Ác Quỷ Đến Từ Hư Không

Chương 7: Lời Nguyền Của Ác Quỷ




Dương Thượng, một trong những người nhân viên vệ sinh hôm đó đã tới ngôi nhà của Tôn Hạo Minh, anh ta đang lái xe để đi về nhà. Tới tận khi nãy anh ta mới biết là ngôi nhà đó chính là ngôi nhà của ác quỷ từng nổi tiếng trong thành phố. Lúc đó anh ta chỉ mới được sinh ra, nhưng sau này vẫn thường xuyên nghe lưu truyền câu chuyện đó.
Về việc có ác quỷ hay không thì anh ta không dám khẳng định. Dương Thượng chỉ vào đó để lau dọn, anh ta không nghĩ mình sẽ gặp chuyện gì không may. Có ai lại khó chịu khi ngôi nhà của mình sạch sẽ chứ?
Đã hết giờ làm, anh ta lái xe đi về nhà. Đến giữa đường thì chiếc xe bỗng nổ lốp.
“Sao lại xui xẻo thế này.” Dương Thượng cằn nhằn và bước xuống xe và nhìn xuống chiếc bánh bị nổ.
Tại đó có một chiếc đinh, chính là nguyên nhân khiến bánh xe bị nổ. Anh ta không hiểu được vì sao lại có đinh ở giữa đường thế này. Trong lúc đang chăm chú vào nó, một chiếc xe mô tô mất lái đang lao về phía Dương Thượng.
****
Hàn Vinh, đồng nghiệp của Dương Thượng cũng có mặt vào ngày hôm đó, ông là người theo thuyết duy vật hoàn toàn. Ông còn nhớ lúc ông còn đi học đã được nghe nói tới câu chuyện ác quỷ xuất hiện.
Lúc đó ông đã cười vào mặt những người bạn học đang run sợ của mình rằng “Ác quỷ thì có gì đáng sợ chứ? Cũng chỉ là một con người đang giở trò thôi. Có thể thủ đoạn của hắn tinh vi nhưng sớm muộn gì cũng bị bắt thôi.”
Ngày đó, vô vàn tin đồn về tai họa sắp giáng xuống thành phố này. Rốt cuộc thì ác quỷ đã không hành động, thành phố vẫn yên bình suốt 30 năm. Hàn Vinh đã sớm biết rằng ác quỷ chỉ là thứ do người ta tưởng tượng ra. Có điều, ông đã không nghĩ rằng vụ án lại kéo dài đến tận ngày hôm nay.
Trên đường về, bỗng ông nhìn thấy một người say rượu đang bước nhanh về phía ông. Hàn Vinh nhanh chóng bước về phía nhà mình, ông biết không nên dính líu đến những người này.
Tuy nhiên, hành động này lại phản tác dụng, người say xỉn đó nắm lấy tay ông và quát “Mày chạy cái gì? Bộ đang khinh thường tao sao? Có cái gì phải trốn tránh chứ?”
“Xin lỗi, tôi không có ý đó. Tôi chỉ đang gấp về nhà thôi.” Hàn Vinh lắp bắp nói.
“Mày nghĩ tao tin chắc?” Người say xỉn đó bực tức tung ngày một cú đấm vào thẳng mặt ông.
****
Lương Tùng, một người khác cũng là nhân viên lau dọn vệ sinh hôm đó, anh ta đang ở nhà và tận hưởng giấc ngủ của mình. Sau hôm đó, anh ta biết được ngôi nhà mình lau dọn là ngôi nhà được đồn rằng có ác quỷ xuất hiện vào cái lúc mà anh ta còn chưa sinh ra. Trái với Hàn Vinh, Lương Tùng rất tin chuyển ma quỷ. Anh đã phải khấn vái mong rằng mình đã không làm gì để ác quỷ hay các u hồn trong nhà nổi giận.
Một tên trộm nhân lúc đêm khuya đã lẻn vào, hắn đi vào phòng ngủ và lục lọi trong tủ đầu giưởng. Có một chiếc hộp lớn ở trong đó, hắn cho rằng đó là hộp để cất giữ tiền hoặc vàng.
Trong lúc lấy chiếc hộp ra, hắn ta vô tình trượt tay và làm rớt chiếc hộp. Tiếng va chạm lớn làm cho Lương Tùng thức giấc. Thoáng thấy bóng người, anh ta còn tưởng là ác quỷ đã tìm tới mình nên hét lên thật lớn.
Tên trộm hoảng hồn vội rút dao ra đâm một nhát vào tay của Lương Tùng. Anh ra đau đớn ôm tay lăn xuống giường còn tên trộm thì vội vàng tẩu thoát.
****
Ngày hôm sau, La Cẩm Vân nhận được báo cáo từ thám tử.
“Có phải cô biết chuyện gì đó không? Trong số những người mà cô thuê để theo dõi thì có ba người gặp chuyện rồi.” Thám tử hỏi lại cô.
La Cẩm Vân cảm thấy lạnh hết sống lưng, chỉ mới một ngày thôi mà ác quỷ đã hành động rồi. Ba người đã chịu sự trừng phạt, vậy thì nhanh chóng thôi sẽ tới lượt của Tôn Hạo Minh và cô.
“Họ chết rồi sao?” La Cẩm Vân lờ đi câu hỏi kia.
Thám tử ngạc nhiên khi cô nghĩ tình hình nghiêm trọng đến thế “Làm gì có ai chết? Một người là Dương Thượng, bị xe tông, gãy mất một tay, đã được bên kia bồi thường đầy đủ. Kế đến là Hàn Vinh, bị một kẻ say rượu đánh thâm tím mặt mũi, hiện chưa tìm được kẻ đó. Cuối cùng là Lương Tùng, người này bị kẻ trộm đâm vào tay do nửa đêm tỉnh dậy và bắt gặp hắn. Tuy cả ba đều bị thương ở một mức độ nào đó nhưng không nguy hiểm đến tính mạng. Rốt cuộc là có chuyện gì? Nếu mọi thứ quá nguy hiểm, tôi khuyên cô nên báo cho cảnh sát thì hơn.”
La Cẩm Vân thừa biết cảnh sát không tiếp nhận chuyện ma quỷ nên mới thuê thám tứ, cô nói “Anh cứ tiếp tục theo dõi những người còn lại đi. Những chuyện khác tôi sẽ tự biết cách giải quyết.”
Không để thám tử nói thêm, cô cúp máy và lập tức gọi cho Tôn Hạo Minh. Không có người bắt máy. Lo sợ đã có chuyện xảy ra, La Cẩm Vân vội vàng đón xe đi đến ngôi nhà của ác quỷ kia.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.