Bác Sĩ Nguy Hiểm

Chương 1040:




Với anh mà nói, mỗi một phút thời gian trôi qua đều rất quan trọng.
Đàm Trung Lâm và An Ngạn Quân, những người thường xuyên đi theo Trần Thường cũng hiểu những điều này!
Đây là điều mà người khác có muốn bắt chước cũng không được, điều này đòi hỏi sự hiểu biết đầy đủ về tổ chức và câu trúc, cũng như cần có năng lực ghi nhớ cực kì tốt của một siêu não!
Việc loại bỏ cơ, loại bỏ da, hay loại bỏ thần kinh, đây là khâu quan trọng nhất của việc xử lí vết thương.
Trần Thương có tiêu chuẩn riêng của mình, chỉ cần hệ thống nhắc nhở rằng toàn bộ màu đen đã bị cắt đứt, những điều này mang ý nghĩa không còn hy vọng nữa.
Thế nhưng ở trong mắt người khác, Trần Thương là một người mang trong mình sự quyết đoán, sắc bén, bình tĩnh!
Mỗi sự lựa chọn từng dây thần kinh và cơ đều cực kỳ chắc chắn.
Làm cho người xem không khỏi xúc động!
Một ca phẫu thuật, khi vừa mới bắt đầu làm sạch vết thương, Trần Thương đã chính phục tất cả mọi người ở đây bằng chính thực lực của mình. Truyện Ngược
Đối với miệng vết thương to như vậy, cần xử lí với sự tập trung cao độ, thần kinh dày đặc cổ tay, Trần Thương xử lý chúng, nhìn anh giống như là một cỗ máy tinh vi.
Ước chừng thời gian khoảng một tiếng sau, Trần Thương mới hoàn thành việc xử lí!
Tỉ mỉ nghĩ lại, thời gian khoảng thời gian xử lí cánh tay gãy, đã đi qua ba giờ.
Trần Thương không khỏi trở nên nghiêm túc!
Mỗi một phút trôi qua, đều có nghĩa rằng các bộ phận cơ thịt tiến thêm một bước đi đến tổn thương, cái này liên quan đến khả năng phục hồi của cảnh tay sau này, cũng liên quan đến chất lượng sinh hoạt của người bệnh sau này.
Quá trình này, rất mệt mỏi!
Trần Thương có chút mệt mỏi, dù sao những thao tác này phải có độ tập trung cao, nếu cắt nhiều hơn một chút cũng có thể sinh ra ảnh hưởng, cắt ít đi một chút chúng sẽ bị dính lại, phương pháp làm sạch vết thương phục tạp tỉnh vi như vậy, căn lựa chọn chính xác là giữ hay bỏ, quyết đoán cắt đi hay sửa lại.,, Những người ở đây bao gồm các chủ nhiệm cũng không thể đảm bảo chắc chắn!
Thế nhưng, bác sĩ Trần mới được bao nhiêu tuổi?
Không biết đã qua bao lâu, khi mà mọi người cảm giác thật sự rất mệt mỏi khi đã quan sát ca phẫu thuật quá lâu, Trần Thương rốt cục cũng xử lý xong!
Trần Thương buông dao phẫu thuật xuống, quay sang nói với Đàm Trung Lâm:
- Mạch máu đã xử lí xong, tôi chuẩn bị cố định lại xương!
Đàm Trung Lâm không dám bất cẩn, cùng An Ngạn Quân vội vàng bắt đầu tiến hành xử lí sạch mạch máu.
Phẫu thuật tái tạo, dù cho là tái tạo ngón tay bị gãy hay là tái tạo các chỉ bị gãy, đều cần tiền hành thanh lí mạch máu, nếu không thì, nếu như gấp gáp nối các mạch máu lại, vô cùng có khả năng xảy ra tình trạng rối loạn lưu thông máu sau khi phẫu thuật, dẫn tới hoại tử thêm một lần nữa, thậm chí dẫn đến xảy ra triệu chứng ở toàn thân, vì một cánh tay dẫn tới cất cụt thậm chí là gây ra từ vong cũng không phải trường hợp hiếm gặp!
Tuy nhiên, Đàm Trung Lâm và An Ngạn Quân đã chuẩn bị cực kỳ đầy đủ, đối với thao tác của những chỉ tiết này họ cũng là cực kỳ chú ý!
Đi theo phẫu thuật bên cạnh Trần Thương, chỗ nào cũng đều là các chỉ tiết, Trần Thương đối với các chi tiết cực kỳ nắm chắc, điều này khiến cho hai vị đệ tử cũng có một số hiệu biết nhất định.
Sau khi xử lý hoàn tất, Trần Thương cầm lấy tay gãy, cẩn thận so sánh!
Đóng đỉnh xương lại là một bước quan trọng trong phẫu thuật tái tạo, cũng như tổ chức chữa hỗ trợ.
Mà các yêu cầu để cố định xương là: Đơn giản, nhanh chóng, ổn định, tiết kiệm thời gian!
