Môi chạm môi.
Nói nàng dỗ bạn gái, nàng lại muốn kể chuyện cười, Kiều Chi Du thật muốn sặc cười tại chỗ, đặc biệt là Qúy Hi còn bày ra bộ mặt nghiêm túc như thật này. Nàng nói muốn kể, Kiều Chi Du đành nói, “ Ngươi kể đi.”
Qúy Hi trước kia cũng đã cố ý xem qua vài cái chuyện cười khác, nàng lúc này có tràn đây tự tin vì đã học qua vài truyện mới rồi. Kết quả lúc muốn đi kể, lại cái gì cũng không nhớ, đầu óc trống rỗng không có chữ nào.
Qúy Hi đang định lấy điện thoại ra.
Kiều Chi Du méo mặt: “ Không cần tìm nữa, ta muốn nghe cái có sẵn.”
“ Không nghĩ ra được.” Qúy Hi vẫn chỉ nhớ được mỗi cái câu chuyện già cỗi hay xài kia.
Kiều Chi Du cho nàng mặt mũi: “ Vậy kể lại cái truyện bong bóng phun kia đi.”
“ Kể nhiều lần quá rồi.” Qúy Hi tự cảm thấy xấu hổ cho bản thân mình.
Cứ như vậy, từ chuyện dỗ bạn gái thành đi kể chuyện cười, hai người ngồi ở trên giường, còn nghiêm túc mà nói vui vẻ.
“ Ngươi không phải chỉ biết cái này thôi sao?” Kiều Chi Du chọc quê Qúy Hi, lại nói: “ Cho
Phép ngươi kể thêm lần nữa đó.”
“………” Qúy Hi nhìn Kiều Chi Du, chửi thầm, một cái chuyện cười mà muốn nghe tới ba lần, Kiều tổng đúng là có quá nhiều ác thú vị.
Kiều Chi Du nhìn đến nàng đang ngớ ngẩn ra, nói cái gì thì nàng vẫn thích, “ Mau kể đi.”
Không trâu bắt chó đi cày, Qúy Hi căng não, thật vậy mà vẫn kể: “ Ngươi biết nước biển vì sao là màu xanh …….”
Chuyện còn chưa kể xong, Qúy Hi đã tự mình cười rộ lên trước, thật sự không kể nổi, đã kể ba lần rồi, mới kể ra khỏi miệng, Kiều Chi Du còn cười so với nàng ác hơn nữa.
Trong phòng tràn ngập tiếng cười của hai người, thật sự rất ngốc, nhưng rất vui vẻ. Chỉ cần là nàng, truyện cho dù không có ý nghĩa không buồn cười đi chăng nữa, thì vẫn sẽ lập tức chở lên có mắc cười.
“ Vì cái gì?” Kiều Chi Du còn cố hỏi.
Qúy Hi nhìn nàng, nén cười mà tiếp tục kể: “ Bởi vì cá phun bong bóng blueblue…..”
Môi hơi mở ra, âm thanh của Qúy Hi vừa phát lên, lại hoàn toàn bị che lấp đi. Bởi vì lúc này Kiều Chi Du đã đến gần, nhẹ nhàng hôn lên khóe miệng nàng.
Kiều Chi Du nhắm mắt lại, tay nâng mặt Qúy Hi, môi dừng ở khóe miệng, nhẹ nhàng mà hôn hôn. Thật không nhịn được nữa. Ở trong quán bar đã muốn hôn nàng, ở trên bánh xe cũng muốn hôn, còn có lần trước ở trong khách sạn, cũng nghĩ đến hôn nàng.
Thời gian trong chốc lát giống như bị cô đọng lại, cả thế giới đều chở lên an tĩnh.
Qúy Hi cương cứng thân mình lại, sau đó cũng dần dần thả lỏng mà đón nhận, bờ môi hơi lạnh của nàng nay được sưởi ấm lên, lông mi nàng khẽ run rẩy, chậm rãi mà rũ xuống.
