Ác Mộng

Chương 18:




Editor + Beta: Diệp tử
-o-

Ngày thứ hai, cậu chậm chạp lê thân thể còn hơi sốt đến lớp học. Cũng định nghỉ học, vì việc học bây giờ không còn là vấn đề quan trọng nhất đối với cậu. Nhưng hôm qua đã nghỉ một ngày rồi, nên hôm nay cố gắng đi học.
Sáng sớm, Trình Hi cứ thế ôm chặt cậu không buông, hắn còn không ngừng kích thích, vuốt ve. Hắn căn bản không thèm quan tâm là cửa có khóa hay không, cũng chẳng để ý đến người khác nghĩ gì, nhưng ngược lại cậu để ý. Tối qua, hắn đã cuồng nhiệt phát tiết trong cậu đến tận sáng, cũng tận lực uy hiếp không cho cậu nói chuyện với Khải Ninh.
“Không tồi, vừa làm xong vẫn có thể đi học!” Hắn nằm trên giường hút thuốc lá, động tác vô cùng thành thục.
Mấy ngày nay, nghe những lời khinh miệt của hắn, ngực tuy khó chịu, nhưng nét mặt cậu vẫn tỏ ra lãnh đạm vô cảm.
“Qua đây!”
Đang chuẩn bị ra cửa, nghe tiếng của hắn, cậu chậm rãi quay lại, vừa mới tới gần, hắn đã bắt lấy cằm cậu, một cỗ đau đớn lập tức truyền đến, sau đó, hắn không khác gì quỷ hút máu điên cuồng cắn cổ cậu, khi hắn buông tay ra, cậu cảm nhận được máu đang chảy xuống…
“Đây là ấn ký, khẳng định cậu thuộc về tôi! Được rồi…Đi học đi!..Không được câu dẫn nam nhân khác, hiểu chưa?” Hắn buông cậu ra, trở lại giường.
…Hắn coi cậu như đồ vật của riêng hắn…Có lẽ, là “nữ nhân” của hắn sao…

Khi đi tới chỗ ngồi, Lưu Khải Ninh lập tức hỏi cậu “ Thụy, đêm qua cậu không có việc gì chứ?”
“Không sao a…” Nghe hắn hỏi, khuôn mặt cậu cảm thấy nóng ran, đêm qua, Trình Hi như cầm thú điên cuồng khuấy lộng trong cơ thể, phát tiết xong, cũng không rút ra, cứ để mặc phân thân hắn trong cơ thể cậu … Sau đó, Khải Ninh gọi điện cho cậu…
Trình Hi dĩ nhiên không cho cậu trả lời, nhưng nếu không tiếp, vạn nhất Khải Ninh tìm đến phòng thì sao, cậu nói ra, hắn mới đồng ý đưa điện thoại cho cậu, lại còn ác ý đem phân thân cứng như thép đâm sâu vào trong… Âm thanh đau đớn tựa hồ vang lên.. Cố hết sức, mới kìm nén được thanh âm khuất nhục của bản thân, trả lời điện thoại Khải Ninh…
“Nhưng, hôm qua tớ gọi điện, giọng cậu có chút… Cậu thực sự không có việc gì chứ?” Khải Ninh không chú ý đến khuôn mặt đang đỏ bừng của cậu, vẫn như cũ quan tâm hỏi thăm.
“Không có việc gì, chắc tại tay tớ run nên tiếng nói không rõ, thực sự là không có việc gì đâu!” … mới vừa cúp điện thoại xong, đã bị tên ác ma kia túm lấy kéo xuống giường làm loạn.
Trong lúc cùng Khải Ninh đang nói chuyện, các nữ sinh cũng tươi cười đứng xung quanh.
” Ngô Thụy, người hôm qua tới tìm cậu là Trình Hi của khóa ba đúng không?”
“Hắn là bạn của cậu sao?”
“Các cậu quen biết đúng không? Hắn có bạn gái chưa?”
“…”
Bọn họ tranh nhau hỏi, ánh mắt mong chờ nhìn cậu!
“Tớ không biết …” Cậu nhỏ giọng trả lời. Lại càng khiến bọn họ bất mãn.
“Sao lại không biết… Đây, hắn rõ ràng là tới tìm cậu mà ” Bọn họ nũng nịu hỏi.
“Các cậu chung phòng a!” Bọn họ phấn khích nói “Trình Hi là công tử của Trình gia đúng không?”
“…Không biết…” Cậu lùi dần vào ghế. Bọn nhìn chăm chú nhìn cậu, ánh mắt hiện ra tia quỷ dị.
“Chắc chắn a!” Một nữ sinh khẳng định, quay mặt hỏi nữ sinh bên cạnh “ Tình, nhà cậu cũng có công ty đúng không? Có biết Trình gia không?”
Nữ sinh kia trả lời “Làm sao tớ biết được… Trình gia thần bí vô cùng…”
Thanh âm bọn họ thật sự vô cùng chói tai. Nhưng cậu không thể nói gì với bọn họ, quay sang nhìn Khải Ninh, thấy hắn đang nghiêm túc lắng nghe, còn đang suy nghĩ gì đó.
___________
Hết

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.