Bác Sĩ Nguy Hiểm

Chương 1039:




Đàm Trung Lâm vội vàng gật đầu, cầm phim chụp X-quang đã chuẩn bị xong lập tức đưa cho Trần Thương, toàn bộ quá trình cực kỳ trôi chảy, như hỗ trợ với nhau thành thói quen!
Điều này làm cho các chủ nhiệm xung quanh lập. tức kinh ngạc.
Bác sĩ Trần này đến cùng là thần thánh phương. nào?
Vì sao trước kia chưa từng nghe qua, hơn nữa.... Vì sao chủ nhiệm Đàm lại tôn kính với cậu ấy như thế.
Sau ba phút, trong đầu Trần Thương nắm rõ toàn bộ tình huống người bệnh so sánh một chút, sau đó nhìn mọi người nói:
- Chuẩn bị phẫu thuật!
Sau khi mọi người nghe được câu này, nguyên một đám lập tức tỉnh thăn phấn chấn, sẵn sàng tham gia!
Dù sao đây chính là một cơ hội tốt kết giao với Khổng cao quan!
Kiểu cơ hội này có thể gặp nhưng không thể cầu, nhưng vẫn còn phải xem chính bác sĩ lựa chọn như thế nào.
Chỉ thấy Trần Thương quay người, sau đó nhìn mọi người chung quanh, hơi dừng một chút, mặc dù đều là chủ nhiệm, nhưng Trần Thương không quen ai, còn không bằng không cần.
Thế là gọn gàng mà nhanh lẹ điểm danh nói:
- Chủ nhiệm Đàm, chủ nhiệm An, còn có... ông.
Trần Thương chỉ vào Hoắc Quốc Khánh đang giữ tay gãy nói:
- Chúng ta cùng nhau phẫu thuật đi.
Lập tức chân mày Hoắc Quốc Khánh cau lại, ông sớm đã có chút không thể chờ đợi, cho nên vội vàng cười ra ngoài rửa tay chuẩn bị phẫu thuật.
Mà An Ngạn Quân mỉm cười, xem ra “viện Trần" không có quên mình là học trò giỏi nhất của cậu ấy.
Mà xung quanh sáu bảy chủ nhiệm còn lại có chút mờ mịt...
Tâm lý đủ loại cảm giác, quá phức tạp!
Trong lòng bọn họ lại có chút ê ẩm, chát chát chát chát, hình như vì không được lật bài với Trần Thương nên có một loại cảm giác mất mát trước nay chưa từng có!
Dù sao cơ hội này khó có được!
Trong lòng nguyên một đám chủ nhiệm vô cùng chua xót, ao ước ghen ghét nhìn ba chủ nhiệm được Trần Thương điểm danh.
Mà lúc Hoắc Quốc Khánh rửa tay, kém chút nhếch môi cười, chỉ là tranh thủ thời gian kìm lại, không nên để bọn họ phát hiện, tố cáo chính mình cười trên nỗi đau của người khác sẽ không tốt.
Sau khi được giao nhiệm vụ, toàn bộ đoàn đội cấp tốc thực thi nhiệm vụ theo trình tự công việc đã được sắp xếp!
Các thao tác phẫu thuật tái tạo các chỉ rườm rà hơn, căn các dụng cụ thiết bị, nhân viên căn thiết, và các quá trình phẫu thuật đều có phần phiền phức hơn.
Y tá trưởng Lý Anh là người đầu tiên xung phong, nhanh chóng bố trí phòng phẫu thuật, chuẩn bị đây đủ các dụng cụ phẫu thuật.
Ba bàn đã được vô trùng đặt bên cạnh bàn phẫu thuật đã chuẩn bị sẵn sàng, phân biệt rõ ràng bàn để tay phải đã bị gãy rời, các dụng cụ làm sạch vết thương, và dụng cụ phẫu thuật.
Bác sĩ gây mê vẫn là Lưu Kiện, ban đầu dự tính là lão chủ nhiệm đảm nhận việc gây mê, thế nhưng là lão chủ nhiệm cười cười, rồi để Lưu Kiện đi làm.
Một cơ hội như vậy, lão chủ nhiệm lại không quan tâm lắm, mà lại để cơ hội đó cho Lưu Kiện.
Phải biết rằng, địa vị của bác sĩ gây mê trong phẫu thuật cũng là rất cao, đây là một nhân tỉnh của con người với con người, sau khi phẫu thuật kết thúc, người nhà họ Bác sĩ Khổng rất có thành ý muốn chiêu đãi mọi người, chuyện này đối với Lưu Kiện mà nói, chính là một cơ hội gặp gỡ tạo mối quan hệ với nhiều người hơn.
Đối với vấn đề này, trong lòng của Lưu Kiện cảm thấy rất biết ơn với lão chủ nhiệm!
Trong cuộc đời của mỗi con người, sẽ luôn gặp được những quý nhân trợ giúp mình, quý nhân của Tân Hiếu Uyên là thầy Phòng Dung Lâm, mà quý nhân của Lưu Kiện là lão chủ nhiệm.