Ngoài trời vẫn còn mưa, tiếng TV trong phòng như cũ vẫn phát ra tiếng cười, mọi giác quan đều chở lên nhạy bén hơn, giờ đây nàng chỉ còn cảm nhận được hơi thở của Kiều Chi Du, cảm nhận được môi của Kiều Chi Du, rất mềm rất mềm, thật là ngọt.
Qúy Hi hơi nâng nâng đầu, tim đập rộn ràng, sau một lúc hôn Kiều Chi Du, mới cảm thấy thật mới lạ cùng ngượng ngùng, còn có cảm thấy được sự ôn nhu bao bọc trong đó.
Hai làn môi mềm mại chạm vào nhau, như ma lực nào đó. Kiều Chi Du không cầm lòng được mà cạy hàm Qúy Hi ra hôn triền miên tiến tới, quấn quýt lấy môi nàng.
Lần đầu tiên hôn môi vẫn còn cảm giác mới lạ dè chừng. Cảm giác giống như nắng ấm múa xuân chiếu đến, thật thoải mái, cho dù không có thật sự mãnh liệt, nhưng lại vừa đủ, lấp đầy khoảng trống tâm hồn.
Bên ngoài phòng bệnh vẫn ẩn ẩn có tiếng bước chân đi qua đi lại, hình như là có người đến, hai người ngừng hôn, cũng không nói chuyện, chỉ rũ mắt xuống ngắm nhìn đối phương, mặt Qúy Hi lúc này đỏ ửng, hai má Kiều Chi Du cũng vậy phiếm hồng bừng bừng. Cho dù chỉ là hôn nhẹ nhàng qua, nhưng đối với hai người lần đầu tiên được hôn thì cũng quá sức rồi.
Tiếng bước chân đang đến lại chậm rãi biến mất. Hình như người đi rồi.
Kiều Chi Du im lặng mỉm cười, nàng dùng chóp mũi cọ cọ qua chóp mũi Qúy Hi, trêu đùa nàng, trong không khí nồng làn ám muội như vậy, Qúy Hi cũng không tự chủ được mà lưu luyến cọ cọ lại chóp mũi của Kiều Chi Du, cọ vào nối ruồi xinh đẹp trên mũi của nàng.
Lần đầu hôn môi, cả hai không biết là đã hôn qua bao lâu, nhưng có cảm giác thời gian trôi qua rất dài, nhưng đối với ham muốn ẩn sâu thì như vậy vẫn còn chưa đủ.
“ Mặt đỏ.” Tay Kiều Chi Du còn đang vuốt ve mặt Qúy Hi, lòng bàn tay trắng nõn của nàng cọ cọ lên khuôn mặt đỏ bừng, chỉ là những động tác nhỏ nhặt nhưng lại chất chứa tình yêu nồng cháy của nàng.
Qúy Hi lúc này cũng trêu chọc lại Kiều Chi Du, nàng tiến sát lại mặt Kiều Chi Du, mà nói: “ Mặt ngươi cũng đỏ.”
Kiều Chi Du: “ Ngươi còn đỏ hơn.”
Qúy Hi: “ Ngươi rất ấu trĩ.”
Kiều Chi Du: “ Nói cái gì a?”
Giọng nàng cất cao.
Qúy Hi cũng không trả lời, chỉ cần nghĩ đến vừa mới hôn môi xong, mặt nàng vẫn còn như thiêu đốt vậy. Kiều Chi Du xoa xoa mặt Qúy Hi, như thế nào lại cảm thấy, hôn môi xong Qúy Hi lại biến thành mềm mại đáng yêu quá như vậy?
Kiều Chi Du ôm lấy Qúy Hi, ôm thế nào cũng không đủ. Qúy Hi ngoài miệng vẫn chưa nói gì, nhưng trong lòng lại rất thích mỗi lần Kiều Chi Du ôm nàng như vậy.
