Anh Chồng Đến Từ Cổ Đại

Chương 52: Suy đoán (2)




Từ trên giường bò dậy, Đỗ Khanh chuẩn bị tâm lý cho bản thân thật tốt, mới có dũng khí giơ tay gõ cửa phòng cách vách.
Đỗ Khanh đã nghĩ kỹ rồi, cô sẽ đếm từ 1 đến 10, trong phòng còn không có động tĩnh gì, cô sẽ trực tiếp đẩy cửa ra đi vào.
Nhưng mà cô mới đếm tới sáu, cửa phòng trước mặt đã mở ra.
Nhìn người cô vốn cho rằng không còn được gặp mặt, lại đứng trước mặt, Đỗ Khanh sửng sốt hai giây, mới ngây ngốc mở miệng hỏi: “Anh không trở về?”
Sắc mặt Tống Gia Thành lúc này không quá tốt, hắn nghiêng người, để Đỗ Khanh vào nhà nói chuyện.
Cảm xúc của Tống Gia Thành vô hình trung cũng ảnh hưởng đến Đỗ Khanh.
Cô ngồi ở cạnh bàn, khẩn trương chà xát ngón tay.
Tống Gia Thành trầm mặt nói: “Đêm qua không xuất hiện sương trắng, có lẽ —— chỉ có lúc hai chúng ta cùng nằm trên giường, làn sương trắng kia mới có thể xuất hiện.”
Sáng hôm nay lúc Tống Gia Thành rời giường phát hiện chính mình còn ở hiện đại, cũng đã suy nghĩ tất cả các khả năng có thể xảy ra.
Trong các loại khả năng, trước mắt khả năng lớn nhất chính là cái này?
Không biết lần đầu tiên Đỗ Khanh xuyên qua là như thế nào, nhưng từ lần đầu tiên cô xuyên đến Khánh triều, giữa hai người bọn họ đã có một loại liên hệ.
Suy đoán của Tống Gia Thành, đối với Đỗ Khanh không thể nghi ngờ chính là một tin tức xấu.
Nếu tình huống đúng như hắn suy đoán, vậy về sau không phải bọn họ sẽ bị buộc ở cạnh nhau sao.
Tống Gia Thành muốn trở lại cổ đại, phải dựa vào Đỗ Khanh.
Mà đồng dạng, Đỗ Khanh muốn trở lại hiện đại, cũng phải dựa vào Tống Gia Thành.
Nếu một trong hai bọn họ xảy ra chuyện ngoài ý muốn, vậy người còn lại cũng chỉ có thể bị động ở lại một thế giới hoàn toàn xa lạ.
Loại quan hệ này thật sự quá không ổn định, quá nguy hiểm.
Đỗ Khanh ôm chút may mắn nói: “Có lẽ tình huống không đến mức tệ như anh suy đoán, nếu không tối hôm nay anh thử lại một lần nữa, nếu vẫn không thể xuyên về, tối ngày mai chúng ta sẽ thử cùng nằm trên giường gỗ một lần.”
Nói không chừng tối hôm nay Tống Gia Thành có thể xuyên về rồi. Tống Gia Thành đối với ý kiến này không hề dị nghị, dù sao khi hắn xuyên đến bên này, thời gian bên kia cũng dừng lạỉ, muộn thêm một ngày cũng không có trở ngại.
Tống Gia Thành ở lại hiện đại thêm một ngày, chuyện này làm Đỗ Khanh vừa cao hứng vừa lo lắng.
Đỗ Khanh vui vẻ vì lại có thêm thời gian ở chung với Tống Gia Thành, lo lắng vì nếu sự tình đúng như hắn suy đoán, về sau loại chuyện xuyên tới thế giới của đối phương sẽ trở thành công việc hằng ngày của bọn họ.
Bởi vì chuyện này, cả ngày cảm xúc của Tống Gia Thành đều không quá tốt.
Bởi vì hắn không có chứng minh thư nên không thể đi tới điểm du lịch trong thôn tham quan, cho nên hắn liền ôm di động Đỗ Khanh cho mượn, chậm rãi lần mò.
Năng lực học tập của Tống Gia Thành rất mạnh, Đỗ Khanh suy xét tới thói quen của hắn, còn đổi chữ trong di động thành chữ phồn thể.
Đầu tiên hắn tự học xong cách dùng điện thoại, chờ đến buổi chiều, hắn đã có thể tự mình thay đổi được hình nền di động.
Nhìn bức họa nam nhân trong di động biến thành một bức tranh phong cảnh, Tống Gia Thành vừa lòng gật gật đầu.
Mặc kệ nói như thế nào, khi hắn sử dụng di động, hắn không muốn nhìn thấy bức họa của nam nhân này.
Tống Gia Thành đã nghĩ kỹ rồi —— nếu Đỗ Khanh nhìn thấy bức họa nam nhân đã bị đổi mà tức giận, hắn sẽ đổi lại là được.
Nghĩ đến đây, Tống Gia Thành không thể không tán thưởng sự cơ trí của bản thân.
Thay đổi hình nền xong, Tống Gia Thành vui vẻ hài lòng ôm di động xem TV.
Đỗ Khanh thấy tới giờ ăn cơm mà hắn vẫn ôm di động xem không ngừng, nghĩ thầm phải nhắc nhở hai câu, lại nghĩ hắn trước kia chưa từng tiếp xúc với sản phẩm điện tử, mới bắt đầu bị nghiện một chút cũng là bình thường.
Chỉ có thể kiềm chế suy nghĩ muốn thu lại điện thoại của hắn.
Chờ đến buổi tối, Tống Gia Thành đã xem xong một bộ phim tình yêu đô thị.
Thông qua bộ phim này, hắn đã có thêm hiểu biết về thế giới hiện đại này.
Buổi tối Đỗ Khanh kêu hắn vào phòng tắm tắm rửa, hắn cũng không làm phiền cô, tự mình học được cách sử dụng máy nước nóng.
Buổi tối trước khi ngủ, Tống Gia Thành cũng không hề ôm mấy cuốn sách cổ tối nghĩa khó hiểu của hắn nữa, mà để Đỗ Khanh mua cho hắn một bộ chương trình học dành cho trẻ em bắt đầu học chữ, ở trên mạng học chữ cái ghép vần.
Nếu hắn suy đoán không sai, về sau hắn sẽ là khách quen của thế giới hiện đại, chữ giản thể và cách ghép vần ở đây, hắn khẳng định phải học được.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.