Kế hoạch
Chuyển ngữ: Méo
Chỉnh sửa: Diên
Lạc Ngu nghiền ngẫm lời này, càng ngẫm càng không nén nổi ý cười.
Dường như cậu có thể xuyên qua lời này nhìn thấy Trì Mục ở đầu bên kia, nhìn thấy dáng vẻ hắn khi nói lời này.
Tậm trạng Lạc Ngu không nhịn được mà hân hoan nhảy nhót, chợt hiểu thì ra thích lại có nhiều kiểu như vậy.
Kích thích cực độ là thích, vui sướng ngây ngất kiếm tìm cũng là thích, nhìn tin nhắn yêu thích trên màn hình cũng là thích.
Trước đây những điều này không liên quan đến cậu, cậu đọc ra chỉ cảm thấy câu chữ rõ ràng, bây giờ vậy mà có thể nghĩ ra trôi chảy như vậy.
Lạc Ngu còn chưa ngẫm được bao lâu đã bị giọng nói của Dư Hiểu Song kéo về thế giới thực.
Dư Hiểu Song xua tay trước mặt cậu: "Anh? Anh ơi? Hello? Hồn đâu rồi về đi?"
Có biến, chắc chắn đã có biến! Dư Hiểu Song cảm thấy mình không thể nào nhìn lầm được.
Mặc dù lúc chiều cô đã cảm thấy có chuyện gì đó rồi nhưng không ngờ Lạc Ngu chạy xuống chỉ để gặp Trì Mục, chưa kể, anh đẹp trai kia còn để lại ấn tượng không tồi.
Lạc Ngu phủi tay Dư Hiểu Song ra: "Lắc lắc cái gì đấy?"
Dư Hiểu Song: "Oa, cuối cùng hồn cũng về rồi, miệng sắp ngoác đến mang tai rồi đấy anh biết không?"
Cô nhích lại gần một chút, thăm dò hỏi: "Anh ơi, anh có người yêu rồi hả?"
Lạc Ngu vô tình chụp lòng bàn tay cứng rắn lên mặt cô, đẩy mặt cô ra xa: "Đừng nghĩ vớ vẩn, lo làm bài tập đi."
Dư Hiểu Song đẩy tay Lạc Ngu xuống: "Anh nói đi, em bảo đảm không nói với dì đâu, giữ bí mật tuyệt đối!"
Dư Hiểu Song làm động tác kéo khóa miệng, tỏ ý mình nhất định sẽ giữ bí mật.
Lạc Ngu nghĩ có lẽ sẽ chẳng có ai biết rõ chuyện giữa cậu và Trì Mục hơn mẹ cậu, lời cam đoan này của Dư Hiểu Song hoàn toàn vô dụng.
Lạc Ngu: "Quan tâm cái này làm gì, trẻ con không cần tiếp xúc mấy chuyện yêu đương này, làm câu này đi."
Dư Hiểu Song không làm, bưng mặt giả vờ khóc lóc: "Quả nhiên em không còn là đứa em gái anh cưng chiều nhất nữa, ngay cả chuyện yêu đương của anh mà em cũng không được biết, là em không xứng hu hu hu hu..."
Kỹ năng diễn xuất của Dư Hiểu Song vô cùng vụng về, nghe cô khóc khan mà Lạc Ngu cảm thấy đau cả tai.
Lạc Ngu: "Thành rồi nói sau."
Dư Hiểu Song lập tức sung sức trở lại: "Ý là vẫn chưa cua được á hả? Anh tôi ơi anh thế này là không được rồi, với điều kiện này của anh mà vẫn không cua được à?"
Dư Hiểu Song phấn khích như moi được một tin tức lớn: "Là Beta hay là Omega? Nam hay nữa? Kiểu người thế nào? Tính cách thế nào? Xinh không, có ảnh không, cho em xem thử với!"
Lạc Ngu bị cô hỏi liên tục nhức cả đầu, nhíu mày: "Sao em lắm chuyện thế?"
Dư Hiểu Song lập tức ngoan ngoãn: "Anh à, ý em là em có thể làm cố vấn tình yêu cho anh! Em chính là quân sư của anh đó!"
Lạc Ngu nhìn cô từ đầu đến chân một lượt, lạnh lùng đáp trả: "Em hẹn hò sau lưng anh rồi à? Nam hay nữ? Là Alpha, Beta hay Omega?"
