‘’Tiểu Qúy, phát hiện không, chỉ có ngươi là trà sữa hồng nhạt.’’ Lân tổ phân tích một cái lò đầu ra, đối với Qúy Hi nhỏ giọng bát quái vài câu.
Qúy Hi lúc này mới để ý trà sữa của mình có màu hồng nhạt hoa đào, mà người khác đều là đơn điệu màu trắng.
‘’Này mua cho ngươi không giống với mọi người, ngươi nói xem tiểu lục đây là có ý gì?’’
Quý Hi tự nhiên nghe hiểu được ý đối phương đang nói gì, bất quá nàng giả ngốc, nhường nhường ly trà sữa trên bàn, cười nói: ‘’Ngươi nếu thích cái vị này, ngươi cầm đi. Ta không uống.’’
Nữ đồng nghiệp thức thời lắc lắc đầu, tuyệt đối không ăn dưa bở.
Qúy Hi lại nhìn nhìn lên đồ án, lười suy nghĩ đến, tiếp tục vùi đầu công tác.
Cuối tuần, Qúy Hi bắt đầu dạy mỹ thuật cho Kiều Thanh, có lẽ gọi là lớp vẽ vỡ lòng càng thích hợp hơn. Nàng không phải là dân chuyên nghiệp, không có biện pháp dạy theo hệ thống, nhưng cùng tiểu gia hỏa vẽ tranh, bồi dưỡng một chút yêu thích cũng có thể. Tuy rằng Kiều Chi Du đối với nàng không có bất cứ yêu cầu gì, nhưng Qúy Hi vẫn là tìm hiểu tương đối thông tin, cẩn thận soạn bài.
‘’Lão sư, hôm nay họa cái gì?’’
Qúy Hi lấy ra cây bút màu nước, xem sắc mặt nói: ‘’Hôm nay chúng ta họa trái cây, được không?’’
‘’Được!’’ Kiều Thanh hai mắt tỏa sáng. Tiểu hài tử chỉ cần vừa nhìn tới màu sắc rực rỡ, tựa hồ đặc biệt dễ dàng vui vẻ.
Không bao lâu, ngoài cửa gõ gõ.
Là Kiều Chi Du đi vào.
‘’Kiều tổng.’’ Qúy Hi nhìn lại, cười chào hỏi. Nàng xem Kiều Chi Du hôm nay hẳn là không tính đi ra ngoài, mái tóc quăn tùy ý cột lên, mặc một cái áo thun màu đen, tôn lên dáng người, lại thêm cái quần dài rộng thùng thình, sắn đến vòng eo tinh tế.
Quý Hi nếu xem một người, sẽ có thói quen xem tỉ lệ chỉnh tề, lại xem ngũ quan, Nàng gặp qua Kiều Chi Du cảm thấy là, các phương diện đều vừa đủ đẹp đối với nữ nhân. Cộng thêm đường cong cánh tay cùng vai cổ đều xinh đẹp.
Lần đầu xem Kiều Chi Du ăn mặc thoải mái như vậy, Qúy Hi đến bây giờ mới hiểu được trong công ty mọi người vì sao gọi Kiều tổng là đại mỹ nữ a.
Quý Hi tích cách có chút si, nàng một khi đã tập trung vào cái gì, thì sẽ hoàn toàn đắm chìm vào trong đó, cho lên khi chú ý vào cái gì, ánh mắt lúc nào cũng có một loại nghiêm túc không nói lên lời.
Kiều Chi Du cũng đứng đối diện, vì cái gì cái cô nương này dùng ánh mắt xem chính mình, lúc nào cũng không quá thuần khiết, ảo giác? Nàng đến gần Qúy Hi, rũ đầu cười hỏi: ‘’Nhìn chằm chằm ta xem làm gì?’’
Vốn đang tốt, bị Kiều Chi Du nói trắng ra như vậy có chút quái dị, Qúy Hi không giống như Khương Niệm, lúc này sẽ da mặt dày nhảy ra một câu ‘’Xem ngươi đẹp.’’, nàng chỉ là nho nhã cười, lại cúi đầu vẽ tiếp của mình.
