Thể loại: ngôn tình, cổ đại, xuyên không
Edit: Cún con say sữa, Windy, Lâm Linh
Độ dài: 66 chương + 3 phiên ngoại
LÝ GIẢI TÊN TRUYỆN
Bạc hà: Vân Tưởng Dung, từ nhỏ đã có đôi mắt long lanh đẹp hút hồn, đôi má tựa ráng chiều, làn da trắng mịn nõn nà, sinh ra đã biết nói, dung nhan vô song. Trời sinh tính tình thông minh, linh hoạt, tựa như tinh linh trong truyền thuyết. Từ khi lên chín tuổi đã ẩn hiện một diện mạo khuynh quốc, khuynh thành. Sinh ra đã được phong làm thái tử phi. Thân thể có mùi thơm mát của bạc hà, vì vậy mà được xưng tụng là “Bạc Hà mỹ nhân”.
Đồ my: Tử Hạ Phiêu Tuyết, một đôi mắt màu tím, dung nhan còn đẹp hơn cả nữ nhân, giống như đóa hoa đồ my nở trong tuyết tháng sáu. Thiên phú dị bẩm, xử sự lạnh lùng, quyết đoán, danh xưng là “Yêu vương”.
Lê: Triệu Lê Mậu, thái tử Hương Trạch Quốc, trí dũng hơn người, một đôi mắt phượng không giận mà uy, như một cây lê cao vút, xum xuê cành lá.
Hoa: Hoa Phỉ, ngọc thụ lâm phong, giỏi dùng độc mà cũng giỏi trị độc. Thích màu xanh, từ chỗ ở cho đến quần áo và đồ dùng hàng ngày đều là màu xanh. Tính tình thẳng thắn, chân thành, thường khiến cho người khác ôm bụng cười đến quặn thắt cả ruột.
Bạch: Vân Tương Chi, là con nuôi của Thừa tướng Hương Trạch Quốc Vân Tư Nho, dáng vẻ khó phân biệt nam nữ, thích màu trắng, giỏi vẽ tranh, được mệnh danh là Họa thánh. Người đời sai dùng “tư nho”để chỉ mỹ nam.
Giới thiệu vắn tắt
Hoàng đế tự mình xem xét tuyển người phối ngẫu(1) với Thái tử. Thái tử mặc dù rất tốt, nhưng cũng không bằng được “Tiểu Bạch ca ca” thanh mai trúc mã của nàng. Vì vậy, Vân Tưởng Dung vốn không sợ trời, không sợ đất liền tỉ mỉ bày ra một màn “tân nương thất lạc”. Nguyên tưởng rằng chỉ là tư tình của nhi nữ, không ngờ lại khiến thiên hạ phân tranh.
(*Phối ngẫu: Kết duyên vợ chồng)
Thân thế của Tiểu Bạch ca ca mà nàng vẫn thương yêu là một câu đố. Kẻ được thế nhân gọi là “Yêu Vương”, Tử Hạ Phiêu Tuyết, cũng nhìn chằm chằm vào nữ tử mang trên người hương bạc hà truyền kỳ. Dung mạo đẹp chính là sai lầm mà. Đúng là Hồng nhan họa thủy trong truyền thuyết
VĂN ÁN
Sự tình được đặt tên là kỳ diệu này bắt đầu từ một đầu mối như sau: tôi quen biết một người bạn trai đã được 3 tháng lẻ 1 ngày. Trong một buổi tối nọ, lương tâm tôi đột nhiên thức tỉnh, cho nên tôi đã quyết định rằng để cứu vớt trái đất, nếu tôi không vào địa ngục thì còn ai vào địa ngục? Một cuộc cách mạng tinh thần cao thượng. Nhưng nó gắn với một bài học đau lòng. Nếu có thể thì tôi ước gì người bạn trai ấy đừng cố cầu hôn tôi. Cũng không biết tên “quạ đen” nào ngu ngốc đưa ra ý kiến rằng tôi rất thích một chiếc nhẫn kim cương – khiến người bạn trai đó lẳng lặng bỏ chiếc nhẫn vào trong ly sinh tố đào mát lạnh. Đúng lúc chàng giương mắt hồi hộp chờ đợi, thì tôi ngây thơ vô tội múc một thìa sinh tố đào lớn đến mức không thể lớn hơn được nữa, rồi dùng tốc độ sét đánh không kịp bưng tai nuốt xuống… Tại thời điểm tôi trình diễn động tác sét đánh không kịp bưng tai ấy, trong nháy mắt, tôi thấy trong con ngươi nhỏ tí xíu đang nhìn tôi chờ đợi, chợt xuất hiện vô số con số phóng đại (người bình thường gọi đó là nhãn thần), sau đó trước mắt tối sầm…
———————-
Sử sách ghi chép lại rất nhiều cách xuyên qua không gian: có người vì bị tông xe mà xuyên qua, có người vì nhảy lầu mà xuyên qua, có người xuyên qua khi đang ngủ, có người vì sinh bệnh mà xuyên qua… Mà tôi —— lại vì bị chiếc nhẫn cầu hôn nạm kim cương làm cho nghẹn chết mà xuyên qua. Quá xấu hổ! Thật quá xấu hổ mà! Một nỗi bất hạnh trong vạn nỗi bất hạnh! Có người nói tôi thật biết cách hủy hoại sự trong sạch của những người xuyên qua…