Anh Trai Nuôi, Đến Bao Giờ Anh Mới Yêu Em

Chương 145: Ân đoạn nghĩa tuyệt! (P1)




Trương Minh Vũ nhíu mày lại, từ nãy tới giờ bọn họ thốt ra câu nào cũng đều có mục với đích cả... ông để ý rằng là?
Từ lúc bọn họ bước vào đây ánh mắt đầu tiên bọn họ nhìn là hướng về cô... vì họ quá bất ngờ là tại vì cô đã thay đổi toàn cơ thể, một chút nữa bọn họ đều sẽ không nhận ra cô...
Từ nãy tới giờ cô vẫn im lặng để bọn họ nói, câu chuyện về bọn họ nói đa phần đều lôi cô vào... Tiểu Thiên đứng kế bên cô khi biết cô tức giận liền sợ hãi... vì anh biết rất rõ Đại tỷ nhà anh, ai ai chọc phải tỷ ấy đều phải cúi đầu xin lỗi ngay...
Trương Minh Vũ liền lên tiếng hỏi?
- Chuyện này phải để cho Tứ Tiểu Thư xử lý... tôi sẽ không can thiệp vào... kể cả Tam Đại Thiếu Gia cũng vậy...
Bọn họ nghe xong liền xoay về hướng cô... sát khí của cô đang dần bùng phát... khí lạnh nó lan tỏa khắp nhà Trương Gia... lạnh lùng cho tới mức bọn họ không muốn nhìn thấy chúng... Hạ gia không sợ trời không sợ đất, bây giờ bọn họ chỉ sợ mỗi mình cô thôi!
Hạ Văn Sang đành nuốt ngụm nước bọt lại xuống cổ mà bắt đầu thảo mai nịnh hót cô...
- À, con gái của cha... lâu lắm rồi 2 cha con ta mới gặp lại nhau... con đừng nhìn ta bằng ánh mắt với cái thái độ lạnh lùng đó chứ... phải không con gái của ta...
- Con đi đâu mà mấy năm nay ta tìm không thấy con vậy... con có biết ta lo lắng cho con tới như thế nào không hả...Ngọc Bích à... con hãy thu hội lại cái đó được không...?
- Với lại mẹ và em gái con cũng biết lỗi của mình rồi... ta cũng xin lỗi con về những chuyện ngày xưa ta đã đối xử với con...bây giờ Hạ Thị đang trong bờ vực phá sản, chỉ có hợp đồng bên Trương gia con mới có thể khiến Hạ Thị trở lại như ban đầu...
- Đừng vì một chút sự việc cỏn con đó mà phải khiến cho gia đình ta phải ly tán... ta biết, con không dễ gì tha lỗi cho ta... nhưng con phải nghĩ tới mẹ của con đang ở dưới suối vàng chứ... bà ấy không muốn thấy gia đình của chúng ta phải chia xa nhau vì một chút chuyện nhỏ xíu đó cả...!
- Con hãy vì ta mà tha cho Hạ gia, và ký hợp đồng với Hạ Thị... nếu không Hạ Thị sẽ bị phá sản mất... con không vì ta cũng được, nhưng con hãy vì mẹ con ở dưới xuống suối mà đồng ý ký hợp đồng...nếu Hạ Thị phá sản... Hạ gia cũng không còn... thì mộ của mẹ con cũng sẽ không còn nữa... bây giờ vẫn còn thời gian... con mau ký nó đi?
Nghe tới đây Trương Minh Phong liền không chịu được liền muốn xông lên đánh cho Hạ Văn Sang một trận nhưng đã bị Trương Minh Hoàng ngăn lại?
Trương Minh Phong xoay qua nhìn Trương Minh Hoàng nhưng anh chỉ lắc đầu và không nói gì... nên Trương Minh Phong đành ngập cục tức này...
Trương Minh Phong biết anh hai mình ngăn anh lại cũng chỉ có lý do mà thôi... nên Trương Minh Phong anh đành đứng lại và tiếp tục quan sát xem là ông ta định sẽ làm gì với Tiểu Nhi của anh.
Không chỉ riêng anh Tiểu Thiên cậu ta cũng đang rất tức giận, cậu ta không ngờ ông ta có thể nói dối trắng trợn như thế được... cũng chỉ vì lợi ích của bản thân của mình mà thôi, ông ta còn lôi người mẹ đã mất của đại tỷ nữa chứ...
Thật không thể tha thứ mà... cậu ta chứng kiến câu chuyện từ đầu cho tới cuối, hai bàn tay của cậu ta bây giờ cũng đã cuộn tròn và tạo thành nắm đấm rồi... cậu ta cũng giống như Trương Minh Phong mà lao đến đấm vài phát vào mặt ông ta...
Nhưng cậu ta liền xoay về hướng mà Đại Thiếu Gia đang đứng... anh biết Tiểu Thiên đang nhìn mình... ngầm cho phép cậu ta chạy tới để đánh cho ông ta một trận nhường tử... nhưng anh lại ngầm lắc đầu...
Anh không cho Tiểu Thiên trong lúc đang nóng giận mà làm chuyện dại dột được... nên anh đã lắc đầu và không đồng ý... Tiểu Thiên cũng đành nhịn lại cục tức này... và cùng Tam Đại Thiếu Gia quan sát về ông ta... âm thầm mà bảo vệ cô?
Cả căn phòng trở nên im lặng đến lạ thường, bầu không khí cũng không vui vẻ như ban đầu nữa mà bây giờ đó trở nên căng thẳng và âm u thật khiến cho mọi người đều phải rơi mồ hôi từng hột xuống...
Ông ta nở một nụ cười thật giả trân... khiến cho mọi người nhìn sơ qua thôi cũng đã biết nó giả trân đến mức độ nào... không thấy cô trả lời... nên ông ta bắt đầu lo lắng... ông ta định sẽ lên tiếng hỏi cô nhưng cô đã lên tiếng trước rồi...
Nhưng giọng nói của cô thật sự rất trầm và lạnh lùng, giọng nói của cô không giống như lúc hồi sáng nữa... tất cả mọi người ở Trương gia từ khi cô bước trân vào đây, ai ai cũng biết khi cô cất chất giọng này lên, thì đó sẽ là lúc cơn tức giận của cô đến đỉnh điểm...
Thật sự lấy làm tiếc vì bọn họ đã chọc phải người không nên chọc rồi... chỉ chút nữa thôi, thì ông ta và cùng với bọn họ sẽ được chiêm ngưỡng sự tức giận của nó dẫn đến việc cơn thịnh nộ của cô bộc phát... thì tới lúc đó ông ta và bọn họ có hối hận cũng đã không kiệm nữa rồi!
Hãy LIKE 👍 cho mình nhé
( RỒI CHUYỆN GÌ SẼ XẢY RA VỚI CÔ VÀ) ________( ANH TIẾP THEO ĐÂY)________
MỜI CÁC BẠN ĐÓN TIẾP CHƯƠNG 146 ❤
Đây là cuốn tiểu thuyết đầu tay của mình mong mọi người sẽ ủng hộ mình ạ ❤

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.