A Kiều Hôm Nay Đầu Thai Không?

Chương 75: Đội trưởng Hạng hôm nay tìm thấy hung thủ không?




Bạn đoán xem.
Editor: Iris N
"Tôi rất yêu chồng mình.
Anh ấy cũng rất yêu tôi
Anh ấy nói sẽ yêu tôi mãi mãi, chúng tôi sống hạnh phúc bên nhau.
Anh ấy rất chiều tôi, gọi tôi là "Bảo Bảo", còn hẹn rằng về sau chúng tôi có con, sẽ gọi là "Bối Bối", người mà anh ấy có thể gọi là "Bảo Bối" chỉ có thể là người anh ấy yêu nhất trên đời.
Lúc ở nhà, tôi là bà chủ nhà vui vẻ, hằng ngày tiễn anh ấy đi làn, đón anh ấy tan tầm, làm một mâm cơm thật ngon, nhìn anh ấy ăn hết, đó là niềm hạnh phúc lớn nhất cuộc đời tôi."
Hồ Điệp phu nhân thắp sáng ngọn nến trong tay, bắt đầu kể câu chuyện của cô ta, ánh nến mỏng manh từ dưới chiếu lên cằm cô ta, soi rõ nốt ruốt trên khóe mắt cô ta, dưới ánh đèn mờ mịt, dường như nó hơi lóe lên.
Trong chín người chỉ có cô ta mặc đồ đỏ, cho dù đèn dưới tầng hầm lờ mờ thì cô ta vẫn là người bắt mắt nhất.
【 người xem 12138: Cô ta lại giết chồng mình, đây là người thứ ba đó nhỉ 】
【 người xem 34762: Có khi chương trình này có bao nhiêu tập, cô ta giết bấy nhiêu chồng không biết chừng. 】
Nói vậy nhưng vẫn cứ tới tấp tặng cho cô ta hoa bạch cốt.
Lần này thì Khương Thần và Tiểu Bàn biết vì sao Hồ Điệp phu nhân lại hot nhất ở đây, cô ta rất biết kể chuyện, cái giọng điệu ngọt ngào lại thấp thoáng sự cay nghiệt khi kể về chồng mình của cô ta khiến người ta rợn hết cả tóc gáy.
Khán giả còn có thể đọc bình luận để phân tán lực chú ý, nhưng chín người tham gia buổi kể chuyện thì không, bọn họ vừa đi xuống tầng hầm, tín hiệu di động đã bị cắt đứt.
Hồ Điệp phu nhân bắt đầu kể chuyện, mọi người đã ùn ùn tặng hoa bạch cốt cho cô ta, chẳng bao lâu cô ta đã bỏ xa tám người chơi còn lại.
Tầng hầm không có gió mà ánh nến cứ bập bùng liên tục, dưới hơi thở lúc kể chuyện của Hồ Điệp phu nhân, nến lúc sáng lúc tối, giọng nói của cô ta đột nhiên thay đổi, từ ngọt ngào chuyển thành oán hận.
"Nhưng anh ấy phản bội tôi.
Anh ấy ngoại tình với thư ký của mình.
Chuyện này như dao găm cắm vào tim tôi từng chút từng chút một, tim tôi rỏ máu.
Ban đầu tôi còn định nhẫn nhịn, tôi định gợi lại tình yêu của anh ấy dành cho tôi, nói với anh ấy chỉ cần anh ấy chịu quay lại, chúng tôi sẽ lại có thể hạnh phúc như trước đây.
Huống hồ tôi còn mang thai đứa con của anh ấy, Bối Bối tới rồi, Bối Bối ở trong bụng tôi, Bảo Bối của anh ấy nguyện cùng nhau chờ anh ấy về nhà.
Anh ấy biết tôi mang thai, anh ấy quay về, anh ấy còn yêu tôi hơn cả trước kia, chúng tôi lại ngọt ngào, giống như quay về giai đoạn mối tình đâu, quay về lúc anh ấy hứa hẹn sẽ yêu tôi mãi mãi.
Đôi môi đỏ của Hồ Điệp phu nhân cong lên, mỉm cười, màn ảnh chiếu sát mặt cô ta, nụ cười còn chưa nở, sắc mặt cô ta đột nhiên thay đổi.
"Nhưng sinh con khiến tôi trở nên xấu xí, da tôi không còn săn chắc trơn bóng, anh ấy không chạm vào tôi nữa.
