Bản Năng Si Mê

Chương 30: Ngoan




Chuyển ngữ: Manh
Chỉnh sửa: Diên

Trì Mục nhìn tin nhắn cậu gửi đến, thầm nhủ một câu ngủ ngon.

Ít nhất cậu ấy đáp lại, mặc dù trông có vẻ dữ dằn nhưng thực sự rất ngoan.

Trì Mục để điện thoại xuống, cầm bút lên.

Tay vẽ một đường cong trên giấy nháp, vẽ ra một Lạc Ngu nhỏ, khẽ mỉm cười.

Hôm sau, gà gáy ba tiếng, phương đông bừng sáng.

Lạc Ngu quấn chăn, bịt kín tai lại.

Mấy ngày gần đây không biết nhà nào mới nuôi một con gà, cứ đúng giờ là gáy, sức xuyên thấu cực mạnh, có thể nói là giọng ca vàng của chung cư.

Lúc đi học thì thôi, cứ coi như là đồng hồ báo thức, nhưng đến ngày nghỉ thì khá mệt. Ngày hôm qua Lạc Ngu cũng bị đánh thức nhưng do thức khuya chơi game buồn ngủ quá nên lăn ra ngủ tiếp còn hôm nay thì không tài nào ngủ thêm được.

Tối còn phải đi tự học buổi tối, cậu còn chưa làm một câu bài tập nào.

Mặc dù trên danh nghĩa thì kỳ nghỉ tháng được nghỉ ba ngày nhưng thực ra là nghỉ từ trưa ngày thứ nhất đến chiều ngày thứ ba, non cân thiếu lạng.(*)

(*) Gốc là 短斤少两 non cân thiếu lạng, hiểu đại khái là bị ít đi so với những gì đã thông báo, bớt đi so với thực tế.

Lạc Ngu bò dậy, nhìn đồng hồ, đã bảy giờ sáng.

May là hôm qua cậu ngủ được nên bây giờ cũng không buồn ngủ lắm.

Lạc Ngu vươn vai, rời giường rửa mặt, tắm xong thì thay bộ quần áo thể thao rồi đi chạy bộ buổi sáng quanh chung cư.

Nắng sớm ấm áp không quá gắt, bầy chim hót líu lo. Mấy ông bà cụ tập Thái Cực Quyền ở quảng trường nhỏ, cũng có người đẩy trẻ sơ sinh ra tắm nắng trong công viên.

Lạc Ngu đeo tai nghe chạy hai vòng, thấy dạ dày nhắc nhở tới giờ lấp đầy bụng liền mua sữa đậu nành cùng bánh bao nhỏ ven đường, thêm một phần bánh cuốn cho mẹ cậu, sau đó xách bữa sáng về nhà.

Lúc về đến nhà thì Kiều nữ sĩ vừa mới rời giường.

Kiều Uyển Dung: "Ôi, hôm nay con dậy sớm thế?"

Lạc Ngu đặt bữa sáng lên bàn: "Tại con gà trống kia đấy."

Kiều Uyển Dung che miệng ngáp một cái: "Ráng nhịn chút nữa đi, nó sắp toi rồi, mua để hầm canh cho con dâu sắp sinh ở cữ uống."

Nghe đến sắp sinh, trong đầu Lạc Ngu không khỏi hiện lên cảnh chính mình trong mơ, sau đó tự dọa mình giật mình.

Lạc Ngu: "Ấy, không phải là hầm gà mái ạ? Sao nhà bọn họ lại mua gà trống?"

Kiều Uyển Dung lại ngáp một cái, lắc đầu.

Lạc Ngu cau mày nhìn dáng vẻ mệt rã rời của bà: "Tối hôm qua mẹ lại thức khuya để thêu à?"

Kiều Uyển Dung: "Không có, sắp đến tháng nên ngủ không ngon lắm."

Lạc Ngu: "Vậy mẹ nhớ dán miếng giữ nhiệt, cái lần trước con mua cho mẹ còn không?"

Phụ nữ sinh dục dựa vào tử cung còn đàn ông thì nhờ khoang sinh sản, cho nên ngoài kỳ phát tình thì Omega nữ cũng sẽ 'rụng dâu', tất nhiên là trừ Alpha nữ ra.

