Trước đó Hạ Hương Thảo và Tiêu Thanh Hà vẫn lầm tưởng cô và “Mạc Gia
Thành” có quan hệ. Nếu như bây giờ họ thấy “Mạc Gia Thành” tới đón cô,
chẳng phải là…
Hạ Diệp Chi cảm thấy hơi đau đầu.
Ra khỏi thang máy, Hạ Hương Thảo đi ra ngoài trước, Hạ Diệp Chi đi chầm chậm ở phía sau. Cô gọi điện cho “Mạc Gia Thành”.
Anh nhận điện rất nhanh. Không đợi Hạ Diệp Chi nói chuyện, anh đã lên tiếng: “Em không muốn mời tôi ăn cơm, nên mang theo thẻ đen (1)lén lút
chuồn đi à?”
Hạ Diệp Chi: “…” Miệng chó không mọc được ngà voi mà!
Đợi chút…
“Bây giờ anh đang ở đâu?” Hạ Diệp Chi thực sự nghi ngờ là anh đã tới
tập đoàn Hạ thị. Nếu không sao anh lại nói cô “lén lút chuồn đi”
Mạc Đình Kiên giương mắt nhìn cửa Hạ thị: “Cửa tập đoàn Hạ thị, không lén lút chuồn thì nhanh lên, đi muộn không có chỗ đâu.”
Anh nói ngắn gọn súc tích, xong cúp máy ngay.
Hạ Diệp Chi gọi lại, nhưng anh thẳng tay cúp máy.
Cô đành phải nán lại một lát rồi mới ra ngoài, hi vọng lúc đó Hạ Hương Thảo và Thẩm Sơ Hoàng đã đi rồi.
Nếu như Hạ Hương Thảo trông thấy “Mạc Gia Thành” tới đón cô, nói
không chừng sẽ tung tin khắp nơi là cô không tuân thủ nữ tắc, quyến rũ
em họ của chồng..v.v.
Dù gần đây thái độ của Mạc Đình Kiên với cô dịu đi một chút, nhưng
tình cảm giữa anh ta và em họ “Mạc Gia Thành” tốt hơn. Nếu như cô và
“Mạc Gia Thành” có gian tình thì lúc này Mạc Đình Kiên chắc chắn sẽ
không đứng về phía cô
Chỉ tiếc, trời không chiều ý người. Lúc cô đi ra, Thẩm Sơ Hoàng và Hạ Hương Thảo còn chưa rời đi.
Thẩm Sơ Hoàng đậu xe ở cổng. Hạ Hương Thảo hạ cửa kính xe xuống, ngồi ở trong xe nói với cô: “Chi Chi, em lên xe đi, anh chị tiễn em một đoạn đường.”
Hạ Diệp Chi sao lại không nhìn ra là Hạ Hương Thảo muốn khoe khoang cô ta và Thẩm Sơ Hoàng đã làm lành.
Hạ Diệp Chi cười giả tạo: “Không cần đâu, anh chị cứ đi trước đi, chúng ta không tiện đường.”
Lúc này, Thẩm Sơ Hoàng lại hạ cửa xe xuống, nhìn Hạ Diệp chi: “Diệp Chi, em cũng đừng…”
Lúc anh ta nhìn rõ dáng vẻ của Chi Chi, giọng nói đột nhiên dừng lại, ánh mắt lóe lên vẻ ngạc nhiên trước sự xinh đẹp của cô. Đến khi Hạ
Hương Thảo không vừa lòng kêu lên “Sơ Hoàng” thì anh ta mới hồi thần,
sau đó nói tiếp: “Em đừng khách sáo, anh đưa em về nhé.”
Trước đó còn nói tiễn cô một đoạn đường, bây giờ lại muốn đưa cô về nhà rồi?
Hạ Diệp Chi cười châm biếm, đang muốn nói chuyện, thì nghe thấy tiếng đóng cửa xe “rầm” một cái.