Giống như trở lên ái muội một chút, là bởi vì đêm đó mình đã chỉ điểm cho sao? Kiều Chi Du cũng cười.
Ở trước mặt người không thân, Kiều Chi Du tuyệt đối sẽ không như vầy không trang điểm, lại nói nàng và Qúy Hi tính là thân thuộc sao? Nàng cũng không rõ ràng lắm, cảm giác thực thả lỏng tự tại.
Thực thích cảm giác buổi tối ngày đó.
Kiều Chi Du thấy hai cây bút màu trên bàn vẽ, ‘’Hôm nay họa màu nước?’’
Quý Hi hơi ngẩng đầu, ‘’Ân.’’
Trên mặt bàn để đủ các loại trái cây, quả nho, quả xoài, còn có một miếng dưa hấu.
Bắt đầu vẽ, Kiều Thanh lòng tham lại nổi lên nói: ‘’Lão sư, ta còn nghĩ vẽ thêm quả cam, ta đi hỏi Lý a di lấy thêm quả cam.’’
Quý Hi cười nhìn, ‘’Được a.’’
Kiều Thanh tung tăng xuống lầu.
Quý Hi lại trầm mặc lên.
Kiều Chi Du rất thích xem bộ dáng lúc Qúy Hi vẽ tranh, tựa như quanh mình nhiệt huyết khiến cho không khí đều an tĩnh. Nàng cũ tán đồng với lời của Lục Phong nói, đây là một cô gái có cá tính thật đặc biệt.
Một sợi tóc rớt xuống, Qúy Hi theo bản năng dùng tay vén lên, kết quả là ngón tay dính nước màu vô tình chạm vào mặt, là một vệt sáng màu vàng. Nàng không chút nào để ý tới, tiếp tục chuyên chú việc của mình.
Kiều Chi Du nhìn chằm chằm má nàng, nhẹ nhàng cười ra tiếng.
Quý Hi xoay đầu, phát hiện Kiều Chi Du vẫn luôn ở đó chăm chú nhìn mình. Nàng nhất thời cao hứng, học theo mà hỏi lại Kiều Chi Du: ‘’Nhìn chằm chằm ta như vậy xem gì?’’
Hỏi xong, trong phòng yên lặng.
Kiều Chi Du tạm dừng nửa giây, ôn nhu đáp: ‘’Thích ngươi a.’’
Quý Hi sửng sốt, nàng nhìn mặt Kiều Chi Du, nghe Kiều Chi Du nói ra những lời này, chợt thất tim đập nhanh hơn. Chưa kịp phản ứng, nhịp tim đập trước cả ý thức, đã nhanh hơn.
Kiều Chi Du sau khi nói xong, cười đến lười biếng. Nàng cũng không biết chính mình vì cái gì, mỗi lần nhìn đến Qúy Hi, liền không nhịn được sẽ làm một chút chuyện. Là rất ‘’Ác thú vị.’’
Lại tới nữa.
Vĩnh viễn không đoán được giây tiếp theo Kiều tổng sẽ nói câu gì.
Bất nói quá, da mặt mình cũng không dày bằng, Qúy Hi dưới đáy lòng đối với Kiều Chi Du nhận thua. Tùy tiện để Kiều tổng trêu chọc.
Kiều Chi Du cười xong, mới chỉ vào mặt Qúy Hi, nhỏ giọng nhắc nhở nàng: ‘’Nơi này, mặt bị dơ.’’
Quý Hi đang tính dùng tay lau đi.
‘’Ngốc lại bảo không ngốc, tay cũng dơ.’’ Kiều Chi Du kịp thời kéo tay Qúy Hi ra, sau đó thuận tay một bên rút ra tờ khăn giấy ướt, dơ qua chạm lên mặt, cẩn thận giúp nàng lau.
Quý Hi căng eo, thẳng tắp thẳng tắp.