“ Mấy ngày nay sao lại gầy đi?Ở bên ngoài không ăn cơm sao?” Kiều Chi Du quan sát Qúy Hi, rõ ràng đã tiều tụy đi không ít, đúng là không phải ảo giác của nàng.
Lúc Kiều Chi Du ôm nàng quan tâm nói những lời này, Qúy Hi rất thỏa mãn, lúc trước đi công tác có hai ngày bị bệnh, khi đó nàng chỉ cần nhớ đến Kiều Chi Du ở cạnh bên thì sẽ liền cảm thấy tốt hơn, giống như cái ôm bây giờ vậy.
“ Chủ yếu là do không thích nghi được khí hậu ở đó, lên không được khỏe thôi.” Qúy Hi dựa vào Kiều Chi Du, sau đó nhàn nhạt nói cho nàng nghe, lúc trước là sợ nàng lo lắng, cho lên lúc gọi điện thoại cũng không dám nói ra.
||||| Truyện đề cử: Chiếm Đoạt Vợ Yêu |||||
“ Không khỏe vậy sao ngươi không nói với ta?” Kiều Chi Du khẩn trương, “ Bây giờ ngươi còn khó chịu không.?”
Qúy Hi hỏi ngược lại Kiều Chi Du: “ Ngươi nằm viện chuyện lớn như vậy sao cũng không nói với ta.”
Kiều Chi Du không còn gì để nói, nói cho cùng, cả hai đều sợ người còn lại phải lo lắng.
“ Về sau có chuyện gì, không cần phải một người chịu đựng.” Kiều Chi Du đau lòng Qúy Hi có chuyện gì cũng để trong lòng, chịu đựng một mình, nàng rất nghiêm túc giống như lúc tỏ tình mà nói cho Qúy Hi: “ Ngươi không cần phải làm theo thói quen, bởi vì bây giờ còn có ta.”
Ngươi còn có ta, nghe xong Qúy Hi không nhịn được mà ôm lấy eo Kiều Chi Du, “ Ngươi cũng phải nói cho ta nghe.”
Trước kia nàng vẫn chưa hiểu rõ rốt cuộc hai người yêu nhau ở bên nhau là có ý nghĩa gì, nhưng hiện tại nàng đã hiểu ra, chỉ đơn giản là làm bạn cùng nhau, cùng nhau vui vẻ cùng nhau trải qua những chuyện không vui, như vậy là quá đủ rồi.
Kiều Chi Du ôm nàng, “ Ân, ta cũng sẽ nói với người, bởi vì bây giờ ta đã có Qúy đáng yêu rồi.”
Lại nữa, Qúy đáng yêu. Qúy Hi giờ mới phát hiện hóa ra Kiều Chi Du lại sến xẩm đến như vậy, ngày thường thì lúc nào cũng tỏ ra là một bó hoa cao lãnh nữ vương, mang đến cảm giác xa cách cho người khác, còn bây giờ yêu vào rồi cạn ….
Nhưng cho dù thế nào đi nữa,đối với du͙ƈ vọиɠ chiếm hữu của nàng rất thỏa mãn, bởi vì Kiều Chi Du trước mặt nàng là độc nhất vô nhị không ai có thể nhìn thấy những mặt này.
“ Ngươi nằm xuống nghỉ ngơi trước đi, ta gọi tài xế lại đây đón ngươi.” Kiều Chi Du nói.
“ Ngày mai ta xin nghỉ.” Qúy Hi đang nghĩ thầm muốn ở lại đây cùng nàng.
“ Nghĩ ở đây với ta sao?” Qúy Hi không cần nói quá nhiều, nhưng nàng vẫn có thể hiểu được tâm ý.
Quý Hi: “ Ân.”
“ Không được,” thái độ của Kiều Chi Du rất kiên quyết, “ Ngày mai đã nghỉ phép thì ở nhà nghỉ ngơi cho tốt đi.”