Cô nhìn về phía phát ra âm thanh thì thấy bóng dáng thẳng tắp thon dài của “Mạc Gia Thành” đi về phía mình.
Lúc này Thẩm Sơ Hoàng và Hạ Hương Thảo mới phát hiện, chiếc xe Bentley màu đen đã đậu bên cạnh từ lúc nào.
Hầu hết đàn ông đều yêu xe, Thẩm Sơ Hoàng không nhịn được liếc nhìn
chiếc xe Bentley bóng loáng thanh lịch mấy lần. Vừa nhìn, anh ta đã phát hiện chiếc Bentley 728 thanh lịch này đã ngừng bán mấy năm trước. Xe
được sản xuất theo đơn đặt hàng.
Giá bán từ mười tỷ đồng trở lên. Xe được sản xuất dựa theo yêu cầu
của chủ xe, nên giá của mỗi xe cũng khác nhau. Bằng ánh mắt chuyên
nghiệp của anh ta thì giá chiếc xe này ít nhất phải hai mươi tỷ trở lên.
Thẩm Sơ Hoàng biết gần hết con nhà giàu của thành phố Hà Dương. Nhưng anh ta lại không nhận ra người đàn ông đang đi về phía Hạ Diệp Chi ở
trước mặt.
Mạc Đình Kiên đi tới bên cạnh Hạ Diệp Chi, cụp mắt nhìn cô rồi mới
quay đầu nhìn Thẩm Sơ Hoàng, giọng điệu hờ hững nhưng vô cùng khí thế:
“Anh cho rằng nhà họ Mạc chúng tôi không có người à? Nên cần người đàn
ông khác đưa con dâu của nhà họ Mạc về nhà sao?”
Trong lòng Thẩm Sơ Hoàng hoảng sợ. Người đàn ông này thế mà lại là người nhà họ Mạc ư?
Nhưng không phải nói Mạc Đình Kiên là người tàn tật sao? Người đàn ông anh tuấn, khí thế bức người trước mắt này là ai?
Hạ Hương Thảo bên cạnh nhắc nhở anh ta: “Đây là Mạc Gia Thành, em họ Mạc Đình Kiên.”
Thẩm Sơ Hoàng nghe vậy, cười lạnh: “Sao em lại quen anh ta?”
Lần đầu Hạ Hương Thảo và anh ta ở cùng nhau, cô ta có chảy máu. Anh
ta đã tưởng đó là lần đầu tiên của cô ta. Nhưng sau việc video sex bị
phát tán, anh ta mới biết là cô ta đi vá màng trinh. Gì mà tình yêu chân thành đơn thuần, tất cả đều là giả!
Nhưng vì một số nguyên nhân, anh ta vẫn bị trói buộc với Hạ Hương Thảo.
Thẩm Sơ Hoàng đè nén sự chán ghét đối với Hạ Hương Thảo xuống, quay
đầu cười: “Anh Mạc hiểu lầm rồi, tôi là bạn của Chi Chi, chỉ là tiện
đường muốn tiễn cô ấy một đoạn mà thôi.”
“Thật sao?” Mạc Đình Kiên quay đầu nhìn Hạ Diệp Chi.
Hạ Diệp Chi tất nhiên muốn đứng về phía “Mạc Gia Thành”: “Không tiện đường lắm.”
Mạc Đình Kiên hết sức hài lòng đối với sự phối hợp của cô. Sắc mặt
anh không thay đổi nhiều, nhưng đáy mắt nổi lên ý cười: “Đã không tiện
đường, vậy chúng tôi đi trước nhé.”
Mãi đến khi Mạc Đình Kiên và Hạ Diệp Chi lên xe, ánh mắt Thẩm Sơ Hoàng vẫn nhìn theo.
Làm thế nào mà Hạ Diệp Chi đột nhiên trở nên xinh đẹp như vậy?
