đây quả là một kỳ tích!
Chướng mắt với màn cẩu lương trước mặt, Tề Vỹ Thiên bĩu môi một cái gắp lấy gắp để thức ăn trên bàn vào miệng, vừa nhai vừa không ngừng cằn nhằn:
" Dì Liễu hôm nay nấu ăn thật kì lạ, cơm canh đều toàn mùi vị thức ăn chó, thật khó nuốt trôi! "
Cao Lãng đột nhiên buông đũa xuống, nhíu mày nhìn kẻ nói nhiều ở đối diện:
" Tề thiếu, ngay từ đầu cậu đáng lẽ không nên có mặt ở bàn ăn này! Chúng tôi không trách cậu quấy rầy thì thôi, cậu phàn nàn cái gì chứ? Nuốt không nổi? Nôn ra tôi xem! "
" Cậu…! " Hắn trừng mắt, cuối cùng nén lại cục tức trong lòng thở hắt một hơi " Được rồi được rồi! Tôi không nói nữa, kệ các người đấy! Muốn làm gì thì làm! "
Bất cứ giá nào thì hôm nay hắn vẫn sẽ ở lại đây!
Bởi vì hiện tại, hắn tạm thời không muốn trở về nhà! Nói thẳng ra là không muốn ở lại Tề gia!
Cao Lãng hừ một tiếng, rồi tiếp tục vừa ăn vừa đút cho Tư Duệ, cô gái nhỏ cứ vậy lặng lẽ ngồi ăn. Cuộc đối thoại giữa hai người đàn ông tuy chẳng mấy ôn hòa nhưng cũng không khiến cô bận tâm lắm. Bởi cách nói chuyện không chút kiêng nể này, Tư Duệ phỏng chừng người này là rất thân với Cao Lãng!
Không khí rơi vào trầm lặng một lúc, và phải mất một khoảng thời gian rất lâu sau, Cao Lãng mới đột nhiên lên tiếng:
" Cậu lại cãi nhau với lão Tề? "
Tề Vỹ Thiên nghe vậy liền dừng ăn ngẩng mặt lên nhìn anh:
" Lão ép hôn tôi! Quá đáng! "
Lão Tề là ông nội của Tề Vỹ Thiên, tuổi cũng đã ngoài bảy mươi, dĩ nhiên nôn đón cháu chắc vô cùng! Ngày nào cũng nhắc nhở đều đều việc kết hôn, thúc giục thằng cháu đích tôn sớm dắt về Tề gia một cô vợ rồi mau chóng sinh chắc cho lão. Ngặt nỗi Tề Vỹ Thiên thấy mình còn rất trẻ! Hắn dù gì cũng chỉ mới 26 tuổi, hà cớ gì ở độ tuổi này đã phải lập gia đình? Còn chưa nói tới, hắn còn rất nhiều thứ phải lo! Nội việc quản cái Tổ chức 'nhỏ bé' kia đã khiến hắn cả ngày bận rộn rồi! Lấy đâu ra tâm trạng lẫn thời gian lo nghĩ tới chuyện tình cảm?
Nhưng mà lạ thay hắn lại có thời gian bên cạnh ân ái với những cô nàng xinh đẹp đẫy đà!
_________________________________
- Còn tiếp-

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.