Tuy là điều kiện ở phòng bệnh rất tốt, nhưng cho dù như thế nào đi nữa thì ở nhà nghỉ ngơi vẫn hơn.
Qúy Hi đành phải thỏa hiệp: “ Vậy ta ở đây muộn rồi đi.”
“ Nằm cùng ta một lát đi, ta choáng đầu, còn có chút mệt.” Kiều Chi Du cố ý nói như vậy, chủ yếu vẫn là muốn Qúy Hi nằm xuống nghỉ ngơi.
Xem ra nói không vất vả đúng là giả mà, Qúy Hi vừa nằm xuống giường cùng với Kiều Chi Du thì đã lăn ra ngủ rồi, nàng vốn nghĩ mình sẽ không ngủ được, ai dè vừa nằm được năm phút đã ngủ rất say.
Ngược lại Kiều Chi Du nằm ở bên cạch thì không buồn ngủ.
Mới qua được mười phút, Qúy Hi đã ngủ rất ngon lành, Kiều Chi Du nằm chung gối với Qúy Hi, nhích lại gần, dùng tay đẩy đẩy ra ít tóc đang dính bên má, lại gần hôn hôn lên trán của nàng.
Quý Hi khẽ xoay người, Kiều Chi Du sợ rằng mình lỡ đánh thức nàng, không nghĩ tới lại là Qúy Hi chỉ lười nhác chuyển tư thế khác.
Thích một người, cho dù thấy nàng khẽ ngáy ngủ cũng rất đáng yêu a. Xem bộ dạng Qúy Hi lúc ngủ, Kiều Chi Du càng xem càng thêm nghiện, xem mãi không thấy đủ.
Tay Qúy Hi vô tình đặt lên eo Kiều Chi Du.
Kiều Chi Du yên lặng không dám phát ra tiếng mà nhích tới gần một chút, nhẹ nhàng kéo cánh tay Qúy Hi qua, để cho Qúy Hi ôm nàng ngủ.
Có lẽ là cảm thấy thoải mái, Qúy Hi vô thức cũng ôm lại Kiều Chi Du, đem mình dán đến sát Kiều Chi Du, an tâm mà tiếp tục ngủ.
Kiều Chi Du không khỏi mà mừng thầm trong lòng, nhìn chằm chằm Qúy Hi đang ngủ say, nhìn đến không thèm chớp mắt, tâm trạng của nàng hôm nay thật sự rất vui vẻ, đã vui đến mức không có gì có thể sách bằng rồi. Cuối cùng thì bên mình cũng có một người yêu ở cạnh, từ mai chở đi đã không còn phải cô đơn lẻ bóng nữa.
Tiếng mưa ngồi cửa sổ vẫn rơi rất nhẹ nhàng. Kiều Chi Du lắng nghe âm thanh tí tách, cũng có lẽ đã thấm mệt, nàng hơi híp híp mắt buồn ngủ.
Kiều Chi Du vẫn là bị tiếng mở cửa của Diêu Nhiễm đánh thức dậy, lúc này Qúy Hi vẫn còn đang ngủ say. Lúc Qúy Hi mệt, giấc ngủ thường rất tốt.
Diêu Nhiễm mang theo túi trái cây đi vào, sau đó giật mình nhìn thấy Qúy Hi, “ Sao lại như thế này đây?”
“ Vất vả quá, ngủ rồi.” âm thanh của Kiều Chi Du rất nhỏ, nàng sợ Qúy Hi sẽ bị đánh thức.
Khương Niệm cũng cùng đến với Diêu Nhiễm, nhìn đến tình huống trên giường bệnh, thiếu chút nữa kinh ngạc đến rớt cả hàm, người đang nằm trên giường kia, là người nàng quen biết sao, sao nhìn giống Qúy học bá lạnh lùng của mình vậy? Sao bây giờ lại có bộ dạng cô gái nhỏ mềm nhũn kia vậy.
