Anh Trai Nuôi, Đến Bao Giờ Anh Mới Yêu Em

Chương 142: Hoan nghênh em đã trở về nhà!




Lời tuyên bố của cô giống như đinh đống cột vậy, chứng tỏ là cô đã trở về... những ai đang có ý định làm cho Trương gia sụp đổ thì đừng mơ mà thành công... bởi vì cô đã quay trở lại, sau hôm nay tin tức về cô đã được báo chí đưa tin lên và trở thành tâm điểm của sự chú ý của ngoài kia, nó đã trở lên hẵng top 1 về sự tìm kiếm thông tin của cô...
Vậy tức là thi thể đó là giả, nên là cô đã bảo Tiểu Thiên đem thi thể giả đó đem đi tiêu hủy đi, và sau khi dọn dẹp xong... cô liền bước ra cùng Trương Minh Vũ và 3 anh để lên xe về Trương gia.
Khi lên xe và đi được một đoạn thì Trương Minh Hoàng liền hỏi cô về những thứ chất cấm đó!
- Tiểu Nhi, trong sáu tháng em ở ẩn thành phố C thì em đã tiêu hủy hết số hàng chất cấm đó chưa!
- Dạ rồi, nhưng có một lần em đã quá xem thường bọn chúng, nên em đã bị sơ ý mà để cho bọn chúng chạy thoát được tới 3 - 4 tên... nhưng số hàng chất cấm đó em đã cho mình 6 tháng thời gian để mình hoàn thành...và sau đó sẽ trở về Trương gia!
Và đúng như lời hứa mà cô viết ở trong bức thư đó, hôm nay cô đã trở về với Trương Minh Vũ và các anh và mọi người...từ nay sẽ không một ai dám lộng hành nữa, đây chính là quy tắc, nếu ai dám chống chả thì xác định sẽ trở thành mồi cho thú dữ ăn!
Đây là một lời cảnh cáo mà cô dành cho bọn họ... nếu ai cảm thấy chán sống thì cứ việc mà làm... nhưng hậu quả rất ư là đau đớn, những ai khi nghe những lời này của cô cảm thấy tự chột dạ vì lời nói của cô có hàm ý rất cao, tuy cô không nói thẳng ra, nhưng...những lời nói của cô không ít sát thương ở trong đó, ai ai cũng đều hiểu cả.
Bây giờ mọi người đã tin là cô đã quay trở lại, vì những lời nói này chỉ có một mình cô nói ra... không một ai có thể nói như vậy... bây giờ họ mới tin đây là sự thật rằng là cô đã trở về.
Trương Minh Hoàng nói tiếp:
- Theo anh nghĩ, nếu bọn chúng đã chạy thoát rồi, thì bọn chúng sẽ tới địa bàn của bang khác mà báo cáo lại, tới lúc đó e là em phải chịu cực rồi.
Cô gật đầu và nói:
- Anh cả yên tâm, em cũng đã có một món quà không nhỏ dành riêng cho bang đó, khi bọn chúng mở ra... em tin chắc rằng sẽ khiến cho bọn chúng không khỏi thất vọng mà ngược lại bọn chúng còn phải thật bất ngờ mà mắt chữ A mà mồm thì chữ O nữa là...!
Tức là cô đã xắp xếp ổn thỏa nên cô mới yên tâm mà trở về... cô đã cài đàn em của mình vào bang Campuchia để đặt bom, thời gian chỉ trọn vẹn 10 phút, chắc bây giờ nó đã hết thời gian và nổ tung.
Khi gắn bom xong đàn em của cô đã rời khỏi ngay lập tức... bang của bọn chúng hiện giờ chỉ còn những thứ đã cháy đen, ngày mai cô chắc chắn rằng nó sẽ là một tin rất hot cho các nhà báo chí và truyền thông đây.
Chiếc xe Mercedes lăn bánh vào nhà chính Trương gia, nơi đây đã 6 tháng cô đã không bước chân vào từ ngày cô đi làm nhiệm vụ... thật sự rất nhớ.
Nó không thay đổi gì, chỉ thay đổi đó chính là vườn hoa mà cô trồng lúc trước khi cô đi là nó chưa nở hoa gì... nhưng bây giờ cô quay về thì thấy nó đã nở hoa rồi...
Loài hoa mà cô trồng đó chính là * Hoa Hồng * một loài rất có ý nghĩa và đây cũng chính là loài hoa mà cô thích nhất, khi xe chạy vào liền chạy nghen vườn hoa đó, ánh mắt của cô liền va phải những bông hoa ấy, chúng nở ra thiệt xinh đẹp... cô cứ nhìn mãi mà không thấy chán là gì!
Có nhiều lúc cô có rất nhiều tâm sự nhưng cô không biết là cô đi tìm ai để giải tỏa mối tâm sự này, cô cứ đi... cứ đi thì đột nhiên cô dừng lại là vì ánh mắt đã thấy một vườn hoa xinh xinh đang phát triển rất mạnh mẽ, nhìn nó quá ư xinh đẹp nên cô đã nhờ quản gia chuyển vị trí đó sang lối đi vào nhà chính, chỗ đó thích hợp nhất, bởi vì khi cô có đi hay chạy xe đều nhìn thấy nó cả...
Cô thôi không nhìn nữa, để chúng còn phát triển nở ra hoa nữa, khi cô ngồi xổm xuống, hai bắp chân của cô khép chặt vào nhau... hai bàn tay của cô đặt vào hai đầu gối chân, để cô có thể nhìn nhắm nó kỹ hơn, nhưng nhìn kỹ thì có vài cành hoa vẫn chưa nở, nên cô đã không nhìn nữa mà xoay người bước và nhà, để cho chúng phát triển mà nở ra hoa nhanh nhất.
Khi cô bước nhà chính, chưa gì cô đã phát sinh nghi ngờ là bởi vì căn nhà đều tối thui, không lấy một ánh sáng gì... cô cứ nghĩ có ăn trộm nên cô đi cứ từ từ, mà không dám gây tiếng động, thì đột nhiên ánh sáng bật lên, Trương Minh Vỹ và Trương Minh Phong cầm 2 cây bắn pháo hoa mà mở nút bắn * BÙM * pháo hoa bay lên không trung mà rơi lã chã!.
Cô bất ngờ tới nổi chưa biết chuyện gì xảy ra, còn có cả băng rôn có in chữ là:
* MỪNG NGÀY TỨ TIỂU THƯ TRỞ VỀ *
P/s: Còn tiếp nhé mọi người, khúc sau sẽ vào chương 143 nhé - cảm ơn mọi người đã ủng hộ truyện mình nhé ❤ - hẹn mọi người ở chương sau nha 😘
Hãy LIKE 👍 cho mình nhé
( RỒI CHUYỆN GÌ SẼ XẢY RA VỚI CÔ VÀ) ________( ANH TIẾP THEO ĐÂY)________
MỜI CÁC BẠN ĐÓN TIẾP CHƯƠNG 143 ❤
Đây là cuốn tiểu thuyết đầu tay của mình mong mọi người sẽ ủng hộ mình ạ ❤

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.