Gần đây Thẩm Lệ bận đến nỗi đã sớm quên đi những lời ngày đó Quý Vãn Thư nói với cô.
Khi đó, những lời Thẩm Lệ nói với Quý Vãn Thư hoàn toàn xuất phát từ thật lòng, nhưng cô cũng không ngờ Tiêu Văn đã mang thai.
Tuy nhiên, gần đây chuyện giữa cô và Tiêu Văn đã lên hẳn hot search, nhưng cũng không hề nhắc đến chuyện Tiêu Văn mang thai.
Trong giới giải trí, nếu chưa mang thai được ba tháng, căn bản sẽ không công bố, đây là chuyện mọi người đã quy ước với nhau.
Cho nên Quý Vãn Thư đáng lý ra không biết mới đúng.
“Làm sao cô biết chuyện này?” Thẩm Lệ hỏi.
“Đều đã lên hot search cả rồi, tôi cũng không phải không có mắt, làm sao tôi lại không biết được!” Quý Vãn Thư càng nói càng tức: “Cô đợi đó, bây giờ tôi lập tức đến phim trường tìm cô!”
Nhiều năm như vậy cô ta vẫn luôn che dấu tâm ý của bản thân, khi đó còn cho rằng những lời Thẩm Lệ nói với mình là thật lòng, nhưng lại không ngờ, Thẩm Lệ hóa ra đang cố ý cười nhạo mình.
Cô ta khó khăn lắm mới hạ quyết tâm, món nợ này, cô ta nhất định phải tìm Thẩm Lệ tính sổ.
“Không cần đi tìm, hôm nay tôi trở lại thành phố Hà Dương, buổi tối có thể gặp nhau.” Thẩm Lệ không cho Quý Vãn Thư cơ hội nói chuyện, nói xong cô lập tức cúp điện thoại.
…
Thẩm Lệ trở về nhà, lập tức ngủ một giấc, khi tỉnh lại trời đã tối.
Cô và Quý Vãn Thư hẹn gặp nhau vào buổi tối, bây giờ đã sắp đến giờ hẹn, cô lười phải hóa trang, cho nên chỉ thay quần áo, sau đó đội mũ và khẩu trang đi ra ngoài.
Địa điểm gặp nhau do Quý Vãn Thư chọn, khi Thẩm Lệ đến nơi, mới phát hiện là một quán Bar.
Haz, đại tiểu thư làm màu này còn học cái xấu ư, vậy mà lại đến quán Bar.
Âm nhạc trong quán Bar thật sự inh tai nhức óc, nhưng cũng may Quý Vãn Thư đã chọn một phòng bao.
Trước khi đến, Thẩm Lệ đã lên Facebook xem qua rồi.
Chuyện Tiêu Văn mang thai quả thật đã lên hot search, có truyền thông chụp được cảnh Cố Chi Dân cùng cô ta đến khoa sản kiểm tra. Hai người họ đều là những người có độ chú ý rất cao, cho nên bức ảnh vừa phát ra, lượt tương tác, cũng như comment rất nhiều, đương nhiên cứ như vậy rất nhanh đã lên hot search.
Trong phần bình luận, có người nhắc đến chuyện xung đột trước đây của Tiêu Văn và Thẩm Lệ, đồng thời cũng nhắc đến chuyện Cố Chi Dân khiến Thẩm Lệ nghỉ việc.
Mặc dù Tiêu Văn là người chủ động ra tay, nhưng cô ta đang mang thai, đương nhiên yếu hơn một chút.
Chuyện không nói rõ được đó là, có một số người rõ ràng làm không đúng, nhưng chỉ vì cô ta yếu hơn, mà dường như có thể dễ dàng nhận được sự tha thứ của mọi người.
Thậm chí trong phần bình luận còn có người mắng chửi Thẩm Lệ, nói Thẩm Lệ nhất định đã biết Tiêu Văn mang thai, cho nên khi ra mặt thay cho Cố Mãn Mãn, cô mới cố ý đánh mạnh như vậy, khiến Tiêu Văn ngã xuống đất.
Bình luận chỉ trích, trách cứ như vậy, không hề ít.
Thẩm Lệ xem một chút rồi lướt qua, lười phản ứng.
Cho dù cô làm đúng hay không, sẽ luôn có người không hài lòng với cô,bởi vì mỗi người đều có lập trường riêng, suy nghĩ của từng người là chủ quan, không ai có thể thống nhất toàn bộ suy nghĩ của tất cả mọi người, cũng không cần phải cưỡng ép bản thân phải làm hài lòng tất cả mọi người.
Khi Thẩm Lệ đẩy cửa bước vào phòng bao, trong phòng bao đã có mùi rượu rất nồng nặc.
Quý Vãn Thư đã mở chai rượu, đang quay đầu lầm lấy một chai rượu tự rót cho chính mình. Trong chai rượu chỉ còn một nửa, xem ra trước khi Thẩm Lệ đến, cô ta đã bắt đầu uống rồi.
Người uống rượu có chút chậm chạp, Thẩm Lệ đi đến ngồi xuống trước mặt cô ta, sau khi Quý Vãn Thư uống mấy ngụm rượu, cô ta mới phát hiện Thẩm Lệ đã đến.
Sau khi cô ta nhìn thấy Thẩm Lệ, đôi mắt vốn có chút men say, trong nháy mắt lập tức trở nên tỉnh táo, ánh mắt lạnh nhạt nhìn Thẩm Lệ: “Đến rồi.”
“Cô Quý cũng biết mượn rượu giải sầu ư?” Thẩm Lệ vắt chéo hai chân, cười giống như không, nói với Quý Vãn Thư.