Đào Tiểu Vi trước đây là nha hoàn, hiện tại lại nhận đãi ngộ của một thiên kim tiểu thư. Qua năm năm, chỉ
một câu nói Nhan Hi đã triệt để cải biến địa vị của nàng ở trong phủ.
Thiên kim tiểu thư, uy lực của bốn chữ cũng rất rõ ràng.
Nhưng là trong đó hàm nghĩa không chỉ đơn giản như vậy.
Danh chính ngôn thuận chỉ là mặt ngoài, quản gia mẫn cảm ý thức được, thất điện hạ nâng lên thân phận
tiểu nữ oa này, tất nhiên càng có dụng ý sâu xa. Chỉ là hắn không hoàn
toàn nhìn ra được.
Theo thân phận đó, Đào Tiểu Vi
ăn mặc sang trọng hơn, váy dài ưu nhã, trên đầu hiếm thấy đeo châu sai
bảo ngọc nay lại có tầng tầng lớp lớp, hai tay nhỏ bé đeo thêm vài chiếc nhẫn to, cả người thoạt nhìn rất nặng nề.
Lúc ban đầu nàng còn có thể kiên trì duy trì phong cách tiểu thư cao quý này, thế nhưng chỉ mới hơn nữa
ngày, trên tay vòng thạch cùng đại nhẫn bị nàng ném đi không thương
tiếc, nàng thực sự phát hỏa a.
Cắn môi nhảy xuống ghế, nàng vừa đi vừa đem những thứ tượng trưng cho thân phận mới, nhẫn a, vòng a,
trâm cài đầu a, vòng cổ đang trên người, mọi thứ quăng xuống phía dưới,
nàng vốn nghĩ vứt trên mặt đất, thế nhưng dù sao Nhan Hi cũng đang ở một bên nhìn, không thể kiêu ngạo, Vì vậy nàng đi tới trước giường ném tất
cả lên đó.
Cảm thấy mỹ mãn, thân thể khôi phục nhẹ nhàng khoan khoái, nàng cười hì hì quay trở lại.
"Trước đây điều không phải thường mang những thứ này, thế nào hiện tại lại không chịu được?" Nhan Hi trêu ghẹo.
Nghe ra là hắn đang cười nhạo,
Đào Tiểu Vi không chút khách khí tống hắn một cái trừng mắt, tự bản thân lấy các thứ ăn ngon gì đó đều để vào trong chén, ngụm lớn mà ăn.
Hắn vươn tay, vén lên vài sợi
tóc lòa xòa trên trán nàng, "Bất quá cái dạng này cũng không tệ lắm, chí ít không giống một hộp châu bảo đang chuyển động." (ta chết cười vì câu này ^^)
Nàng không thích, muốn xoá sạch
dấu tay chán ghét kia, Đào Tiểu Vi cọ cọ tay vào trán, tận lực rời xa
Nhan Hi một ít, hết sức chuyên chú đối phó trước mắt mỹ vị thực vật kia.
Nhan Hi không ở trong phủ mấy ngày nay,
miệng nàng ngoan cường không một lần nhắc tới hắn, lượng cơm ăn cũng rõ ràng giảm đi nhiều.
Nàng hoảng sợ lo lắng hắn là
quyết tâm lo chuyên hôn lễ, có lẽ khi trở về, sẽ đuổi nàng ra quả thân
vương phủ. Năm năm qua, nàng hiểu được thân phận nô tỳ trong phủ, vận
mệnh của họ đều nắm giữ trong tay Nhan Hi, thậm chí sinh tử, bất quá chỉ là một câu nói mà thôi.
Rốt cục đợi được hắn trở về, xác định thái độ Nhan Hi đối nàng vẫn như ngày xưa, lãnh đạm nhưng săn sóc, Đào Tiểu Vi lúc này mới yên tâm.
Bụng tự nhiên nghĩ thế mà thấy đói a.