Trên mặt Kiều Uyển Dung hiện lên ý cười: "Còn còn, con nhanh đi làm bài tập đi, hai ngày trước chắc là chưa làm đúng không?"

Con trai bà thế đó, ngoài mặt thoạt nhìn có vẻ không quan tâm đến nhưng thực ra đặc biệt chu đáo.

Lạc Ngu ứng tiếng rồi đẩy cửa vào phòng mình.

Cặp sách bày bên cạnh, Lạc Ngu đổ bài tập tập bên trong ra, nhìn một đống bài thi rồi cầm bút lên.

Mỗi lần được nghỉ là giáo viên lại giao cả đống bài tập về nhà, thậm chí giáo viên dạy văn còn cho hẳn một bài nghị luận hơn tám trăm chữ.

Lạc Ngu phân loại bài tập theo từng môn đặt lên bàn, bắt đầu làm từ bài tập Vật lí.

Tốc độ làm bài của cậu vẫn khá nhanh, nhất là vật lý. Lúc làm xong môn vật lý, đang xem bài tập hóa học thì điện thoại hiện lên thông báo tin nhắn.

Đồ đần: Chào buổi sáng.

Lạc Ngu nghĩ đây thực sự là biệt danh vô cùng thú vị, nhất là khi gắn nó trên đầu Trì Mục.

Tin nhắn cuối cùng là câu nổi quạu của Lạc Ngu tối qua, gộp cả hai lời chúc sáng và tối lại càng làm cho Trì Mục khờ hơn.

Lạc Ngu suy nghĩ một chút rồi đáp lại.

Lạc Ngu: Chín giờ rồi, dậy sớm ghê.

Lạc Ngu nói lời này không hề chột dạ chút nào, rõ là bình thường được nghỉ cậu luôn chơi quá độ, thậm chí chín giờ rời giường là còn sớm chán. Nhưng hôm nay bảy giờ cậu đã dậy rồi, có lý nên chẳng sợ.

Trì Mục vuốt màn hình, không vội trả lời.

Ngày thường hắn không dậy muộn như vậy, do đêm qua ngủ không ngon.

Cảnh trong mơ hiện lên, giữa những khung cảnh mơ hồ chợt xuất hiện khuôn mặt của hoa liên kiều nhỏ, nức nở cầu xin. Chúng xuất hiện càn rỡ trong đầu Trì Mục, hại hắn nửa đêm tỉnh giấc phải đi vào phòng tắm một lúc lâu.

Nhưng nếu nói sự thật cho Lạc Ngu, đoán chừng cậu ấy lại tức giận.

Trì Mục còn đang cân nhắc xem nên trả lời thế nào thì Lạc Ngu bên kia lại có người tìm.

Đinh Duệ Tư gửi cho cậu ba dấu chấm than, trông như vô cùng khiếp sợ.

Lạc Ngu: ?

Nhụy ti: Kinh hãi, Ngu ca, không phải cậu bảo không có hứng thú với hoa hồng nhỏ à?

Lạc Ngu nhíu mày, sao lại là hoa hồng nhỏ, này là có chuyện gì?

Lạc Ngu: Không có hứng thú, có gì mau nói

Nhụy ti: Cô ả lại lên đăng bài trên diễn đàn. Có người bảo hoa hồng nhỏ đang mơ mộng hão huyền nên cổ tự bạo nói hôm qua cổ hôn cậu

Nhụy ti: Thiệt hả?

Chuyện thực ra là vầy, trên diễn đàn có người sìn cp Trì Ngư kẻ đu cp Vây Cá, đương nhiên cũng có người phản đối không được ship hai Alpha. Bọn họ cảm thấy Alpha tốt vốn không nhiều, simp bọn họ yêu nhau quả thực tán tận lương tâm.

Hơn nữa xưa nay Lạc Ngu và Trì Mục không hợp nhau cho nên một số người dù có chút thích bọn họ cũng vô cùng phản đối, ngày nào trên diễn đàn cũng xé nhau tan tác.

Bạch Tĩnh Trúc là fan bạn gái của Lạc Ngu, đương nhiên không thích Lạc Ngu bị ghép đôi với người khác. Huống chi cô đã công khai nói muốn theo đuổi Lạc Ngu không chỉ một lần.