Cứ cho là cô ấy đi phẫu thuật thẩm mỹ thật, lần cuối anh ta gặp cô
cách có mấy ngày trước đó thôi, cô cũng không thể hồi phục nhanh như
vậy.
Chuyện này chỉ có thể nói, cô ấy vốn dĩ đã xinh đẹp.
Nhưng trước đây tại sao cô ấy…
Hạ Hương Thảo vốn chỉ muốn khoe trước mặt Hạ Diệp Chi một chút là cô
ta và Thẩm Sơ Hoàng đã làm lành. Nhưng cô ta quên mất hôm nay Hạ Diệp
Chi đột nhiên trở nên xinh đẹp, sẽ thu hút sự chú ý của Thẩm Sơ Hoàng.
Hạ Hương Thảo bực bội, giễu cợt Thẩm Sơ Hoàng: “Anh nhìn cái gì vậy, nhìn nữa thì cô ta cũng là con dâu nhà họ Mạc rồi!”
Thẩm Sơ Hoàng bị cô ta kích thích, chán ghét nhìn cô ta: “Cô câm miệng lại!”
…
Trong xe hoàn toàn yên lặng.
Hạ Diệp Chi cầm điện thoại, dùng Messenger gọi Thẩm Lệ.
Cô nói chuyện Thẩm Sơ Hoàng và Hạ Hương Thảo đã làm lành cho Thẩm Lệ.
Thẩm Lệ hết sức ngạc nhiên: Không thể ngờ dòng họ Thẩm thế mà cho ra loại “kỳ nhân” đầu mọc sừng như vậy!
Gần đây cô quay phim cổ trang, vừa mở miệng đã nói như đang diễn kịch.
Hạ Diệp Chi lại cảm thấy, có thể Hạ Hương Thảo nắm được điểm yếu của
Thẩm Sơ Hoàng, nên Thẩm Sơ Hoàng mới bị ép làm lành với cô ta.
Dù sao, người sĩ diện như Thẩm Sơ Hoàng sao lại bằng lòng bị cắm sừng mà làm lành với cô ta?
Cô nói suy nghĩ của mình cho Thẩm Lệ nghe. Thẩm Lệ còn chưa đến tin nhắn trả lời của Thẩm Lệ thì thấy xe đã dừng lại.
Hạ Diệp Chi cởi dây an toàn xuống xe, vừa ngẩng đầu đã nhìn thấy Hạ Hương Thảo và Thẩm Sơ Hoàng từ xe bên cạnh xuống.
“…” Có câu nói gì nhỉ? Oan gia ngõ hẹp!
Đúng lúc Thẩm Sơ Hoàng nhìn thấy Hạ Diệp Chi, hình như muốn mở miệng nói chuyện, nhưng đã bị Hạ Hương Thảo lôi đi.
Hạ Diệp Chi thật không nghĩ ra được rốt cuộc là nguyên nhân gì, có
thể khiến một người sĩ diện như Thẩm Sơ Hoàng ở cùng một chỗ với Hạ
Hương Thảo.
Bên tai vang lên giọng nói u ám của “Mạc Gia Thành”: “Người cũng đi xa rồi, nếu luyến tiếc thì vào trong tiếp tục nhìn.”
Lúc Hạ Diệp Chi quay đầu “Mạc Gia Thành” đã xoay người đi vào club Kim Hải.
Anh cao, chân dài, bước chân cũng lớn, Hạ Diệp Chi phải chạy chậm mới đuổi kịp anh: “Anh nói linh tinh cái gì chứ! Ai luyến tiếc ai?”
“Thẩm Sơ Hoàng.” Mạc Đình Kiên dừng bước, lạnh nhạt liếc cô.
Hạ Diệp Chi bị anh nhìn ra, rùng mình một cái.
“Anh quen anh ta?” Sau khi kịp phản ứng, ánh sáng trong đầu Hạ Diệp Chi lóe lên, nắm cánh tay anh lại: “Anh điều tra tôi!”