Đối phương lau thật sự rất nhẹ, giống như sợ làm đau chính mình, ánh mắt cũng ôn nhu. Tay chạm gần có mùi hương, là mùi kem dưỡng da tay. Đột nhiên thân mật, làm Qúy Hi nhất thời không biết làm sao. Có sự gì đấy chính nàng không hiểu được, tỷ như, nàng cảm thấy tim mình đập nhanh hơn đến chút không kiểm soát được.
Ánh mắt Qúy Hi không biết để đi đâu, vì thế nhắm mắt. Nàng nhìn đến đối phương khi nâng tay lên, xương quay xanh hiện ra càng rõ ràng,, mảnh khảnh xinh đẹp.
Kiều Chi Du lấy khăn ướt lau ở trên mặt Qúy Hi nhè nhè cọ qua, ở chỗ tiếp xúc với khóe môi, môi hơn mỏng, dáng môi đẹp……
‘’Ta tự mình lau tới.’’ Qúy Hi nói nhẹ.
‘’Được.’’ Kiều Chi Du nhìn chằm chằm cánh môi Qúy Hi nói, âm thanh cũng thật nhẹ nhàng.
Lúc này Kiều Thanh mang hai quả cam lên tới, dời đi sự chú ý của hai người. Nàng thấy Kiều Chi Du còn đang ở ttrong phòng đợi, vì thế hỏi: ‘’Dì, ngươi cũng muốn cùng nhau đi học sao?’’
‘’Được nha.’’ Kiều Chi Du ngược lại hỏi Qúy Hi, ‘’Có thể chứ? Qúy lão sư?’’
Quý Hi: ‘’Đương nhiên có thể.’’
Đối với Qúy Hi mà nói, không có gì so được với khi rảnh rỗi ngồi vẽ tranh, nàng thích nhất việc này, đây đại khái là hoạt động giải trí duy nhất của mình.
‘’Tối hôm qua không nghỉ ngơi tốt?’’ Kiều Chi Du nhìn Qúy Hi có quầng thâm mắt, có vẻ tiều tụy.
‘’Tối hôm qua mới chuyển nhà, thu dọn tới muộn mới ngủ.’’ Qúy Hi trả lời. Nàng phát hiện Kiều Chi Du như là trường hợp đặc biệt, các nàng rõ ràng quen biết không bao lâu, cũng không biết có phải hay không coi nhau là bạn bè, nhưng nàng lại không để ý nói cho Kiều Chi Du một ít chuyện riêng tư của mình.
Tối hôm qua Khương Niệm vừa lúc mới đi du lịch về, còn vội tới giúp nàng. Thật sự mà nói, nàng cũng không tính là chuyển nhà, đồ đạc thực sự là quá ít, thiếu thì dọn qua sau, bốn bức tường đều trống vắng. Cùng với phòng chưa dọn thì cũng không khác là mấy giống nhau. Duy nhất có một vật để trang trí, đó là con mèo chiêu tài Kiều Chi Du đưa cho.
Quý Hi có thói quen sạch sẽ ngăn lắp, tối hôm qua nàng đem phòng quét tước sạch sẽ, xong mới tắm rửa đi ngủ lên giường, làm tới muộn. Mới vừa dọn xong lên việc trong nhà còn nhiều, còn có muốn mua lớn lớn bé bé đồ nhu yếu phẩm sinh hoạt, cho lên hôm nay cuối tuần nàng không có lười biếng ngủ nướng, lại thức dậy thật sớm. Là không ngủ đủ, hôm nay tinh thần không được tốt lắm.
‘’Dọn ra ngoài trường học?’’ Kiều Chi Du nhớ rõ hai ngày trước Qúy Hi còn ở tại Ký Túc Xá.
Quý Hi gật đầu nói ; ‘’Ân. Tốt nghiệp.’’
Kiều Chi Du: ‘’Chúc mừng.’’
Qúy Hi không biết trả lời như thế nào, chỉ nói cảm ơn.
Tốt nghiệp với Qúy Hi mà nói, thật là một sự kiện đáng chúc mừng. Nàng mong ngày này đến đã thật nhiều năm.
