Trần Tùng cởi váy ngủ của cô để ở ngăn tủ. Cố Ninh còn chưa thích ứng được việc trần truồng bị người khác nhìn thấy, không nhịn được mà giơ tay ôm ngực. Nhưng chỉ có hai tay, che được bên trên thì không che được bên dưới.
Thấy cô như vậy, anh lại đè lên, kéo tay đang che ngực của cô ra: “Còn không cho anh xem?”
Đôi mắt Cố Ninh khép hờ, một khi gặp phải vấn đề không muốn trả lời thì sẽ giả ngu. Cố tình Trần Tùng lại không cho cô được như ý, hé miệng ngậm lấy quả anh đào hơi nhô lên trên đôi gò bồng đảo trắng nõn của cô.
“Ông đây không chỉ muốn nhìn, còn muốn ăn.” Anh ngậm lấy, sau một phút, đã nhả quả anh đào ra, làm cho nó bóng loáng, lại không ngừng đặt những nụ hôn trên người cô, vừa mút vừa liếm cắn.
Giống như chó vậy, anh ra sức liếm, đầu lưỡi nóng bỏng kiên nhẫn.
Đầu lưỡi quét qua chỗ nào là chỗ đó ửng hồng khiến cho người ta nổi lên suy nghĩ muốn tàn phá. Cố Ninh run rẩy không ngừng, cảm giác bị đặt trên lửa nướng chắc cũng như thế này.
Cảm giác bị ngậm, bị cắn rất khó chịu, lại cảm thấy niềm vui sướng quen thuộc nảy sinh.
Màu trắng và bánh mật giao nhau, rất nhanh đã ra mồ hôi, người đàn ông dáng người khoẻ mạnh và thiếu nữ dáng người gầy gò dán chặt vào nhau, từ đằng sau nhìn vào, căn bản không nhìn ra được dưới người Trần Tùng vẫn đang có một người nằm.
Cố Ninh cắn chặt môi không bật ra tiếng.
Cẩn thận giống như đang thở gấp, cố gắng hít thở không khí, lại giống như đang bị làm đến mức ý thức tan rã, không thể ngăn được.
Lúc làm tình, người phụ nữ phát ra âm thanh kiểu này sẽ càng kích thích ham muốn của đối phương. Tay của Trần Tùng linh hoạt vươn đến sau eo của cô, không cần dùng bao nhiêu sức đã có thể nhấc người lên.
“Chúng ta ngắm biển nhé.” Anh nói.
Vốn Cố Ninh đang nhắm mắt, phát hiện anh nửa ôm cô từ trên giường dậy, bị dọa đến lập tức mở mắt, sợ ngã xuống, hai tay ôm chặt lấy cổ anh, cơ thể theo đó dán càng sát hơn.
Trần Tùng biết vừa rồi Cố Ninh chắc không nghe thấy lời của mình, kiên nhẫn nói lại lần nữa: “Chúng ta đi ngắm biển nhé.”
Ngắm biển…
Ngắm biển thế nào? Lông mi của Cố Ninh run rẩy, khóe mắt vẫn còn vết ửng đỏ chưa tan.
Người đàn ông đỡ cô đang khoả thân đứng trước cửa sổ sát đất, từ phía sau dán sát lại, lồng ngực rắn chắc của anh áp sát vào tấm lưng xinh đẹp của cô, côn th*t cắm vào khe mông cô đã sẵn sàng phát động.
Không lập tức cắm thẳng vào luôn, mà chậm rãi di chuyển xuôi theo khe hẹp của khe mông, từng chút từng chút một.
Lông trên cơ thể của hai người ma sát vào nhau.
Lông trên người Cố Ninh vừa thưa vừa mềm mại, cọ vào không có cảm giác gì. Nhưng lông trên người Trần Tùng nhiều, ở chỗ gần côn th*t, cọ cô vừa ngứa vừa hơi đau.
Mỗi lần cọ quá mức, côn th*t sẽ cọ qua huyệt nhỏ, quy đầu kẹt ở trong huyệt nhỏ nhỏ nước, chỉ có một chút thôi, lại bị Trần Tùng thẳng eo lùi sau rút ra, cảm giác trống rỗng tấn công Cố Ninh.
Cũng không phải bản thân Cố Ninh muốn, chỉ là anh làm như vậy sẽ dụ dỗ bản năng ham muốn trong cơ thể cô.
Bên ngoài cửa, sóng biển không ngừng đánh vào bãi cát.
Mà bên trong phòng, trước cửa sổ sát đất, nửa thân trên của Cố Ninh cọ vào kính thuỷ tinh nhìn như trong suốt, để lại dấu vết tình dục. Mồ hôi trên người cô chảy ra cũng cọ lên trên mặt kính, khiến nó bị mờ đi.
Điều khiến Cố Ninh không chịu nổi được nhất là quả anh đào cũng bị cọ, vừa đau vừa sảng khoái. Cô không muốn thừa nhận như vậy cũng khiến cho mình sung sướng hơn.
Trần Tùng ôm lấy eo nhỏ của cô từ phía sau, vuốt ve rốn cô.
Cố Ninh thật sự muốn nghi ngờ anh có sở thích đặc biệt gì đó. Trần Tùng không biết cô đang nghĩ cái gì, siết chặt vòng eo của cô, bắt đầu hôn liếm từ hai bả vai đang vô tình co lên của cô.
Xương bả vai, xương sống, đến bờ mông trắng nõn đều không còn nguyên màu sắc, anh còn ở trên bờ mông của cô cắn một vết nhỏ, thích thú nhìn vết răng sâu in trên làn da.