“ Ngươi có bị sao không?” Diêu nhiễm lại hỏi.
“ Chỉ hơi chấn động đến não thôi, nằm viện quan sát vài ngày. Không sao cả.”
“ Vậy là tốt rồi. Ngươi cũng không cẩn thận quá đi.”
“ Các ngươi ngồi đi.”
Nhìn thấy hai người đang nằm trên giường, Diêu Nhiễm ngồi xuống sô pha, khe khẽ hỏi nhỏ: “ Hai người các ngươi bây giờ là quan hệ gì đây, ngủ mà còn ôm nhau chặt như vậy?”
Diêu Nhiễm chỉ cần liếc mắt một cái là đã nhận ra, đặc biệt là thấy mặt Kiều Chi Du cười như hoa đào nở rộ.
Nghe thấy âm thanh nói chuyện vụ vặt, Qúy Hi vẫn là bị đánh thức. Chỉ là vừa mới mở mắt ra, liền nhìn thấy có ba đôi mắt cùng nhau nhìn chằm chằm mình____
Quý Hi từ trên giường ngồi dậy, bị nhìn chằm chằm quá ghê, trong lòng nàng giờ đây xấu hổ vô cùng, nhưng không sao nàng vẫn có kỹ thuật diễn suất vô cùng tốt để vượt qua thử thách này, người ngòai nhìn vào thì vẫn tương đối “ bình tĩnh”.
“ Các ngươi bây giờ ở bên nhau sao?” Diêu Nhiễm tò mò nhiều chuyện.
Qúy Hi vẫn chưa nghĩ tới sẽ công khai nhanh như vậy, nhưng bất ngờ đến thì không thể đề phòng được, hoàn toàn không có chuẩn bị trước. Kiều Chi Du trước tiên nhìn đến Qúy Hi, giống như đang hỏi ý kiến nàng.
Qua một lát.
“ Ân, chúng ta ở bên nhau.” Qúy Hi chủ động nói ra, nếu đã xác định quan hệ cùng nhau, vậy thì ở trước mặt Diêu Nhiễm cũng không cần thiết phải che giấu.
“ Chúc mừng hai vị a ~~~” Diêu Nhiễm cảm thấy chuyện này sớm muộn rồi cũng sẽ đến, hai người này đều thích nhau, không hiểu sao lại phải đi nhẫn nhịn lâu như vậy?
Khương Niệm đối với bộ dạng của Qúy Hi như chim sẽ nép vào lòng như kia, thật sự rất kinh ngạc, đúng là dọa cho nàng khiếp sợ rồi, “ Có thể a học bá, ta ngay từ lúc trước đã nói là ngươi sẽ có bạn gái mà. Còn cố cãi bướng.”
Qúy Hi: “……….”
“ Vậy khi nào thì ở bên nhau?” Diêu Nhiễm hỏi, “ Còn chưa nói cho ta biết.”
Kiều Chi Du nói: “ Mới buổi tối hôm nay.”
“ Vậy ngươi nằm viện thật đáng giá, vớt được một bạn gái xinh đẹp như vậy.” Diêu Nhiễm nói giỡn, “ Vậy các ngươi phải mời rượu đi.”
“ Được a, các ngươi chọn chỗ đi.” Kiều Chi Du hào phóng cười nói.
“ Còn chỗ nào nữa, liền đến chỗ ta đi.” Diêu Nhiễm nói, “ Nhưng mà các ngươi phải mời khách.”
Kiều Chi Du: “ Diêu lão bản có ý tưởng tốt như vậy, ngươi vừa được uống rượu mà còn kiếm thêm được tiền.”
Diêu Nhiễm cười cười: “ Bằng không Kiều tổng cho rằng ta kiếm sống làm sao?”
Lời mời uống rượu nghe như là đùa giỡn nhưng mà đã được quyết định xong.
