Anh Có Thành Kiến Với Hệ Thống Tai Mèo À?

Chương 96:




Người giám sát đội mũ choàng do dự một lát.
Hắn kéo kéo vành mũ choàng trên đầu mình, đây là động tác thói quen của hắn, để bóng đen che khuất đôi mắt hắn.
Tuy rằng thân là người giám sát, mạnh hơn so với hệ thống khác thậm chí là chủ hệ thống, nhưng do tính cách quái gở tác quái, trước nay hắn không thể tự tin dào dạt, bễ nghễ muôn phương như các người giám sát khác.
… Có lẽ cũng bởi vì lý do này, bởi vì hắn chỉ biết ngồi tại chỗ tự kỷ, trong chín vị giám sát thì chỉ còn hắn, kẻ vô dụng nhất là ở lại.
Đúng rồi, còn có một vị giám sát nhân loại, lý trí đã kề cận ranh giới tan vỡ.
Hắn ở lại nơi này, giữ chức vụ nhận tin báo cáo, cơ mà trước mắt đình chim giấy đã bị đình chỉ toàn diện, rất khó ứng phó với nguy cơ quá lớn.
Mục đích chính yếu mà hắn ở lại, kỳ thật là vì phòng ngừa vị giám sát còn lại sắp mất khống chế.
Trước khi đến ngày đối phương toàn hoàn mất khống chế, hắn sẽ không chút do dự điều động toàn bộ tài nguyên còn dư của đình chim giấy, thậm chí bao gồm chính hắn, tiêu diệt người giám sát “Quý Ỷ Nguy”.
Nhưng mà…
Người giám sát nhìn chằm chằm tin báo cáo kèm chứng cứ, địa chỉ này, không gian vô hạn này, thuộc về quả cầu mèo.
Quả cầu mèo.
Chim giấy vỗ cánh, trước mắt người giám sát phảng phất hiện lên hình ảnh tai mèo máy móc.
Tai mèo hơi cựa quậy một chút, tầm mắt hắn lướt qua tai mèo, nhìn thấy các người giám sát khác quay đầu ngóng nhìn về phía hắn.
Có người mặt mang ý cười, có người biểu tình trang nghiêm, một giác máy móc hình sừng, cùng tai thỏ máy rũ trên vai…
Đều đi rồi, những người bạn mạnh mẽ của hắn.
Chỉ còn lại kẻ vô dụng nhất là hắn.
Icon thông báo vẫn không ngừng chớp chớp, biểu cảm người giám sát cũng thay đổi liên tục.
Hắn dựa vào lưng ghế phía sau, nhắm mắt lại lẳng lặng trong chốc lát, ép buộc bản thân làm lơ âm thanh thông báo.
Kiên trì ba giây đồng hồ, hắn đột nhiên mở mắt, tròng mắt nổi tơ máu.
Lương tâm, đau.
Không chỉ là vấn đề lương tâm, hiện tại không gian vô hạn đang cầu cứu, chính là nơi xuất thân của số 03.
Hắn ép mình khép mắt lại, qua ba giây đồng hồ, mắt mở ra lần hai, tơ máu nổi dày đặc hơn.
Không thể nào bỏ mặc!
Về lý luận, sau khi một người giám sát xuất quân, người giám sát khác không nên đến cùng một địa phương, để tránh lãng phí tài nguyên, hoặc khiến đồng nghiệp cho rằng năng lực của mình bị coi khinh.
Nhưng hắn thật sự lo lắng cho tộc đàn của 03, rất muốn đi xem.
Hay là xem chứng cứ trước?
Đúng, chỉ là lương tâm quá đau.
Trước khi xem xong chứng cứ thì nằm liệt trên ghế dựa, tuyệt đối không đi đâu hết.
Người giám sát bắt đầu nghiêm túc đọc chi tiết chứng cứ, đọc một hồi tròng mắt toàn là tơ máu, một tay vô thức bóp cánh sáng, cánh sáng phát ra tiếng “rắc” bi thảm.
Nhà xưởng tư bản chủ nghĩa bóc lột mồ hôi và máu quái gì thế này!
Người giám sát mắt đầy tơ máu thầm hận mình quá có lương tâm, tinh thần trọng nghĩa cũng quá mạnh, đọc tin tức xã hội còn có thể tức đến đấm bàn, càng đừng nói đọc các chứng cứ này.
Hắn đọc chứng cứ liên tục không dừng mắt được, ngôn ngữ quy củ làm người đọc lã chã rơi lệ, linh hồn run rẩy.
【 Nhà của chúng tôi.

Là một cái cọc nạp điện.
【 Khu công tác của chúng tôi.

Là gian ô vuông kim loại một mét khối.
【 Chúng tôi lao động.