Lần này có người chế giễu cô, nói cô tán mãi mà Lạc Ngu không đổ phải không rồi là mỉa mai cô mơ mộng hảo huyền, ngày nào cũng ảo tưởng vớ vẩn.

Bạch Tĩnh Trúc combat lại luôn, nói cũng không phải là không có chút tiến triển nào, ít nhất còn nói được vài câu với Lạc Ngu chứ không như mấy con mọt diễn đàn ngay cả gặp cũng không gặp được người ta.

Trên diễn đàn cũng có người ủng hộ Bạch Tĩnh Trúc, dù sao thì cô cũng đẹp, hơn nữa tính cách cũng không xấu, không giả tạo thảo mai. Có không ít Alpha cùng Beta còn ghen tị với Lạc Ngu được người như vậy theo đuổi.

Cái bài kia từ hôm đăng lên tới giờ đã ồn ào một hai ngày, Bạch Tĩnh Trúc không biết bị chửi nhiều quá hay sao mà nói mình đã hôn Lạc Ngu.

Lời này vừa xuất hiện là cả diễn đàn sôi sục cả lên, thậm chí có người còn đặt cược xem Bạch Tĩnh Trúc có theo đuổi được Lạc Ngu hay không.

Đinh Duệ Tư trước giờ luôn là nhân viên ăn dưa ở tiền tuyến, đương nhiên là muốn đi thu tin tình báo trực tiếp từ nhân vật chính.

Lạc Ngu nghe xong tiền căn hậu quả chỉ gửi qua một dấu chấm lửng.

Lạc Ngu: Mấy người rảnh lắm à?

Vừa nghĩ tới ngày hôm đó liền nghĩ tới Trì Mục, nghĩ tới Trì Mục là lại nghĩ tới cảnh tượng không thể diễn tả hôm qua nên cậu cũng hơi bực.

Nhụy ti: Ai mà chả có máu hóng hớt trong người. Ôi chao, thế tóm lại là tin này có phải thật không?

Lạc Ngu: Không thể nào, cô ấy không có cơ hội.

Nhụy ti: Tớ cũng đoán thế, cơ mà nói ra như vầy thì cũng chết thật, lập flag là dễ đào hố chôn mình lắm đó

Lạc Ngu cũng không muốn nói thẳng rằng hai Omega làm gì có tương lai, suy nghĩ một chút, gõ một hàng chữ.

Lạc Ngu: Cậu nói với bọn họ là tớ chỉ thích đàn ông.

Trong mắt thế giới, Alpha x Alpha, Omega x Omega mới gọi là đồng tính, còn những cặp khác thì không có vấn đề gì.

Nhụy ti: ? ? ?

Nhụy ti: Ngu ca, tớ theo cậu nhiều năm như thế rồi mà không hề biết cậu thích đàn ông, do tớ chưa đủ quan tâm cậu ư?

Lạc Ngu: Cút đi

Nhụy ti: Ô ô ô được rồi, hoa hồng nhỏ tội nghiệp, trái tim thiếu nữ phải tan nát rồi

Lạc Ngu: Không có việc gì làm thì làm bài tập đi, tạm biệt.

Lạc Ngu không tám nhảm với cậu nữa, quay lại màn hình chính thì thấy tin nhắn Trì Mục vừa mới trả lời lại.

Ngu ngốc: Hôm nay đúng là dậy hơi muộn, mới vừa ăn sáng xong, cậu ăn rồi à?

Lạc Ngu lại đang suy nghĩ, sao tự nhiên không kiếm chuyện thế nhỉ? Rốt cuộc có thích cậu không ta?

Lạc Ngu: Ăn lâu rồi, đang làm bài tập.

Ngu ngốc: Tôi cũng đang làm.

Ngu ngốc: [hình ảnh]

Lạc Ngu nhấp mở hình ảnh, là bài tập đang mở. Cậu định nhìn cái rồi thôi nhưng lại ngó thấy Trì Mục đang làm bài tập Vật lý, phóng to lên nhìn thì phát hiện có một câu trắc nghiệm khoanh đáp án khác cậu.

Mặc dù tổng điểm của Trì Mục cao hơn Lạc Ngu nhiều nhưng riêng Vật lý thì Lạc Ngu vẫn rất giỏi.

