Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm

Chương 167: Có không ít thiên kiêu Hoàng Triều đến đây




Tâm tính vô địch của hắn ta quả thực đã bị dao động, không có cách nào chạm đến ý chí của yêu nghiệt bán thuần huyết được nữa.
Nhưng chưa chắc Sở Ninh có thể!
Hạng Bàng cầm côn sắt trong tay, nhìn quanh bốn phía với vẻ mặt kỳ quái.
Có không ít thiên kiêu Hoàng Triều đến đây.
Vậy mà thấy Sở Ninh ngộ kỹ, bọn họ lại không tiến lên. Phong thái tuyệt thế của Đại Hạ Bắc Vương đã chấn nhiếp được thiên kiêu của chư đại quốc, khiến bọn họ không
dám làm xăng bậy. Đây cũng là biểu hiện ý chí vô địch của Sở Ninh! “Đi thôi!” “Bí cảnh Hóa Long này cũng không thiếu thứ tốt”. Tân Hoa Ngữ nhìn Sở Ninh một lát rồi thu hồi tầm mắt.
Nàng ấy tin, Sở Ninh có thể lột xác thành chân long tại bí cảnh Hóa Long.
“Khí hậu ở Đại Hạ bồi dưỡng được không ít quái thai!” Hạng Bàng đuổi theo, miệng lẩm bẩm.
Hản ta đã tận mắt nhìn thấy Tân Hoa Ngữ hái được. không ít dược liệu trong bí cảnh Hóa Long.
Thủ pháp thuần thục của nàng ấy sao có thể là linh đan sư nhất giai được chứ.
Lại có vài nhóm thiên kiêu rời đi.
Thời gian bí cảnh Hóa Long mở ra đã qua hơn một nửa, không thể trì hoãn được nữa.
Tuy nhiên, vẫn có nhiều người lựa chọn lưu lại. Ví dụ như thành viên thứ 13 của Vạn Pháp Hoàng Triều.
Nàng ta cần đôi môi đỏ mọng, nhìn chằm chẵm vào Sở Ninh bằng ánh mắt phức tạp.
Cảm giác nhục nhã vì bị hủy hôn đã được hóa giải hoàn †oàn, giờ tim nàng ta có cảm giác như bị mèo cào.

Nàng ta thật sự rất hiếu kỳ, người thanh niên có hôn ước, vốn sẽ trở thành phu quân của nàng ta rốt cuộc đã trải qua những chuyện gì mà có thể khiến cho Đông Thắng Thái Tử, người đứng đầu Thanh Châu Kiêu Tử Bảng, phải suy sụp.
Một cơn gió nhẹ lướt qua mang đến mùi máu tanh thấm trong không khí.
Đó chính là Động của Sở Ninh.
Hắn đứng bên bờ sông, hai tay bắt ấn, thôi thúc Động trong hư không.
Ấn này tuy không có uy thế hung mãnh như Đại Nhạc Ấn, nhưng thắng ở chỗ kéo dài, tựa như sông lớn cuồn cuộn hiện ra, tiếng sóng ầm ầm không dứt.
Sở Ninh với tu vi Tam Cực Cảnh quả thật không chống đỡ nổi ấn này, Tạo Hóa bảo thể đã bảt đầu sụp đổ.
Bồng nhiên, ánh sáng lan tỏa, hoa bay trải dài trăm dặm.
Những cánh hoa óng ánh rơi xuống nhân gian, mỹ lệ mà bao la, hùng vĩ, bao phủ lấy thân hình của Sở Ninh.
Âm thanh “ầm ầm” vang vọng.
Đó là huyết khí của Sở Ninh đang chấn động, khí thế của hắn cũng vọt lên cao, khiến cho xung quanh im bặt.
Tất cả mọi người đều hiểu rõ.
Đại Hạ Bắc Vương đã thành công, tại Tứ Cực Vực, hắn đã nhận được sự tán thành của yêu nghiệt bán thuần huyết.
“Ha ha!”
Khóe môi Đông Thẳng Thái Tử nhếch lên, để lộ một nụ cười chua chát, thoáng cái hẳn ta như bị rút cạn sức lực, không còn một chút duệ khí nào cả.
Hắn ta đã thua, thua hoàn toàn!
Chỉ có một người lập Tứ Cực Vực.
Lần này hắn ta không còn cơ hội đi tiếp ở bí cảnh Hóa Long nữa rồi. Đông Thắng Thái Tử im lặng xoay người, bóng dáng cô đơn dần đi xa.
“Đã sinh Đông Thằng Thái Tử, sao còn sinh Đại Hạ Bắc Vương!”
Có tiếng than thở khế vang lên, mọi người nhìn chằm chăm vào bóng dáng cô đơn kia, trong mắt tràn đầy đồng cảm.
Không đứng ở độ cao như Đông Thằng Thái Tử sợ là khó mà hiểu được tâm trạng của hắn ta.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.