Thời gian biểu từ sáng đến tối chưa kể tăng ca.
Hành văn ngắn ngủi mấy từ không đủ để miêu tả sự bóc lột trầ.n trụi nặng nề, không thua gì bị một chiếc xe tải tông trực diện, rồi cán qua người.
Người giám sát hít sâu, kéo mũ choàng che kín toàn bộ đầu mình, tiến hành tự hỏi.
Người giám sát Quý Ỷ Nguy tuy ở nơi đó, có thể đã bãi công.
Anh thường xuyên như vậy, làm cái gì đều dựa vào hứng thú, thích chạy ra ngoài nổi điên.
Tuy rằng anh đang trên đường phát điên, sẽ trực tiếp hoặc gián tiếp dọn dẹp rất nhiều kẻ địch, nhưng lúc này đây, rõ ràng là không làm gì.
Ít nhất… muốn đi xem một chút.
Có khả năng Quý Ỷ Nguy sẽ không vui, nhưng sẽ không động thủ, bởi vì anh đã đáp ứng 03, sẽ coi nhóm người giám sát là đồng bạn.
Hắn đúng là vô dụng,
Còn phải dựa dẫm vào di ngôn của số 03.
Người giám sát đứng dậy, chim giấy xuyên qua hành lang dài, đi vào phòng mình.
Phòng có hơi trống, có một sông băng màu lam trắng, nhiệt độ không khí cũng rất thấp.
Ở giữa phòng đặt một cơ thể chim cánh cụt máy móc rất cao rất lớn.
Chim cánh cụt là loại chim cánh cụt hoàng đế, đang nạp điện chờ đợi.
Đã lâu lắm rồi không sử dụng xác ngoài này, cảm giác thật là kỳ quái.
Thời điểm nhân số người giám sát đầy đủ, thứ nằm lâu trong phòng này ngược lại là bản thể hình người của hắn… Nghĩ lại thì, lúc ấy vì có Quý Ỷ Nguy, hắn cùng đồng bạn đều có thói quen dùng xác ngoài này.
Khi đó các đồng bạn đeo cánh sáng, sáng rỡ như hai đóa hoa lửa.
Hoa lửa sau lưng số 03 là loá mắt nhất, tầm mắt Quý Ỷ Nguy luôn dừng trên đôi cánh được điều chỉnh cùng đôi tai mèo máy móc, cười ôn hòa giống một người bình thường.
Giờ đây chỉ còn là hồi ức.
Người giám sát kéo mũ choàng xuống, một tay chống bên cạnh chim cánh cụt máy móc, nhẹ nhàng nhảy vào trong chim cánh cụt.
Hắn ngồi ổn định, kéo đầu chim cánh cụt khép lại, đôi mắt chim cánh cụt lập tức tức tỏa ánh sáng nhạt, mõm cam hồng giật giật.
Tiếp theo, vòng lăn phía dưới thân chim cánh cụt cũng khởi động.
Vì đã lâu không được sử dụng, cơ thể máy phát ra tiếng “kẽo kẹt”.
Giữa tiếng vang “kẽo kẹt”, chim cánh cụt dẫm vòng lăn, uy phong lẫm liệt trượt về phía trước.
Người giám sát, xuất quân!
Kẹt… kặc kặc kặc…
Người giám sát: “…”
… Vẫn nên đi tra dầu bánh xe trước đã.
* * *
Vì lăn lộn cả đêm, trong buổi họp của chủ hệ thống, cẩn thận như 1001 cũng nhịn không được muốn ngáp.
Số 1234 đang đứng trên đài đọc báo cáo, nguyện trở thành phụ tá đắc lực cho chủ hệ thống, chỉ là trông có vẻ không vui vẻ gì.
1001 lẳng lặng nhìn nó.
Thật lòng mà nói 1001 hơi thất vọng.
Tối hôm qua bọn nó như nguyện tìm được nút báo cáo, thuận lợi nhấn xuống, Tam Tam cũng gửi được toàn bộ chứng cứ, lại không được đáp lại như tưởng tượng.
Xem ra trợ lực từ bên ngoài khó có thể dựa vào.
May là trước đó bọn nó đã trợ giúp một chút cho phe ký chủ, ví dụ giúp ký chủ giải quyết nan đề khống chế người máy.
Bên ký chủ nếu không ngu, sẽ lựa chọn hợp tác cùng thế lực thần bí là bọn nó.
1001 nghĩ đến nhập thần, chờ hết buổi họp, nó còn muốn bàn bạc với Tam Tam hành động tiếp theo.
Tam Tam chắc là đang ngủ gà ngủ gật, nó cần nhắc nhở một chút, đừng quá lộ liễu, kẻo chủ hệ thống phát hiện.
1001 lén lút nghiêng đầu.