Rất nhiều người không muốn lớn lên, không muốn nghĩ phải đối mặt với hiện thực, Qúy Hi không giống vậy, nàng từ nhỏ đã suy nghĩ mau muốn lớn lên, trưởng thành mới có năng lực đi thay đổi hiện tại, thực tại cuộc sống chính là như vậy. Nàng còn nhớ rõ vào bảy năm về trước khi đặt chân đến đô thị phồn hoa này, vừa xa lạ mê mang, mà tới hiện tại nàng đã có thể đứng ở trong cao ốc Building, bên trong tìm được một chỗ đứng cho chính mình, hơn nữa còn có thể sinh hoạt tốt.
‘’ Kiều tổng, ta thấy Kiều Thanh đối với vẽ tranh rất có hứng thú, về sau có thể mời đến cho nàng một giáo viên vẽ chuyên nghiệp.’’
Kiều Thanh nghe được Qúy Hi nói xong, không cao hứng, muốn tức giận hừ nói: ‘’Ta không cần lão sư khác.’’
Kiều Chi Du vội vàng dỗ, xoa đầu Kiều Thanh, ‘’Không đổi không đổi.’’
Kiều Thanh lộ ra gương mặt tươi cười, lôi kéo Kiều Chi Du: ‘’Dì, ta vẽ có giống không?’’
Kiều Chi Du xem tiểu gia hỏa vẽ nghệch ngoặc một hồi hình quả cam, vầy giống hồi nào, nàng kiên nhẫn khen nói, ‘’Giống thật đó, bảo bối họa thật tốt.’’
Nói xong, Kiều Chi Du lấy trong túi ra hai cục kẹo sữa, một cục đưa khen thưởng Kiều Thanh, một cục khác đưa cho Qúy Hi. Trên người nàng ngẫu nhiên cũng sẽ mang theo mấy cục kẹo, để có lúc dùng dỗ Kiều Thanh, liền đưa một viên, biện pháp đơn giản mà hiệu quả cao.
Quý Hi nhìn viên kẹo sữa Kiều Chi Du mới đưa, là loại nàng thường hai ăn đại bạch thỏ.
‘’Không phải thích sao?’’ Kiều Chi Du nói, Kiều Thanh gần đây nhất rất thích ăn kẹo, cũng là học từ Qúy Hi. Nàng cảm thấy hơi buồn cười, một cái người lớn như vậy rồi mà còn giống mấy tiểu hài tử thích ăn kẹo sữa.
‘’Lão sư ăn kẹo dì cho, về sau phải dỗ dì vui vẻ.’’ Kiều Thanh thình lình toát ra với Qúy Hi một câu nói, không buông tha bất cứ cơ hội nào.
Vĩnh viễn cũng không được xem thường năng lực logic của tiểu hài tử, bất quá cô bé này cũng thật hiểu chuyện. Qúy Hi rất muốn cười, nàng đáp lời Kiều Thanh, ‘’Được nhaa.’’
Kiều Chi Du không nhanh không chậm, lại từ trong túi lấy ra thêm viên kẹo, nàng cười cười với Qúy Hi, giải thích nói: ‘’Ngày đó buổi tối biểu hiện không tồi. Lại khen thưởng một viên.’’
Nhớ tới sự việc hôm đó, Qúy Hi khóe miệng điềm tĩnh cười. Nàng cũng không khách khí, trực tiếp lấy đi hai viên kẹo trong lòng bàn tay của Kiều Chi Du, lại quay đầu tiếp tục miêu tả vẽ tranh.
Có lẽ nàng cảm thấy bản thân mình thời điểm nhẹ nhàng nhất, chính là hiện tại, mỗi lần cuối tuần tới Kiều gia dạy thêm. Nàng không cảm thấy đây là công việc, ngược lại ngoài ý muốn thả lỏng, thậm chí trong lòng còn có mong chờ.
Buổi tối thứ hai, Qúy Hi hẹn Khương Niệm cùng Diêu Nhiễm tới chung cư ăn lẩu, lúc tìm phòng ở cùng chuyển nhà, Khương Niệm đều giúp nàng không ít.
