Anh Boss Xấu Xa Trong Lời Đồn

Chương 452: Một đề tài trí mạng




Hạ Diệp Chi ngồi xuống đối diện Thẩm Lệ, không hề lạc quan giống như cô ấy: “Vậy cũng không đúng lắm.”
Thẩm Lệ hỏi: “Vậy tiếp theo cậu định làm như thế nào?”
“Tớ nghĩ trước tiên im lặng hai ngày, lúc trở về thăm Hạ Hạ lại nghĩ cách cùng anh ấy nói chuyện một chút, hiện tại anh ấy có thể như vậy, chỉ là vì anh ấy bị mất đi trí nhớ mấy năm vừa rồi, cũng không yêu tớ, tớ cũng không thể giận dỗi với anh ấy?”
Hạ Diệp Chi thở dài, hơi thu mắt lại, giọng nói có mấy phần sa sút: “Nếu tớ thật sự giận dỗi anh ấy, anh ấy cũng sẽ không giống như trước kia đến dỗ dành tớ nữa.”
Trong giọng nói có mấy phần tủi thân mà chính cô cũng không có phát hiện.
Thẩm Lệ cũng không biết nói gì, cô ấy cảm thấy tình hình của hai người Hạ Diệp Chi và Mạc Đình Kiên, khiến cho người ta rất đau đầu.

Từ sau ngày Hạ Diệp Chi và Mạc Đình Kiên chia tay trong không vui, đã hai ba ngày Mạc Đình Kiên chưa từng nhìn thấy Hạ Diệp Chi.
Gần đây Hạ Diệp Chi xuất hiện ở trước mắt anh tần suất rất cao, đột nhiên hai ba ngày không gặp cô, anh luôn cảm thấy có chỗ nào đó không thích hợp.
Mà Thời Dũng cũng rất nhạy cảm phát hiện ra, mấy ngày hôm nay Mạc Đình Kiên tan ca đều trực tiếp về nhà, không có đi đến chỗ Hạ Diệp Chi ăn cơm.
Mạc Hạ cũng bị đưa về chỗ Mạc Đình Kiên.
Chẳng lẽ, hai người này tại thời điểm anh ta không biết, lại xảy ra chuyện gì?
Thời Dũng ôm một xấp tài liệu đặt vào trước mặt Mạc Đình Kiên: “Cậu chủ, đây là mấy tài liệu khẩn cấp.”
Mạc Đình Kiên đang ngồi trên ghế sau cái bàn làm việc mặt không đổi sắc, hai tay tự nhiên đặt ở trên thành ghế, đôi mắt cũng không biết đang nhìn chỗ nào.
Nhưng anh nghe được lời Thời Dũng, vẫn lên tiếng đáp lại: “Ừm.”
Trong lòng Thời Dũng nghi hoặc, nhưng cũng không hỏi.
Đang định ra ngoài, Mạc Đình Kiên lại đột nhiên lên tiếng gọi anh ta lại.
“Thời Dũng.”
“Cậu chủ còn có việc gì vậy?”
Thời Dũng lập tức quay đầu lại nhìn Mạc Đình Kiên, cung kính hỏi anh.
“Cậu và vợ cậu…” Mạc Đình Kiên cau mày lại càng nhíu chặt mày.
Dường như anh hơi bực bội, dừng một chút, mới nói tiếp: “Các cậu có cãi nhau không?”
Thời Dũng hơi kinh ngạc khi Mạc Đình Kiên hỏi loại vấn đề này, nhưng trên mặt anh ta cũng không có biểu hiện gì: “Đương nhiên là có.”
Dường như Mạc Đình Kiên cảm thấy rất hứng thú đối với vấn đề này, ngước mắt nhìn anh ta, vẻ mặt thành thật hỏi: “Sau khi cãi nhau sẽ thế nào?”
“Cô ấy không để ý tới tôi, tôi… Cũng không để ý tới cô ấy.” Đây là lần đầu tiên Thời Dũng bị Mạc Đình Kiên hỏi loại việc riêng tư này, cũng hơi xấu hổ mở miệng.
Ánh mắt Mạc Đình Kiên hơi trầm xuống: “Vậy phải làm sao?”
Có thể Mạc Đình Kiên không phát hiện được, lúc anh nói lời này, hai đầu lông mày mang theo nghi hoặc không biết xử lý thế nào hết sức rõ ràng.
Lòng Thời Dũng sáng như gương, gần như có thể chắc chắn Mạc Đình Kiên và Hạ Diệp Chi cãi nhau.
Nói cãi nhau cũng không hắn là chính xác, có thể do Mạc Đình Kiên nói lời gì khó nghe, chọc Hạ Diệp Chi tức giận, hai người lâm vào chiến tranh lạnh.
“Nếu như không phải vấn đề nguyên tắc, tôi sẽ chủ động làm hòa với cô ấy, tình cảm phụ nữ tương đối tinh tế tỉ mỉ, có đôi khi chỉ là nổi nóng mà thôi.”
Thời Dũng cảm thấy, Mạc Đình Kiên đã chủ động tìm anh ta hỏi loại vấn đề này, cũng coi như một chuyện tốt.
Vấn đề nguyên tắc ư?
Mạc Đình Kiên nghĩ đến tờ báo kia, lạnh giọng nói: “Thẩm Sơ Hoàng thật sự là mối tình đầu của Hạ Diệp Chi?”
Hiện tại anh bị mất trí nhớ không sai, nhưng chuyện nên biết anh đều biết hết.
Trước khi anh ở cùng Hạ Diệp Chi, nhưng một người phụ nữ cũng không có, ngược lại Hạ Diệp Chi thì tốt rồi, còn có cái gì mà mối tình đầu.
Trên trán Thời Dũng bắt đầu đổ mồ hôi lạnh.
Đây hoàn toàn là một đề tài trí mạng.
Nếu không nói thật, Mạc Đình Kiên sẽ tức giận, nếu nói thật, Mạc Đình Kiên càng tức giận.
Mạc Đình Kiên là người thông minh cỡ nào, thấy Thời Dũng do dự chậm chạp không mở miệng, anh còn có cái gì không hiểu.
Anh hừ lạnh một tiếng: “Tôi đã biết, cậu ra ngoài đi.”
Thời Dũng thở dài một hơi, đang định ra ngoài, lại đột nhiên nhớ ra một chuyện khác.
“Cậu chủ, trước cậu chủ dặn tôi tìm bác sĩ thôi miên, tôi đã tìm được mấy bác sĩ tương đối có danh tiếng, cậu chủ xem…”
Thời Dũng nói đến đây, liền ngẩng đầu nhìn sắc mặt của Mạc Đình Kiên.
Nói đến chuyện này, sắc mặt Mạc Đình Kiên bỗng nhiên phát lạnh: “Trước hết tìm người thử một lần mấy bác sĩ thôi miên kia, nếu như bọn họ có thể phong tỏa được ký ức con người, hãy để cho bọn họ tới gặp tôi.”
Thời Dũng khẽ vuốt cằm: “Tôi hiểu rồi.”
“Mặt khác, còn có một việc muốn nói cùng cậu chủ một chút.”
Mạc Đình Kiên khẽ nhíu mày: “Có chuyện gì thì nói ngắn gọn một lần.”
“Là chuyện liên quan tới Lưu Chiến Hằng, anh ta là tiến sĩ tâm lý học, định cư ở nước ngoài, ba năm trước được đội hình sự mời về nước…”
Không đợi Thời Dũng nói xong, Mạc Đình Kiên liền ngắt lời anh ta: “Nói điểm chính.”
“Lưu Chiến Hằng ở nước ngoài, là chuyên gia tâm lý học tương đối có danh tiếng, thời gian anh ta ở trong nước còn quá ngắn, cho nên tiếng tăm ở trong nước cũng không nổi lắm, tâm lý học và thôi miên nói theo một nghĩa nào đó đều là một, cậu chủ có muốn tìm anh ta thử xem một chút hay không?”
Biểu cảm trên mặt Mạc Đình Kiên cũng không thay đổi rõ ràng, giọng nói của anh cũng rất nhẹ: “Cậu cảm thấy tôi có muốn tìm anh ta thử một chút không?”
Càng là lúc không biểu hiện cảm xúc gì, ngược lại càng là lúc tức giận.
Đây là Mạc Đình Kiên đang tức giận.
Nếu là trước đây, thế nào Thời Dũng cũng sẽ không đưa ra ý kiến này, để Mạc Đình Kiên tìm Lưu Chiến Hằng thử một chút.
Suy cho cùng Hạ Diệp Chi quan trọng với Mạc Đình Kiên như thế nào, không xử lý Lưu Chiến Hằng cũng đã là có lòng từ bi rồi.
Chủ yếu là bây giờ quan hệ của anh và Hạ Diệp Chi còn rất nhạt nhòa, Thời Dũng cũng là nghĩ Mạc Đình Kiên có thể tốt lên sớm một chút, mới nghĩ đến cái ý tưởng này.
Thời Dũng không dám nói thêm gì nữa, cúi đầu lui ra ngoài.
Mạc Đình Kiên đưa tay đè lên mi tâm của mình, lúc buông tay ra, vẻ mặt có chút khó đoán được.