Trò chuyện đông tây một lúc, nhìn đến thời gian đã 9 giờ tối, Kiều Chi Du liền hỏi Diêu Nhiễm,: “ Các ngươi lái xe đến đây?”
“ Ta lái xe đến.” Diêu Nhiễm nói.
Kiều Chi Du nhờ Diêu Nhiễm đưa Qúy Hi về nhà, tất nhiên là Diêu Nhiễm đồng ý.
“ Ngươi đi về cùng các nàng đi.” Kiều Chi Du nói với Qúy Hi, “ Đi về sớm nghỉ ngơi.”
Qúy Hi nói: “ Muộn tý nữa ta mới về, không có việc gì đâu.”
“ Nghe lời, đi về nghỉ ngơi đi.” Kiều Chi Du còn dỗ nàng: “ Nhớ thì liền gọi cho ta.”
Khương Niệm cùng Diêu Nhiễm ở một bên xem vô cùng vui vẻ: “ Chậc chậc chậc chậc thất sách, đây là mới tách nhau ra một tý đã nhớ nhung sao a.”
Qúy Hi lườm Kiều Chi Du, chửi thầm, ở đây còn có ngươi khác mà đi nói vậy.
Kiều Chi Du không cho Qúy Hi ở lại. Hơn 9 giờ Qúy Hi về ké xe của Diêu Nhiễm quay lại chung cư.
Ngồi ở ghế sau.
Cửa sổ xe bao chùm một tầng hơi nước mông lung.
Khương Niệm liên tục nhìn Qúy Hi, nhưng lại không nói tiếng nào.
Qúy Hi không chịu nổi nữa, trực tiếp hỏi: “ Ngươi làm gì nhìn ta?”
Khương Niệm giống như là đang tự hỏi bản thân mình: “ Ta còn đang tưởng tượng ra cảnh lúc ngươi yêu đương sẽ làm sao?”
Quý Hi: “…….”
Sau khi quay lại chung cư, Qúy Hi trước tiên là gửi wechat cho Kiều Chi Du biết: “ Ta về đến nhà rồi, ngươi ngủ sớm đi, mai ta lại đến.”
Kiều Chi Du hồi lại nhanh: “ Mau đi tắm đi, ngày mai không cần đến đây, nghỉ ngơi cho tốt vào, ngày kia ta đã xuất hiện rồi.”
Qúy Hi muốn vì Kiều Chi Du mà làm điều gì đấy. Nếu không nàng luôn cảm thấy chỉ có Kiều Chi Du luôn chăm sóc nàng nhưng nàng lại không làm được gì.
“ Ngày mai nói lý a di nghỉ ngơi đi, ngươi muốn ăn cái gì? Ta làm cho ngươi ăn.”
Kiều Chi Du khẳng định với tính cách của Qúy Hi kiểu gì cũng sẽ đến đây, liền nói: “ Chỉ cần ngươi làm thì đều ăn được.”
Lại sợ Qúy Hi làm nhiều quá, nàng nói thêm: “ Muốn ăn người nấu thôi.”
Vừa tán tỉnh cùng Kiều Chi Du xong, bỗng nhiên tin nhắn wechat của Qúy Hi rung lên liên tục, tất cả là do Khương Niệm đang oanh tạc tin nhắn của nàng, nàng vừa nhìn thấy, tất cả tin nhắn đều là của Khương Niệm gửi tới:
“ Làm sao làm sao?”
“ Ngươi là công hay là thụ?”
“ Nhìn người là biết rồi, ta không đánh giá cao ngươi được.”
“ Hôn môi chưa?”
“ Sẽ không phải là chỉ nắm tay thôi đi.?”
“ Cho ngươi xem cái này.”
Quý Hi thấy Khương Niệm gửi đến một video, phổ cập kiến thức khoa học, có tên là: [ Năm tuyệt kỹ hôn lưỡi, hôn đến tay chân mềm nhũn.]
Quý Hi: “………..”