Cậu muốn xem xem, con lợn nào dám gặm cải thảo nhà cậu.
Dư Hiểu Song rơi vào thế bị động, vội vàng xua tay: "Em không có em không có, đối tượng của em đều là nhân vật ảo thôi!"
Lạc Ngu nhướn mày: "Thế mà em còn dám làm quân sư cho anh à?"
Dư Hiểu Song: "Ôi dào, đừng thấy bình thường em ba hoa chích chòe vậy thôi chứ về lí thuyết thì em đây là giáo sư luôn đó!"
Nói xong còn rất là kiêu ngạo.
Lạc Ngu cốc đầu cô: "Làm bài đàng hoàng cho anh."
Dư Hiểu Song: "Không được, em đã biết một bí mật lớn thế này, em nào còn tâm tư làm bài tập chứ, em rất muốn biết chị dâu trông như thế nào!"
Lạc Ngu gắn hai chữ 'chị dâu' này lên người Trì Mục, tự nhiên thấy hơi buồn cười.
Lạc Ngu: "Là kiểu như Trì Mục."
Dư Hiểu Song sững sờ, xoa cằm ngẩng tới ngẩng lui nhìn anh cô một lượt.
Cô híp mắt, giọng điệu hoài nghi: "Anh...không lẽ anh..."
Lạc Ngu giật thót, lẽ nào Dư Hiểu Song đoán ra rồi?
"Không lẽ anh nhìn trúng em gái của anh Trì Mục hả? Hay là chị gái? Em trai?"
Lạc Ngu ấn đầu Dư Hiểu Song xuống, để cô nghiêm túc suy nghĩ đề vật lý.
Nhưng Dư Hiểu Song đã bị xao nhãng rồi, lúc cậu giảng đề ánh mắt không ngừng nhìn ngang liếc dọc, hiển nhiên vẫn muốn hỏi vấn đề vừa rồi.
Lạc Ngu dứt khoát đuổi cô sang phòng bên cạnh nghịch điện thoại.
Trong phòng bớt đi con chim líu lo không ngừng, Lạc Ngu ngã xuống giường, tiếp tục xem tin nhắn của cậu và Trì Mục.
Sau khi gửi đi câu kia, Trì Mục lại gửi đến câu nữa.
Trì Mục: Đây là đáp án của tôi
Sau đó thì không có tin nhắn nào nữa.
Mỗi vậy? Chỉ thế thôi á? Không có gì khác sao?
Lạc Ngu chọt bàn phím, thật sự muốn bổ đầu Trì Mục ra xem thử bên trong là thứ gì.
Cậu đã ám chỉ rõ ràng như thế rồi, chả lẽ chỉ đáp một câu thế rồi thôi à?
Lạc Ngu nghĩ mãi chưa ra nên trả lời lại cái gì bèn dứt khoát không trả lời nữa, đi xem video đua xe.
Bản tính của Alpha là theo đuổi kích thích, đua xe tốc độ coi như là một trong những sở thích của Lạc Ngu, có thể đứng đầu trong bảng sở thích của cậu luôn, chỉ có điều cậu chưa bao giờ tiếp xúc với nó.
Dù sao đua xe đốt tiền quá, Lạc Ngu chỉ có thể xem trên mạng cho đỡ ghiền chứ bình thường đến cả đua mô tô cậu còn không dám, cũng không phải lo lắng mình xảy ra chuyện mà chỉ là sợ Kiều nữ sĩ quở trách.
Ngay cả đánh nhau cậu còn phải giấu Kiều Uyển Dung nữa là những việc nguy hiểm hơn thế này.
Vì lẽ đó mà Lạc Ngu chỉ xem video thi đấu, thỉnh thoảng mua vé đến xem trực tiếp thôi.
Trì Mục bên kia thì lại đợi Lạc Ngu trả lời tin nhắn đến mỏi mòn.
Hắn luôn đắn đo suy nghĩ có nên gửi thêm một câu không nhưng lại rề rà không hành động.
Thứ mà Trì Mục muốn tìm vẫn chưa tìm được, hắn mở tập tin trên máy tính, định viết bản kế hoạch tỏ tình thứ tư.
