- Ngươi đừng quên nó còn phong ấn một kiếm linh có thần thức Nhị cấp thần.
Một câu nói đơn giản của Trần Tư Tuyền giống như một tiếng chuông cảnh tỉnh Cơ Động. Đúng vậy! Bên trong Hỏa thần kiếm còn phong ấn Tư Phổ Nhược Tư, hắn có tu vi gì? Cho dù Liệt Diễm chiến đấu với hắn trong hoàn cảnh thích hợp như thế giới ĐịaTâm mà chỉ đánh ngang tay. Lúc ấy, Tư Phổ Nhược Tư là vị thần cường đại nhất tại cấp bậc Nhị cấp thần. Sau khi Hỏa thần kiếm phong ấn hắn, sẽ tạo ra biến đổi gì đây?
- Cơ Động, cho ta xem một chút đi.
Thiên Cơ đi tới bên cạnh Cơ Động, hắn không có thần khí, vì thế khi đối mặt với Hỏa thần kiếm co vẻ ung dung hơn các Thiên Can Thánh Đồ. Chậm rãi nhắm hai mắt lại, con mắt thứ ba của Thiên Cơ mở ra.
Ánh mắt thâm thúy giống như sao trời nhìn về phía Hỏa thần kiếm, Cơ Động kềm chế quang mang của nó tránh làm Thiên Cơ bị thương.
Thiên Cơ nhãn tản mát ra một tầng quang mang êm dịu với vô số màu sắc giống như ánh mắt ban mai khẽ quét qua Hỏa thần kiếm.
Đột nhiên Thiên Cơ khẽ kêu lên một tiếng đau đớn rồi lui lại từng bước, Thiên Cơ nhãn lập tức đóng lại, Cơ Động vội vàng thu Hỏa thần kiếm, sải bước về phía trước đỡ hắn.
- Thiên Cơ, ngươi không sao chứ?
Cơ Động hỏi với giọng ân cần.
Thiên Cơ lắc lắc đầu, chậm rãi mở hai mắt, mang theo vẻ mừng rỡ:
- Ta không sao, là do hồng quang có hơi chói mắt không thể nhìn lâu. Cơ Động, Trần Tư Tuyền nói không sai, Hỏa thần kiếm của ngươi đã khác trước.
- Ngươi nhìn thấy điều gì?
Cơ Động khẩn trương hỏi, bởi chính hắn cũng không biết được Hỏa thần kiếm biến hóa như thế nào.
Thiên Cơ trầm giọng nói:
- Bên trong đang tiến hóa.
- Bên trong đang tiến hóa??? Bạn đang đọc chuyện tại TrumTruyen.vn
Cơ Động kinh ngạc hỏi lại.
Thiên Cơ gật đầu đáp:
- Đúng vậy! Là tiến hóa từ bên trong, Thiên Cơ nhãn của ta thấy được một bộ phận màu đỏ chiếm chừng sáu mươi phần trăm, những chỗ khác trống không.
- Nếu ta đoán không sai thì nguyên nhân mà ngươi cảm thấy Hỏa thần kiếm khác trước là do nó đã cắn nuốt thần thức của Sát Thần Tư Phổ Nhược Tư, sau đó không ngừng hấp thu Hỗn Độn Hỏa của ngươi để tiến hóa, hiện tại đã hoàn thành được sáu mươi phần trăm.
Cơ Động há hốc mồm nhìn Thiên Cơ hỏi:
- Vậy phải làm sao bây giờ, cứ như vậy mà chờ nó tiến hóa hoàn thành, chắc chắn ta không thể đột phá cửu quan.
Thiên Cơ cười khổ đáp:
- CHỉ sợ là như vậy! Uy lực của Hỏa Thần kiếm quá mạnh, với tu vi của ngươi hiện giờ không thể nghịch chuyện hoặc làm cho nó ngừng tiến hóa. Một khi vẫn còn trong cơ thể ngươi, nó sẽ không ngừng hấp thu năng lượng, hiện tại nó đã lợi hại như thế. Chờ sau khi tiến hóa hoàn thành, uy lực chắc chắn rất kinh người.
Cơ Động nói với vẻ bất đắc dĩ:
- Nhưng mà tu vi của ta sẽ không thể phát huy hoàn toàn uy lực kinh người của nó. Đây mới là vấn đề lớn nhất.