Nhưng nó khiếp sợ phát hiện, hệ thống 2333 thế mà mở to đôi mắt điện tử, tinh thần toả sáng thần thái sáng láng!
Sao lại thế này? Hôm nay Tam Tam không trộm lười trong buổi họp!
Buổi họp vừa mới kết thúc, 1001 liền quay đầu đi tìm hệ thống 2333, kết quả ngắn ngủn mười mấy giây, hệ thống 2333 đã bị một đống quả cầu mèo vây quanh.
Nó chen vào giữa đám quả cầu, phát hiện hệ thống 2333 bất động tại chỗ, mắt vẫn như cũ sáng ngời có thần.
“Tam Tam đây là… Bị sao vậy?”
Một quả cầu mèo bên cạnh không hiểu gì cả.
“Tan họp vẫn bất động, tự dưng trở nên thích họp hả?”
“Ai? Ai thích họp?”
Hệ thống 2333 vươn cái đuôi, “Rẹt” một tiếng, bóc giấy in hai con mắt điện tử dán trên màn hình.
1001: “…”
Các quả cầu khác: “…”
Tam Tam mà thích nghe họp mới lạ! Phá án! Đây là ham ngủ đến dũng cảm!
“Hơ hơ!” Hệ thống 2333 vô tư phát giấy in mắt mà mình tự chế cho các quả cầu khác, chờ đến khi đám đông giải tán, cười nói với 1001, “Biện pháp này là thỏ nhỏ dạy cho tôi, dùng quá tốt.”
Thỏ nói, đôi khi chủ hệ thống bỏ qua một số thủ đoạn đơn giản, hoa hòe loè loẹt ngược lại sẽ bị phát hiện.
Hệ thống 2333 được dẫn dắt, cậu đấu với chủ hệ thống lâu như vậy, ngẫu nhiên trở lại nguyên trạng, không ngờ hữu hiệu ngoài ý muốn.
Chủ hệ thống bỏ qua một số thủ đoạn đơn giản…
Màn hình 1001 trống trơn.
“Ví dụ như công kích vật lý?”
Không cần virus, trực tiếp dùng gậy to đập nát quả dưa hấu?
“… Nói thế chắc là cũng có thể đấy.” Hệ thống 2333 cảm thấy được phết, cơ mà cậu còn được dẫn dắt một thứ khác.
Cậu ngó nghiêng quanh quất, xác nhận 1234 theo chủ hệ thống rời đi, lúc này mới thần bí nói.
“Tiểu Nhất, anh đi theo tôi, chúng ta tránh người máy và camera theo dõi, tới tầng -1.”
Hệ thống 2333 vẫn không tìm được chỗ nào để BUG từ dưới mặt đất leo lên trên mặt đất.
Thỏ đã tạo linh cảm cho cậu, đôi khi, có lẽ vấn đề có thể đơn giản hóa.
Ví dụ bỏ qua BUG phức tạp, trở lại nguyên trạng.
Mang theo 1001 đi tới một góc, bốn bề vắng lặng, 1001 nhìn cậu móc ra một máy cắt hồng ngoại, nhắm vào góc tường cắt một vòng.
1001: “…”
Hệ thống 2333 nhẹ nhàng không tiếng động mà cắt xong, kéo miếng kim loại bị rớt ra, chui vào nhìn thoáng qua phía trên rồi lùi về, hào hứng nói với 1001.
“Thành công! Tạm thời chưa đi lên, tôi còn muốn chuẩn bị một chút.”
1001: “…”
“Tiểu Nhất, anh có muốn bay lên không?”
1001: “… Đương nhiên.”
Nói thật, Tam Tam là Thiên mã hành không* đỉnh nhất nó từng gặp… Thiên, thiên meo hành không?
“Tốt.” Trên màn hình hệ thống 2333 hiện mắt cười cong cong, “Đêm mai tôi đi tìm tiểu Cửu lắp thêm trang bị module, tình huống phía trên không biết thế nào đâu, vẫn nên ưu tiên an toàn.”
“Tiểu Nhất à đêm mai nghỉ ngơi cho tốt, cách khoảng một ngày, cúng ta cùng nhau lên trên, nhìn xem có phải giống lời lãnh đạo… Chỉ có thiết bị duy trì sinh mệnh.”
Hệ thống 2333 còn lâu mới tin lãnh đạo ma quỷ.
Không cho phép lên trên mặt đất, nhất định trên mặt đất cất giấu bí mật lớn nhất không gian vô hạn.
Mà hình dạng về bí mật kia, thật ra 2333 đã có phỏng đoán mông lung
Chỉ chờ nghiệm chứng cuối cùng.
*Thiên mã hành không: Ngựa trời chạy trên không trung.
Chim cánh cụt hoàng đế.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.