Những này quý nhân sẽ ở một giai đoạn quan trọng nào đó sẽ cho chúng ta một chút cơ hội, thúc đẩy chúng ta phát triển, chuyện này đối với cuộc sống của chúng ta mà nói, chính là một bước tiến lớn!
Bởi vì chỉ là đơn giản là tay phải bị gãy, cũng không cần đến biện pháp gây mê toàn thân, mà cách gây mê này chỉ có ảnh hưởng cực kì nhớ đến hô hấp tuần hoàn trên cơ thể, chúng ta có thể dựa vào từng loại phẫu thuật để tùy chỉnh thời gian gây mê bên ngoài màng cũng đưa vào đó mà xác định liều lượng gây mê kéo dài bao lâu.
Kiến thức cơ bản của Lưu Kiện cực kỳ vững chắc, sau khi nhắc nhở một số thứ cần ghi nhớ bàn giao. công việc, rồi gây mê, không bao lâu sau, ca phẫu thuật chính thức bắt đầu!
Đầu tiên vẫn là làm sạch vết thương, phải làm sạch tất cả các vết thương để phòng tránh việc bị nhiễm trùng, và là cơ sở để hồi phục thành công.
Mà điểm mấu chốt là chất lượng mạch máu cao có thể nối lại các chỉ đã gãy.
Việc chưa trị cơ bắp, gân bắp thịt, xương cốt cùng thần kinh là sự đảm bảo phục hồi của các chức năng.
Chính vì vậy, mỗi một bước, đều cần phải xử lý một cách cẩn thận.
Làm sạch vết thương không chỉ đơn giản là xử lý miệng vết thương, mà còn là một quá trình không thể thiếu để hiểu sâu và toàn diện hơn vẽ các mô bị tổn thương.
Đây là quyết định về kế hoạch phẫu thuật tái tạo cực kì quan trọng đối với Trần Thương.
Vì lẽ đó, lúc mà Trần Thương tái tạo đã rất nghiêm túc, và cũng đã hao tốn rất nhiều thời gian để đi tìm hiểu những chỉ tiết như mạch máu, thần kinh, gân bắp thịt, xương cốt!
Trần Thương lại một lăn lại một lăn dùng nước rửa kháng khuẩn cùng chổi lông tiêu độc được rửa sạch chia làm hai đầu, sau đó dùng lượng lớn các loại nước muối để rửa.
Quá trình quan trọng nhất tiếp theo là mang những nhóm mô bị thương củng các dị vật bên ngoài, đêm tất cả chúng loại bỏ hoàn toàn rồi làm sạch và xử lý vết thương!
Làm sạch vết thương là như thế nào?
Tuyệt đối không chỉ đơn giản là việc rửa sạch mặt ngoài của vết thương!
Nó còn bao gồm xử lý bên ngoài vết thương.
Căn cứ vào mặt cắt của phần mộ, liệu chỗ đó có chảy máu hay không, dựa vào màu sắc hình thái và vô số điều nhỏ nhặt khác để phán đoán xem mô có còn sống sót, hay phải cắt bỏ phần mô đó đi.
Trần Thương rất cẩn thận và cực kì nghiêm túc.
Bởi vì đây là cuộc phẫu thuật chắc chắn sẽ thành công, và cũng là yêu tố chính cho sự phục hồi sau này.
Tất cả mọi người ở đây đều biết rõ độ khó của nó, tự nhiên cũng là nín thở tập trung, nghiêm túc quan sát.
Nhưng là dù có như thế nào, làm sạch vết thương với anh mà nói là một trong những lợi thế lớn nhất!
Bởi vì mắt của Trần Thương có thể nhìn thấy rõ ràng các mô hoại tử, và tiếp đó anh làm từng chút từng chút loại bỏ sạch sẽ các mô hoại tử, chỗ nào nên cắt thì cắt, nên sửa thì sửa, lại hoặc là giữ lại.
Lúc này, Hoắc Quốc Khánh nhịn không được nói nói một câu:
- Bác sĩ Trần... Anh không cần đánh dấu nó à?
Trần Thương hơi sững sở, còn chưa kịp đáp lại, Đàm Trung Lâm đã nhanh chóng lắc đầu tỏ ý với Hoắc Quốc Khánh: Đừng làm phiền đến bác sĩ Trần.
Bình thường mà nói, trước khi loại bỏi các mô không còn hoạt động nữa, các dây thần kinh quan trọng và các mạch máu cần được thắt lại bằng sợi tơ đen, sau đó việc tìm kiếm sẽ trở nên dễ dàng hơn.
Thế nhưng Trần Thương hoàn toàn không cần làm điều này, bởi vì sau khi buộc bằng sợi tơ đen, đẳng sau sẽ tiếp tục tổn thương, mà Trần Thương cũng không căn xác định qua thật sợi tơ đen để nhận biết, anh có thể rõ ràng phân rõ ràng từng sợi thần kinh, mạch máu, cơ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.