Ban đầu Qúy Hi nghĩ là sẽ hẹn vào cuối tuần, nhưng cuối tuần lại đúng thời điểm Khương Niệm bận nhất, phòng làm việc của nàng đơn dồn lại quá nhiều làm không hết.
Ăn lẩu so với ăn cơm tiện hơn rất nhiều, nấu một nồi nước để đấy, mua thêm đồ là được. Nguyên liệu nấu ăn đều là ngày hôm qua Qúy Hi đi mua sẵn để vào tủ lạnh trước. Khương Niệm cùng Diêu Nhiễm đến đây, còn mang theo không ít rượu cùng đồ ăn vặt, đều đã chuẩn bị kỹ, lại đây ăn lẩu rồi cùng nhau xem phim.
Mọi người đều vội, khó có được thời gian cùng nhau tụ tập vui chơi náo nhiệt. Qúy Hi là người chậm nhiệt, đa số thời gian đều là một mình cô độc, nhưng không thể không có một hai người bạn, đang ở thành thị xa lạ, có như vậy cũng bớt cô đơn hơn lúc nào cũng một mình.
Quý Hi ở trong phòng bếp rửa đồ ăn. Khương Niệm cùng Diêu Nhiễm cũng đi tới, Khương Niệm nói: ‘’Ta tới giúp một chút, miễn cho lại nói chúng ta ăn không uống không.’’
‘’Không cần, lập tức xong rồi.’’ Qúy Hi nói.
Khương Niệm tùy tiện nói: ‘’Cùng ta ngươi còn khách khí cái gì.’’
Diêu Nhiễm xem thấy quan hệ của hai người quá thân quen, liền tò mò hỏi: ‘’Hai người như thế nào quen nhau?’’
‘’Ta cùng nàng……….
Quý Hi còn chưa nói xong, liền nghe Khương Niệm đoạt lời trước nói, ‘’Nga, nàng tới chỗ của ta xăm lên mới quen biết. Hình xăm trên người nàng, hiện tại ở tiệm của ta vẫn còn là chiêu bài quảng cáo thu hút khách số một đó.’’
Quý Hi lặng nhìn về phía Khương Niệm, Khương Niệm nói như vậy, hiển nhiên là đang che giấu cái gì rồi.
‘’Diêu lão bản, ta ở đây hỗ trợ là tốt rồi, ngươi đi nghỉ ngơi đi. Ngoan a.’’ Khương Niệm cợt nhả, trước dỗ Diêu Nhiễm đã.
Phòng bếp quá bé, ba người đứng chen chúc đúng là có chút chật. Chờ Diêu Nhiễm đi rồi, Qúy Hi nhỏ giọng hỏi Khương Niệm, ‘’Làm gì nói dối?’’
Khương Niệm khó xử nói: ‘’Nàng còn không biết ta bao nhiêu tuổi. Nàng nếu mà biết ta nhỏ hơn vài tuổi khẳng định sẽ không ở bên ta.’’
Quý Hi đầu tiên là một trận không thể chịu nổi, hạ giọng: ‘’Ngươi cũng không thể lừa nàng như vậy.’’
‘’Ta không có lừa nàng, ta chỉ là nói giỡn, ta nói tuổi của ta không sai biệt lắm, nàng liền cho rằng ta 30 tuổi.’’ Khương Niệm hướng Qúy Hi nói suy nghĩ trong bụng, nhắc tới vấn đề này lại quá đau đầu, vấn đề tuổi tác này nàng phải sớm giải thích cho Diêu Nhiễm, ‘’Nàng hồi trước đã từng ly hôn, chồng trước so với nàng nhỏ hơn vài tuổi, nàng nói với ta rằng tuyệt đối không có khả năng ở bên người nhỏ tuổi hơn lần nữa. Ta hiện tại cũng không biết phải làm sao để nói với nàng.’’
Quý Hi: ‘’………’’
Kém nhau 6 tuổi, mà có thể chém gió là không sai biệt lắm?