Đây chính là lúc thích hợp để kiểm tra kĩ thuật phẫu thuật của bác sĩ, xem bác sĩ sẽ làm như thế nào để nhanh chóng ổn định lại xương cốt và bắt đầu nối nó lại, điều này sẽ không này không thể xảy ra nếu không từng trải qua hơn mấy trăm ca phẫu thuật.
Bởi vì sau khi xương bị chấn thương sẽ có tổn thương nhất định, lựa chọn như thế nào, làm như thế nào để nối tất cả chúng lại, chuyện này cực kì quan trọng.
Ngay lúc này, tất cả chủ nhiệm đều tập trung tinh thần quan sát Trần Thương, chờ xem Trần Thương nối chúng lại!
Thế nhưng mà, mọi người ở đây đang cầm thấy cực kì bối rối khó hiểu, Trần Thương tùy ý cầm lấy hai phần tay nối chúng lại với nhau, nói:
- Lấy ốc xuyên qua cố định chúng lại!
Đàm Trung Lâm gật đầu, An Ngạn Quân ở bên cạnh hỗ trợ, Hoác Quốc Khánh thấy mình hình như đang nằm mơ!
Cái này mẹ nó?
Có thể tùy tiện như vậy à?
Khổng cao quan đoán răng mình sẽ điên trong tương lai!
Nối xương bị gãy không cần mười lần tám lần cầu kì chỉ tiết gì đó, nhưng mà cũng căn làm một cách nghiêm túc, Trần Thương làm như vậy thì nhìn không ra đang nối lại xương chỗ nào, nhìn như vậy rõ ràng là tùy ý đặt chúng vào với nhau!
Thế nhưng mà ngay lúc này, anh ta vừa cúi đầu nhìn xuống, hình ảnh ngay trước mặt anh ta lập tức làm anh ta cả đời không thể nào quên!
Cái gì gọi là kỹ thuật?
Cái này mẹ nó mới được gọi là kỹ thuật!
Mà mọi người xung quanh tập trung lại để nhìn, cả một đám người trên mặt lộ ra vẻ khó thể tin được.
Trần Thương dùng thủ pháp sắc bén và nhanh chóng để khôi phục lại làm hai mắt tất cả mọi người lập tức phát sáng!
Tất cả mọi người ở đây đều đã làm qua phẫu thuật nối lại cảnh tay bị gãy, cũng đã làm phẫu thuật hồi phục lại phần tay gãy xương, biết rõ chỗ đặc thù của từng khớp tay và xương.
Thế nhưng là, chính là bởi vì biết rõ, nên mới kinh ngạc nhiều như vậy, Trần Thương đến cùng là đã làm như thế nào?
Mọi người tuyệt đối sẽ không cho rằng đó chỉ là sự trùng hợp!
Bọn họ cũng sống đến từng tuổi này rồi, nếu nói với bọn họ tin rằng đây là trùng hợp, thì thà rằng bọn họ tin đây chính là thực lực thật sự của Trần Thương.
Vừa rồi nhìn Trần Thương tùy ý nối xương lại, nhìn thủ pháp thực sự là rất tỉnh tế.
Hoắc Quốc Khánh đầu tiên là giật mình, sau đó nghiêm túc quan sát.
Anh ta tự nhiên không cho rằng Trần Thương là đang làm bừa, dù sao đi nữa thì đây cũng là con trai của một quan chức cấp cao, nhưng nếu là người bệnh bình thường, Trần Thương cũng sẽ không làm ẩu!
Cái này nhất định là có điểm mấu chốt nào đó.
Nghĩ tới đây, Hoắc Quốc Khánh nhận ra được rằng, hai bàn tay Trần Thương đang không ngừng cần thận điều chỉnh những lại những chỉ tiết, nhìn có vẻ như vô ý, lại ẩn chứa huyền cơ trong đó, thật ra đây cũng là điểm quan trọng nhất.
Hai mặt của Trần Thương nhìn chằm chằm vị trí đầu xương, thông qua cảm giác mà không ngừng mà điều chỉnh lại, tiếp đó hai tay ngón tay anh hơi dùng sức, và không ngừng thực hiện những thao tác tỉnh vi.
Sau đó, sau khi Trần Thương cảm giác mọi thứ đã tốt, nhanh chóng nói với Đàm Trung Lâm chuẩn bị định xương!
Mà Hoắc Quốc Khánh luôn cảm thấy thủ pháp của Trần Thương có chút quen thuộc, kiểu thấy đổi hướng xương này thông qua sự dao động của các ngón tay và sự tác dụng lực của hai bên...
Hoắc Quốc Khánh nhíu mày!
Anh ta chắc chắn rằng, mình nhất định đã gặp qua loại thủ pháp này, nhưng đến cùng là đã gặp ở nơi nào anh ta cũng không thể nhớ ra được.
Rất nhanh, Đàm Trung Lâm đã dùng đinh chuyên dụng đâm xuyên qua xương, kim inox cũng được cố định tốt!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.