Cố Ninh không muốn làm chuyện đó trước cửa sổ sát đất.
Quá xấu hổ. Tuy rằng biết người bên ngoài không nhìn thấy bên trong, nhưng cô biết rõ sự việc, nên vẫn cảm thấy xấu hổ: “Trần Tùng, chúng ta quay về giường làm được không?”
côn th*t của Trần Tùng đã cứng đến không thể cứng hơn, gân xanh bao xung quanh, nhìn vô cùng đáng sợ. Anh không đồng ý với cô, mà nhấc hai tay, đan mười ngón tay vào tay cô đè lên trên mặt cửa sổ sát đất.
Cũng chính lúc này, côn th*t lưu loát tiến vào tiểu huyệt ẩm ướt nóng bỏng từ phía sau.
Eo Cố Ninh tê dại, suýt nữa thì khuỵu xuống đất.
Nhưng lại bởi vì tương liên với cơ thể của Trần Tùng, côn th*t đó giống như đóng đinh cô tại chỗ, giống như máy đóng cọc đâm vào, đâm sâu chạm đáy.
Tư thế này khiến Cố Ninh không xoay người được, chỉ có thể bị anh đè hai tay ấn lên trên mặt kính, hung hăng đâm vào từ phía sau, rất sâu, so với tư thế truyền thống còn đâm sâu hơn, chỗ bụng bị đâm phình lên.
Mắt cô chỉ có thể nhìn ra bên ngoài.
Trời hoàn toàn tối đen, mấy ngọn đèn trên bãi biển đã sáng lên.
Ở đằng xa có mấy cặp đôi đang ngồi, bọn họ ngồi trên bờ biển, nói chuyện, hôn môi, vuốt ve đối phương, thậm chí còn có người thò tay vào bên trong của cô gái, trước ngực của cô ấy có những đường nét nổi lên.
Mà ở chỗ bọn họ không nhìn thấy, Cố Ninh bị Trần Tùng đâm đến chân run rẩy.
Từng tiếng rên rỉ trong phòng vang lên, kèm theo đó gần như là âm thanh va chạm bạch bạch bạch vang lên không ngừng. Trần Tùng dùng tay vuốt ve khuôn mặt cô, thở gấp hôn lên cánh môi hơi hé mở của cô.
“Nhẹ chút, xin anh đấy, Trần Tùng.”
Cố Ninh nhỏ giọng xin tha.
Hình như từ trước đến giờ Trần Tùng chưa từng nói với cô, mỗi lần cô khàn giọng nói lời dịu dàng như này, côn th*t của anh sung sướng sưng to lên, thậm chí có cảm giác kích động muốn đâm xuyên huyệt nhỏ của cô.
“Được.”
Nhưng Trần Tùng chỉ đồng ý miệng, động tác dưới người lại không hề có ý giảm tốc độ, những cú rút ra đâm vào tới tấp, côn th*t đâm đến mọi điểm mẫn cảm mà chỉ có mình anh chiếm dụng.
Cố Ninh vào khoảnh khắc cao trào đó, nước tí tách từ chỗ bọn họ giao hợp chảy xuống, dường như không khống chế được.
Cô ngửa chiếc cổ thiên nga yếu ớt của mình, hoàn toàn dựa vào Trần Tùng ở đằng sau chống đỡ nên mới không bị ngã xuống.
Trần Tùng cuối cùng cũng đã thả chậm tốc độ, kéo dài cao trào của Cố Ninh, để cô càng thoải mái hơn.
Cao trào qua đi, cả người Cố Ninh mềm nhũn như được dội qua nước, mồ hôi chảy ròng ròng, cửa huyệt bị đâm đến đỏ ửng đáng thương yếu ớt khép mở, tự động hút lấy côn th*t nóng bỏng.
Trần Tùng cúi đầu ngậm lấy dái tai của cô, lực đâm vào rút ra của anh càng mãnh liệt, lòng bàn tay đè lên bụng nhỏ của cô ép sát về phía sau, dường như muốn cho côn th*t ăn đến tận bên trong, quy đầu đâm đến miệng tử cung, rục rịch muốn đẩy vào trong.
Cố Ninh nuốt nước miếng, nhắc nhở: “Ngày mai là thứ hai, em còn phải đi học…”
“Anh biết.”
Biết mà còn làm lâu như thế? Cô cảm thấy huyệt nhỏ và bụng nhỏ đều đã đau xót không chịu được rồi, cố nén tiếng rên rỉ phát ra: “Em, em không muốn đến muộn.”
Trần Tùng vén mái tóc dài đẫm mồ hôi của cô lên, toả ra mùi hương đặc trưng của thiếu nữ.
Anh hôn lên mái tóc, sau đó gạt đến trên bả vai cô: “Ngày mai anh sẽ lái xe đưa em đến trường, chắc chắn sẽ không để em đến muộn đâu.”
Đầu ngón tay của Cố Ninh bị đè lên cửa sổ sát đất hơi trắng bệch, giống như không chịu được phía sau không ngừng bị đâm.
“Tối nay em muốn ngủ sớm.” Cố Ninh cau mày: “Nếu không đi học sẽ buồn ngủ.”
Trần Tùng bỗng nhiên ôm Cố Ninh lên, thành tư thế xi tiểu của em bé. Anh đi lại trong phòng, côn th*t chưa từng rời khỏi cô: “Được, anh sẽ kết thúc trước chín giờ, để em đi ngủ.”
Thế nhưng lại vừa đi, vừa làm cô…
Móng Cố Ninh bấu vào trong cơ bắp của Trần Tùng, lưu lại từng vết móng tay.