Bạo Chúa, Bổn Cung Đến Từ 2012

Chương 51: Giải vào đại lao




"Ta cũng thấy bất an, sao Tề còn chưa đến, cũng sắp đến buổi trưa rồi?’ Hai người nói chuyện đến đây, sau khi nhìn nhau, lập tức lựa chọn nhanh chóng về cung.
Hình Ngạo Thiên theo trực giác đi đến Vân Yên các, Hòa Thái cũng đã chuẩn bị xong bữa trưa, liền thấy Vương thượng vội vã đi đến: ‘Nô tì tham kiếm Vương thượng!"
"Chủ tử nhà ngươi đâu? Tại sao không thấy người?" Hình Ngọ Thiên nhìn xung quanh phòng một vòng, không thấy vật cưng nhỏ giảo hoạt kia đâu, nhìn thấy đồ ăn trên bàn, gấp giọng hỏi.
"Hồi Vương thượng, buổi sáng mỹ nhân nói đêm qua quá mệt mỏi, cho nên sáng giờ chưa dậy còn ở trong phòng, nô tì bạo dạn chuẩn bị xong bữa chưa đang định đi gọi mỹ nhân dậy!" Hòa Thái cúi đầu, cẩn thận trả lời.
Nhìn về phía vị trí phòng, cảm giác khó chịu của Hình Ngạo Thiên càng lúc càng mãnh liệt, bước đi đến trước cửa phòng, dùng sức đẩy cửa phòng ra, bên trong ngoài đồ trang trí ban đầu ra nơi nào có thân ảnh của nàng.
Phẫn nộ trong nháy mắt xâm chiếm khuôn mặt của Hình Ngạo Thiên, Hòa Thái sợ tới mức quỳ trên mặt đất run lẩy bẩy, nàng luôn ở bên ngoài chờ, không thấy mỹ nhân đi qua mà? Rốt cuộc là xảy ra chuyện gì?
"Người đâu, bắt toàn bộ người liên can ở Vân Yên các lại, giải vào đại loa chờ xử lý!" Trong mắt Hình Ngạo Thiên giống như có thể phun ra nửa, lại có lá gan dám chạy đi, hắn sẽ có biện phái mời nàng ngoan ngoãn tự trở về.
Au Dương Tu ngồi bên trong đại sảnh, tìm kiếm khắp nơi không thấy bóng dáng Âu Dương Tề, nghĩ đã nhiêu ngày hắn và mỹ nhân của Ngạo Thiên đi lại thân thiết như vậy, chẳng lẽ bọn họ...?
Hình Ngạo Thiên từ phía sau đi đến chỗ hắn, thấy Âu Dương Tu im lặng ngồi trong đại sảnh, cũng đã đoán được bảy phần, lời ra tiếng vào giữa bọn họ không phải hắn không biết, nhưng hắn cho rằng theo cách của nàng, chỉ coi là quan hệ bằng hữu, không ngờ lần này hắn sai lầm rồi, là hắn phán đoán sai lầm rồi, càng là hắn tin sai nàng rồi!
"Xuất binh đuổi theo, ta tuyệt đối sẽ không bao che cho tên đệ đệ đốn mạt kia, chỉ hi vọng ngươi có thể nể một hồi huynh đệ giữa chúng ta, giơ tay đánh khẽ, ta và phụ vương sẽ hướng ngươi bồi tội!" ÂU Dương Tu tự biết đuối lý, cũng không biết nói gì.
"Không cần, ta có biện pháp để cho bọn họ trở về, về phần hắn, giao cho các ngươi mang về xử trí, muốn thế nào là chuyện người Yên quốc, ta sẽ không ngăn cản!" Hình Ngạo Thiên đẩy cho hắn vấn đề nan giải, trừng phạt nhẹ, chính là coi rẻ phong thành, trừng phạt nặng, sợ là hắn và Yến quốc vương lại không hạ thủ được.
"Được, ta sẽ cho ngươi một công đạo!" Hai người miệng không nói rõ, nhưng trong lòng đã hiểu rõ, cùng một thời gian, trong cung truyền lời ra, phố lớn ngõ nhỏ đều dán bố cáo truy nã, chính là muốn hai người chạy trốn nhìn thấy tin tức này.
Hân Vũ dọc đường đều đi theo Âu Dương Tề, ban đêm ăn ngủ ở nơi hoang dã, ăn gà nướng hắn tự tay làm, cùng hắn dựa lưng đi vào giấc ngủ, đi một mạch ba ngày, lương khô mang theo người đã ăn sạch, bọn họ không thể không vào trong trấn tìm thêm thức ăn, vừa mới tiến vào thành, liền thấy đầu đường ngõ tắt nơi nơi đều dán bố cáo, vì tò mò, nàng liền kéo Âu Dương Tề cùng đến xem, nhưng nội dung trên đó, khiến nàng sau khi xem gần như sắp ngất đi.
"Tứ ca ca, làm sao bây giờ... Làm sao bây giờ... Hắn muốn giết mấy người trong Vân Yên các." Thanh âm run rẩy của Hân Vũ bắt đầu nghẹn ngào, Âu Dương Tề ôm nàng vào lòng,trước tiên ở trên trấn tìm gian nhà trọ, để phòng nàng khóc trên đường cái

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.