Ác Mộng

Chương 10:




Editor + Beta: Diệp tử
-o-

Lưng hơi co rút, cậu dựa đầu nằm sấp trên giường, hắn vuốt ve lưng cậu, tay bắt đầu mơn trớn phía dưới, cậu giật nảy mình… Tay hắn, đang áp vào mông, chỗ đó mới vừa bị hắn đánh, cậu sợ hắn lại dùng lực… Nhưng mà, hắn nhẹ nhàng như đang chạm vào một món đồ dễ vỡ.
“A…Đau…” Cậu yếu ớt kêu lên, đáng lẽ là động tác ôn nhu, không chút thô bạo, nhưng ở chỗ đó da thịt vừa non mềm vừa nhạy cảm, đã sưng đỏ lên …Từ trước đến nay, cơ thể cậu vốn không chịu được va chạm, tiếp xúc một chút đã xanh tím một mảng, nói không phải khoa trương, nhưng da thịt cậu so với người bình thường thật sự là có chút nhạy cảm…
“Tuyệt quá, cơ thể cậu rất thích hợp cho việc dạy dỗ…: Hắn tán thán, động tác vừa ôn nhu, lại thô bạo cọ sát, nghe tiếng nghẹn ngào đau đớn của cậu, hắn cúi đầu mỉn cười.
” Cậu xem, mới như vậy đã kêu rồi. So với tình nhân trước đây của tôi, kém hơn nhiều…Thế nhưng, tôi đối với cậu lại có hứng thú…Bọn họ phóng túng không đủ khiến tôi cố sức a…” Cậu biết kinh nghiệm sống “về đêm” của hắn rất phong phú. Nhưng không ngờ hắn lại đê tiện thế này, dù sao, hắn so với tuổi của cậu cũng không chênh lệch nhiều lắm…
“Đừng động nữa…” Cậu sợ hãi cầu xin, cậu bây giờ ngồi còn không được nữa.
Hắn thiêu mi, mắt híp lại ” Cầu xin tôi sao?”
Khẽ cắn môi, vứt bỏ sĩ diện, cậu gật đầu!
” Được!” Hắn buông tay, áp lực trên mông tan biến, đau đớn cũng lùi đi. Nhưng rất nhanh sau đó, cậu lại hối hận . Tay hắn tách hai chân cậu ra, vốn chỉ là hơi mở ra, sau đó đã khuếch trương.
“Làm, cậu làm cái gì vậy… buông tôi ra…” Cậu theo bản năng kêu lên, vô lực động đậy hai chân.
“Bép!” Một cái tát giáng vào mặt. Cậu yếu ớt gục xuống…
“Hi…Không được gọi ” Anh , anh “. Không phải tôi đã nói rồi sao?” Chỉ một câu nói, cũng dễ dàng chọc giận hắn, thường ngày, tuy nhìn hắn lạnh lùng, không nghĩ hắn lại tàn bạo hỉ nộ không rõ ràng như thế! “…Thế nào? Đã quên nhanh vậy sao?”
“Không…Chưa…” Cậu thấp giọng cuống cuồng trả lời, sợ lại bị hắn dùng lực cưỡng bức.
Hắn dùng đầu ngón tay lau nhẹ khóe miệng cậu, nhìn tay thấm dịch đỏ tươi, cậu mới biết, đã chảy máu…
” Cậu xem, đáng lẽ là không bị thương! Đều tại cậu không ngoan..” Hăn nhẹ giọng nói, kề sát mặt cậu.
Không nén nổi run rẩy, mặt hắn càng ngày càng gần.
“A a…a” Có cái gì cọ sát giữa hai chân, cậu muốn khép chân lại, nhưng thắt lưng vô lực . Huyệt khẩu hết sức mẫn cảm bị đùa giỡn nổi lên từng đợt xúc cảm khó chịu. Ngón tay dò xét huyệt khẩu, đùa giỡn phân thân…
Ngay cả cậu nhỏ cũng bị đùa giỡn…Không đau đớn, mà từng đợt từng đợt khoái cảm dâng lên. Cậu cảm thấy cơ thể đang phản ứng rõ ràng.
“A … a a…” Chưa từng trải qua cảm giác này, cậu hoàn toàn không có sức chống lại hành động của hắn, mặc dù rất xấu hổ, nhưng vô pháp cự tuyệt !
“Rất thoải mái a…Nhìn phản ứng của cậu xem. Tự mình đã bao giờ chạm qua chỗ này chưa? Umh?” Hắn ngày càng tăng nhanh tốc độ.
Tự mình chạm? Cậu ngay cả nhìn còn không muốn nhìn, như thế nào lại có thể vỗ về chơi đùa nó chứ!
“Nói? Có hay không?” Hắn dùng sức đâm vào, móng tay xuyên qua da thịt non mềm, cậu vội vã lắc đầu.
“Ngoan! Tôi sẽ thưởng cho cậu.” Khoái cảm truyền từ hạ thân ngày càng mãnh liệt.
“A..a…” Trước mặt một mảnh trống rỗng, rốt cuộc, ở trên tay hắn xuất ra.
Thống khổ, cùng khoái cảm…Chỉ trong một đêm, phá tan thế giới của cậu…Lần đầu tiên, lại ở trên tay hắn xuất ra… Quả thực, đã đến cực hạn của cậu, cả tinh thần lẫn thể xác!
” Hôm nay, như vậy là đủ rồi…Lần đầu tiên sẽ rất mệt a! Cậu nghỉ ngơi cho tốt đi..”
Hắn nằm xuống bên cạnh, tay ôm lấy eo cậu.
Trên người ra không ít mồ hôi, hạ thân còn dính dịch thể nhớp nhúa dơ bẩn, tuy rằng đã lau qua, nhưng chỉ sơ sơ, trên người vẫn dính dính. Bình thường không thể chịu được, nhưng, cậu thực sự rất mệt, tứ chi cùng xương cốt đều bải hoải vô lực…
Không nhìn tới người đang nằm bên cạnh, không muốn nhớ lại truyện vừa xảy ra, cậu kìm nén cảm xúc, tùy ý để bóng tối mang theo ý thức rời đi. Không muốn thấy, cái biểu tình như vừa tìm được một món đồ chơi mới lạ của hắn!
___________
Hết

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.