Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người

Chương 372: Không ở cùng với ai?




Bạch Nguyệt bật cười: “Tôi có thể ăn, chỉ cần anh không đau lòng cho túi tiền là được.”
“Đau lòng gì chứ? Tốt xấu gì cũng phải ăn được 10 nghìn tệ, nếu không thì sao được xem là ăn mừng chứ?”
...
“Thưa anh! Của anh tổng cộng là 10 nghìn 420 tệ.”
“Quẹt thẻ.”
“Được!”
Triệu Dật nhanh chóng quẹt thẻ, sau đó ra lệnh cho hệ thống.
“Hệ thống! Sử dụng thẻ hoàn tiền tiêu phí ăn uống cho 2-3 người, cái có hạn mức tối đa 10 nghìn tệ.”
“Được! Ký chủ sử dụng thẻ hoàn tiền ăn uống. Số người sử dụng hiện tại là ba người, số tiền chi tiêu là 10 nghìn 420 tệ, hạn mức hoàn tiền cao nhất là 10 nghìn.”
“Cơ số hoàn tiền tiêu phí hiện tại là 10 nghìn, bội số hoàn tiền ngẫu nhiên từ 1-100 lần. Bội số hoàn tiền ngẫu nhiên hiện tại là… 75 lần.”
“Tổng số sự hài lòng của ba người hiện tại là 29,5, hệ số cộng là 2,95 lần. Tổng cộng số tiền hoàn lại là 10000*75*2,95 = 2,212,500.”
“Số tiền hoàn lại đã được gửi vào hệ thống, ký chủ có thể rút tiền bất cứ lúc nào!”
Hai triệu hai trăm nghìn tệ!
Được nha!
Một bữa cơm kiếm lời được hai triệu hai trăm nghìn tệ, số này cũng gần bằng giá của một chiếc McLaren GT.
Bạn học Bạch Nguyệt! Phát huy tinh thần ăn hàng của cô, khám phá thêm nhiều món ăn ngon sẽ có thêm nhiều thẻ hoàn tiền ăn uống đó nha. Mặc dù không kiếm được nhiều tiền, nhưng mà cảm giác vừa ăn vừa kiếm tiền thực sự là rất tuyệt.
Bạch Nguyệt lè lưỡi: “Thế mà ăn hết 10 nghìn tệ. Quả thực là không rẻ chút nào!”
Triệu Dật cười nói: “Sức chiến đấu của cô xem ra không được rồi, nếu không phải tôi gọi một chai rượu vang đỏ thì cũng không ăn đến 10 nghìn nữa!”
Ba người ăn hết 10 nghìn tệ, vậy mà còn bảo sức chiến đấu không được sao?
Một mình tôi xử lý ít nhất ba đĩa sashimi cá nóc. Còn có những loại sashimi khác, tôi cũng ăn không ít đó nha!
Không phải là tôi không đủ sức, mà là anh quá giàu có được không?
Rốt cuộc Bạch Nguyệt cũng đã hiểu rõ câu nói kia. Có một số người bạn chỉ thấy họ tiêu tiền, không ngừng mua sắm không ngừng chi tiêu, nhưng tiền của họ lại càng ngày càng nhiều. Không phải bởi vì ít mua lại, bớt ăn lại tích lũy được, mà là bởi vì tốc độ kiếm tiền của họ quá nhanh!
Cũng giống như những người giàu có kia nói tôi muốn mua xe. Ừm! Chờ đợi 1 giây, 2 giây, 3 giây là xong rồi…
Mặc dù Triệu Dật có thể không khoa trương như vậy, nhưng mà Bạch Nguyệt đoán tốc độ kiếm tiền của hắn cũng hẳn là siêu nhanh.
Bạch Nguyệt: “Xin được đầu hàng trước sức hấp dẫn tiền bạc của đại gia Triệu. Lần sau tiểu ăn hàng tôi đây sẽ tiếp tục cố gắng!”
Triệu Dật cười nói: “Được! Nếu cô đã thích ăn như vậy thì cô phải khám phá nhiều món ăn ngon. Đừng lo có đắt hay không, chỉ cần ăn ngon là được. Cô xác định mục tiêu, tôi cầm theo ví tiền, lại dẫn thêm Thiến Thiến. Chúng ta lập tức đi ăn, tiêu diệt nó!
Bạch Nguyệt cười nói: “Tôi trở thành một con mèo dẫn đường ăn ngon sao?”
Triệu Dật bật cười: “Cũng không phải là không được nha!”
Bạch Nguyệt đột nhiên hỏi: “Cũng sắp đến lễ Giáng Sinh rồi, các cậu chuẩn bị đón lễ như thế nào vậy?”
Lễ Giáng Sinh sao?
Triệu Dật lập tức có hơi đau đầu.
Ngày bình thường cũng không lo lắng vấn đề gì, nhưng mà các ngày nghỉ lễ thì có hơi đau đầu.
Triệu Dật nghĩ đến một chuyện khác. Lúc trước đầu tư ba triệu cho bộ phim “Ngôi nhà cũ kỳ lạ” đã quay xong. Lại vừa lúc vào 24 tháng 12 trước noel một ngày, cũng chính vào đêm giáng sinh.
Bây giờ rất nhiều người đều thích noel, đêm giáng sinh thường rất náo nhiệt, nhất là người trẻ tuổi. Phim ra mắt vào ngày này đương nhiên là nhắm đến hai ngày lễ noel và tết nguyên đán. Mặc dù là phim chi phí thấp, nhưng mà phim kinh dị luôn có một lượng fan đặc biệt và cố định. Hơn nữa lần này chuỗi rạp phim của Kim Hồng Ảnh đều chiếu phim, mang lại một tỷ lệ chiếu phim cũng không tệ. Đương nhiên vẫn còn phải phụ thuộc vào quảng cáo trước đó.
Nhưng mà bất kể là giày vò như thế nào, cuối cùng nhóm xem phim kinh dị vẫn tương đối nhỏ, lập tức ăn khách là không thể nào. Chỉ đơn giản là kiếm được bao nhiêu thì hay bấy nhiêu. Bộ phim này đầu tư ba triệu, mặc kệ là bao nhiêu, cuối cùng chia ra đoán chừng cũng không khiến Triệu Dật hài lòng. Dù sao một bữa ăn của hắn có thể kiếm ra hơn mấy triệu tệ…
Lúc trước Triệu Dật đồng ý cùng Giang Dĩnh xem bộ phim này, có thể đúng vào dịp lễ Giáng Sinh…
Cho dù không có Giang Dĩnh thì còn có Liễu Vũ Phi, Phùng Tiếu Tiếu nữa.
Ở cùng với ai? Không ở cùng với ai?
Tai hại của việc có nhiều bạn gái tại cùng một thành phố bắt đầu xuất hiện. Cũng may Triệu Dật không đơn thuần chỉ là một sinh viên, hắn vẫn là người có công việc có công ty, vẫn có thể tìm cớ để từ chối.
Hắn cũng không dám nói phim điện ảnh mình đầu tư sắp ra mắt. Nếu không bạn gái nói phải cùng nhau đi xem phim thì biết làm sao đây?
“Lễ Giáng Sinh sao?”
Triệu Dật cười khổ: “Bây giờ cũng chưa xác định được, chuyện bên công ty cũng không nói rõ ràng…”
Diệp Thiến đồng cảm nói: “Không cần phải để ý. Cũng không phải ngày lễ quan trọng gì của nước ta, đón hay không đón cũng không sao cả.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.