Angelus Bí Mật Thiên Thần

Chương 2: Chỉ là cơn gió




Tokyo, một ngày đầy nắng, mọi người tranh thủ đi làm. Tất bật, nhộn nhịp theo guồng quay cuộc sống.
Người ta luôn muốn tìm kiếm điều gì đó qua cái thế giới này. Không muốn tin nhưng sự thật chính Dương Linh đã làm theo giấc mơ, một cách mơ hồ mà xa xôi.
Trên sân thượng, cô nhìn thế giới đang thu nhỏ lại, bầu trời rộng lớn biết bao. Mơ mộng, hạnh phúc, dù vậy cũng có người thích sống trong ốc đảo chính mình.
Tiếng đập bóng ở sân trường nghe vui tai. Anh ta nhảy một cái thế là bóng vào rổ, vô cùng điêu luyện. Sao chơi một mình nhỉ?
Ánh mắt người đó khiến cô giật mình. Anh ta nhìn cô. Rõ ràng thế! Dương Linh bối rối, cô rời khỏi chỗ đó.
Ishino Shinjo?
- Dương Linh, cậu đi đâu vậy? - Akiko khẽ gọi.
- Không, tớ..
- Saiko rủ chúng ta đến Waseda chơi vào chủ nhật này! Sẽ vui lắm đây! Cậu ấy ở ký túc xá mà!
Akiko hào hứng nói, Dương Linh nghe mà muốn ớn lạnh. Akiko định làm gì? Trông cô ấy đầy toan tính.
Thôi kệ!
* * *
Ngày chủ nhật, trời trong và nắng rất đẹp. Sân trường yên ắng, vài nhóm học sinh đến tập thể thao thư giãn.
Waseda danh tiếng, lần đầu bước chân đến đây đều thấy vinh hạnh.
- Linh, đi thôi! - Akiko hối thúc.
Dương Linh chạy đến chỗ Saiko, bọn con gái ở đây khá thú vị, họ dẫn hai cô đi tham quan trường.
- Saiko, trường cậu đẹp thật! - Dương Linh trầm trồ khen, Akiko bắt đầu hào hứng kể cho Saiko những hoạt động ở trường và Saiko cũng thế.
- Nè, tới chưa? - Akiko thúc vai Saiko khiến cô ấy đỏ mặt.
Biết ngay có vấn đề mà, nếu không Akiko làm gì rủ mình đến đây chơi!
Akiko cười đắc ý, bên ngoài cổng trường tiếng xe đạp làm Saiko bối rối.
- Ồ, đến rồi!
Dương Linh ngẩn người. Ra vậy! Bọn con gái chạy đến sân tập bóng rổ.
Ishino Shinjo! Dương Linh đoán đúng mà. Saiko cho họ diện kiến anh chàng mà cô ta thích đấy thôi. Có điều họ gặp ba lần rồi!
- Nè, Saiko! Cậu cảm nắng anh ta khi nào vậy? - Akiko cười tinh nghịch.
- À.. là năm nhất!
- Cậu ta biết không?
- Không! Tớ chưa..
- Khổ rồi! - Akiko ngán ngẫm.
- Cậu ấy rất lạnh lùng, mỗi lần gặp tim tớ đập loạn xạ! - Saiko bẽn lẽn nói, hai má ửng hồng.
- Hẹn cậu ta dễ thôi!
- Không, Akiko! Tớ chẳng được cơ hội đó đâu vì lúc nào cũng có kẻ bám đuôi Shinjo!
- Là hắn! - Saiko chỉ tay về phía anh chàng đang xách cái ba lô của Shinjo cười toe toét.
- Gì chứ? - Akiko, Dương Linh ngơ ngác nhìn nhau.
* * *
- Về thôi!
- Đợi tớ, Shinjo! Ăn chocolate không?
- Không!
- Tớ ăn một mình vậy?
- Tớ không muốn thấy nó!
- Tớ sẽ giấu nhưng.. cậu vẫn ngửi thấy mùi nó!
- Higashi, làm ơn!
- Shinjo à! Shinjo, đợi tớ! Shinjo!
Vậy là hai cô gái hiểu ra cái đuôi của Ishino Shinjo.
- Saiko, cậu có lý! Ý tớ là cơ hội chen vào nói chuyện khó hơn lên trời! - Akiko khẳng định.
- Vấn đề ở chỗ Yoshimura Higashi! Hắn bám theo Shinjo một cách vô tội vạ! - Saiko thở dài.
- Họ thân nhau lắm sao? - Dương Linh hỏi.
- Tớ chẳng biết, Yoshimura bám riết Shinjo không tha! Saiko lắc đầu.
- Ừm.. cậu ta đẹp trai mà!
- Ôi, Akiko! Bọn tớ từng nghĩ như cậu!
* * *
Nắng nhạt dần, ánh chiều tím phôi pha, những chiếc bóng in dài trên đất. Dương Linh vội vã chia tay Akiko để đến ngã tư, ít ra còn chỗ để trú.
Mọi người hối hả chạy nhanh, ô tô lao vun vút. Thật lạ, ai đó vẫn đứng dưới mưa, Dương Linh muốn đến gặp bác sĩ Watase mà cô thì không muốn Akiko theo cùng. Phòng mạch gần ngay cạnh, cô cứ nhìn người đó.
Anh ta thẫn thờ dưới cơn mưa tầm tã bên vệ đường, ngã tư cô đang đứng. Cả hai đối diện nhau. Một cơn gió mạnh, có thể là vậy, nó làm chậu hoa trên tầng ba xe dịch. Chắc chắn không nhìn lầm, đôi cánh thiên thần xuất hiện, nó cảnh báo cô điều gì đó.
- Nè.. nè..
Dương Linh chạy ngay qua bên đường, chớp mắt chậu hoa rơi xuống chỗ anh ta.
- Ôi..
Cô nhăn nhó, cánh tay đau điếng. Hơi ngượng, hẳn rồi! Cô đè anh ta mà!
Cô bật dậy, anh ta nhìn cô gương mặt đầy kinh ngạc. Kiểu như anh ta vừa tỉnh lại sau nhiều năm hay đại loại thế!
- Ồ.. xin lỗi!
- Hả? Điện thoại của tôi!
Dương Linh ôm đầu. Thế là xong, điện thoại hỏng rồi! Xem ra làm người tốt đâu phải dễ!
- Thật là..
Dương Linh đứng dậy, người cô ướt sũng nhìn cái điện thoại đầy vẻ nuối tiếc.
- Đi thôi!
- Hả?
Điều lạ lùng đang diễn ra, anh ta nắm tay cô cứ thế kéo đi nhanh chóng. Cô chưa biết phản ứng sao, chưa hiểu mình đang làm gì nữa. Một cô gái ngơ ngác nhìn chiếc điện thoại vỡ, bị chàng trai nắm tay dẫn đi như đứa trẻ!
Tất nhiên cô không hiểu vì thiên thần đã hành động trước đó. Điều duy nhất cô biết rõ người nắm tay cô chẳng ai khác ngoài.. Ishino Shinjo!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.