Bi Thương Ngược Dòng Thành Sông - Đối Nhân Hộ Người

Chương 3: Gặp lại




Vui chơi 1 lúc thì cũng đã tới giờ về. Các phụ huynh lần lượt đi tới đón con mình về. Ba mẹ Dịch Dao và Tề Minh thì đến đón họ trc Bình Nhất Tâm.Trước khi đi thì Dịch Dao quay đầu sang cười với cô: này, ngày mai cậu đến đây chơi nữa nhé?
Nghe cô nhóc hứa hẹn, cô cũng ko vội trả lời nhìn cô cười như ko cười mím môi 1 chút: Để xem
Dù là câu trả lời kiểu ko chắc chắn nhưng Dịch Dao cũng rất vui, cười tươi với cô rồi quay người nắm tay bố mẹ đi về.
Về tới nhà, cô vào trong tắm rửa sạch sẽ rồi cùng gia đình dùng bữa tối. Trong lúc ăn, đầu cô vẫn còn vương vấn lời hẹn kia.. ko biết phải làm sao thì nghe tiếng mẹ cô gọi: Này, con sao thế? Ko khoẻ sao?
Nghe tiếng hỏi cô vội lấy lại vẻ bình thường như bao ngày. Cô cười nhẹ lắc đầu rồi tiếp tục ăn.
- Ng Cha: hôm nay con đi chơi có vui không? ( ông vui vẻ gắp 1 ít thức ăn để vào bát của cô)
- Bình Nhất Tâm: dạ cũng đc ( cô đưa bát đón nhận, cười cười nhìn ông)
- Ng cha: thế ngày mai con muốn đi đâu. Ba mẹ dẫn con đi
Cô trầm ngâm suy nghĩ 1 chút, có chút vô thần đáp: công viên ạ...
- Ng mẹ: ồ, ko phải hôm nay đi rồi sao? Con thích chỗ đó à?
- Bình Nhất Tâm: dạ..có chút
- Ng cha: được rồi, ngày mai chúng ta sẽ tới đó chơi tiếp.
Nghe vậy, cô vui vẻ cười với ông.. lòng thầm nhũ: hẹn cậu ngày mai!!
Tối đến, sau khi chúc ngủ ngon với mẹ xong thì cô cũng lên giường nhắm mắt lại ngủ. Nhưng có vẻ cô vẫn chưa muốn ngủ. Nằm đó, đưa mắt nhìn ra phía cửa sổ. Trong đầu bỗng hiện lên hình ảnh 2 ng bọn họ.
* tại sao mình lại muốn gặp cậu ấy?*
* mình đã có ng bạn đầu tiên rồi sao?*
* cảm giác vui sướng này là thế nào?*
* không biết, ngày mai cậu ấy có tới ko nhỉ?*
1 loạt suy nghĩ trong đầu cô, khiến cô cứ miên man mà nghĩ ngợi. Rồi ngủ quên đi. Sáng hôm sau, có lẻ hôm qua thức có chút khuya nên cô ko tự nguyện dậy sớm như hôm qua. Mãi đến khi có tiếng gọi của mẹ cô vọng vào thì cô mới từ từ sực tỉnh.
Thấy Bình Nhất Tâm đang đi xuống, dáng vẻ có chút thiếu ngủ. Mẹ cô giở giọng có chút trách mắng: hôm qua con thức khuya hay sao mà nay lại mệt mỏi như vậy!!!
- Ng cha: mau lại đây ăn sáng rồi nhà mình đi chơi.
- Bình Nhất Tâm: vâng
Dùng xong bữa thì ng cha đưa 2 mẹ con ra khu vui chơi. Ng cha: con ở đây chơi nhé, 3 mẹ ở bên kia, có gì thì đến tìm..! "Vâng"
Cô tìm đến cái xích đu mà hôm qua mình đã ngồi. Rồi nhìn xung quanh tìm ai đó. Sau 1 hồi thì cô thở dài: chắc nay, cậu ấy ko tới rồi..
Vẻ mặt có chút ủ rủ, một mình Bình Nhất Tâm ngồi đung đưa xích đu, ánh mắt xa xăm. Cứ chút lại nhìn ngó xung quanh. Đến 1 lúc sau thì Dịch Dao tới, cô từ xa đã nhìn thấy nhưng vẫn làm vẻ ko biết. Nhìn lơ xung quanh, lòng thầm cười.
Dịch Dao vừa vào khu vui chơi, nhìn nhìn 1 chút thì thấy cô đang ngồi ở nơi hôm qua. Vui vẻ chạy qua. Vỗ nhẹ vai cô
- Dịch Dao: cậu đến thật sao?
