Anh Boss Xấu Xa Trong Lời Đồn

Chương 1393: Fan cuồng




Thẩm Lệ xem mà đau cả đầu, vứt điện thoại sang một bên, đưa tay day day huyệt thái dương.
Cố Mãn Mãn sau khi đọc được những tin nóng cua Thẩm Lệ, hào hứng nói: “Người phụ nữ kia lại bị một nhóm châm biếm rồi.”
Thẩm Lệ không nói gì.
Cố Mãn Mãn quay đầu nhìn cô: “Tiếp tục như vậy có vẻ là không tốt lắm nhỉ?”
Thẩm Lệ vẫn không nói gì.
Một lát sau, Thẩm Lệ mới cười nhạo một tiếng: “Không quan trọng, chỉ cần bọn họ cảm thấy giữa chị và tổng giảm đốc Cố không có gì là được, còn về phần Tiêu Văn? Cô ta là người như thế nào đâu có liên quan gì với chị? Chị không muốn để ý đến cô ta.”
Cố Mãn Mãn không nói gì, mặt ngưỡng mộ giơ ngón tay cái về phía Thẩm Lệ.
Thẩm Lệ có chút mệt, buồn ngủ vuốt mặt: “Đi ngủ sớm một chút đi. Chút chuyện nhỏ này, sáng mai ngủ dậy là hết tin hot rồi.”
Giới giải trí không bao giờ thiếu tin tức.
Sáng mai ngủ dậy, những chuyện nhỏ nhặt này đều sẽ bị những chuyện mới khác dìm xuống thôi.
Ai cũng thích những câu chuyện mới.
Nhưng sự thật lại không như những gì Thẩm Lệ nghĩ.
Một bài viết trên facebook của ông chú – nhà phê bình điện ảnh trước đó giúp Thẩm Lệ mắng Cố Tri Dân lại làm cho Thẩm Lệ lên tin hot.
“Đã nói từ trước rồi, nghệ sĩ và công ty là quan hệ hợp tác, giữa hai bên đơn thuần là quan hệ lợi ích. Cũng không cần thiết vì ký hợp đồng với công ty mà phải đi lấy lòng bạn gái ông chủ chứ. Thử hỏi, sau khi các người đi làm phải nhìn sắc mặt ông chủ ở công ty thì còn cố ý đi lấy lòng bạn gái của ông chủ sao? Có cần thiết phải như vậy không?”
“Còn nữa, cũng chỉ là bạn gái thôi mà, cũng không phải là bà chủ công ty. Nếu như là bà chủ thì lại là một chuyện khác rồi.”
Bài đăng của ông chú đó vừa đăng lại thu hút được không ít dân mạng.
Có người đồng ý với bài đăng này, cũng có người phản đối. Phía dưới bình luận náo nhiệt đến không tưởng.
“Chị Tiểu Lệ, em có nghi ông chú kia là fan cuồng của chị, không phải thì sao nói giúp chị hoài vậy.” Cố Mãn Mãn nghĩ ngợi một chút: “Cũng không nhất định là vậy, có thể chỉ đơn thuần là dựa hơi để nổi mà thôi.”
Thẩm Lệ lắc đầu: “Chắc không phải dựa hơi để nổi đâu.”
Nhưng nếu không phải dựa hơi để nổi thì Thẩm Lệ cũng không nghĩ ra được ông chú kia vì sao lại đỡ lời cho cô như thế.”
Có thể ông ấy ghét Cố Tri Dân chăng?
Vốn tưởng qua một đêm có thể hạ nhiệt, vậy mà không ngờ nhiệt không giảm mà ngược lại còn tăng.
Thẩm Lệ cũng không có tâm trạng để ý những chuyện này. Cô bây giờ chỉ muốn an tâm đi quay phim.
Sợ gặp Cố Tri Dân và Tiêu Văn trong căn tin, Thẩm Lệ cũng không ăn sáng, bảo Cố Mãn Mãn tùy ý gói chút gì đó cho cô. Trên đường đến phim trường cô sẽ ăn.
Sau khi quay được hai cảnh phim, Hạ Diệp Chi tới muộn, ngồi cạnh đạo diễn cùng xem lại cảnh quay.
Nửa đường, lúc Thẩm Lệ thay quần áo, Hạ Diệp Chi đi tới.
Thẩm Lệ thay xong quần áo, thấy Hạ Diệp Chi đi tới, hỏi: “Có việc gì sao?”
Tối hôm qua các cậu đi ăn với Cố Tri Dân à? Hạ Diệp Chi hỏi.
Thẩm Lệ gật đầu: “Ừ.”
“Ồ.” Hạ Diệp Chi chậm rãi gật đầu.
Trong lòng cô rất do dự, có nên nói cho Thẩm Lệ hay không,Cố Tri Dân kỳ thật chỉ vì tự chứng minh mình trong sạch mới làm những chuyện đó.
Thế nhưng nhỡ đến lúc đứa bé trong bụng Tiêu Văn đúng là của Cố Tri Dân thì sao?
Mạc Đình Kiên có vẻ rất tin tưởng Cố Tri Dân, nhưng đàn ông thì vẫn hay nói đỡ cho đàn ông thôi.
Thẩm Lệ nhìn Hạ Diệp Chi có lời mà không nói được, tưởng đã xảy ra chuyện gì, hỏi: “Cậu sao thế?”
“Chỉ là cảm thấy gần nhất hành động của Cố Tri Dân rất khác thường…” Hạ Diệp Chi quyết định thử một lần phản ứng của Thẩm Lệ, rồi mới quyết định.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.