Bi Thương Ngược Dòng Thành Sông - Đối Nhân Hộ Người

Chương 65: Chỉ vậy thôi là đủ




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Trước đêm đi chơi, Bình Nhất Tâm có xin trước ý kiến Dịch Dao và Lâm Hoa Phượng sẽ ở lại nhà nàng ngủ để tiện cho sáng sớm đi cùng vì lần này Lâm Hoa Phượng chủ động tự tay mình sắp xếp xe khách cho cả nhóm, bà muốn tạo cơ hội cho Dịch Dao vui chơi cùng những người bạn đã giúp đỡ nàng, cũng một phần vì muốn bù đắp lại những tháng năm qua bà chưa từng đưa con gái mình ra khỏi nhà đi du lịch nơi xa bao giờ.
Vì vậy khi nghe Dịch Dao bảo muốn một chuyến đi chơi xa, bà liền nhiệt tình đồng ý cũng lo xếp.
Bình Nhất Tâm và cha mẹ mình không hay ở cùng, dù cả nhà đã chuyển về đây, nhưng cha mẹ cô thường hay đi công tác thường thì một tuần chỉ có ở nhà không quá 2 ngày, vì vậy cô tương đối hiu quạnh, tỏ ý muốn đến nhà Dịch Dao ngủ đêm nay lí do là vì tiện cho chuyến đi chơi và một phần cô cũng muốn ngủ cạnh nàng.
Tuy là ngủ cùng nhưng cả 2 cũng không làm gì quá phận, chỉ có ôm nhau ngươi ngủ ta ngủ, ngươi thức ta thức, không hề mang ý nghĩ không đứng đắn.
....
Bình Nhất Tâm nhìn người nằm trong lòng vẫn luôn mở mắt, thân người rục rịch chưa có ý ngủ, bèn hỏi tới: sao còn chưa ngủ, không sợ sáng mai thức không nổi sao?
Dịch Dao nghe hỏi liền biết vì mình ồn ào khiến cô không ngủ được, hơi xấu hỗ nhỏ giọng: tớ làm cậu không ngủ được sao? Xin lỗi...tại tớ hơi hồi hợp một chút!
Bình Nhất Tâm buồn cười nhìn dáng vẻ mèo con của nàng, dịu dàng đưa tay vuốt nhẹ lên mái tóc ngắn kia trấn an, ngọt ngào nói: sau này tớ sẽ đưa cậu đi nhiều nơi hơn để không phải thấp hỏm vì là lần đầu như thế này nữa được không?
Dịch Dao chớp mắt nhìn, tâm liền nhũn ra cọ đầu vào ngực cô khe khẽ gật đầu. Vì là để cho thoải mái ngủ nên Bình Nhất Tâm không có mặc thêm áo ngực bên trong, lại bị nàng cọ xát, chèn ép nơi cặp hồng đào kia, mặt chợt đỏ lên, giọng bấp bênh nói: được rồi...mau ngủ...sáng còn thức sớm...
Dịch Dao không để ý đến biểu hiện khác lạ kia của Bình Nhất Tâm liền ngoan ngoãn nhắm mắt, cuộn tròn vào người cô từ từ chìm vào giấc ngủ.

Gốc Bonus
....
6 giờ hơn, Cố Sâm Tây và Thều Ngọc đã đến nhà Dịch Dao, một lúc sau thì Tề Minh cũng qua sang. Cả bọn hẹn nhau ăn sáng tại nhà Dịch Dao rồi mới lên xe.
Xe 6 chỗ tính luôn cả tài xế, nên các hàng ghế được sắp xếp theo hàng dọc với số ghế là 2. Cả đám chia nhau ra ngồi, Bình Nhất Tâm và Dịch Dao cùng nhau ngồi chung ở hàng cuối cùng, Tề Minh không muốn ngồi cùng Cố Sâm Tây nên lên chỗ phía trước ngồi kế bên bác tài vì vậy Cốc Đan và Tề Minh đành ngồi chung. Có thể để 2 người kia tách ra ít cãi vã thì Cốc Đan cũng đành chịu lấy một chút.
Do hôm qua ngủ trễ, nên Dịch Dao có phần buồn ngủ ngồi dựa vào Bình Nhất Tâm muốn chợp mắt một lúc. Bình Nhất Tâm cũng theo đó dựa vào nàng nhắm mắt tĩnh dưỡng. Trên xe không khí liền rơi vào yên tĩnh, đi khoảng được một giờ hơn, lúc này nắng cũng đã lên, cả bọn không khỏi tỉnh táo hơn được một lúc, thích thú nhìn ra ngoài cảnh vật thông qua kính xe.
Bên ngoài đã bắt đầu có dấu hiệu xuất hiện của biển khơi, tính toán không lâu nữa sẽ tới nơi. Bình Nhất Tâm thấy khung cảnh bên ngoài đã thay đổi bèn lay người Dịch Dao tỉnh lại, muốn cùng nàng nhìn ngắm một chút nơi này.
Đúng như cô dự đoán, Dịch Dao mơ hồ tỉnh lại nhìn ra hướng Bình Nhất Tâm chỉ, nhất thời sáng rực 2 mắt, khe khẽ nhếch môi thích thú.
Con đường cũng không có nhiều xe đi lại, cách vách ngăn bằng hàng rào hoa lá trên làn đường, là ta có thể nhìn thấy được vùng biển xanh biếc xa xa ngoài kia, đưa tai lắng nghe sẽ nghe được từng đợt sóng đang cuộn trào mạnh mẽ giữa khơi. Trên bờ từng ngôi nhà nhỏ được dựng lên với khoảng cách hơi xa nhau, những ngư dân đang mãi mê với công việc của mình. Còn có những núi muối trắng tinh cao lớn sừng sững được người trong nghề đang thành thục mà tạo ra.
Những hình ảnh quen thuộc mà ta thường thấy trên TV bây giờ lại được tận mắt trứng kiến ở ngoài thực tại, lại còn thể hiện rõ nét qua từng giai đoạn thật sự khiến lòng mỗi người không khỏi cảm thán, thích thú.
Bình Nhất Tâm nhìn dáng vẻ say mê thích thú kia của Dịch Dao, lòng không khỏi vui vẻ, yên lặng nhìn ngắm nàng. Kỳ thực, từ lúc trở lại đây, những chuyện xảy ra trên trường khiến Dịch Dao thay đổi không ít, tính tình cũng lãnh đạm theo, cùng với đó số lần nàng cười vui vẻ cũng ít đến đáng thương.
Nhưng may là mọi chuyện đã qua, từ lúc Dịch Dao "sống" lại đó, nàng đã vui vẻ hơn được ít nhiều, cũng không keo kiệt, cười với cô nhiều hơn, vì vậy điểm này làm cho Bình Nhất Tâm có chút yêu thích và an tâm. Để đổi lấy tình cảnh như bây giờ, 2 người đã trãi qua không ít những chuyện không vui, cho nên đối với Bình Nhất Tâm lẫn Dịch Dao, từng khoảng khắc bây giờ thật sự đáng trân trọng.
Không cần biết trong tương lai thế nào, 2 người vui vẻ ở bên nhau được bao lâu nhưng chỉ cần lúc này đây, có thể ở cùng nhau, vui cười với nhau, thoải mái mà đan tay trao nhau những chiếc hôn ngọt ngào dịu nhẹ, chỉ cần vậy thôi cũng đủ khiến cả 2 hạnh phúc rồi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.