- Bình Nhất Tâm: chỉ là thấy thích chỗ này nên muốn đến lần nữa
- Dịch Dao: ừm haha ( dù biết cô nói vậy chỉ là lí doi tạm bợ nhưng khi thấy cô thật sự đến vì mình nên cô bé rất vui)
- Bình Nhất Tâm: nay cậu kia ko tới à ( vẻ mặt kia làm cô có chút ngượng nên nhanh chóng bắt chuyện khác)
- Dịch Dao: chắc là vậy.
- Bình Nhất Tâm: 2 ng ở gần nhau à?
- Dịch Dao: ừ. Nhà mình với nhà cậu ấy gần với nhau. Nhờ vậy mới biết nhau đó chứ
- Bình Nhất Tâm: là vậy sao
Cô thì vẫn ngồi yên trên xích xu, nhìn theo bóng ng đang chạy nhảy xung quanh kia. Thấy Bình Nhất Tâm cứ ngồi ì 1 chỗ, Dịch Dao mạn phép đến gần nắm lấy tay cô kéo đến cái cầu trượt kế bên
- Bình Nhất Tâm: cậu làm gì vậy....
- Dịch Dao: cậu tới trượt với tớ đi. Ngồi hoài 1 chỗ ko thấy chán à
Dịch Dao đẩy đẩy cô ngồi lên thành trượt. Mình cũng ngồi xuống phía sau, dùng sức đẩy mạnh khiến cô trượt xuống rồi mình cũng trượt theo. Xuống tới đất vì là trượt đôi nên Dịch Dao ở phía sau bị vồ ra phía trước, đè lên Bình Nhất Tâm
- Dịch Dao: haha xin lỗi nha
- Bình Nhất Tâm: hừ....
Bị đè đau nên có chút bực bội cô đành đi tới chỗ ngồi cũ của mình. Dịch Dao thấy cô bỏ đi cũng nhanh chóng chạy tới
- Dịch Dao: này Bình Nhất Tâm, cũng sắp đi học rồi. Cậu tính vô trường nào thế?
- Bình Nhất Tâm: ko biết. Cái đó là cha mẹ tôi quyết định, sao tôi biết đc
- Dịch Dao: vậy sao. Mình và Tề Minh vào trường tiểu học X. Nếu cậu cũng vào đó thì chúng mình sẽ rất vui
- Bình Nhất Tâm: để tôi về hỏi cha mẹ
- Dịch Dao: mà này...tớ muốn hỏi cậu 1 chuyện... ( cô bé ấp úng, mặt ửng hồng. Nhìn khá đáng yêu)
- Bình Nhất Tâm: chuyện gì?
- Dịch Dao: mình có thể gọi cậu là A Tâm đc ko? Vì gọi cả tên thấy có chút...
- Bình Nhất Tâm: cậu muốn gọi gì gọi.
- Dịch Dao: thật sao A Tâm?
- Bình Nhất Tâm: ừ.
- Dịch Dao: hi..cảm ơn ( cô nhóc nở nụ cười tươi tắn)
Tới giờ về. Ba mẹ Bình Nhất Tâm đi đến rước cô.
- Ng mẹ: về thôi Nhất Tâm
Nghe tiếng gọi thì cô nhanh chóng đi ra chỗ 2 ng. Ng cha nhìn nhìn, thấy 1 cô bé đứng đó, chỉ tới hỏi: bạn của con sao? Con quen được bạn mới rồi à?
Dịch Dao nhìn đến thấy ông ấy chỉ đến mình, vui vẻ chạy lại giới thiệu: chào cô chú, cháu là Dịch Dao, bạn của A Tâm
- Ng mẹ: chào cháu. Ta là Tâm Hoàng Nhi, mẹ của Nhất Tâm, còn đây cha con bé Bình Nhất Tịnh
- Ng cha: trễ rồi. Gia đình ta về trc. Cháu cũng mau về đi
- Dịch Dao: vâng tạm biệt mọi ng. Tạm biệt A Tâm
- Bình Nhất Tâm: tạm biệt
Dù chỉ là mới quen biết đc 2 ngày, nhưng Dịch Dao khá vui vì có thêm 1 ng bạn. Có lẽ vì còn nhỏ nên cô bé cũng ko có để ý gì nhiều. Cứ nghĩ có thêm bạn là đc rồi. Cứ thế lâu lâu, cô bé lại ra khu vui chơi hẹn gặp Bình Nhất Tâm để chơi đùa với nhau.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.