Tỏ tình với Lạc Ngu, đây là điều Trì Mục đã muốn làm từ lâu.
Trước đó vẫn luôn đợi đến nghỉ hè vì không tìm được cơ hội tốt, cộng thêm chuyện của Thôi Hàm xử lí mãi mới xong, và cũng bởi vì hắn chưa chuẩn bị sẵn sàng.
Trì Mục không có kinh nghiệm về mặt này, nhưng hắn muốn cho Lạc Ngu một bất ngờ phù hợp với sở thích của Lạc Ngu.
Hắn đã viết ba bản kế hoạch tỏ tình rồi nhưng toàn bộ đều bị chính hắn gạt bỏ.
Hắn muốn cho Lạc Ngu điều tốt đẹp nhất, khó quên nhất.
Trì Mục day day ấn đường, gọi điện thoại cho một người trong danh bạ.
Người bên kia rõ ràng rất ngạc nhiên khi nhận được điện thoại của hắn, giọng ngập ngừng: "Alo?"
Trì Mục: "Chú nhỏ, là cháu."
Trì Lang: "Hóa ra là cháu thật à, lúc nhìn thấy tên người gọi chú còn tưởng mình nhìn lầm đấy."
Không phải họ không thân thiết, ngược lại quan hệ còn rất tốt, càng vì thế nên Trì Lang càng ngạc nhiên hơn, bởi vì Trì Mục chỉ gọi cho anh vào dịp lễ Tết hoặc có chuyện gì quan trọng thôi.
Trì Lang: "Sao thế? Gọi điện cho chú có chuyện gì không?
Trì Mục: "Có một số việc muốn nhờ chú nhỏ chỉ bảo thêm."
Trì Lang cười phá lên: "Cháu muốn xin chú chỉ bảo thêm á? Cháu là đứa nhỏ xuất sắc nhất trong thế hệ của bọn chú và các cháu đấy, mà chú đây chỉ là một tên vô công rồi nghề nhất, chú giúp gì được cho cháu chứ? Yêu đương à?"
Trì Lang là một Omega, còn là một Omega lập dị khác người, hoàn toàn khác với loại thích ve vãn giạng chân như Thôi Hàm. Trì Lang mỗi một lần yêu được đều oanh oanh liệt liệt, nhưng luôn không đi được đến cuối cùng.
Trì Mục: "Vâng."
Trì Lang nói chơi vậy thôi ai ngờ thằng cháu lại 'vâng', ngạc nhiên đến ngỡ ngàng, sau đó lập tức ngồi ngay ngắn.
Trì Lang: "Trời ạ, cháu trai lớn của tôi, chú không nghe lầm chứ? Cháu có người thương rồi à? Chú còn tưởng với cái tính lạnh nhạt của cháu thì cháu sẽ sống độc thân cả đời đấy!"
Trì Mục: "...Làm gì đến mức ấy."
Trì Lang: "Nói mau nói mau, tình huống thế nào, nhanh nhanh nhanh, chú có thể giúp được gì!"
Trì Mục: "Cháu muốn tỏ tình với cậu ấy nhưng vẫn chưa tìm được cách thích hợp."
Trì Lang đi đi lại lại trong nhà: "Tỏ tình...tỏ tình... để chú nghĩ đã... có rồi! Dùng pháo hoa thế nào? Mối tình đầu của chú đã dùng pháo hoa tỏ tình với chú, mặc dù chú khi đó vẫn chưa thích anh ấy lắm nhưng xem pháo hoa xong là chú lụy luôn! Không có Omega nào từ chối được sự lãng mạn vậy đâu!"
Tỏ tình và hôn môi dưới bầu trời pháo hoa rực rỡ hẳn là rất có khả năng khiến người ta rung động khó quên, Trì Lang cảm thấy chỉ cần bầu không khí đạt chuẩn, thể nào cũng thành công.
Trì Mục bác bỏ: "Đã làm rồi."
Ngày đó pháo hoa rợp trời, Lạc Ngu nắm tay hắn cũng rất chặt, lặp lại cách như vậy tuyệt đối sẽ không có cảm giác bất ngờ nữa.
Trì Lang: "Hả? Thế mà người ta vẫn không gật đầu à?"
Trì Mục ăn ngay nói thật: "Khi ấy chỉ đánh dấu tạm thời, còn chưa tỏ tình."