‘’Tìm một cơ hội giải thích rõ ràng đi.’’
‘’Ta sợ nàng sẽ cùng với ta chia tay.’’ Khương Niệm nhăn chặt mày có thể kẹp chết ruồi bọ, ‘’Ta đối với nàng là động tâm thật lòng.’’
Quý Hi không hiểu lắm chuyện yêu đương tình cảm, chỉ là cảm thấy giữa hai người yêu nhau thẳng thắn thành thật là điều cơ bản nhất, ‘’Vậy ngươi càng phải giải thích cùng nàng, cũng không thể nào lừa dối cả đời được.’’
Khương Niệm cắn cắn môi: ‘’Ân.’’
Cũng chỉ có thể là tìm một cơ hội thích hợp.
Vào lúc này, điện thoại để trên đầu tủ lạnh của Qúy Hi vang lên, nàng lấy khăn lau khô tay, đi xem tin đến. Nhìn đến màn hình khóa hiện lên tên ‘’Kiều tổng.’’, nàng lập tức ấn vào xem.
Kiều Chi Du lại gửi cho nàng xem hình Kiều thanh đang ngủ say.
Quý Hi một tay đánh chữ: ‘’Tiểu gia hỏa hôm nay nhứ thế nào đi ngủ sớm thế?’’
Kiều Chi Du đang ngồi ở ban công hút thuốc, chán đến chết, nhìn đến tin nhắn của Qúy Hi hồi lại, cũng trả lời lại luôn: ‘’Cả buổi trưa đều học chạy xe đạp, đại khái là quá mệt mỏi, hôm nay không đợi ta tan làm về liền đi ngủ luôn rồi.’’. Đọc tг𝓾𝓎ện ha𝓎, tг𝓾𝓎 cập nga𝓎 ( T𝗥ÙMT𝗥𝑼𝘠Ệ𝑵.V𝑵 )
Thời điểm buồn chán, sẽ nghĩ tới muốn cùng với ai đó tâm sự.
Liền đem ảnh chụp gửi cho nàng.
Từ hôm đó qua đi, hai người quan hệ đã trở lên quen thuộc hơn rất nhiều, sẽ ngẫu nhiên nói chuyện phiếm với nhau vài câu. Nhưng đề tài nói chuyện nhiều nhất của các nàng, đều liên quan đến Kiều Thanh.
Qúy Hi nghĩ nàng chắc là mới về tới nhà không bao lâu đi. Liền hỏi: ‘’Ngươi vừa về đến nhà sao?’’
Kiều Chi Du: ‘’Ân.’’
Qua một lát, Qúy Hi lại quan tâm một câu: ‘’Ăn cơm tối rồi sao?’’
Kiều Chi Du nhìn đến câu dò hỏi này xong, đang tính trả lời cho có lệ là chuẩn bị ăn, cuối cùng là trả lời đúng sự thật gửi đến một chữ: ‘’Không’’
Có một mình mà bây giờ cũng không thấy đói, không muốn ăn nhiều lắm. Ăn hay không ăn không sao cả.
Nàng muốn nhìn một chút xem Qúy Hi sẽ nói như thế nào. Có lẽ, sẽ ‘’Dỗ.’’ chính mình một chút sao? Kiều Chi Du lại hút một ngụm thuốc lá, phun ra nuốt vào, xem sương khói lượn lờ tiêu tan, cúi đầu cười, mình đang nghĩ cái gì vậy………
Quý Hi nghĩ nghĩ, do dự một lát, ở trên bàn phím ấn xuống một hàng chữ: ‘’Có muốn tới chỗ ta ăn lẩu không? Nhiễm tỷ cũng ở đây, còn có bạn gái của nàng nữa.’’
Khương Niệm một bên rửa đồ ăn, một bên nhìn Qúy Hi: ‘’Nói chuyện cùng với ai a, sao lại cười ngọt như vậy.’’
(Kiều tổng bắt đầu con đường gian nan truy Qúy đáng yêu rồi đó……)