Anh Chồng Đến Từ Cổ Đại

Chương 95: Yêu đương?




Tống Gia Thành nói xong làm Đỗ Khanh trầm mặc vài giây.
Nếu không phải Tống Gia Thành chủ động nói, Đỗ Khanh cũng không biết mình được hắn và người nhà của hắn bảo vệ tốt như vậy.
Khi Đỗ Khanh lại mở miệng, trong lòng cũng không có gì băn khoăn, cô trực tiếp nói:
“Một khi đã như vậy, tôi cũng không lòng vòng với anh nữa, chuyện đêm qua anh nói, tôi về phòng cũng đã cẩn thận suy nghĩ.”
Nói tới đây, Đỗ Khanh dừng một chút, ngẩng đầu nhìn biểu tình trên mặt Tống Gia Thành, cô mới nói tiếp:
“Với trình độ hiểu biết lẫn nhau cũng như quan hệ chúng ta hiện tại, nói thành thân—— vẫn hơi sớm một chút.”
Tống Gia Thành khó hiểu truy vấn: “Sao lại sớm?”
Thấy hắn vội vội vàng vàng muốn nói gì đó, Đỗ Khanh vẫy vẫy tay, ý bảo hắn bình tĩnh một chút, nghe mình nói.
“Tôi biết, anh là cổ nhân, ở nơi này giữa nam nữ phải chú ý manh hôn ách gả.”
“Khả năng theo ý của anh, hai người chúng ta đã rất thân cận, hoặc là so với những người ở đây, quan hệ chúng ta còn thân mật hơn nam nữ đã đính hôn.”
“Đúng vậy!”
“Anh cũng biết, tôi là một người phụ nữ hiện đại, tôi không tiếp thu chuyện mới quen được mấy ngày, liền phát triển đến mức bàn chuyện cưới hỏi.”
“Tốc độ này thật sự quá nhanh.”
“Nói thật, tôi thích anh, cũng xác thật có hảo cảm với anh.”
Nói xong câu đó, còn không đợi Tống Gia Thành lộ vẻ vui mừng, Đỗ Khanh liền bổ sung:
“Nhưng một chút hảo cảm như vậy cũng không đủ để tôi gả cho anh.”
“Tuy rằng ở hiện đại, kết hôn, ly hôn đã là chuyện rất bình thường, nhưng tôi không giống vậy.”
“Tôi hướng đến một tình yêu một người một kiếp, cũng hy vọng hôn nhân của mình có thể nắm tay đối phương đến đầu bạc răng long.”
Tống Gia Thành vội vàng nói: “Ta có thể, nàng thành thân với ta, ta thề chỉ có một mình nàng, tuyệt đối không hai lòng.”
Tống Gia Thành nói lời này cực kỳ quyết tâm, Đỗ Khanh nói không bị xúc động là giả, bất quá cô vẫn còn lý trí, cũng không có bị hai câu nói liền choáng váng đầu óc, cô không vội vàng gật gật đầu, nói:
“Tôi biết, ý tôi muốn nói là tình cảm của chúng ta còn chưa phát triển tới trình độ này, chúng ta còn chưa hiểu nhau nhiều.”
“Theo ý tôii, chúng ta hẳn nên đi theo lưu trình, đầu tiên là xác nhận quan hệ, quan hệ bạn trai bạn gái!” Đỗ Khanh mang theo khát khao nói: “Sau đó chúng ta cũng giống những cặp đôi khác, ngẫu nhiên đi hẹn hò, xem phim, đi dạo phố, hoặc là cùng nhau đi ra ngoài du lịch, qua lại một đoạn thời gian, xác định bản thân có thể bao dung khuyết điểm của đối phương, chúng ta lại đàm luận chuyện kết hôn, chuyện thành thân cũng không muộn.”
“Tôi nói như vậy, anh có thể hiểu không?” Đỗ Khanh chờ mong hỏi.
Nghe xong Đỗ Khanh nói, Tống Gia Thành ngồi ở ghế trên, một hồi lâu đều không lên tiếng, nghiêm túc suy nghĩ lời nói của nàng.
Yêu đương, Tống Gia Thành biết đây là một loại quan hệ của nam nữ người hiện đại.
Ở hiện đại, ái mộ nhau, nam nữ sẽ yêu đương.
Nói chuyện yêu đương, quan hệ bọn họ sẽ trở nên rất gần gũi, chỉ xếp sau kết hôn.
Nhưng Tống Gia Thành cũng biết, yêu đương là một khái niệm rất rất mơ hồ.
Nó không có thời gian hạn chế, có vài người yêu đương mấy ngày liền thành công kết hôn, cũng có mấy người yêu đương mười mấy năm, đến cuối cùng cũng không nhất định có thể đi đến kết hôn.
Trong lòng hắn không rõ, Đỗ Khanh nói yêu đương, rốt cuộc là như thế nào, là mấy ngày? Hay là mười mấy năm?
Tuy rằng bản thân hắn cũngkhông ngại yêu đương cùng cô mười mấy năm, nhưng cha mẹ hắn và cha mẹ Đỗ Khanh thì không nhất định có thể nguyện ý chờ lâu như vậy.
Tống Gia Thành không xác định hỏi: “Chúng ta bắt đầu yêu đương từ bây giờ?”
Tuy Đỗ Khanh bình thường khá ùy ý, loại thời điểm này vẫn có chút xấu hổ, cô không trực tiếp mở miệng trả lời Tống Gia Thành, mà ngượng ngùng gật gật đầu.
Tống Gia Thành mừng như điên, đại não điên cuồng vận chuyển.
Vừa rồi tiểu Hạ nói, yêu đương thì phải hẹn hò.
Hẹn hò hắn vẫn biết, hắn xem bộ phim truyền hình kia có diễn cảnh hẹn hò.
Hắn nhớ rõ lúc ấy nam nữ chính đi tới rạp chiếu phim hẹn hò, Khánh triều không có rạp chiếu phim, nếu muốn đi ra ngoài chơi, cũng chỉ có……
Tống Gia Thành đột nhiên hỏi: “Nàng có muốn đi ngâm suối nước nóng không?”
Đỗ Khanh giật mình trong nháy mắt, bọn họ vừa rồi không phải đang nói chuyện yêu đương sao? Như thế nào lại nhảy tới chuyện ngâm suối nước nóng?
Từ từ, ngâm suối nước nóng phải mặc ít đồ, Tống Gia Thành hắn không phải muốn……
A!
Trong đầu Đỗ Khanh hiện ra đủ loại suy nghĩ không thể nói, trong lòng cũng càng nghĩ càng xa.
Bất quá lúc cô đang miên man suy nghĩ, giương mắt liền thấy vẻ mặt đứng đắn của Tống Gia Thành.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.