Lạc Ngu lật bài tập vật lý mình vừa khép lại ra, nhìn đề câu mà bản thân và Trì Mục chọn kết quả khác nhau rồi lấy giấy nháp ra.

Lạc Ngu chăm chú tính lại một lần, vẫn là kết quả ban đầu.

Như vậy, là Trì Mục tính sai ư?

Lạc Ngu lập tức chụp bài làm của mình gửi cho Trì Mục, nói với hắn rằng câu này đáp án bọn họ khác nhau.

Ngu ngốc: Để tôi xem

Gần hai phút trôi qua mà vẫn chưa có tin nhắn phản hồi, Lạc Ngu cũng chẳng còn hứng làm bài tập Hóa, ngồi chờ Trì Mục nhắn lại.

Trì Mục giải xong, chụp lại gửi cho Lạc Ngu.

Lạc Ngu phóng to nhìn từ đầu đến đuôi, phát hiện tính kiểu này hình như cũng hợp lý.

Vui rồi nha.

Lạc Ngu dựa theo phương pháp của Trì Mục tính lại một lần thì ra kết quả giống với Trì Mục.

Lúc cậu đang chuẩn bị nhắn cho Trì Mục thì hắn đã gửi tin nhắn tới.

Ngu ngốc: Là đề bài có vấn đề

Xác suất đề sai cũng không phải không có, Lạc Ngu suy nghĩ một chút rồi khoanh tròn đánh dấu vào câu đó.

Lạc Ngu: Cậu làm xong bài tập Vật lí rồi à?

Ngu ngốc: Vừa làm xong bài cuối cùng

Trì Mục gõ bàn phím máy tính bằng tay trái, tay phải vẫn không ngừng viết công thức giải bài cuối.

Lạc Ngu: Cho tôi xem chút với.

Lạc Ngu không có hứng thú so đáp án, dù sao đây là bài tập chứ không phải thi nhưng cậu bỗng nhiên có loại cảm giác muốn so tài, muốn nhìn một tỷ lệ làm bài đúng của Trì Mục.

Trì Mục viết chữ cuối cùng, chụp qua cho Lạc Ngu.

Lạc Ngu đối chiếu với đáp án của mình, tìm thấy một câu khó nhất trong bài tập này mà mình đã đánh dấu, lần này đáp án của hai người lại khác nhau.

Câu này tương đối phức tạp, có nhiều thông tin, là một câu hỏi mở rộng.

Lạc Ngu tính giải ra rồi chụp lại gửi qua nhưng đặt bút xuống lại thấy phải mất một lúc mới giải xong. Cậu tìm lại tờ giấy nháp thì thấy mình viết lộn xộn quá, không thể chụp lại gửi đi được.

Lạc Ngu suy nghĩ một chút, thả bút xuống rồi sắp xếp lại bàn học.

Lạc Ngu: Cậu có tiện gọi video không, có câu này tôi muốn thảo luận với cậu một chút.

Ngu ngốc: Được

Chuông gọi video vang lên, Trì Mục bấm nhận xong là khuôn mặt Lạc Ngu liền xuất hiện trên màn hình.

"Cậu chờ một chút, để tôi đặt điện thoại cố định đã."

Lạc Ngu đi lấy giá đỡ, cố định điện thoại trên đó rồi đặt nó xuống vị trí đối diện với bàn học.

Lúc cậu đứng dậy loay hoay thì áo hơi xốc lên lộ ra vòng eo mềm dẻo thoáng qua trước mắt Trì Mục.

Lạc Ngu lôi tờ giấy nháp ra: "Thấy rõ chưa?"

Trì Mục cũng điều chỉnh góc máy: "Ừ."

Lạc Ngu cầm đề lên: "Cậu xem, là câu này, từ trường của dòng điện chạy trong dây dẫn uốn thành vòng tròn có độ lớn là ..."

Lạc Ngu nói ra suy nghĩ của mình trước, vừa nói vừa cúi đầu viết ra giấy nháp.

Nắng vàng từ ngoài cửa sổ chiếu vào khiến da thịt cậu trông như ngọc thạch ấm áp. Trong chớp mắt đó Trì Mục dường như trông thấy thời gian ngưng tụ thành mật ngọt trong không khí chầm chậm nhỏ xuống.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.