Thiên Cơ nói:
- Vậy thì chỉ còn một cách, bỏ nó đi, sau đó tăng thực lực của ngươi lên. Dù sao Hỏa thần kiếm chỉ là một món thần khí, là ngoại vật. Nếu chúng ta quay về Quang Minh Ngũ Hành Đại Lục phong ấn nó, sau đó bắt đầu tu luyện ma lực.
Cơ Động lập tức lắc đầu:
- Không được. Bên trong Hỏa thần kiếm đang phong ấn Tu Phổ Nhược Tư, mặc dù hiện tại hắn đã vô lực chống cự, nhưng đó là dưới tình huống có linh hồn lực của ta phụ trợ. Nếu đem nó đi phong ấn, vạn nhất Tu Phổ Nhược Tư đột phá Hỏa Thần kiếm thì phiền phức còn lớn hơn. Dù sao ta đã từng công kích hắn, hắn giết ta cũng không trái với quy tắc của thần giới.
- Hơn nữa, cho dù có muốn tách Hỏa thần kiếm ra cũng không được, nó theo ta đã lâu. Bản thân sớm đã dung hợp với huyết mạch của ta, Dung hợp thần thuật đã mang từng tia linh hồn lực của ta cho nó, hiện tại có thể nói nó chính là một bộ phận của thân thể ta. Tuy rằng nó đang không ngừng hấp thu ma lực của ta, nhưng mà nếu không có nó, ta có thể khẳng định, chẳng những tu vi không thể tăng lên mà còn sinh ra phản ứng.
Thiên Cơ nói:
- Vậy thì không còn biện pháp nào khác, hiện tại chỉ hi vọng nó tiến hóa nhanh hơn một chút.
Trần Tư Tuyền nói:
- Hỏa Thần kiếm có thể tiến hoá đây là chuyện tốt, chúng ta ai cũng không biết nó có thể tiến hoá tới trình độ nào. Một khi tiến hóa chấm dứt, chắc chắn uy lực của nó sẽ rất cường đại. Hoàn toàn có thể giúp chúng ta đối phó Hắc Ám Thiên Cơ. Hơn nữa, hiện tại chúng ta như là đã đã biết nó đang ảnh hưởng tới tốc độ tu luyện của Cơ Động, nếu đã vậy, ngươi cần phải thay đổi. Không nên tu luyện đơn thuần như trước nữa, đồng thời chúng ta sẽ có hết sức nghĩ biện pháp giúp nó tiến hóa nhanh hơn. Chúng ta còn hơn nửa năm nữa, nếu Hỏa thần kiếm có thể tiến hóa xong, tu vi của ngươi đột phá cửu quan. Như vậy thì khi đối mặt với Hắc Ám Thiên Cơ, chúng ta cũng có sức để đánh một trận.
Ánh mắt Cơ Động sáng lên:
- Trần Tư Tuyền nói rất đúng, hiện tại đã biết nguyên nhân khiến tu vi của ta chậm chạp tăng lên. Hỏa thần kiếm tiến hóa, chắc chắn cần Hỗ Độn hỏa. Mà trong quá trình tu luyện ta phải tạo ra Hỗ Độn Hỏa để tăng ma lực. Muốn đẩy nhanh tốc độ tiến hóa của nó thì phải tận dụng ma lực chuyển hóa thành Hỗ Độn lực.
A Kim tiếp lời:
- Còn một phương pháp nữa.
Cơ Động nhìn nàng, hai người đồng thanh nói:
- Thiên Chi ngọc!
Tuy bên trong Thiên Chi ngọc không phải ẩn chứa Hỗ Độn Hỏa, nhưng cũng là Hỗn Độn lực thuần túy nhất. Trước khi dung nhập Hỏa thần kiếm làm một có gia trì thêm Thiên Chi Ngọc, hiển nhiên nó có thể hấp thụ Hỗn Độn lực.
Đỗ Minh nói với vẻ hối hận:
- Sớm biết vậy, chúng ta đã bắt thương hội Ngốc Có Tiền cung cấp Thiên Chi Ngọc cho lão sư.