Trì Lang: "Cháu trai lớn, cháu...???"
Trì Lang: "Đúng là đồ khốn nạn!"
Trì Mục im lặng chốc lát, bỗng nhiên cảm thấy cuộc gọi này có lẽ là quyết định sai lầm nhất của mình.
Trì Lang: "Đùa thôi đùa thôi, chú biết cháu chắc chắc không phải loại người như vậy. Nhưng mà lần sau nhất định phải cho chú gặp mặt xem ai là người có thể khiến cháu động lòng đánh dấu tạm thời đó!"
Trì Mục: "Được, thế chú nhỏ à, chú còn kế hoạch nào khác hay hơn không?"
Trì Lang: "Chú nghĩ xem nào, mối tình thứ hai sau khi chú thất tình, chú đi học bơi, anh ấy là huấn luyện viên bơi lội của chú. Khi bơi thì ắt hẳn không thể thiếu tiếp xúc cơ thể, cháu biết đấy, giữa Alpha và Omega luôn có loại phản ứng nọ, chú cảm thấy tin tức tố của anh ấy rất thơm."
Trì Lang còn có chút xấu hổ: "Có một lần khi chú đến, anh ấy đang bơi, chú cảm thấy anh ấy như vua dưới nước. Anh ấy bước ra khỏi nước, cực kỳ bá đạo hôn chú một cái, sau đó bọn chú còn hôn môi trong nước, cứ như vậy mà ở bên nhau thôi."
Trì Mục lại bác bỏ nữa: "...Cái này cũng làm rồi."
Hắn không chỉ hôn môi mà còn làm mấy chuyện quá đáng hơn nữa rồi.
Trì Lang: "Cái này cũng không thành công, lại chưa tỏ tình???"
Trì Mục: "Vâng."
Trì Lang: "Tra nam!"
Trì Lang: "Khụ, không nhịn được. Cháu cũng có nhiều cách đấy, để chú nghĩ thêm, còn có người thuê máy bay kéo slogan cho chú."
Trì Mục: "Cậu ấy sẽ không thích như thế."
Trì Lang: "Được thôi, còn có người làm một căn phòng hoa cho chú."
Trì Mục: "Cậu ấy cũng sẽ không thích như thế."
Trì Lang: "Vậy cháu đàn cho thằng bé một bản piano?"
Cứ bàn như vậy khoảng hai mươi phút, Trì Lang là người sụp đổ trước.
Trì Lang: "Chú hoàn toàn không xứng dạy con cách tỏ tình, rõ ràng cháu còn thạo hơn cả chú! Mà này, Omega của cháu khó chiều vậy à? Chú cảm thấy mấy chuyện chú nói đều cực kì lãng mạn mà vẫn không phù hợp sở thích của thằng bé, à mà sao cháu biết người ta rốt cuộc có thích hay không?"
Giọng Trì Mục lúc này lộ ra sự dịu dàng mà người ngoài ít thấy: "Cháu biết."
Trì Lang rùng mình, cảm giác mình bị nhìn thấu một cách khó hiểu: "Vậy thì cháu cứ làm theo những gì thằng bé thích đi. Thực ra từ góc độ của người từng trải như chú mà nói, không cần phải khắt khe hoàn hảo quá đâu, làm theo những gì trái tim mách bảo ấy, tỏ tình lúc thiên thời địa lợi nhân hòa là đủ rồi, không cần lên kế hoạch chuẩn bị tỉ mỉ đâu, mà cũng đừng để lâu quá."
Trì Lang: "Cái tính của cháu thì kiểu gì cũng muốn làm sao cho thật hoàn hảo không một khuyết điểm đúng không? Làm thế thì có ý nghĩa gì đâu chứ! Cháu trai lớn à, tình yêu vốn dĩ không phải là thứ mà ta nắm chắc được rành mạch một hai đâu."
Trì Mục vuốt ve đuôi con mèo kia, như có điều suy nghĩ mà đáp một tiếng.
Trì Mục xóa ba bản kế hoạch trước đó đi, bắt đầu viết bản thứ tư.
Tác giả có lời muốn nói:
Chú nhỏ: Người trẻ tuổi thật biết cách chơi
Trì Trì sắp chuẩn bị tỏ tình rồi ahihi