Bác Sĩ Nguy Hiểm

Chương 905: Lạc hậu thì phải ăn đòn




Thật là một đứa trẻ tốt, phẫu thuật phức tạp như vậy cũng có thể làm, vấn đề khó khăn như thế đều có thể tìm được, một cái ống mật nho nhỏ, sao lại không được?
Ai...
Chu Hoành Quang đã hiểu rõ, đây là Trần Thương muốn giúp mình!
Hơn nữa giúp vô cùng thấu đáo!
Một câu nói “Tôi không am hiểu phụ trách phẫu thuật một mình” thực sự khiến cho trong lòng lão Chu ấm áp.
Để cho chính mình đủ thế diện!
Mà Tiền Lượng nhìn thấy Trần Thương, tâm tư chính là hối hận không kịp.
Sớm biết tiểu tử này tốt như vậy, khi đó Tiền Lượng ta dù là không căn mặt mũi cũng phải cướp Trần Thương đến tay!
Nghĩ đến một cái hạt giống tốt như vậy trơ mắt chạy đi, trong lòng Tiền Lượng chua xót.
Lúc trước ngươi không nên cố chấp khoe khoang làm gì?
Trần Thương nhất định phải viết luận văn cái gì!
Ngươi còn đem chức chủ tịch ngoại khoa Gan
Mật của ngươi ra kiêu ngạo.
Hiện tại ngươi tiếp tục đem ra a!?
Trong lòng Tiền Lượng uất ức một bụng.
Nghĩ tới đây, hắn cũng hận không thể đảo ngược thời gian, trở lại ngay lúc Trần Thương kiểm tra biên chế, một tay túm lấy Trần Thương, nói cho hắn biết:
- Trần Thương, tôi muốn làm thầy của cậu! Cái gì cũng không căn, cậu chính là ngớ ngẩn tôi cũng sẵn lòng!
Đáng tiếc... Không có thuốc hối hận, chỉ có thể trơ. mắt ếch ra nhìn Trần Thương chuyển tâm tư ra bên ngoài ôm ấp hoài bão.
Ai....
Đây là một cái chuyện cũ so với bi thương càng bi thương hơn.
Mà Trương Hữu Phúc so sánh ra hơn nhiều, nhìn thấy Trần Thương, nhìn chằm chằm!
Khắp khoa ngoại chúng ta chính là thiếu nhân tài như ngươi vậy.
Nói đến đây, vụng trộm liếc Lý Bảo Sơn một cái.
Thế nhưng mà, chỉ thấy mắt Lý Bảo Sơn chính trực ngoắc ngoắc nhìn mình chăm chú.
Trong ánh mắt tràn ngập trêu tức cùng cảnh cáo: Trần Thương là người của ta, ngươi nghĩ cũng đừng nghĩ!
Trương Hữu Phúc khóe miệng giật giật một cái, cái tên Lý than đen này, chờ xem!
...
...
Chu Hoành Quang tiếp nhận dao phẫu thuật, vào ờ phút này, hắn cảm giác độ ấm trên dao phẫu thuật này dường như truyền lại tin tưởng cùng phó thác của Trần Thương.
Minh không thể phụ lòng anh ta!
Đúng!
Nghĩ tới đây, trong lòng Chu Hoành Quang ý chí chiến đấu sục sôi, lần này, phẫu thuật đặc biệt thuận lợi.
[ Đinh! Chu Hoành Quang độ thiện cảm + 20! ]
Trần Thương thở dài.
Ta muốn độ thiện cảm của hắn có làm được cái gì?
Nghĩ tới đây, Trần Thương nhịn không được lắc đầu.
Nếu không phải lão phu ta thật sự sẽ không giải phẫu ống mật, ta sẽ cho ngươi cái thủ lĩnh quái biến cấp 50 này?
Nghĩ tới đây, Trần Thương chính là một trận đau lòng.
Khẳng định sẽ rơi ra đồ tốt đấy.
Trần Thương càng nghĩ càng không cam lòng, càng nghĩ càng tiếc hận.
Giờ phút này, anh hiểu được một cái đạo lý:
Lạc hậu thì phải ăn đòn.
Ai bảo kỹ thuật của anh không tới nơi tới chốn?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.