Cơ Động mỉm cười lắc đầu:
- Không thể nói như vậy, lĩnh ngộ áo nghĩa của Hỗn độn lực rất quan trọng với các ngươi. Thiên Can Thánh Đồ không phải chỉ có mình ta, thánh chiến của hai phiến đại lục cần tất cả mọi người đồng tâm hiệp lực. Huống chi, không biết Thiên Chi ngọc có tác dụng như thế nào, hiện giờ còn hai khối, có lẽ phải thử ngay và luôn.
Vừa nói, Cơ Động lại phóng xuất ra Hỏa Thần kiếm. Lần trước để trợ giúp mọi người giác tỉnh Hỗn Độn áo nghĩa, tuyệt đại bộ phận Thiên Chi ngọc đã được dùng. Sau khi lấy ra hai khối cuối cùng ra, Cơ Động thoáng suy nghĩ một chút liền tung chúng lên không trung, Hỏa thần kiếm bay lên theo.
Nhất thời, một màn kì dị xuất hiện. Ngay khi Hỏa thần kiếm tiếp xúc với Thiên Chi ngọc thì đột nhiên Thiên Chi ngọc hóa thành một luồng khí màu trắng ngà quấn lấy xung quanh Hỏa thần kiếm. Chỉ trong vài giây ngắn ngủi, nó đã tiến hết vào bên trong Hỏa thần kiếm.
Nhìn từ bên ngoài, Hỏa thần kiếm không có biến hóa nào cả.
Không cần Cơ Động lên tiếng, Thiên Cơ đã sử dụng Thiên Cơ Nhãn.
- Mức độ tiến hóa tăng thêm năm phần ngàn.
Thiên Cơ có chút hưng phấn nói.
- Năm phần ngàn? Nói cách khác, cần phải có tám mươi khối Thiên Chi ngọc sao?
Sắc mặt Cơ Động trở nên khó coi, không ngời Hỏa thần kiếm lại cần tiêu thụ một lượng lớn Thiên Chi ngọc như thế. Nguyên bản hắn con cho rằng tốc độ tiến hóa đạt tới sau mươi phần trăm quá chậm, bởi từ lúc phong ấn Tu Phổ Nhược Tư đến giờ đã hơn ba năm rưỡi. Ngẫm lại cảm thấy thời gian này không phí, bởi sáu mươi phần trăm không phải tương đương với một trăm hai mươi khối thiên chi ngọc sao.
Thực tế, hơn ba năm nay, Cơ Động tu luyện điên cuồng, trừ sự khắc khổ của bản thân ra, hắn còn hấp thụ máu huyết của Địa Long tổ. Sau đó tu luyện tại thế giới Địa Tâm khiến tốc độ tiến hóa của Hỏa thần kiếm tăng lên sáu mươi phần trăm, đương nhiên một phần nhỏ trong đó có cả hắc ám tinh miện sau khi tiến vào Hắc Ám Ngũ Hành đại lục.
Diêu Khiêm Thư nói:
- Nếu cần số lượng Thiên Chi ngọc nhiều như thế thì chúng ta có nên quay trở về Quang Minh Ngũ Hành Đại Lục tìm thương hội Ngốc Có tiền không? Trong tay của Chu mập mạp chắc chắn có rất nhiều đó.
Miểu Miểu nhìn Diêu Khiêm Thư với vẻ khinh thường:
- Ngươi có bị ngốc không? Ai nói Hắc Ám Ngũ Hành Đại Lục không có Thiên Chi ngọc? Chúng ta trở lại làm gì? Nếu đã tới đây quấy rối, vậy thì phải đoạt Thiên Chi ngọc từ tay của Hắc Ám Thần miếu mới đúng.
Vừa nói, cổ tay Miểu Miểu hơi chuyển, hai luông bạch quang đưa tới trước mặt Cơ Động.
- Cho ngươi. Ta lấy được trong cấm thất của Hắc Ám Thiên Cơ. Trong đó có hai khối, chứng tỏ trên Hắc Ám Ngũ Hành đại lục chắc chắn có Thiên Chi ngọc.
Cơ Động đưa tay đón lấy, hắn lập tức dùng cho Hỏa thần kiếm hấp thu.
Diêu Khiêm Thư thở dài một tiếng:
- Thật là đau xót.