Hai ngày nay Hạ Diệp Chi đều chờ lúc Mạc Đình Kiên không ở nhà, mới đi gặp Hạ Hạ.
Mà thời gian đi cũng không cố định, có thể là buổi sáng, cũng có thể lại là buổi chiều, vừa khéo có thể hoàn toàn bỏ lỡ gặp mặt cùng Mạc Đình Kiên.
Cô cũng không phải là cố ý tránh Mạc Đình Kiên, chủ yếu là bởi vì, cô còn chưa nghĩ ra làm thế nào để đối mặt với Mạc Đình Kiên.
Nhìn thấy Mạc Đình Kiên sẽ nói gì?
Làm hoà như thế nào?
Nhưng mà, khiến cô có chút ngoài ý muốn chính là, lúc cô đi gặp Hạ Hạ, mấy người bảo vệ kia cũng không ngăn cô.
Lúc ấy Mạc Đình Kiên đã giận đến mức muốn đem cô ném ra ngoài, cô đã nghĩ là, có thể Mạc Đình Kiên sẽ không cho cô đi gặp Hạ Hạ nữa.
Nhưng cũng may, anh cũng không có như vậy.
Hôm nay cô dự định buổi chiều, đi tới chỗ Mạc Đình Kiên gặp Hạ Hạ.
Trên đường đi, còn cố ý mua bánh gatô nhỏ cho Hạ Hạ.
Chỉ có điều, hôm nay cô mới đi tới cửa, đã bị bảo vệ ngăn lại.
“Thật xin lỗi, cô Hạ, cô không thể đi vào.”
Hạ Diệp Chi sửng sốt một chút, hỏi: “Vì sao vậy?”
“Cậu chủ dặn dò như vậy, đừng để chúng tôi phải khó xử.”
Hóa ra là Mạc Đình Kiên dặn dò.
Hai ngày trước, cô có thể không trở ngại vào gặp Hạ Hạ, là bởi vì Mạc Đình Kiên quên dặn dò bọn họ, cô mới có thể đi vào sao?
Cẩn thận nghĩ lại, khả năng này có hơi lớn.
Hạ Diệp Chi xoay người đi qua một bên, lấy điện thoại di động ra gọi điện thoại cho Mạc Đình Kiên.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.