Anh ấy lại phản bội tôi lần nữa.
Bọn họ lén lút ngoại tình trong xe của chúng tôi, cô ả còn không biết xấu hổ, nhét quần lót của cô ả dưới đệm xe.
Tôi nhìn thấy, tôi nhìn thấy.
Ả đàn bà kia quấn lấy cổ chồng tôi, chồng tôi liên tục vuốt ve làn da ả.
Người đàn ông tôi yêu sâu sắc chôn mình trong cơ thể người đàn bà khác.
Hóa ra... người phụ nữ nào anh ấy cũng gọi là Bảo Bảo."
Khương Thần theo dõi màn hình, hỏi Tiểu Bàn: "Chuyện này chẳng phải thuộc vào diện sắc tình sao? Có cấm được không?"
Tiểu Bàn liếc cậu một cái: "Vụ này cần phải giám định thì phải, không phải việc của chúng ta, dùng cái kiểu chói mắt này để lấy độ hot thì đầy, nếu vụ này mà bị cấm thì phải cấm nhiều lắm."
Hai cậu trai đều thấy ngượng, hy vọng A Kiều có thể tự bịt tai mình lại, nhưng A Kiều lại mở to mắt ra nhìn, nghe say sưa, hóa ra là kể loại chuyện ma này à!
Đột nhiên, cô nheo mắt, bởi tối tăm nên có vẻ như hình ảnh cũng mờ mịt, lúc miệng Hồ Điệp phu nhân động đậy, ánh nến trước mặt cô ta nhảy nhót như có thứ gì ở đó.
A Kiều dụi dụi mắt, cô không nhìn rõ lắm.
"Tôi mời cô ả tới nhà chơi, đưa cho cô ả một ly trà có thuốc ngủ.
Tôi lột lớp da trắng bóc của cô ả ra, lớp da này cứ như thể được đặt làm riêng cho tôi vậy.
Chồng tôi lại quay về.
Tôi rất yêu chồng mình.
Anh ấy cũng rất yêu tôi
Anh ấy nói sẽ yêu tôi mãi mãi, chúng tôi sống hạnh phúc bên nhau.
Chỉ là mỗi buổi tối, ả đàn bà kia cũng dật dờ ngoài cửa sổ: "Da của tôi đâu? Trả da cho tôi."
Hồ Điệp phu nhân đưa tay nhẹ nhàng vuốt ve làn da trắng như tuyết lồ lộ của mình: "Tôi sẽ thật cẩn thận, sẽ không bị cô ả phát hiện."
Hồ Điệp phu nhân kể hết chuyện, cô ta nhẹ nhàng thổi phù một tiếng, ngọn nến trong tay tắt ngấm, lại đến lượt người khác.
Lúc cô ta nói đến da, màn ảnh chiếu thẳng vào ngực cô ta, váy bỏ bọc lấy da thịt trắng muốt, nhìn vậy vừa yêu dị vừa sởn tóc gáy.
Tiểu Bàn càng nghe càng cảm thấy giọng nói này quen, câu chuyện cũng quen, cậu ta nói: "Nhất định là tôi đã nghe thấy cái giọng này ở đâu rồi."
Số 4 đốt ngọn nến lên, lúc anh ta châm nến, thứ đen xì kia lại bò từ cổ Hồ Điệp phu nhân tới cổ anh ta.
Khi nãy Hồ Điệp phu nhân còn cảm thấy rất ngột ngạt, vừa kể xong chuyện đã thấy nhẹ nhàng hẳn, cảm thấy có thể là khi nãy biểu diễn quá căng, cô biết tầng hầm này có điều hòa ngầm.
Lần nào cô ta kể chuyện cũng sẽ có người hạ nhiệt độ xuống, để tạo cảm giác lạnh lẽo, cách này rất hiệu quả.
Nhưng lần sau cô ta sẽ không bao giờ mặc váy ngắn nữa, dù có vì hiệu quả của chương trình và lấy tiền thưởng cũng không được, khi nãy cô ta suýt chết rét.
Hạng Vân Độc nhìn bóng ma kia chằm chằm, mỗi lần một câu chuyện kết thúc, nó sẽ chuyển sang người khác.
Có lẽ là nó lấy cảm xúc của con người làm thức ăn, vui mừng buồn giận yêu ghét sợ hãi sinh ra từ câu chuyện đã trở thành đồ ăn của nó.
Những cảm xúc ẩn chứa tinh khí của con người đó bị nó liên tục hấp thu, nó càng lúc chàng lớn.
Ban đầu chỉ là một cái bóng gầy nhom xẹp lép, giờ dần phình ra, giống như một quả bóng được thổi căng, còn những người từng bị nó hút, rõ ràng là trông uể oải hẳn.
Hạng Vân Độc muốn quan sát xem thứ này có quay lại chỗ người chơi số 9 không, nói cho cùng hắn ta là kẻ bị bám vào hay là kẻ nuôi nó.
Số 5 và số 6 mau chóng kể xong câu chuyện ma của mình, Hạng Vân Độc cầm cây nến lên, bật lửa, cảm thấy cái thứ đen xì kia đang định trèo lên đầu anh.
Chứng nhận quỷ sai của anh lập tức nóng lên, quanh người tản ra ánh sáng vàng, bóng đen kia vừa chạm vào anh đã bị ánh sáng vàng thiêu đốt, nó rên lên một tiếng như con thú nhỏ, nhảy vèo một cái bám vào người chơi số 9.
Đó là kí chủ của nó.
Hạng Vân Độc có thể bắt người kia ngay bây giờ, nhưng anh lại tiếp tục kể chuyện ma của mình.
Anh kể chuyện ở nhà tổ nhà họ Bạch, đám cưới ma nữ.
Đương nhiên Hạng Vân Độc không có năng khiếu kể chuyện gì cả, anh kể chuyện khô cứng vô cùng, không có kỹ thuật kể chuyện, cũng chẳng biết kích thích cảm xúc.
A Kiều lo lắng, sợ lần này anh sẽ rơi ra khỏi ba vị trí dẫn đầu.
Nhưng vừa nhìn bình luận, cô đã lắp bắp không nói nên lời.
【 người xem 9527: Trời ạ, giọng nói của anh giai này nghe phê thế, tặng anh ấy một trăm đóa hoa 】
【 người xem 12127: Mẹ ơi! Đúng là người này rồi! Tê cả chân, tê cả eo tôi luôn rồi này 】
【 người xem 5893: Phê quá, tớ muốn bao nuôi anh ta luôn 】
【 người xem 66666: Lấy máu cả người ra viết huyết thư xin cho anh giai trở thành người chơi cố định, tôi tình nguyện quẹt thẻ tặng hoa cho anh ấy 】
【 người xem 0723: Ha hả, đúng là đàn bà 】
Hạng Vân Độc vốn đã bị lội ngược dòng, đột nhiên thanh chỉ độ hot của anh lại bắt đầu tang lên, người bình luận liên tục tặng hoa bạch cốt cho anh.
Danh hiệu Quỷ Vương của A Kiều sắp mất tới nơi rồi.
Chuyện này sao cô chịu nổi, mau chóng giục Tiền Nhị lại chuyển tiền cho mình, tiền khi này cô tiêu hết rồi.
Khương Thần kinh hãi: "Fuck, đội trường Hạng còn có loại bản lĩnh này nữa cơ á?"
Tiểu Bàn đọc truyện quanh năm suốt tháng, cậu ta đỡ kính: "Đội trưởng Hạng mà đi viết văn ấy mà, nhất định là còn kiếm được nhiều tiền hơn cái nghề này của chúng ta nhiều."
Hạng Vân Độc kể câu chuyện này đúng là nghe không hay lắm, anh kể chuyện như đang phổ biến pháp luật, nhưng bản thân câu chuyện lạ ly kỳ khúc chiết, thế là đủ hấp dẫn người nghe rồi.
Đủ kiểu cẩu huyết trạch đấu, còn có vợ cả giết kẻ thứ ba xong giết cả ông chồng, kể từ chuyện lúc còn sống cho đến khi hết tuổi thọ xuống địa ngục. So với câu chuyện của Hồ Điệp phu nhân, chuyện này hay hơn nhiều.
Hơn nữa lại còn xảy ra ở thời đại đó, nợ nước thù nhà và ân toán tình thù trộn lẫn.
【 người xem 66666 tặng người chơi số 7 100 đóa hoa bạch cốt 】
【 người xem 0723 tặng người chơi số 7 100 đóa hoa bạch cốt 】
【 người xem 9527: Lầu trên hình như có người khi nãy cười nhạo là ẻo quá thì phải? Giờ lại quay đầu à? 】
【 người xem 0723: Kể chuyện hay, đương nhiên phải tặng hoa rồi 】
Tiểu Chu gọi điện từ cục cảnh sát tới, bọn họ đã tìm được người phụ trách chương trình này rồi, người phụ trách ngơ ngơ ngác ngác, loại card này được bọn họ bán trong diễn đàn của fan lâu năm, ba tập đầu là thử nghiệm.
Sau ba tập họ sẽ chọn ra những người họ muốn hợp tác, những tập sau sẽ có người chơi cố định, không chỉ kể chuyện ma mà còn sẽ có truy tìm bí mật ngôi nhà cổ.
Nói cho cùng bọn họ định cắt ghép thành gameshow, tuyên truyền trên mạng, so với hiện giờ còn phải tém tém lại một chút.
Ba tập thử nghiệm này có hiệu quả rất tốt, nhất là tập hôm nay, bởi mở cảnh tượng tầng hầm, hiện giờ đã có bảy tám vạn người đang xem livestream.
Tập đầu tiên từ đầu đến cuối cũng chỉ có một vạn người, số liệu tăng thế này khiến họ vui mừng.
Người lên kế hoạch chương trình thậm chí còn đình tìm mấy ngôi sao nhỏ tới, làm tăng độ hot cho chương trình, cắt nối biên tập mấy đoạn trích rung rợn, thu hút một lượng fan trên mạng.
Ví dụ như cái cô Hồ Điệp phu nhân này, cô ta là người chơi cố định được chương trình mời tới, từ tập đầu tiên, câu chuyện của cô ta đã là kịch bản được chương trình chuẩn bị sẵn.
Hồ Điệp phu nhân này căn bản là người kể chuyện ma rồi ghi âm lại, đăng lên diễn đàn, kể chuyện vốn là nghề của cô ta.
Về hai người chết kia, đúng là fan lâu năm của diễn đàn thật, nhưng mà tham gia buổi kể chuyện kì quái đêm khuya này vốn là tự nguyện, hai người này có chết cũng không thể trách chương trình chứ.
Cuối cùng người phụ trách hỏi: "Thế chương trình này của chúng tôi còn có thể làm tiếp không?" Khó lắm mới làm được đấy, nào là tạo khung cảnh, nào là mời diễn viên, nào là tạo độ hot trên mạng, thấy có vẻ chương trình sắp thành công rồi, chuyện tự sát thì sao trách bọn họ được.
Hạng Vân Độc kể hết câu chuyện của mình, anh thổi tắt nến, lẳng lặng chờ buổi kể chuyện đêm khuya kết thúc, bảo mấy người Khương Thần chờ ngoài cửa, giả vờ như điều tra từng người một ở đây, nhưng trọng tâm là người đàn ông mang mặt nạ cười kia.
So với chuyện của Hạng Vân Độc, câu chuyện của số 8 rất nhạt nhẽo nhưng anh ta lại rất biết kể chuyện, giọng nói lúc bổng lúc trầm, kỹ thuật kể chuyện của anh ta còn hơn cả Hồ Điệp phu nhân.
Anh ta kể chuyện về một con ma chuyên giết người đêm mưa.
Số 8 vừa lên tiếng, Hồ Điệp phu nhân đã nhận ra bản thân cô ta đã nhận nhầm người, từ đầu tới cuối cô ta vẫn cho rằng Hạng Vân Độc là cộng sự mà chương trình đã lên kế hoạch cho cô ta.
Lãng phí thời cơ tăng độ hot ghép cặp rồi, cô ta liếc nhìn Hạng Vân Độc đầy vẻ bất mãn, cảm xúc rõ ràng như thế, bóng đen trên người người đàn ông mang khuôn mặt cười như thể ngửi thấy mùi đồ ăn ngon, vươn cơ thể đã lớn lên của nó ra, hút lấy cảm xúc của Hồ Điệp phu nhân.
Rốt cuộc cũng đến lượt Số 9 kể chuyện.
Giọng nói của hắn ta còn non nớt hơn cả sinh viên Số 1, hắn ta lên tiếng, dùng ngữ điệu mông lung:
"Tôi thích búp bê cầu nắng.
Tôi thích dùng da người làm búp bê cầu nắng.
Treo bọn họ lên, xếp từ lớn đến nhỏ.
Bố mẹ và con.
Hạng Vân Độc bỗng cứng người, số 1804 đường Linh Đốn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.