Vừa nói, cổ tay hắn khẽ rung lên. Năm khối Thiên chi ngọc bay về phía Cơ Động.
Miểu Miểu trợn hai mắt lên:
- Ta nhổ vào. Thiên Chi ngọc đều đặt ở trong cấm phòng của Hắc Ám Thiên Cơ, trong thời gian ngắn như thế, tại sao ngươi có thể lấy được năm khối. Ngươi có phải là người hay không?
Diêu Khiêm Thư ngạo nghễ nói:
- Chưa từng nghe biệt danh của ca sao? Dược y tất tử bệnh, tiễn độ hữu duyến nhân. ( Thuốc dành cho người bệnh, tiền độ người hữu duyên). Nếu cho ta thêm chút thời gian nữa. ta có thể khoắng sạch nơi đó.
Cơ Động nhìn Diêu Khiêm Thư, bất đắc dĩ lắc đầu:
- Ngươi đúng là...
Nhưng hắn cũng không khách khí, dùng năm khối Thiên CHi ngọc cho Hỏa thần kiếm hấp thụ.
Lúc xuống tầng trên cùng, ngoài Thiên Cơ còn bốn người khác. Trừ Diêu Khiêm Thư cùng Miểu Miểu ở ngoài, bên trong chỉ còn Lam Bảo Nhi cùng Đỗ Minh, chẳng qua khi đó mục tiêu của hai người họ là thần khí vì thế không kịp lấy Thiên chi ngọc. Mấy khối thiên chi ngọc vừa rồi giúp Hỏa thần kiếm tiến hóa thêm 4,5 phần trăm.
Có thể nói đã tiến một bước dài.
- Miểu Miểu nói rất đúng, chúng ta đến nơi đây không phải là để đập phá. Giết chết Hắc Ám Ma sư, hấp thu tinh miện của chúng. Tuy rằng hiệu quả không bằng Thiên Chi ngọc, nhưng đồng dạng cũng có hiệu quả không tồi. Không tới nửa năm nữa, ta tin tưởng nhất định sẽ làm cho Hỏa Thần kiếm tiến hóa thành công.
Vừa rồi tăng tốc độ tiến hóa lên 4,5 phần trăm, tâm tình Cơ Động rất tốt.
Thiên Cơ mỉm cười nói:
- Ta thật muốn chứng kiến sau khi Hỏa Thần kiếm tiến hóa xong sẽ có uy lực như thế nào?
Đỗ Hinh Nhi cười hì hì nói tiếp:
-Tốt nhất có thể dùng một kiếm chém gã Hắc Ám Thiên Cơ đó thành hai mảnh.
Trần Tư Tuyền quay sang hỏi Cơ Động:
- Bước tiếp theo chúng ta sẽ làm gì?
Cơ Động nói:
- Hành trình tới Hắc Ám Thần miếu vừa rồi, tuy chúng ta đã thành công chiếm được hai kiện Thủy hệ thần khí, nhưng hành tung đã bị bại lộ. Hắc Ám Thiên Cơ biết chúng ta tiến nhập Hắc Ám Ngũ Hành Đại Lục, tất nhiên hắn sẽ xuất toàn lực tìm kiếm. Vì thế hành động tiếp theo càng phải cẩn thận, đầu tiên phải đưa Mạt nhi trở lại liên minh phản kháng thiên cơ. Lần này chắc chắn bọn họ sẽ tin tưởng chúng ta.
Liên minh phản kháng thiên cơ có thể tồn tại lâu đến vậy, chắc chắn là có năng lực riêng của họ. Cho dù Mạt Nhi không chứng kiến, Cơ Động cũng tin tưởng, những gì phát sinh trong Hắc Ám Thần miếu, bọn họ cũng tường tận. Chỉ cần lấy được sự tín nhiệm của họ thì mọi việc không còn khó khăn nữa.
Nghe Cơ Động nói sẽ đưa mình về, Mạt Nhi không cảm thấy vui vẻ chút nào. Nàng đã mười sáu tuổi, nhiều năm rồi chưa được vui chơi thoải mái như vậy. Mạt nhi vểnh cái miệng nhỏ nhắn lên hỏi Cơ Động:
- Yêu quái đại thúc. Ngươi vội vã đuổi ta đi như vậy sao?
Cơ Động trợn mắt nhìn nàng: